Ta Có Hào Quang Của Nữ Chính

Chương 1: Chương 1: Cho Ngươi Năm Triệu (1)




Edit: An Minh Tuệ

____________________

“Giang Niệm ta tới gặp cháu là bởi vì cái gì, ta nghĩ cháu cũng nên rõ ràng, đúng không?”

“ Ở đây có một tờ chi phiếu.”

Trên tờ chi phiếu có ghi chừng bảy chữ số, đây là điều kiện đưa ra để nàng rời đi Thẩm Minh, chính là bước ngoặt ngược luyến tình thâm. Khiến cho nam chính đối với nữ chính vì yêu mà sinh hận, sẽ luôn canh cánh trong lòng.

Thẩm Minh là Thẩm gia cháu trai trưởng, cũng là người nối nghiệp mà Thẩm lão gia tử coi trọng nhất, hắn hiểu biết hơn người, tài năng đầy mình, là nhân vật thiên tài mà mọi người luôn khen ngợi. Từ bốn năm trước, Thẩm Minh cầm được bằng Thạc sĩ sau đó trở lại Thẩm thị làm việc, chỉ dùng mấy năm ngắn ngủi liền thăng chức làm Phó tổng của Thẩm thị, tại Thẩm thị có địa vị vô cùng quan trọng.

Một nhân vật như Thẩm Minh, cuộc sống của hắn là ngậm thìa vàng mà lớn lên, tương lai sáng lạng, là đối tượng mà vô số người hâm mộ, ước ao cùng tán thưởng.

Chỉ trừ một điều —— hắn lại chọn một nữ sinh viên bình thường để làm bạn gái.?!

Khi tin tức này mới được truyền ra, mọi người nghe được không khỏi kinh ngạc, cái mọi người kinh ngạc dĩ nhiên không phải Thẩm Minh tìm một người bạn gái là sinh viên đại học, mà Thẩm Minh lại chọn một người bình thường như vậy làm bạn gái hắn?

Những người trong vòng thượng lưu đại khái không ai sẽ nghĩ qua Thẩm Minh sẽ thật sự cưới một cô gái nhà quê vào trong nhà, tối đa cũng chỉ là chơi đùa cho vui mà thôi, huống chi coi như Thẩm Minh muốn cưới, Thẩm gia mọi người sẽ đồng ý sao? Chứ đừng nói chi là người làm chủ Thẩm gia hiện tại, vẫn là Thẩm lão gia tử là một người nói một không nói hai! Mà cháu dâu Thẩm lão gia tử nhìn trúng lại là Tam tiểu thư của Dương gia, Dương Tuệ Linh.

Dương gia, gia thế mặc dù không bằng Thẩm gia, nhưng cũng không kém bao nhiêu, trong nhà quân đội, hay chính trị, hai giới đều có người bên trong, Dương Tuệ Linh bản thân cũng là tốt nghiệp ở nước ngoài đạt được loại ưu tú, sau khi về nước liền ở trong xí nghiệp của gia tộc làm việc, nàng xinh đẹp nhã nhặn, năng lực bản thân lại xuất chúng, ở bên ngoài danh tiếng luôn luôn rất tốt, ở trong mắt Lão gia tử,là một trong những người có thể phụ giúp tốt cho tương lai của Thẩm Minh.

Thẩm Minh mặc dù là từ lúc thiếu niên thành danh, nhưng Thẩm lão gia tử càng là bá đạo mà cố chấp, hắn nhận định, chính là Thẩm Minh cũng không thể lựa chọn khác, nếu như Thẩm lão gia tử nói không, Giang Niệm cũng không có khả năng quang minh chính đại mà đứng bên cạnh Thẩm Minh, chứ đừng nói là tiến vào cửa chính của Thẩm gia.

Cho nên tối đa cũng chỉ là chơi đùa, khi đến thời điểm kết hôn vẫn phải nghe theo người trong nhà an bài trở về kết hôn, không ai sẽ cảm thấy Thẩm Minh cùng Giang Niệm có thể có kết quả gì tốt, Giang Niệm cũng không phải uy hiếp, đương nhiên cũng không ai sẽ chân chính đem Giang Niệm để ở trong mắt, dù sao chính là chơi đùa mà thôi, cũng không ai đi quản Thẩm Minh những chuyện này.

Bởi vậy, Giang Niệm mới có thể có một đoạn thời gian nói chuyện yêu đương với Thẩm Minh tương đối dễ dàng mà tự tại, đem hào quang nữ chính của mình từ 10 điểm phát triển lên được 60 điểm, nhưng đáng tiếc đến 60 điểm này về sau, liền không thấy có động tĩnh tăng lên. Kể cả khi cô là làm nũng khoe mẽ, tỏ tình, vẫn là tự mình xuống bếp để Thẩm Minh cảm nhận được sự dịu dàng, ấm áp... vân vân đều không được.

