Sủng Mị

Chương 487: Q.2 - Chương 487: Một trảo kinh hồn




Mười đoạn - quân chủ đỉnh phong, đây là quái vật thực lực gần bằng với Vạn Túc Ngô Công dưới sào huyệt vực sâu.

Giờ phút này Sở Mộ có thể cảm nhận được linh hồn của mình đang thăng hoa, lực lượng mới này đánh thẳng vào hồn niệm giúp cho Sở Mộ từ từ rảo bước lên tới sáu niệm Hồn Chủ.

Từ trước tới giờ Sở Mộ thật sự không nghĩ rằng Chiến Dã thông qua lực lượng Dũng Triết Chi Tâm có thể mạnh mẽ tới mức Sở Mộ cảm thấy có chút xa xôi.

Quân chủ đỉnh phong.

Chiến Dã buông thả khí tức Thú hồ viễn cổ khiến cho đẳng cấp chiến lực của nó đã tiếp cận quân chủ đỉnh phong. Khải giáp toàn thân chớp lóe tia sáng tử vong, ma văn Giác thú khắc vào trong linh hồn và thân thể phát ra lực lượng thần bí và cường đại nằm ngoài sức tưởng tượng của hắn.

"Rống rống !"

Thân thể Chiến Dã đã đứng thẳng lên, đối mặt với Thiên Túc Ngô Công hình thể khổng lồ nhưng không có một chút sợ sệt.

Khí thế quân chủ đỉnh phong đã tạo thành lĩnh vực vô hình ngăn cản địch nhân ở bên ngoài, tuy thân thể Chiến Dã chỉ hơn ba thước nhưng lực lượng hoàn toàn áp qua tất cả Thiên Túc Ngô Công có mặt tại nơi này.

"Ầm !"

Chiến Dã chậm rãi di động, thân thể của nó tràn đầy lực lượng, mỗi bước chân đặt xuống lập tức đánh văng tất cả thi thể gần đó, mặt đất lún xuống thành hố. Ngay cả nham thạch cứng rắn cũng không có cách nào thừa nhận áp lực phát ra từ trên người Chiến Dã. Chỉ lát sau tốc độ Chiến Dã đột ngột tăng nhanh, biến thành tia chớp màu đen lao thẳng tới trước.

Sở Mộ không thể nhìn thấy hết động tác của Chiến Dã, chỉ cảm thấy toàn thân Chiến Dã được một cỗ lực lượng thần bí bao phủ. Vô số Thiên Túc Ngô Công vọt tới như sóng thủy triều cũng bị khí thế Chiến Dã trực tiếp ép lùi.

Chiến Dã vươn trảo nhận ra, nhất thời lực lượng Thú hồn viễn cổ và năng lượng hắc ám nhanh chóng dung nhập vào trong thân thể nó, thông qua ma văn Giác thú hóa thành lực lượng ngưng tụ vào móng vuốt.

"Xẹt !"

Rốt cuộc Chiến Dã giơ trảo nhận lên.

Không có bất kỳ kỹ xảo hoa lệ nào, Chiến Dã vung trảo nhận chém xuống vị trí có Thiên Túc Ngô Công cao đẳng quân chủ và mười đoạn Thiên Túc Ngô Công đông đúc nhất.

“Xẹt !”

Một đạo Thự quang tựa như ánh bình minh xóa tan hắc ám bất chợt bộc phát mãnh liệt. Chiến Dã đánh một trảo rất đơn giản, nhưng năng lượng trong đó cơ hồ bao trùm một nửa vực sâu. Năng lượng Thự quang một đường bay thẳng tới, trước hết lướt qua thân thể Ngô Công thủ lĩnh, sau đó phát ra lực lượng hủy diệt giết chết vô số mười đoạn cản đường, cuối cùng đào ra một cái khe rãnh dài mấy trăm thước trên vách núi. Điểm cuối của nó cực kỳ tiếp cận khu vực trung tâm vực sâu.

(Thự trong Hán Việt nghĩa là ánh rạng đông, bình minh.)

Hai đạo Thự quang phân cách không gian thành bốn khối, thân thể Ngô Công thủ lĩnh chậm rãi tách ra, tất cả Thiên Túc Ngô Công điên cuồng vọt tới cũng bị lưới dao tử thần thu hoạch tính mạng.

"Xẹt xẹt xẹt !"

Hoàn toàn không có tiếng kêu thảm thiết hay giận dữ nào, chỉ có thanh âm thân thể chia lìa và gió rít lạnh lùng đến tàn nhẫn.

Tử thần Thự quang xẹt qua đỉnh đầu, thân thể, chân rết, eo ếch, phần đuôi … v…v lần lượt tách rời ra, hàng loạt Thiên Túc Ngô Công chết không kịp ngáp. Trong lúc nhất thời dưới đáy vực xuất hiện cảnh tượng y như địa ngục trần gian, máu tanh phun đầy trời, nhuộm ướt đẫm mặt đất và vách đá bốn phía.

Ánh mắt Sở Mộ có thể nhìn được trong bóng tối, lúc này hắn đứng trong góc vực sâu hình dạng tựa như một cái hồ lô. Không gian phía sau nham thạch chính là miệng hồ lô nhỏ hẹp, nhưng mà Chiến Dã đánh một kích trực tiếp quét ngang một phần ba vực sâu và còn kéo dài thêm trăm thước mới kết thúc hẳn. Phải biết rằng đường kính vực sâu ít nhất cũng gần mười dặm, một phần ba quãng đường đã tương đương với hai, ba dặm rồi. Vậy thì một kích này uy lực to lớn đến mức nào đây?

