Sủng Mị

Chương 1419: Q.2 - Chương 1419: Chiến Lục Hỏa




Phong Húc chật vật bò dậy, Liệt Diễm Cửu Đầu Điểu lảo đảo nghiêng ngã dưới mặt đất, hồi lâu vẫn không thể ổn định thân hình.

"Ngăn cản bọn họ !"

Phong Húc tức giận gào lên.

Năm người thấy Hỏa Thuẫn trận bị đánh sụp dễ dàng như vậy cũng sững sờ trong chốc lát. Mãi cho đến khi Vũ Vân Long bay đi xa mới kịp thời hồi tỉnh ra lệnh cho Hồn sủng của mình buông thả kỹ năng.

Tốc độ Viêm Sư phản ứng nhanh nhất, nhưng đầu Liệt Diễm Cuồng Sư hùng tráng ở trước mặt Vũ Vân Long chỉ giống như con chó bốn chân tương đối mập mà thôi. Thời điểm nó phun ra một đạo Bạo Liệt hỏa cầu đánh lên cánh Vũ Vân Long cũng không thể gây ra thương tổn chút nào.

Vũ Vân Long phòng ngự vững chắc hơn Hồn sủng đồng cấp rất nhiều, hơn nữa Viêm Sư cấp Bất Hủ thi triển kỹ năng trong lúc vội vàng không có bao nhiêu uy lực đáng kể.

Những kỹ năng khác lần lượt bay tới, thân thể Vũ Vân Long đột nhiên ngừng lại ở giữa không trung, sau đó xoay người vung ra một trảo phản công nhóm Hỏa hệ Hồn sủng truy đuổi ở sau lưng.

“Xẹt !”

Long trảo mang theo lực lượng màu xanh thẫm nhanh chóng vượt qua không gian, những địa phương nó đi qua liền gây ra hiện tượng không gian nứt vỡ cực kỳ kinh khủng.

Viêm Sư và hai đầu Hỏa hệ Hồn sủng cấp Bất Hủ khác đang tăng tốc truy đuổi, bỗng nhiên thấy được một trảo kinh khủng như thế vội vàng đảo hướng né tránh công kích.

"Các ngươi sợ cái gì ?"

Phong Húc nhất thời giận dữ.

Toàn bộ ba người đều lui về sau né tránh phong mang, không có một người nào dám xông lên truy đuổi Vũ Vân Long. Chính vì thế Phong Húc vô cùng tức giận, chỉ cần có một người buông thả kỹ năng lần nữa nhất định sẽ có thể lưu đối phương lại chỗ này.

"Ngươi nói dễ quá! Kỹ năng uy lực thế kia, chúng ta mà xông lại chỉ có nước chết cả đám."

Gã Hồn sủng sư khống chế Viêm Sư cũng tức giận phản bác.

Ngay cả Liệt Diễm Cửu Đầu Điểu của Phong Húc cũng bị một trảo đánh rớt xuống đất, cho tới bây giờ còn chưa bình phục tinh thần trở lại. Ba người bọn họ thực lực vốn yếu hơn làm sao dám ngăn cản chính diện Vũ Vân Long? Phải biết rằng, từ đầu đến cuối Vũ Vân Long còn chưa thi triển một cái kỹ năng nào.

Chỉ có một trảo lúc nãy rõ ràng là Vũ Vân Long tụ tập long lực công kích, nếu như bị đánh trúng chắc chắn không chết cũng trọng thương. Bọn họ dám không trốn sao?

"Cẩn thận, nó công kích còn chưa kết thúc."

Một gã thành viên khác đột nhiên kêu lên thất kinh, nhắc nhở những người khác.

"Rống !”

Vũ Vân Long thừa thắng xông lên, hai cánh điên cuồng vỗ đập nhấc lên một trận phong bạo càn quét tứ phương, phạm vi hủy diệt lên tới hai, ba trăm dặm. Đám người Phong Húc căn bản không có năng lực trốn tránh.

“Vù vù vù !”