Lúc này mẹ của Thẩm Minh là Diêu Thục Cầm tìm đến, còn đưa cho cô năm triệu...

... Chẳng lẽ là cô nên nhận lấy tờ chi phiếu này, rồi để bản thân một người sống phóng túng thuận tiện chờ đến ngày nam chính tìm tới cô, ngược cô, tra tấn cô mở ra thời điểm ngược luyến tình thâm, lưỡng tình tương duyệt?

Giang Niệm con mắt nhìn qua mặt trên của tờ chi phiếu, ngẩng đầu nhìn về phía Diêu Thục Cầm:

“Thẩm thái thái, thật xin lỗi, tờ chi phiếu này cháu không thể nhận. Mặc dù nói khả năng bác sẽ không tin, nhưng cháu đối với Thẩm Minh là thật lòng, cũng không phải là bởi vì gia thế cùng tiền bạc của Thẩm Minh.”

Diêu Thục Cầm nhẹ nhẹ cười cười, nói:

“Giang Niệm, có lẽ cháu đối với Thẩm Minh là thật lòng, cháu có thể hay không nghĩ tới, hai đứa thật sự thích hợp sao? Thẩm Minh tương lai sẽ phải thừa kế Thẩm thị, chắc chắn sẽ không phải người bình thường, cháu biết làm vợ của người lãnh đạo Thẩm thị cần phải làm những gì? Lại phải chuẩn bị đối mặt với cái gì? Cháu quá phổ thông, cũng quá bình thường, chỉ mang đến cho Thẩm Minh thêm phiền phức, hai đứa đã được nhận định là người của hai thế giới khác nhau.”

Diêu Thục Cầm lần nữa đem tờ chi phiếu trên bàn đẩy về hướng Giang Niệm:

“Cái này có thể để nhà cháu có một cuộc sống tốt hơn, rời khỏi Thẩm Minh đi.”

“Thật xin lỗi, cháu không thể tiếp nhận.”

“Giang Niệm, hai đứa hiện tại vẫn còn yêu nhau, vậy cháu có hay không nghĩ đến trong tương lai, hai đứa không yêu nhau nữa thì sao? Thẩm Minh không còn yêu cháu, vậy cháu có được cái gì cũng sẽ đều bị mất.”

Giang Niệm nhất thời không nói gì, cô chỉ im lặng, buông nhẹ đôi mắt, cầm chén cà phê tay vô ý thức khuấy đều.

Diêu Thục Cầm nhìn cô gái trước mặt mình, không thể không thừa nhận ánh mắt của con trai mình đúng là không kém, bởi vì Giang Niệm có một gương mặt trắng nõn sạch sẽ, rất đẹp, càng làm người khác chú ý chính là cô có một đôi mắt trong như nước, ánh sáng trong mắt nhìn thật đẹp, rõ ràng là có một bộ dáng yếu đuối, nhưng khi nhìn người khác, ánh mắt cô kiên định thuần túy, sẽ khiến trên người sinh ra mấy phần quật cường mà ương ngạnh.

Thì ra con trai của mình thích những cô gái như vậy.

Dù có thích đến mấy thì sẽ thế nào? Không nói Lão gia tử sẽ không đồng ý, vỗn dĩ không thích hợp chính là không thích hợp.

“Cháu suy nghĩ một chút thật kỹ đi.”

Nói xong một câu cuối cùng, Diêu Thục Cầm cầm lên túi xách đứng dậy, Giang Niệm đuổi kịp phía sau, đem tờ chi phiếu trên bàn nhét vào trong tay Diêu Thục Cầm, Diêu Thục Cầm mỉm cười một chút, cũng không cần phải nhiều lời nữa, đem tờ chi phiếu bỏ vào túi xách sau đó liền rời đi.

Giang Niệm đứng tại cửa của quán cà phê, nhìn xem tài xế mở cửa xe cho Diêu Thục Cầm, chiếc xe màu đen nhanh chóng biến mất khỏi tầm mắt cô.

Năm giờ chiều, trợ lý của Thẩm Minh Từ Siêu gọi điện thoại cho Giang Niệm, nói Thẩm Minh có việc đột xuất, nguyên bản bữa tối đã hẹn với cô sẽ bị hủy bỏ.

Giang Niệm cảm xúc sa sút nga một tiếng, hỏi:

“Thẩm Minh hiện tại bề bộn nhiều việc sao? Em có thể hay không cùng anh ấy nói một câu?”

Từ Siêu nghĩ đến mẹ của Thẩm Minh, Diêu Thục Cầm hùng hổ mà tới, lại nghĩ đến sắc mặt khó coi của lão bản, nghĩ đến bên trong văn phòng bầu không khí chắc chắn là không tốt đi, vậy hắn hiện tại đi vào đấy không phải muốn chết sao? Hắn vẫn có thể nhìn ra không khí bất thường đó, chỉ có thể nghiêm túc lắc đầu nói:

“Lão bản* hiện tại công việc khá nhiều, không tiện tiếp điện thoại. Thật có lỗi, Giang tiểu thư, chờ chốc lát nữa tôi sẽ truyền đạt ý tứ của Giang tiểu thư đến lão bản.”

