Supernatural - Sức Mạnh Siêu Nhiên

Chương 3: Chương 3: Stark EXPO




Dịch: Victor Von Doom

***

“Chào mừng đến với Stark “Tomorrow”s Future” Expo! Đến với thế giới tương lai vô cùng rộng lớn!”

Đèn màu lưu chuyển, trên màn ảnh lớn biểu hiện tấm poster “Stark EXPO”, hội chợ Stark lần thứ nhất triển khai ở New York năm 1943.

Steve dẫn đầu The Commandos tiến vào hội trường. Howard nhiệt tình chiêu đãi bọn họ. “Tới ngồi!” Y đã đặc biệt chuẩn bị cho bọn họ vị trí cực kì tốt. “Nếu các cậu muốn khiêu vũ, ngàn vạn lần đừng câu nệ.” Y chớp chớp mắt, xúi giục nói. “Ngàn vạn đừng để bản thân phải tiếc nuối!”

“Rồi rồi.” Steve vội vàng ngăn y tiếp tục nói. “Anh cứ đi đi! Bọn tôi có thể tự mình lo được.”

“Được rồi.” Howard có chút tiếc nuối nhún nhún vai, nhưng thực sự hôm nay y làm vai chính bận túi bụi. “Chơi vui vẻ!” Y cuối cùng công đạo nói. “Bao nhiêu chi phí cứ tính vào tài khoản của tôi!”

Sau khi tiễn Howard, Steve thở dài nhẹ nhõm, quay đầu, phát hiện toàn The Commandos đều cười xấu xa nhìn mình. “Làm sao vậy?” Anh cau mày hỏi, bối rối.

“Không có gì.” Các binh lính anh đẩy tôi, tôi đẩy anh. “Mr. Stark thật chu đáo!”

Steve không chút nghi ngờ gật đầu. “Phải. Howard tuy rằng thoạt nhìn không đáng tin cậy, nhưng kỳ thật là một người không tồi.”

“Cho nên, chỉ huy,“ Bọn lính vây quanh Steve. “ Lời đồn ngài ấy thích anh là thật đi?!”

“Cái gì?!” Steve một hơi nghẹn lại, vội vàng phủ nhận. “Đương nhiên không phải!” Anh dở khóc dở cười nhìn mọi người, không nghĩ tới bọn họ cũng sẽ tin tưởng lời đồn kia, trách không được ngay cả Peggy cũng tới tìm anh hỏi chuyện.

“Chỉ huy đừng như vậy, chúng tôi cũng sẽ không nói cho ai biết. Nếu không phải Mr. Stark, còn có Trung sĩ Barnes cùng Đặc vụ Peggy.” Mọi người trong The Commandos đôi mắt đều lấp lánh tỏa sáng, hứng thú bừng bừng ép hỏi. “Chỉ huy, anh hôm nay nhất định phải trả lời, anh rốt cuộc thích ai?”

Steve đau đầu nhìn bọn họ, dưới ánh mắt tràn ngập thâm ý của mấy người này quả thực hết đường chối cãi. Anh chỉ cười cười, nâng mắt nhìn bốn phía chung quanh, tính toán dời đề tài. Đột nhiên, tầm mắt anh thẳng tắp nhìn về thân ảnh phía trước, trực giác điên cuồng kêu gào —— chính là người kia! Chúa ơi! Người đó đi tới chỗ mình! Anh theo bản năng đứng dậy, đi lên phía trước.

- --

Năm 2011 cùng địa điểm, thứ bảy, Stark Expo.

Tony đứng bên cạnh quầy bar, nói với Coulson đang quấn lấy mình. “Cái khẩu hiệu “Tomorrow”s Future” này nghe lỗi thời quá, tôi phải nghĩ cái tên mới thôi.”

Coulson gật đầu hiểu biết. “Tôi biết ngài gần nhất làm triển lãm sẽ đặc biệt vội, nhưng quân đội yêu cầu ngài tham dự phiên điều trần. Về vấn đề Iron Man, ngài hẹn thời gian...”

