Ta Cùng Với Ảnh Đế Yêu Đương

Chương 26: Chương 26: Vị diện vườn trường






Editor: @Leviackerman2512

Beta by: Song Hoạ

Chương 13.1

Nhóm ban bá và giáo bá đánh nhau có một sự ăn ý, đó chính là có việc thì ngầm giải quyết, tuyệt đối không ầm ĩ đến trước mặt giáo viên hay phụ huynh.

Đương nhiên, cái này là dành cho đám đầu lĩnh của lớp lớn, tiểu học và nhà trẻ không xét chung trong đấy.

Lăng Vũ được đàn em của mình đỡ đến phòng y tế kiểm tra, trước phòng học của ban sáu rốt cuộc cũng yên tĩnh trở lại.

Cuối phòng học, Hứa Cường cuộn một quyển sách lên, hận sắt không rèn thành thép mà dạy dỗ lại đám đàn em: "Tụi mày cũng thật có tiền đồ, con gái lớp chúng ta đều bị người khi dễ tới tận cửa, một đám tụi bây lại rúc trong lớp làm con rùa, truyền ra ngoài thì thể diện của đàn ông ban sáu chúng ta để ở đâu? Còn cần mặt mũi nữa hay không?"

Vừa nói muốn hay không, Hứa Cường vừa cầm sách đi gõ đầu đàn em, đến tận lúc gõ hết toàn bộ mới thôi.

Đám đàn em rất oan ức, nhưng bọn họ...... cũng nói ra!

"Đó là Lăng Vũ, ai đánh thắng được cậu ta?"

"Toàn ban thể dục đều là anh em của thằng đó, tụi tao không núp ở trong, chẳng lẽ đi ra ngoài tặng đầu?"

"Chỉ mày có tiền đồ, không phải bị người ta đánh thôi sao? Nếu không phải lão đại ra tay, mày......"

Hứa Cường: "Mày lẩm bẩm cái gì?"

Tiểu đệ thứ n rụt cổ lại, không dám thành thật nữa.

Hứa Cường đánh xong cũng trút giận đủ rồi, giơ tay vuốt tóc trên trán, soái khí mười phần mà trở về chỗ.

Bạn học Vương Phương vẫn luôn xem náo nhiệt, nhìn đến bộ dáng không ra gì này của cậu, âm thầm làm động tác nôn mửa.

Hứa Cường nheo mắt, con nhỏ này không có đáng yêu như Béo Muội chút nào!

Nghĩ đến Béo Muội, Hứa Cường nhìn lại phía trước, thấy Béo Muội đã biến thành hoa khôi của lớp bây giờ còn nằm ườn trên bàn.

Hứa Cường lại bắt đầu tức giận!

Cậu cũng đã từng bắt nạt Béo Muội, nhưng chỉ giới hạn trong cách gọi "Béo Muội" với khi ở chỗ ngồi, cô ra vào cậu đều không thèm dọn cái bàn, đều là một chút vui đùa.

Lăng Vũ chặn cửa cưỡng ép add WeChat thật sự quá đáng, càng quá đáng hơn vẫn là lão đại, rõ ràng Béo Muội thật đáng thương, vậy mà lão đại còn hung dữ rống cô ấy!

"Lão đại, cậu đi ra cứu tôi, tôi thật sự rất cảm kích, nhưng cậu làm thế với Béo Muội có phải hơi tàn nhẫn không?"

Đến cạnh cái bàn Chu Thừa nằm, Hứa Cường nhỏ giọng,

"Đầu tiên, Béo Muội là con gái chúng ta, cậu là lão đại của lớp, phải có nghĩa vụ bảo vệ cô ấy đúng không? Tiếp nữa, Béo Muội đã từng thích cậu như vậy, vì cậu mà thắt lưng buộc bụng, cậu ngẫm lại xem, người khác ngoài miệng đều nói thích cậu nhưng trên thực tế thì chưa làm cái gì vì cậu cả, Béo Muội không giống như vậy đúng chứ? Cho dù bây giờ cô ấy đã từ bỏ cậu, cậu......"

Còn chưa nói dứt lời, Chu Thừa đột nhiên giật giật.

Hứa Cường lập tức ngậm miệng.

Chu Thừa tiếp tục ngủ.

Lâm Vãn ở phía trước rốt cuộc ngồi thẳng dậy, làm lơ ánh mắt tìm tòi nghiên cứu của bạn cùng bàn, cô lấy ra một quyển bài tập ngữ văn bài.

Không học không được, Béo Muội không tính thông minh cũng không tính ngốc, từ nhỏ đến cao trung thành tích kiểm tra vẫn luôn ở vị trí trung du ở lớp, Lâm giáo sư, Lâm mẹ đối với con gái cũng không yêu cầu cao, có thể đậu được một trường công lập chính quy ở trong tỉnh cũng xem như không tệ.

Nhưng bản thân Lâm Vãn lười biếng ghét học, ở trường vẫn luôn học không khá, cho nên sau khi biến thành Béo Muội, kiểm tra cuối học kỳ 1 chỉ có điểm tiếng Anh miễn cưỡng qua môn đạt tiêu chuẩn, toán học vật lý gì đó đều rất đáng báo động.