Tất cả hỏa diễm ở gần đó đều bị phong bạo thổi tan, những Hỏa hệ Hồn sủng ở chung quanh cũng bị cuốn vào trong đó mất đi năng lực khống chế thân mình.

Sở Mộ thấy mấy đầu Hỏa hệ Hồn sủng đã bị áp chế, trong lòng hắn thật sự rung động.

Thực lực Vũ Vân Long quả nhiên là bá đạo, đám Hồn sủng chuẩn Bất Hủ trước mặt nó giống như con nít chưa ráo máu đầu vậy, hoàn toàn không có tư cách đối kháng.

Lúc ban đầu lựa chọn chung sống hòa bình với Vũ Vân Long tại trận đồ tu luyện đúng là hành vi sáng suốt. Lấy thực lực Vũ Vân Long sợ rằng ba người Hạ Âm, Lâm Mộng Linh và hắn liên thủ cũng chắc chắn thắng được nó.

"Đi, không cần quản bọn họ ở đây làm gì !"

Sở Mộ biết mặt sau còn có truy binh, hiện tại bị sáu người này làm trễ nãi một phen hẳn là sắp bị đám người kia đuổi kịp rồi.

Vũ Vân Long gật đầu đồng ý, nhanh chóng vỗ cánh xông thẳng vào tầng mây dày đặc, tiếp tục phi hành về phía trước.

Phong bạo kéo dài một đoạn thời gian khá lâu, đợi đến khi đám người Lục Hỏa điều chỉnh tốt trạng thái thì Vũ Vân Long đã chạy đi rất xa.

"Đầu Vũ Vân Long kia đúng là đáng sợ."

Một gã Hồn sủng sư đến lúc này vẫn còn sợ hãi.

Phong Húc ngó chừng Vũ Vân Long đã bay đi xa, tức giận cắn răng nhưng không biết biết gì cho tốt.

Đúng lúc này, một thân ảnh cao gầy bỗng nhiên xuất hiện ở trước mặt Phong Húc.

Phong Húc ngây ngẩn cả người, lấy thực lực của hắn lại không biết người này tiếp cận mình từ lúc nào.

"Phu nhân, chúng ta đã tận lực."

Nhưng mà Phong Húc không dám bất kính với người này, chỉ biết run rẩy nói gấp.

Đây là một nữ tử khoác trường bào rộng rãi, khuôn mặt lạnh lẽo như hàn sương, nàng ngẩng đầu nhìn tới thân ảnh màu lam ở ngoài xa, hừ lạnh một tiếng nói:

"Sáu tên phế vật."

Nữ nhân này có mái tóc dài đỏ rực như lửa, làn da trắng nõn, thần sắc tràn đầy ngạo khí khiến cho người ta không dám đi đến gần, nàng đứng trên lưng một đầu Bàng Ảnh viêm thú oai phong lẫm liệt. Cho dù sáu người kia bị chửi là phế vật, nhưng không dám phản bác một câu, bọn họ chỉ có thể cúi đầu chờ lệnh.

Bàng Ảnh viêm thú không có đạp không, mà trực tiếp chạy trên đất bằng, tốc độ càng lúc càng nhanh.

Bốn vó Viêm thú giẫm qua địa phương nào, nơi đó lập tức biến thành mảnh đất khô cằn, không khí trở nên nóng bỏng chẳng khác gì sa mạc.

Hỏa phu nhân chạy trước, đám người Lục Hỏa kính sợ bám theo sau. Không biết bọn họ dùng kỹ năng gì lại có thể hấp thu lực lượng hỏa diễm đề cao tốc độ di chuyển, tuy rằng Hồn sủng của bọn họ chỉ là chuẩn Bất Hủ vẫn có thể đuổi kịp Bàng Ảnh viêm thú.

"Bọn họ đuổi tới rồi, đầu Viêm thú chạy trước thực lực rất mạnh."

Cẩn Nhu công chúa quay đầu lại nhìn thoáng qua vùng đất khô cằn, trong lòng tràn đầy lo lắng.

Bóng dáng địch nhân đã xuất hiện trong tầm mắt, Vũ Vân Long không thể tiếp tục bay thẳng một hướng được nữa, nếu không nó sẽ bị đối phương đoán trước chia ra bao vây.

