Sủng Mị

Chương 1040: Q.2 - Chương 1040: Kinh biến, thành Vạn Tượng rơi vào tay giặc




Hạ Chỉ Hiền tự nhiên cùng bình tĩnh làm cho Triêu thái tử cảm giác như bị bắt làm tù binh chính là mình, nhưng Huyễn lão đã nói với hắn. Mặc kệ đối mặt với địch nhân nào cũng không thể cho người ta đoán ra được lòng của mình, càng không thể đem cảm xúc lộ trên mặt.

- Triêu thái tử, ta nghĩ hiện tại các ngươi nhất định đang lo lắng lần này bắt ta có phải là lừa dối hay không?

Hạ Chỉ Hiền ngữ khí dịu dàng nói ra.

Triêu Lãnh Xuyên không nói gì, chỉ uống trà chờ đợi Hạ Chỉ Hiền nói.

- Ha ha, phải chăng là tạm thời lừa dối sao. Ta nghĩ bọn họ khẳng định đang nghi hoặc vấn đề này. Vì cái gì ta cho tới bây giờ không giết người của các ngươi, thậm chí đối đãi với bọn họ thật tốt, còn thả về?

Hạ Chỉ Hiền nói ra.

Ánh mắt Triêu Lãnh Xuyên ánh mắt hơi có luân động, những vấn đề này kỳ thật đúng là Triêu Lãnh Xuyên trong nội tâm suy nghĩ, nhưng Triêu Lãnh Xuyên như cũ không nói lời nào.

- Nguyên nhân rất đơn giản, ta đang lung lạc nhân tâm.

Hạ Chỉ Hiền nói ra.

- Lung lạc nhân tâm, lung lạc người của Tam đại cung điện chúng ta sao? Hạ Hoa sư tâm thực rộng.

Triêu Lãnh Xuyên nói ra.

- Không phải tâm rộng, mà là phòng ngừa chu đáo.

Hạ Chỉ Hiền nói ra.

- Vậy sao? Chẳng lẽ ngươi muốn gia nhập Tam đại cung điện của chúng ta?

Triêu Lãnh Xuyên ngữ khí bình thản nói ra.

Hạ Chỉ Hiền lắc lắc đầu nói:

- Hoàn toàn trái lại.

Hạ Chỉ Hiền nói những lời này làm cho Triêu Lãnh Xuyên nhíu mày, không gia nhập Tam đại cung điện lại sớm lung lạc nhân tâm, chuyện này nói rõ Tam đại cung điện sẽ bị nàng chiếm đoạt ư!

Trong chiến tranh tầng dưới thì Tam đại cung điện chiếm cứ ưu thế, chiến tranh cao tầng thì ai thắng ai bại lại khó nói, bây giờ Hạ Chỉ Hiền lại nói lung lạc nhân tâm!

- Ngươi khẳng định khinh thường những lời của ta nói nha. Như vậy đi, Triêu thái tử, Hạ tỷ tỷ đánh cược với ngươi.

Hạ Chỉ Hiền cười dịu dàng nói ra.

- Đánh cược cái gì? Ngươi đã là một tù nhân, ngươi có thể đánh bạc cái gì chứ?

Triêu Lãnh Xuyên dường như còn chưa hiểu thủ đoạn của nàng.

- Ta chính là thẻ đánh bạc. Nếu như Tam đại cung điện các ngươi có thể trong một tháng sau còn chiếm cứ được thành Vạn Tượng. Như vậy Hạ tỷ tỷ ta sẽ gia nhập Tam đại cung điện của các ngươi, giúp đỡ các ngươi chống đỡ Hùng Thủ, Hùng Tá.

Hạ Chỉ Hiền nói ra.

Triêu Lãnh Xuyên xì mũi coi thường, hừ lạnh nói:

- Không cần phải tin tưởng ngươi, ngươi còn tiếp tục làm tù nhân a.

- Đừng nóng vội, tỷ tỷ còn chưa nói hết lời, nếu như một tháng sau các ngươi còn có thể an nhàn chiếm cứ thành Vạn Tượng, vậy thì Triêu thái tử phải đáp ứng ta, Tam đại cung điện binh bại như núi đổ ngày hôm nay thì Triêu thái tử không nên chiến đấu liều chết bảo thủ như những người khác, phải hiểu lưu được núi xanh thì sợ gì không có củi đốt...

Hạ Chỉ Hiền cười rộ lên.

Sau khi Triêu Lãnh Xuyên nghe xong nội tâm vô cùng tức giận, nữ nhân này hoàn toàn đang trêu đùa hí lộng bản thân mình!

- Hảo hảo hưởng thụ trà xanh của ngươi đi.

Triêu Lãnh Xuyên đứng dậy, không nghe nữ nhân này hồ ngôn loạn ngữ nữa.

Hạ Chỉ Hiền cũng không thèm để ý, giống như phu nhân tao nhã hữu lễ đứng dậy tiễn chân Triêu thái tử.

Triêu thái tử trở lại quân doanh thì quân sĩ phụ tá mang tin tức tới, bảo mang Hạ Chỉ Hiền áp giải trở lại thành Vạn Tượng.

...

