Ta Có Một Toà Thiên Địa Tiền Trang

Chương 42: Chương 42: Người có tinh thần hợp đồng




Lý Tiên Đạo rất muốn hỏi tiểu Thất, chủ nhân tiền nhiệm trước hắn tại sao có thể ngu xuẩn đến như vậy?

Nhưng theo lễ nghi nên Lý Tiên Đạo vẫn là không hỏi ra miệng.

Tiểu Thất nhìn ra ý tứ của Lý Tiên Đạo, bất đắc dĩ nói: “Chủ nhân đời thứ chín của Thiên Địa tiền trang là kẻ tự đại nhất trong các đời chủ nhân, hắn bành trướng nhất, thích làm việc lớn vì hám công to. Mấy đời chủ nhân lúc trước đều làm ra rất nhiều cống hiến, tỉ như lập nên Thời Gian đại điện, tỉ như lập nên vạn quốc thư khố, tỉ như thành lập đội chấp pháp mười vạn người, đều là do mấy đời chủ nhân lúc trước tích lũy mà thành.”

Xem ra trong nội tâm nàng là hận chết kẻ tiền nhiệm trước của Lý Tiên Đạo, Tiểu Thất phẫn hận nói: “Duy chỉ có hắn không nghe ý kiến của ta, quyết tâm giữ vững ý định của mình. Hắn dựa vào sở thích ký hợp đồng cùng với người khác, đem đồ tốt của Thiên Địa tiền trang đều lấy ra giao dịch. Chỉ ngắn ngủi trong vòng mấy vạn năm, hắn đã đem vốn liếng mà lúc trước tám vị chủ nhân đã tích lũy cho Thiên Địa tiền trang tiêu xài không còn một mảnh. Cuối cùng còn liên lụy bọn họ đến thân bại danh liệt!”

Cũng khó trách sau khi Lý Tiên Đạo trở thành tân chủ nhân, chỉ cần Lý Tiên Đạo nguyện ý nghe đề nghị là tiểu Thất rất kiên nhẫn trả lời. Không phải bởi vì Lý Tiên Đạo là một kẻ phàm nhân không có chút nào tu vi mà mảy may xem nhẹ hắn.

Thật sự là lúc trước đã trải qua một cái chủ nhân như là bao cỏ kia, tiểu Thất hiện tại chỉ cần gặp được một vị chủ nhân bình thường, liền đã rất cảm ơn trời đất rồi.

Lý Tiên Đạo tỏ ra không hiểu hỏi: “Nếu hắn là kẻ phế vật như bao cỏ, vậy tại sao có thể trở thành chủ nhân của Thiên Địa tiền trang?”

Tiểu Thất lắc đầu nói: “Hắn giống như chủ nhân ban đầu không có chút nào tu vi, thiên phú kém tới mức không theo lẽ thường, bị người đánh hấp hối xém chút đã chết. Sau đó Thiên Địa tiền trang cũng lựa chọn người trở thành chủ nhân, ta làm sao biết phong cách chọn chủ nhân của nó chứ.”

Tiểu Thất suy đoán nói: “Có thể là bởi vì Thiên Địa tiền trang gần đây đã coi trọng thêm phàm nhân phế vật chăng?”

Lý Tiên Đạo á khẩu không trả lời được!

Nếu như hắn không bị xuyên qua đến đây, hắn cùng kẻ tiền nhiệm so ra cũng là kẻ tám lạng người nửa cân đấy nha!

Cái Thiên Địa tiền trang này đã muốn suy tàn rồi, liên tục chọn ra hai người chủ nhân đều không đáng tin cậy như thế, tiểu Thất phỏng chừng cũng muốn buồn bực mà chết.

Tiểu Thất kiên định tin tưởng Lý Tiên Đạo nói: “Chủ nhân lúc trước là phàm nhân phế vật, nhưng bây giờ không phải nữa vì chủ nhân có thiên phú Tiên Tri giả, nhất định sẽ trở thành người mạnh nhất thế giới này.”

Tiểu Thất cười hì hì nói: “Thiên Địa tiền trang sẽ ở trong tay chủ nhân mà vùng dậy lần nữa!”

Lý Tiên Đạo chấp nhận cưỡi con ngựa này, tiếp tục ngồi trên ghế ổn định thực lực của mình.

