Sủng Mị

Chương 486: Q.2 - Chương 486: Huyết mạch viễn cổ thức tỉnh




"Chiến Dã !"

Sở Mộ sợ hãi ngây người.

Lúc này cho dù bao nhiêu ngôn ngữ cũng không thể hình dung nổi sóng gió ba đào trong nội tâm hắn.

Hàng trăm ngàn hàng chi cụt đứt gãy hoặc nghiền nát, không biết bao nhiêu đỉnh đầu vỡ tung não tương lênh láng, nội tạng tràn lan xung quanh các thi thể bị rạch ngực mổ bụng, trùng dịch phủ kín nham thạch… tất cả mọi thứ hợp lại thành một tòa núi thây cao ngất, mùi máu tanh nồng đậm đặc như thực chất, lượn lờ ở giữa không gian.

Thân ảnh Chiến Dã nằm cô độc trên đỉnh núi cao mấy chục thước, dưới chân nó không chỉ đơn thuần là thi thể Thiên Túc Ngô Công, mà đây là ngai vàng dành riêng cho nó, Mặc Dã Vương.

Nội tâm Chiến Dã cao ngạo, ương ngạnh, không bao giờ chịu khuất phục dễ dàng. Nhưng Sở Mộ thật sự không nghĩ tới Chiến Dã cần phải có mấy trăm đầu thi thể Thiên Túc Ngô Công mới làm vừa lòng nó.

Sở Mộ cảm thấy rất may mắn, may mắn mình không có từ bỏ Chiến Dã, thậm chí một tia ý niệm trong đầu cũng không có.

Bởi vì bỏ qua Chiến Dã chính là bỏ qua một tính mạng mạnh nhất thế gian. Cho dù hiện tại nó chỉ có linh hồn cường đại, nhưng Sở Mộ tin tưởng cuối cùng sẽ có một ngày linh hồn và thực lực của nó đều đứng trên đỉnh cao nhất trong lĩnh vực Hồn sủng.

"Ầm !”

“Ầm !”

Bức tường đá nhận thêm một đòn cực mạnh rốt cuộc không chịu được nữa, tầng nham thạch cao năm mươi thước bắt đầu đổ sụp.

Vô số đá vụn bắn ra lần lượt va chạm vách đá phát ra thanh âm vang dội, một số trực tiếp đánh tới núi thi thể Ngô Công rồi từ từ lăn xuống.

Đống thi thể Thiên Túc Ngô Công cũng bị chấn động kịch liệt khiến cho hỗn hợp máu huyết và nội tạng vốn đã đông đặc lại vỡ ra, bắt đầu lan tràn xuống phía dưới. Mùi vị tanh hôi lại càng bốc lên nồng nặc.

Núi thây dần dần chìm xuống, thi thể và máu huyết trải rộng ra phủ kín cả khu vực mấy trăm thước.

Giờ phút này thi khí (mùi xác chết) tràn ngập vực sâu, chỉ có một đôi mắt đỏ rực lập lòe trong không gian u tối, tia sáng không mỹ lệ như ánh sao nhưng có sức chấn nhiếp kỳ lạ, bất kỳ đầu Ngô Công nào đối diện với nó lập tức rít lên sợ hãi, hoàn toàn không dám xông vào.

"Tê tê tê tê tê !"

"Tê tê tê !"

“Tê tê tê tê tê tê ~~~!”

Gần một nửa tộc quần Thiên Túc Ngô Công bị mùi vị thi thể đồng tộc đánh thức rổi.

Chúng nó lập tức mở to cặp mắt đỏ ngầu nhìn về phía tường đá vừa bị phá nát, thân thể dài ngoằng chậm chạp cử động. Trong quá trình di chuyển không ngừng gầm thét kêu gọi đồng bọn tập hợp lại.

Chỉ cần qua thêm một đoạn thời gian ngắn nữa sẽ có hàng trăm hàng ngàn Thiên Túc Ngô Công điên cuồng nhào tới Chiến Dã. Cho dù thực lực Chiến Dã mạnh mẽ cỡ nào cũng không thể đối mặt với đàn Thiên Túc Ngô Công đông nghịt kia.

Khí tức Trùng hệ biến thành cuồng phong đập vào mặt, đây là lần đầu tiên Sở Mộ đứng ở vị trí gần sào huyệt Hồn sủng như vậy. Chỉ sợ hắn trải qua kinh nghiệm vô số, chỉ sợ hắn trấn định thong dong, gan to mật lớn tới mức nào đi nữa… nhưng khi hắn đối mặt với cả đàn Thiên Túc Ngô Công hình thù ghê tởm, đặc biệt là song phương chỉ cách nhau có mấy chục thước… hắn vẫn có cảm giác cả người mát lạnh, da đầu tê dại, từng giọt mồ hôi chậm rãi lăn dài trên trán.

Nhưng tộc quần Thiên Túc Ngô Công đã nhắm mục tiêu là nơi này, thời gian không cho phép Sở Mộ từ từ cảm nhận sợ hãi chân chính.