“Tùy tiện đi!” Tony giơ chén rượu, có lệ nói. Ánh mắt gã đảo xung quanh tìm kiếm mục tiêu đêm nay, một cái góc đặc thù khiến gã chú ý. Gã không thể hiểu được nhìn cái góc tràn ngập kiểu trang trí theo những năm bốn mươi kia, Pepper là làm cái vũ hội COSPLAY những năm bốn mươi sao? Ôi chao! Ánh mắt gã bị một bóng dáng tóc vàng ngực bự ngồi ở bên cạnh sân khấu hấp dẫn, gã nhìn Steve ở trong lòng tán thưởng nói, người đàn ông kia mới là lớn lên chân chính, dáng người cũng đẹp nữa!

“Hoàn toàn không thành vấn đề.” Lực chú ý của Tony đã hoàn toàn bị người kia dẫn dắt rời đi, chỉ nghĩ lập tức tống cổ người bên cạnh, vì thế gã không chút suy nghĩ liền đáp ứng Coulson. Gã đem ly rượu đặt trên quầy bar, tràn ngập ám chỉ ý vị chớp chớp mắt với Coulson. “Tôi hiện tại liền đi tìm trợ thủ của tôi, sau đó... “hẹn hò” một chút.”

Coulson được gã đột nhiên đáp ứng tham gia phiên điều trần cả kinh sửng sốt một chút, sau đó liền nhìn gã biến mất trong đám đông. “Đợi đã!” Ánh mắt anh ta ở trong đám người tìm kiếm bóng dáng Tony, khó hiểu lẩm bẩm. “Sao đột nhiên đã không thấy tăm hơi rồi?” Ngài còn chưa có hẹn thời gian cụ thể đâu! Anh ta vừa định rời khỏi quầy bar đi tìm Tony, liền nhận được điện báo Fury. “Đúng vậy, Sir. Cái gì? Tôi đến ngay.” Anh ta cất di động, lập tức rời khỏi hội trường.

Fury đang đứng bên ngoài, ông hỏi Coulson, người vừa tới sau khi biết rõ tình hình. “Hiện tại từ trường hỗn loạn là tình trạng gì?”

“Đây đúng là vấn đề mấu chốt, Sir.” Coulson buồn rầu trả lời. “Chúng ta hoàn toàn không thể làm gì.”

Vừa nãy bộ phận nghiên cứu khoa học của SHIELD kiểm tra đo lường phát hiện thấy từ trường hỗn loạn, mà trung tâm từ trường lại chính là Stark Expo. “Cậu có chắc điều này không liên quan đến Stark không?” Fury hỏi. “Không phải do cậu ta làm thí nghiệm kỳ quái nào đó mà ra?”

Coulson lắc đầu. “Stark mấy ngày nay đều bận chuyện hội chợ, hơn nữa vừa mới còn...” Anh ta nuốt xuống hai chữ “hẹn hò”, tiếp tục nói. “Không giống như là có thí nghiệm quan trọng.”

Fury hiển nhiên trong lòng biết rõ nội dung tỉnh lược của Coulson, ông trợn trừng con mắt còn sót lại kia. “Tuyệt!” Ít nhất ông không cần lập tức túm lấy Tony Stark từ trên giường để bắt gã giải quyết phiền toái này, đỡ phải tổn hại thị giác của ông. Nhưng mà ông lại không nghĩ tới hôm nay không can thiệp khiến cho đôi mắt mình sau này còn gặp tàn phá nhiều hơn.

- --

Trong hội trường, Tony dựa vào bên cạnh quầy bar yên lặng đánh giá, nhìn anh chàng đẹp trai tóc vàng mắt xanh ngực bự đi tới chỗ mình. Một cái Beta to con ngu ngốc, Tony quan sát Steve trong chốc lát, trong lòng kết luận. Nhưng mà cũng tốt, Pepper lúc trước vừa mới khiển trách chuyện gã thích tìm Alpha lên giường, cho nên một cái Bate, ừm, vừa vặn tốt. Càng miễn bàn anh còn có một đầu tóc vàng, hai mắt xanh da trời tràn ngập nhu tình cùng si mê, khuôn mặt anh tuấn giống Apollo, dáng người tuyệt đối không kém hơn so với bất cứ Alpha nào, đầu óc cũng tuyệt đối không phải trống rỗng. Chúa ơi! Tony chớp mắt to, nếu Beta đều là loại mặt hàng này, gã còn muốn tìm Alpha lên giường làm cái gì nữa?