Hơn nữa, khó thể tưởng tượng nổi ở trong khu vực mấy ngàn thước này đã phủ kín thi thể Thiên Túc Ngô Công, đáy vực sâu giống như là mồ chôn cả một tộc quần Hồn sủng. Từng dãy, từng hàng thi thể Ngô Công chất chồng la liệt, chúng nó đau đớn co rút đoạn thân thể còn thừa lại quấn lấy nhau, cố gắng chống đỡ đứng lên. Có thể nói là một đạo tử thần Thự quang gần như hủy diệt một nửa tộc quần Thiên Túc Ngô Công ở dưới đáy vực.

Chiến Dã thi triển kỹ năng này tỏa ra ánh sáng màu xanh trắng chợt lóe lên rồi biến mất, nhưng trong một cái chớp mắt đó đã thu hoạch vô số tính mạng.

Trước một khắc, khí thế Thiên Túc Ngô Công như sóng biển trào dâng vọt tới không hề kiêng kị chút gì. Giờ phút này, tất cả Thiên Túc Ngô Công đã biến thành thi thể vỡ vụn, không còn một chút khí tức sinh mệnh, không khí trầm lặng đến nghẹt thở.

"Đây… cái này …"

Nhìn thấy thi thể Ngô Công trải dài mấy ngàn thước dưới đáy vực sâu, Sở Mộ cũng bị dọa cho sợ hãi ngây người, hoàn toàn không thể tin nổi đây là một kích do Chiến Dã tạo ra. Lực phá hoại của nó quá mức khủng bố rồi.

Tại Ly thành, Sở Mộ đã thấy rất nhiều mười đoạn Hồn sủng cao đẳng cấp quân chủ, quân chủ đỉnh phong, lực lượng bộc phát của chúng nó cường đại không thể nghi ngờ. Thậm chí hắn từng nhìn thấy lực phá hoại của cấp đế hoàng. Khi hắn hóa thân Bán Ma đã mất đi một phần năng lực suy tư, cho nên không có cách nào cân nhắc chênh lệch thực lực giữa song phương.

Bây giờ nhìn thấy Chiến Dã tăng cường đẳng cấp tới gần quân chủ đỉnh phong, đánh ra một kích càn quét vô số Thiên Túc Ngô Công. Lúc này Sở Mộ mới chân chính hiểu được lực lượng của mười đoạn Hồn sủng cấp quân chủ cường đại đến mức nào.

Cả vực sâu lâm vào trạng thái tĩnh mịch rất lâu, chỉ có đống thi thể còn đang ngọa nguậy yếu ớt.

Đó là một số Thiên Túc Ngô Công may mắn sống sót, chúng nó từ từ chui ra khỏi đống thi thể, ánh mắt đỏ ngầu không còn vẻ hung dữ như trước nữa, thay vào đó là cảm giác sợ hãi nồng đậm.

Kích thước thân thể chúng nó gấp mấy chục lần Chiến Dã, nhưng lúc này đã biến thành loài bò sát đáng thương, sợ hãi rụt rè bò qua đống thi thể bỏ chạy về phương xa.

“Gào ~!”

Bỗng nhiên từ phía xa xăm truyền đến một tiếng gầm vang dội.

Đây là tiếng gầm giận dữ của Vạn Túc Ngô Công. Đó là một con quái vật chân chính, hình thể dài tới vài trăm thước, trong lúc nó di động đã chiếm cứ gần hết không gian dưới mặt đất.

"Vạn Túc Ngô Công."

Nội tâm Sở Mộ rung động còn chưa kịp chìm xuống thì Ngô Công vương giả rốt cuộc bị kinh động, mang theo khí thế nặng như núi lao về phía hắn.

Vạn Túc Ngô Công hờ hững vượt qua đống thi thể đồng tộc, chậm rãi di động tới trước.

Con ngươi của nó lớn gấp mấy lần một nhân loại trưởng thành, khí tức Trùng hệ khổng lồ mạnh hơn đàn Thiên Túc Ngô Công mấy trăm con trước kia không biết bao nhiêu lần, đỉnh đầu dữ tợn ngóc lên cao ngó chừng Chiến Dã.

Chiến Dã bây giờ đang ở trạng thái Thú hồn bộc phát, thực lực của nó chỉ kém Vạn Túc Ngô Công một cấp bậc. Ở thời khắc tính mạng huy hoàng nhất, Chiến Dã không có lý do gì để sợ hãi, cho dù là Vạn Túc Ngô Công bá chủ vực sâu cũng thế.

Ánh mắt Vạn Túc Ngô Công nhìn chằm chằm Chiến Dã có vẻ thận trọng, chung quanh nó dần dần xuất hiện Thiên Túc Ngô Công cao đẳng quân chủ đi theo bảo hộ.

"Tê tê tê !"

“Gào !””

Vạn Túc Ngô Công mở cái miệng to như chậu máu gầm thét điên cuồng, hai cái càng kinh khủng giãn rộng ra chứng minh lực lượng không gì sánh nổi.

Vạn Túc Ngô Công hơi ngừng lại một lát, sau đó bỗng nhiên phun ra một đạo khí lưu uy lực cấp chín đập vào người Chiến Dã.

"Rống !"

Chiến Dã không có lùi bước, đối mặt với Vạn Túc Ngô Công từng bước áp sát, khí tức Thú hồn viễn cổ trên người Chiến Dã nhanh chóng ngưng tụ biến thành lực lượng hủy diệt. Sau đó lập tức bắn ra nghênh đón chính diện luồng khí lưu màu đen của Vạn Túc Ngô Công.

Vạn Túc Ngô Công đã có trí tuệ rất cao, nó không biết tại sao trong sào huyệt của mình lại xuất hiện một con Hồn sủng dị tộc thực lực mạnh mẽ cỡ này.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.