Ngày thứ ba lục tục có người của Tam đại cung điện tới tiếp quản thành Hướng Vinh, mà Triêu thái tử, Trầm Mặc, Ly lão nhân và lão quân sư khác đi theo các trưởng lão áp giải Hạ Chỉ Hiền quay trở lại thành Vạn Tượng.

Cân nhắc đến có khả năng Hồn Minh sẽ phái cao thủ đi chặn đường, lần quay về này không có đại quân theo sao, mà là một phần nhỏ cao thủ kết thành đội hành động, một chuyến này có mười người.

Loại áp giải này là an toàn nhất, khu vực vô cùng rộng lớn, Hồn Minh bổn sự có lớn hơn nữa cũng không có khả năng tìm được lộ tuyến của mười người, về phần Hồn Minh có thôn qua linh khí trên người Hạ Chỉ Hiền hay không thì điểm ấy Ly lão nhân cũng cân nhắc tới, trực tiếp giam cầm không gian của Hạ Chỉ Hiền lại, mặc kệ nàng có linh khí hay hồn kỹ nào đều khó có khả năng truyền đạt bất cứ tin tức nào.

Đường đi rất an toàn, không có bị bất kỳ trở ngại nào, dự tính trong hai mươi ngày là có thể tới phía tây thành Vạn Tượng.

Bởi vì muốn bảo trì hành tung ẩn nấp nên nhiều ngày trôi qua bọn họ không tiến hành trao đổi nào với thành Vạn Tượng cả.

Mà hai mươi ngày này Hạ Chỉ Hiền trừ ngẫu nhiên trêu đùa hí lộng Triêu Lãnh Xuyên ra thì không có biểu hiện nào quá khích, chuyện này làm cho Triêu Lãnh Xuyên nhớ tới đổ ước ngày đó, mặc dù mình căn bản không có ý định đánh cược với nữ nhân này, nhưng nàng nói những lời kia cũng khiến Triêu Lãnh Xuyên có chút bất an, cảm giác như thật sự có chuyện gì đó xảy ra rồi.

...

- Kỳ quái, vì cái gì Trầm Mặc vẫn chưa về?

Ly lão nhân đứng trên đầu Vạn Triêu Thú. Nhìn qua thành Vạn Tượng ở xa xa.

Tiếp cận thành Vạn Tượng thì Ly lão nhân bảo Trầm Mặc đi vào thành trước, chú ý cẩn thận thăm dò có mai phục hay không.

Trên thực tế phía tây đều là lãnh địa của Tam đại cung điện, dưới tình huống bình thường không có cái gì ngoài ý muốn, Ly lão nhân làm như vậy chỉ là phòng ngừa vạn nhất.

- Trở về.

Huống trưởng lão chỉ vào một bóng người đang bay tới.

Mọi người nhìn lại quả nhiên phát hiện Trầm Mặc đang chạy tới hướng này. truyện copy từ tunghoanh.com

Nhưng mà trên lưng của Trầm Mặc còn có ba người, theo thứ tự là không chế Tinh Dã Ma Câu, Phong Táp Ma Câu cùng với Tử Sam Mộng Thú.

Triêu Lãnh Xuyên tự nhiên nhận ra ba người kia, chính là vị hôn thê Diệp Khuynh Tư của Sở Mộ, ca ca Diệp Khuynh Tư là Diệp Hoàn Sinh cùng với muội muội Trầm Nguyệt của Trầm Mặc.

Triêu Lãnh Xuyên âm thầm kỳ quái. Tại sao ba người này chạy tới nơi này, là tới nghênh đón chính mình?

Nhưng mà vì cái gì sắc mặt của bọn họ lại khó coi như vậy, hình như có đại sự xảy ra.

- Như thế nào?

Ly lão nhân nhìn qua bọn người Trầm Mặc. lập tức xuất hiện dự cảm xấu trong lòng.

Trầm Mặc không nói gì, sắc mặt quái dị nhìn qua ba người kia, mà ba người lại mang theo vài phần tức giận và không cam lòng.

Hồi lâu vẫn do Diệp Khuynh Tư mở miệng, ngữ khí lại tương đối âm trầm. Nói ra một câu làm cho mọi người vô cùng khiếp sợ.

- Thành Vạn Tượng rơi vào tay giặc!

Diệp Khuynh Tư nói ra lời này làm toàn thân Triêu Lãnh Xuyên chấn động, lúc này quay đầu lại nhìn qua Hạ Chỉ Hiền.

Hạ Chỉ Hiền lúc này chỉ mỉm cười đơn giản mà thôi.

Thành Vạn Tượng rơi vào tay giặc?

Trước thời gian một năm thì bao nhiêu giới thành xuất hiện sự kiện khó hiểu rơi vào tay giặc, càng về sau Tam đại cung điện đã quen đạt được tin tức này, bọn họ đầu tiên là phát động binh lực đoạt lại thành trì.

Cho nên nhắc tới rơi vào tay giặc thì Triêu Lãnh Xuyên, Ly lão nhân và mấy trưởng lão khác cũng hiểu được cái gì!

Nhưng mà Diệp Khuynh Tư lần này nói không phải là các thành thị nhỏ, mà là thành Vạn Tượng! !


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.