Steve nhìn lông mi nhỏ dài nồng đậm của Tony không ngừng nhấp nháy, có chút khát khô cầm lấy chén rượu uống một ngụm. Chúa ơi! Alpha có vóc dáng nhỏ này thật sự là quá mức mê người. Không sai, Steve nhận định Tony là một Alpha. Tuy rằng dáng người có chút tinh tế, nhưng khí chất thông minh kiêu ngạo khó thuần kia tuyệt đối chỉ ở Alpha mới có. Nhưng anh chưa từng gặp qua Alpha nào... xinh đẹp như vậy. Kia một đầu tóc nâu xoăn nhẹ thoạt nhìn phi thường mềm mại, đôi mắt màu caramel mở to, còn có đôi môi hồng nhuận mềm mại kia nữa. Gã chỉ lười biếng dựa vào quầy bar, Steve lại cảm thấy toàn thân gã đều tản ra dụ hoặc. Đặc biệt là đôi mắt kia, giống như đôi mắt của một đứa trẻ, trong sạch mà sáng ngời, ngây thơ cùng khí chất thành thục của gã không hợp nhau, Steve mỗi lần nhìn thẳng gã, đều cảm thấy bản thân cam tâm tình nguyện mà chết trong đôi mắt mỹ lệ ấy.

“Hey!” Tony hiểu rõ nhìn thần thái Steve, cười xấu xa dựa sát anh. “Muốn đi xem phát minh càng tốt hơn của tôi không?” Gã biết Steve tuyệt đối sẽ không cự tuyệt, không ai có thể cự tuyệt Tony Stark!

Lỗ tai Steve bị nhiệt khí trong miệng Tony làm đỏ bừng. “Được!” Anh cười với Tony, chuẩn bị mang đối phương đi đến căn phòng lúc trước Howard đã chuẩn bị tốt cho họ. Anh không ôm eo Tony hoặc bả vai, dù thân cao vừa lúc, nhưng Steve trong lòng hiểu rõ, không có bất cứ Alpha nào sẽ thích như vậy. Vì thế anh chỉ duỗi tay gắt gao kéo tay Tony lại. “Chúng ta đi thôi.”

Tony chớp chớp mắt, đây vẫn là lần đầu tiên có người không có ý đồ ôm gã. Giới tính thứ hai của gã là công khai, điều này làm cho bạn giường của gã — dù là Alpha hay là Beta - đều sẽ đem gã đặt ở thế yếu. Đây vẫn là lần đầu tiên... Trong mắt Tony hiện ra vài phần ý cười, khó được thuận theo mà đi vào căn phòng đối phương mà chuẩn bị.

- --

“Anh đừng uổng phí sức lực.” Steve đem Tony chặt chẽ ấn ở dưới thân. “Anh đánh không lại tôi.”

Tony không thể tin nhìn người phía trên. “Sao có thể?! Tôi cùng Alpha đánh nhau trước nay chưa hề thua!”

...

Cuối cùng vẫn là Tony đánh Steve bất tỉnh sau khi dấu hiệu hoàn thành... Nhưng mà điều này còn có ý nghĩa gì sao? Tony gắt gao đè lại dấu răng phía sau cổ, hung tợn trừng mắt nhìn Steve, nghiến răng nghiến lợi nói. “Cảm ơn vì một đêm bị thượng đến chết đi sống lại ha, cậu cứ chờ tôi dưỡng thương xong đi, đến lúc đó tôi sẽ mặc bộ giáp lại đến cùng cậu tử con mẹ nó chiến!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.