Ngoài kia, Lý Tiên Đạo lúc trước ném ra mười khối đồng hồ quả quýt, cũng đang bắt đầu lục tục ngo ngoe tìm tới khách nhân thích hợp.

Lý Tiên Đạo phỏng chừng sắp bận rộn rồi.

...

Tại Thiên Chi Nhai của Đại Ly!

Thiên Chi Nhai, chính là một vách núi gần nhất trong khoảng cách vô tận biển lớn này. Nó có phong cảnh tuyệt đẹp vì đứng ở phía trên nó có thể nhìn không sót một cái gì, trời cùng đất, biển cùng trời, đều như có thể ôm vào trong ngực mình.

Cảnh tượng này đẹp không giống gì trên thế gian, được mọi người xưng là Thiên Chi Nhai!

Hiện tại, bên trên Thiên Chi Nhai có một người đang ngồi! Đó là một lão già.

Phía sau lão thì có một thiếu nữ xinh đẹp đang đứng.

Thiếu nữ rất đẹp, như một đóa kiều lan tươi đẹp đang nở rộ. Nàng mỹ lệ không tì vết, da thịt như tuyết trắng, như một mỹ nhân do dương chi bạch ngọc rèn đúc mà ra.

Thiếu nữ di chuyển thon dài thẳng tắp cặp đùi đẹp, chậm chậm đi tới rất là không hiểu: “Ông nội, người có Huyết mạch Cổ Thần, vì sao không đi thế giới khác mà lưu lại thế giới Đại Ly cằn cỗi này làm gì?”

Lão nhân tuy tóc rụng hơn phân nửa, nhưng vẫn có tinh thần rất sung mãn, yên lặng ngồi trên ghế, nói: “Bởi vì Ông nội phải hoàn thành một cái ước định là không thể rời đi Đại Ly.”

Thiếu nữ rất không hiểu, hỏi: “Ông nội, tu vi của người hiện tại có thể nói là đệ nhất nhân trong đất Đại Ly, thì có ước định gì cần hoàn thành ở chỗ này?”

Lão nhân khoát tay nói: “Không thể nói, nhân ngoại hữu nhân, thiên ngoại hữu thiên, ta khi nào nói ta là đệ nhất nhân đâu! Ngươi là tôn nữ của ta, khi nào đã trở nên tự đại như thế?”

Thiếu nữ mang thần sắc bất mãn nói: “Bởi vì ta muốn rời đi Đại Ly vì nơi này quá nhàm chán. Tu vi cao nhất cũng mới cảnh giới Thiên Nguyên, ngay cả thánh nhân cũng không có mấy cái, ta làm sao mới có thể tăng lên thực lực bản thân đây?”

Sắc mặt của lão nhân trở nên lạnh lẽo, khiển trách nói: “Ngươi bởi vì có truyền thừa huyết mạch của Cổ Thần nhất mạch mới có thể chạm đến ngưỡng cửa Thánh Nhân tại nơi này. Đây là công lao do huyết mạch của ngươi, còn thiên phú của ngươi lại không phát huy ra một chút nào.”

Thiếu nữ không giận dỗi vì không cách nào phản bác Ông nội nàng.

Thiếu nữ cắn răng, nói ra ý nghĩ của mình: “Ông nội, ta muốn rời đi Đại Ly, đi thế giới khác để lịch luyện. Thế giới khác khẳng định có cao thủ nhiều như mây, nhất định sẽ đặc sắc vạn bản.”

Lão nhân thở dài, nói: “Con cháu lớn không phải do ông. Ngươi nếu kiên trì thì ta cũng không để lại ngươi, nhưng trước khi ngươi rời đi Đại Ly, cần phải bồi ta đi một chỗ đã!”

Thiếu nữ kinh ngạc nói: “Đi nơi nào?”

Lão nhân đứng lên, vỗ vỗ tro bụi trên người, sau đó lấy ra một khối đồng hồ quả quýt màu đỏ huyết, trong mắt suy nghĩ ngàn vạn thứ nói: “Một cái tiền trang thần bí! Ta muốn đi trả một kiện đồ vật.”

Thời gian chậm chậm đi tới vào một vạn năm trước, lão nhân vẫn là một người trẻ tuổi, nghèo rớt mùng tơi, tròng trành mấy năm, chẳng làm nên trò trống gì.