Sở Mộ cắn mạnh đầu lưỡi một cái, dùng cảm giác đau đớn để bình ổn tinh thần. Từ trên cao nhảy xuống, thi triển kỹ năng Ma Mị Ảnh bay tới trước mặt Chiến Dã.

"Vù vù vù vù !"

Mùi hôi thối đánh tới khiến cho hắn choáng váng mặt mày, khí tức tanh hôi đến trình độ này đã không thua gì một cái cấp chín kỹ năng Phong hệ rồi, thậm chí mức độ nguy hiểm còn kinh khủng hơn gấp nhiều lần.

Sở Mộ cảm thấy sinh mệnh lực của Chiến Dã đã suy yếu đến mức gần như tử vong. Cho nên hắn không dám do dự nhiều, vội vàng lấy ra dược tề chữa thương cấp mười giá trị mấy ngàn vạn đút vào miệng nó.

Sở Mộ chưa từng có khái niệm tiết kiệm dược tề, bất kỳ lúc nào rời khỏi thành hắn vẫn luôn dự trữ sẵn đầ đủ các loại dược tề. Bởi vì hắn tin tưởng sẽ có một ngày phải dùng để cứu mạng Hồn sủng của mình.

"Chiến Dã, mau nuốt xuống !"

Sở Mộ cố gắng mở miệng Chiến Dã ra, mạnh mẽ đổ dược tề vào.

Mí mắt Chiến Dã đã cụp xuống, nó thậm chí không nghe được giọng nói của Sở Mộ, cũng không biết Sở Mộ đang đứng ở trước mặt mình.

Dược tề chữa thương cấp mười phát huy tác dụng cực kỳ rõ ràng, sinh mệnh lực Chiến Dã đang khôi phục nhanh chóng, trong khoảnh khắc đã tăng lên tới bảy thành.

Chỉ có điều Chiến Dã đã tận dụng năng lực Dũng Triết Chi Tâm quá triệt để, từ tám đoạn chín giai tăng cường lên tới mười đoạn đã là cực hạn.

Hiện tại thực lực Chiến Dã đã đạt đến trình độ mười đoạn - cao đẳng cấp quân chủ, đây chính là cực hạn trong cực hạn.

Vì thế thể lực Chiến Dã đã khô kiệt rồi, Dũng Triết Chi Tâm và ma văn Giác thú cung cấp lực lượng cho nó đang dần dần suy thoái. Đây là linh hồn tản mát, là thể lực cạn kiệt, hoàn toàn không liên quan tới sinh mệnh.

Sở Mộ đã cắn nát đầu lưỡi, máu tươi chầm chậm chảy xuống hai bên mép. Hắn không thể trơ mắt nhìn linh hồn Chiến Dã dần dần thoái hóa rồi kết thúc tính mạng như vậy, hắn phải tìm cách thức tỉnh Chiến Dã đang tiến về phía tử vong. Phải làm cho nó lấy lại ý thức, cho nó biết mình bây giờ đang ở trước mặt nó, có như vậy mới có thể kích thích ý niệm sinh tồn của nó.

Sở Mộ vội vàng niệm chú ngữ, đây là chú ngữ hồn ước.

Sở Mộ phải tìm cách kích thích tinh thần Chiến Dã, nếu cứ để cho nó ý thức mơ hồ sẽ khó lòng cảm nhận được sự tồn tại của hắn.

"Hồn ước thứ tám."

Linh hồn tương liên là lời thề được ký kết bởi hồn ước, lúc này chung quanh thân thể Sở Mộ từ từ xuất hiện đồ án màu đen.

"Hồn ước thứ tám, giải trừ."

Sở Mộ dứt khoát niệm chú ngữ giải trừ hồn ước.

Giải trừ hồn ước là phương pháp duy nhất Sở Mộ có lực lượng kích thích linh hồn Chiến Dã. Hắn tin tưởng rằng chỉ cần Chiến Dã còn có một tia ý thức, chắc chắn nó sẽ phản kháng mệnh lệnh cưỡng chế đến từ hồn ước.

Giải trừ hồn ước có tính xung kích hai chiều đối với Hồn sủng sư và Hồn sủng, giống như là mũi thương trừng phạt đâm thẳng vào linh hồn song phương.

"Rống !"

Linh hồn Chiến Dã đã đến gần thời điểm tử vong, nhưng khi nó nhận thấy tinh thần xung kích đánh tới liền kiên quyết chống cự.

Chỉ cần linh hồn chưa hoàn toàn tiêu tán thì linh hồn tương liên sẽ không đứt gãy, mà ký kết hồn ước với Sở Mộ chính là con đường Chiến Dã lựa chọn, dù có chết nó cũng không bao giờ thay đổi.

Sắc mặt Sở Mộ tái nhợt, nhưng mà lúc này Sở Mộ lại nở nụ cười sung sướng. Bởi vì hắn đã cảm thấy linh hồn Chiến Dã tiến hành kháng cự và gào thét, nó đang đề kháng mệnh lệnh từ giải trừ hồn ước.