*Lão bản: ông chủ, boss

Giang Niệm trầm mặc một hồi, chỉ có thể bất đắc dĩ cúp điện thoại.

Bất quá, một đêm này Giang Niệm đều chưa từng nghe qua điện thoại của Thẩm Minh, đương nhiên cũng không biết hắn bên kia như thế nào.

Giang Niệm không có suy nghĩ quá lâu, an an ổn ổn ngủ một giấc ngon lành, ngày thứ hai như thường lệ lên lớp, bất quá lên lớp không được bao lâu, ngồi bên cạnh, bạn cùng phòng ngủ với cô Lâm Hiểu Nguyệt liền cầm lấy điện thoại nhỏ giọng hô lên:

“Giang Niệm cậu mau nhìn, tin tức đã nói Thẩm lão bản cùng Dương tiểu thư, Dương Tuệ Linh muốn đính hôn này!”

Tinh thần của Giang Niệm chấn động, đầu óc sung huyết, hai tay đều đang phát run, cuối cùng thời điểm kia cũng đã tới, ngày mình cầm đi năm triệu kia sống phóng túng bản thân sao???

Lâm Hiểu Nguyệt: “Giang Niệm, Thẩm lão bản thật sự muốn cùng người này, Dương Tuệ Linh đính hôn sao? Vậy cậu làm sao giờ? Hai người chia tay rồi?”

Giang Niệm lấy lại tinh thần, lắc đầu nói:

“Không có, chúng tớ rất tốt.”

Lâm Hiểu Nguyệt trừng to mắt:

“Hai người rất tốt? Cái kia tin tức như vậy, Thẩm lão bản hiện tại là có ý gì chứ?”

“ Tớ cũng không biết, hôm qua mẹ của Thẩm Minh tới tìm tớ.”

Giang Niệm nghĩ nghĩ lại nói

“Có lẽ chỉ là hiểu lầm, những cái tin tức này toàn thích viết linh tinh làm che mắt người khác nhìn vào thôi, tớ tin tưởng Thẩm Minh, anh ấy sẽ không làm ra việc có lỗi với tớ.”

Lâm Hiểu Nguyệt liếc mắt: “Cậu đúng là đồ ngốc, đều nói đàn ông không thể tin, huống chi Thẩm lão bản lại đẹp trai lại có tiền, cậu đừng đần độn cái gì cũng tin! Đúng rồi, hôm qua mẹ của Thẩm lão bản tìm cậu làm cái gì?”

Giang Niệm mím mím môi:

“... Không có gì, chỉ là việc nhỏ thôi.”

Nhìn nét mặt Giang Niệm muốn che dấu, chính là càng che càng lộ, Lâm Hiểu Nguyệt không nghĩ hỏi tiếp, bất đắc dĩ nói:

“Đều nói không có lửa làm sao có khói, huống chi ai dám viết linh tinh Thẩm thị tin tức a? Giang Niệm, tớ cảm thấy cậu nên cùng Thẩm lão bản nói chuyện, bất kể nói thế nào, cậu bây giờ vẫn là bạn gái của Thẩm lão bản, bất luận có cái gì, đều phải cùng cậu giải thích chứ, đúng không?”

Giang Niệm nhìn xem tin tức, cảm thấy giải thích cũng không cần, bọn họ tốt nhất nên hiểu lầm nhau, sau đó có một trận cãi nhau thật lớn mới tốt!

Giang Niệm suy nghĩ một chút cô cùng Thẩm Minh từ lúc quen biết đến nay, hình như còn chưa có cãi nhau bao giờ, bản thân mình đặc biệt khéo hiểu lòng người, khuôn mặt còn như thế đẹp, đối với cô ai mà có thể nổi cáu đây? Thẩm Minh mặc dù là người kiêu ngạo, nhưng hắn cũng là một người đàn ông cực kì thân sỹ, đối với hành động cãi nhau này, luôn luôn là cực kì khinh thường, huống chi hắn cũng có một khuân mặt làm cho cô mỗi khi nhìn đều phải thất hồn lạc phách, cho dù có cái gì cũng đương nhiên đều sẽ tha thứ tha thứ cho hắn, mặc dù hắn bận rộn rất thường xuyên phải đi công tác, mặc dù thỉnh thoảng cũng nhìn thấy trên báo trông thấy hắn với nữ minh tinh khác có tai tiếng...

Nhưng thật đúng là không có một chút cãi nhau... Xem ra lần này nhất định phải làm ồn ào đến trình độ chia tay mới được!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.