Lúc nhìn thấy phiếu điểm, mặt Lâm giáo sư, Lâm mami đều đen.

Một nhà ba người mở một cuộc họp gia đình nghiêm túc, kết luận cuối cùng là, Lâm Vãn quá liều mạng giảm cân, làm xao lãng việc học tập.

Lâm Vãn cố hết sức tranh thủ, cũng chỉ tranh thủ được quyền lợi có thể giảm cân vào kì nghỉ hè, sau khi lên cao tam trừ việc có thể đi học bằng xe đạp, thực đơn hàng ngày cũng phải trở về như cũ, một tuần hai buổi tập thể hình cũng hủy bỏ, tiền tiêu vặt mỗi tháng càng hạn chế, tránh cho cô lãng phí thời gian vào việc mua sắm.

Hiện tại Lâm Vãn cố gắng học tập, một là vì tê mỏi Lâm giáo sư, Lâm mami miễn cho hai vợ chồng họ nhìn chằm chằm cô, gây cản trở việc tiến triển của cô và Chu Thừa, hai là vì tiêu hao năng lượng dư thừa trong cơ thể.

Vào buổi tập thể hình cuối cùng, huấn luyện viên nhắc cô phải tiếp tục duy trì thói quen sinh hoạt tốt đẹp, nếu không việc giảm được 15 kí trong thời gian ngắn, không chú ý một chút sẽ bị bắn ngược.

Lâm Vãn sợ bị bắn ngược, cho nên cô cần phải giống một học sinh cao tam sinh nỗ lực học tập!

Ngữ Văn, Tiếng Anh còn coi như đơn giản, đọc nhiều chút là ổn, Lâm Vãn thất bại nhất chính là ở toán học cùnh vật lý, kết quả thi cuối kỳ của hai môn này cộng lại cũng chưa đạt tiêu chuẩn!

Cho nên Lâm Vãn và bạn học Vương Phương đổi bàn cho nhau, ngoài việc Vương Phương yêu thầm Chu Thừa, còn nguyên nhân khác là do đằng sau Vương Phương là một học bá, học bá đứng thứ ba của lớp!

Mái đầu phổ thông, đeo mắt kính đen, nước da trắng nõn mặt mày thanh tú, cho người ta một loại cảm tình hào hoa phong nhã.

Hết tiết Toán, Lâm Vãn cầm bài thi quay xuống, nhờ học bá giảng bài cho cô.

Học bá nhìn vào đôi mắt to ướt át của tân hoa khôi của lớp, mặt hơi đỏ, nhanh chóng lấy bài thi của Lâm Vãn xem đề, mượn việc này che dấu khác thường.

Lâm Vãn đã nhìn ra, nhưng cô làm bộ không biết, nghiêm túc chờ đối phương giảng cho.

Học bá suy nghĩ rõ ràng, rất có tiềm chất làm giáo viên, Lâm Vãn nghe một chút đã lộ ra biểu cảm đột nhiên thông suốt, lại kính nể khen học bá thông minh.

Học bá càng giảng càng tự tin, khi thấy Lâm Vãn phạm một sai lầm cực kỳ đơn giản lúc tính toán, cậu cười ra tiếng.

Lâm Vãn ảo não mà gõ đầu.

Mỹ nữ như cô, mỗi động tác nhỏ đều sinh động đáng yêu.

Hứa Cường nhìn chằm chằm Béo Muội nhìn thật lâu, đột nhiên khinh thường mà hừ: "Quả nhiên là con gái, có mới nới cũ!"

Chu Thừa bên cạnh đột nhiên ngồi thẳng lên, ánh mắt vừa tỉnh ngủ mơ hồ.

Hứa Cường hoảng sợ: "Tôi làm ồn đến cậu hả?"

Chu Thừa cũng không thèm nhìn cậu ta, trực tiếp đứng lên.

Hứa Cường mau chóng tránh ra.

Chu Thừa rời khỏi chỗ ngồi, thời điểm nhìn về phía trước, liền bắt gặp được cảnh tượng chăm chỉ học tập của học bá với hoa khôi của lớp, hoa khôi của lớp cả người đều nghiêng hết lên trước, cúi đầu nhìn bài thi, đầu cũng sắp đụng vào đầu của học bá, có hơi giống với lúc kết hôn thời cổ đại khi phu thê đối bái.

Chu Thừa mím môi, trầm khuôn mặt rời phòng học, hướng phòng vệ sinh cùng tầng mà đi.

Lâm Vãn tuy cúi đầu, nhưng cô có chú ý đến bóng dáng của Chu Thừa.

Giữa trưa Chu Thừa đuổi Lăng Vũ đi, rốt cuộc vì trút giận cho Hứa Cường, hay là vì cô?

Nếu là người sau, đã nói lên rằng trong lòng Chu Thừa nhiều ít gì cũng có cô.

Đàn ông đều là động vật thị giác, Lâm Vãn không tin sắc đẹp hiện tại của cô không ảnh hưởng gì với Chu Thừa.

__ 0:00, 1 tháng 1 năm 2020 ÂL __


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.