Sau một lần kỳ ngộ ngẫu nhiên, lão nhân tiến vào Thiên Địa tiền trang, đạt thành một cái thoả thuận cùng chủ nhân tiền trang và ký kết một bản hợp đồng.

Ngày trả khoản hợp đồng chính là hôm nay. Lão nhân trong một vạn năm nay, đã sớm đạt tới cảnh giới Thánh Nhân, cấp độ mà rất nhiều người tha thiết ước mơ trong đất Đại Ly này. Thậm chí hắn còn tích lũy thật lâu bên trong Cảnh giới Thánh Nhân, thực lực vô cùng sâu dày.

Nhưng hắn vẫn không rời đi Đại Ly, không đi thế giới khác có cao thủ nhiều như mây.

Hắn đang chờ đến kỳ hạn một vạn năm!

Hắn muốn hoàn thành hợp đồng mà mình đã ký kết năm đó!

Hắn tên là Long Hải Đào, không phải một cái nói mà không tin người!

Hắn ẩn cư tại Thiên Chi Nhai do trước kia con trai của hắn sinh ra một cái tôn nữ. Sau khi buông bỏ nhân gian, Long Hải Đào liền một mình nuôi dưỡng nàng mãi cho đến hôm nay.

Tôn nữ của hắn đã chạm đến ranh giới của Cảnh giới Thánh Nhân, nên nàng muốn đi vào thế giới khác để tăng lên thực lực của mình.

Long Hải Đào kiên định muốn đi thực hiện hợp đồng!

Hắn từ trong ánh mắt nghi hoặc của thiếu nữ, bóp nát trên người một khối đồng hồ quả quýt màu đỏ huyết mà hắn đã giữ một vạn năm lâu dài này.

Răng rắc!

Đồng hồ quả quýt đã vỡ nát!

...

Bên trong Thiên Địa tiền trang, Lý Tiên Đạo đang hâm nóng kiếm khí được nuôi ở trong cơ thể mình.

Hắn có chiến lực rất mạnh và đều đến từ Đại Hà Kiếm Khí. Hắn không tu hành công pháp khác, mà chỉ là đem Đại Hà Kiếm Khí hoàn toàn tu thành mà thôi.

Cho tới bây giờ, kiếm khí trong cơ thể hắn như một mảnh đại dương sâu không lường được.

Tiểu Thất nói khẽ: “Chủ nhân, có khách nhân đến!”

Lý Tiên Đạo mở mắt, hỏi: “Người nào? Giao dịch đồ vật gì?”

Tiểu Thất mang thần sắc có chút quái lạ, nói: “Không phải đến giao dịch đồ vật.”

Lý Tiên Đạo kinh ngạc nói: “Không phải đến giao dịch đồ vật vậy hắn tiến vào Thiên Địa tiền trang của ta để làm gì?”

Tiểu Thất quái lạ nói: “Hắn đến là để thực hiện hợp đồng!”

Lý Tiên Đạo cũng thay đổi sắc mặt thành quái lạ.

Sau khi kiến thức đống hợp đồng bị làm trái tích giống như núi của Thiên Địa tiền trang kia, và sau khi tự mình đi xem mấy lần sổ sách, thì Lý Tiên Đạo đã không ôm bất cứ hy vọng gì để tin dùng người nào ở thế giới này!

Không có một cái nào trong bọn hắn có tinh thần hợp đồng!

Đây là điều lúc trước Lý Tiên Đạo nói!

Không nghĩ tới lại bị đánh mặt nhanh như thế!

Lại có người đích thân tới cửa trả nợ!

Điều này thật là không thể tin được nha!

Cho dù là tiểu Thất cũng không nghĩ tới có người sẽ chủ động đến thực hiện hợp đồng?

Lý Tiên Đạo lập tức đứng lên, kích động nói: “Nhanh đi nghênh đón họ. Gọi Thiên Quang Minh cùng Michael ra đây đi. Ta đi thay quần áo khác để dành cho họ sự tôn trọng tuyệt đối.”

Không dễ dàng rồi!

Lý Tiên Đạo đã xúc động muốn khóc.

Gặp được một người có tinh thần hợp đồng thật không dễ dàng, hơn nữa kỳ hạn hợp đồng của người này lại là tận một vạn năm!

Lý Tiên Đạo nhất định phải cho đối phương sự kính ý lớn nhất!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.