Nếu muốn giải trừ hồn ước cần phải được song phương đồng thời chấp nhận. Sở Mộ đơn độc ra lệnh sẽ dẫn đến tình trạng tinh thần đối kháng.

Vì thế nếu một bên không nguyện ý giải trừ thì trạng thái linh hồn tương liên vẫn còn tồn tại.

"Chiến Dã, mau tỉnh lại, chúng ta đã trở về."

Sở Mộ dùng hồn niệm hét lớn.

Rốt cuộc Chiến Dã cũng mở mắt, trong tình huống mơ mơ hồ hồ, nó nhìn thấy hình ảnh mình mong đợi nhất. Quả thực là rất giống ảo giác trước khi chết.

Nhưng Chiến Dã có thể phân biệt thực tế và ảo giác, Sở Mộ đúng là đang đứng ở trước mặt nó. Hơn nữa bên cạnh Sở Mộ chính là Mạc Tà và Quỷ Khung Quân Vương.

"Vù vù !”

Lỗ mũi Chiến Dã phun ra một luồng nhiệt khí, thân thể khẽ run rẩy mấy lượt rồi bắt đầu đứng dậy, hai mắt mệt mỏi đã tràn đầy hơi nước.

Giờ phút này Chiến Dã xúc động không phải vì Sở Mộ thật sự chứng kiến thành tích huy hoàng của nó, mà là khóc cảm động vì chủ nhân đã không vứt bỏ nó. Đây là thiếu sót lớn nhất trong lịch trình sinh tồn, chính cảm giác này đã mang đến cho Chiến Dã một nguồn sinh lực mới.

"Chúng ta cùng nhau rời khỏi nơi này."

Sở Mộ thấy Chiến Dã đã đứng dậy liền mỉm cười vui vẻ, nhanh chóng niệm chú ngữ chuẩn bị thu hồi Chiến Dã vào trong không gian Hồn sủng.

"Tê tê tê tê tê !"

Làn sóng Ngô Công đông nghịt từ trước mặt Sở Mộ tràn tới, khí tức Trùng hệ khổng lồ tạt vào khiến cho thân thể Sở Mộ không chịu được lắc lư như lau sậy trong giông bão.

Mấy ngàn đầu Ngô Công đầy trời ngập đất, con nào con nấy giơ nanh múa vuốt chờ chực xét nát địch nhân thành từng mảnh vụn.

Núi thi thể đã bị đám quái vật phá tan, di động phía trước nhất là một con Thiên Túc Ngô Công hình thể đến gần hai trăm thước, là một tồn tại đáng sợ với thực lực đạt tới mười đoạn - cao đẳng cấp quân chủ.

Thoáng chốc thân thể khổng lồ của nó đã xuất hiện ở trước mặt Sở Mộ, một mình nó đã chiếm cứ gần hết không gian nơi này. Sở Mộ so với nó giống như là hòn đá và ngọn núi vậy.

Chỉ riêng tròng mắt của nó đã lớn gấp mấy lần thân thể Sở Mộ rồi. Cái loại quái vật này vốn không có cách nào chiến thắng, quả thực là hóa thân của tử thần, đi tới đâu là sinh linh đồ thán tới đó.

"Rống rống rống !"

Bỗng nhiên Chiến Dã gầm thét điên cuồng.

Khí tức hắc ám tràn ngập không gian đối chọi với lực lượng Trùng hệ kia, Mặc khải trên người Chiến Dã chậm rãi lóe sáng.

Đây là ánh sáng phát ra từ ấn ký Giác thú nằm trên Mặc khải. Lúc này Chiến Dã sử dụng lực lượng Ma văn xuất phát từ huyết thống chủng tộc xa xưa.

Trước đó tính mạng của nó đã đi đến điểm cuối, đã sắp sửa kết thúc số mệnh của mình tiến vào một vòng luân hồi mới.

Linh hồn Chiến Dã trải qua một lần sinh tử tẩy lễ bắt đầu thăng hoa, lần này thăng hoa không chỉ là linh hồn càng cường đại hơn. Ngay cả ma văn Giác thú như ẩn như hiện cũng dần dần ngưng tụ thành thực chất, biến thành đồ án cổ xưa đại biểu cho lực lượng Giác thú viễn cổ.

"Rống rống rống !"

Chiến Dã ngẩng đầu gầm thét càng lúc càng lớn, nguồn năng lượng bí ẩn kia dần dần giải khai gông xiềng, lực lượng mạnh nhất chủng tộc Giác thú bước đầu thức tỉnh.

Chiến Dã đang lột xác, đồng thời cũng đột phá vượt qua cực hạn cao đẳng cấp quân chủ.

Thú hồn cổ xưa tiềm tàng trong huyết mạch nó đã thức tỉnh, chính là nguồn năng lượng này trực tiếp cường hóa giúp nó tiến tới gần cảnh giới quân chủ đỉnh phong.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.