Đám Hỏa hệ Hồn sủng sư dần dần đuổi kịp Vũ Vân Long, bọn họ cũng đoán được Sở Mộ đang muốn chạy tới góc khuất phía sau sơn mạch.

"Cẩn Nhu, nhóm người còn lại cách chúng ta bao xa?"

Sở Mộ mở miệng hỏi.

"Theo như lộ tuyến và tốc độ hiện tại đoán chừng mười phút nữa sẽ bị đuổi kịp. Tốc độ của bọn họ rất nhanh, có thể là do tạo thành trận hình đặc thù gia tăng tốc độ."

Cẩn Nhu công chúa nhỏ giọng nói.

Đồng tộc Dực hệ Hồn sủng có thể xếp thành trận hình, thông qua khống chế khí lưu hỗ trợ lẫn nhau, làm như vậy tốc độ phi hành của chúng nó sẽ tăng cao, rất thích hợp với trường hợp truy kích thời gian dài.

Tiếp tục như vậy không phải là biện pháp, bởi vì Vũ Vân Long sắp bị đám người Lục Hỏa ngăn chặn không thể nào chạy thoát trong vòng mười phút.

"Trước tiên giải quyết đám Hỏa hệ Hồn sủng sư này."

Sở Mộ nói.

Dù sao ứng phó từng nhóm một vẫn tốt hơn bị hai đội ngũ bao vây, Sở Mộ bảo Vũ Vân Long dừng lại chuẩn bị nghênh chiến bảy gã Hỏa hệ Hồn sủng sư.

“Uỳnh ~!”

Vũ Vân Long từ trên không trung hạ xuống, khí tức cường đại khiến cho đại địa rung động kịch liệt.

Vũ Vân Long xoay người lại, móng vuốt vận lực nhấc lên một ngọn núi cao ngàn thước ném về phía đám Hỏa hệ Hồn sủng sư.

Ngọn núi cao ngàn thước bay đi tạo thành hình ảnh cực kỳ kinh khủng, chỉ riêng bóng tối đã bao trùm một mảnh thổ địa rộng lớn. Một luồng khí tức trầm trọng nhanh chóng áp tới đám người Lục Hỏa.

Bàng Ảnh viêm thú thấy một ngọn núi khổng lồ bay tới nhưng không có ý định né tránh, tốc độ của nó cũng không giảm bớt. Chung quanh thân thể đột nhiên xuất hiện một đạo Hỏa diễm trùy xoay tròn, trong chớp mắt đã gia tăng kích thước lên tới vài trăm thước.

"Ầm !"

Bàng Ảnh viêm thú ném Hỏa diễm trùy đập tan ngọn núi ngăn cản ở trước mặt, đám Hỏa hệ Hồn sủng nhóm đúng lúc xông qua đống đá vụn tan nát.

Sáu người phía sau lưng Hỏa phu nhân thấy một màn như vậy cũng âm thầm thán phục. Về phần Hỏa phu nhân vẫn duy trì thần sắc trấn định, ánh mắt nàng nhìn tới Vũ Vân Long đã dừng lại trên mặt đất, trong mắt hiện lên một tia nghi ngờ, mở miệng nói:

"Đúng là muốn chết !"

Hỏa phu nhân tiếp tục bay về phía trước, mặc dù hình thể Bàng Ảnh viêm thú không thể so với Vũ Vân Long, nhưng mà khí thế của nó vẫn hăng hái mười phần, không hề e ngại kẻ địch to lớn hơn gấp mấy lần.

Ánh mắt Vũ Vân Long ngó chừng Bàng Ảnh viêm thú lộ rõ địch ý, từ trong mũi phun ra một luồng khí tức nóng rực. Từ đó có thể thấy được Vũ Vân Long đang rất hưng phấn vì sắp đánh một trận với Bàng Ảnh viêm thú thực lực không kém.

"Vũ Vân Long, ngươi đối phó Viêm thú. Sáu người còn lại để ta xử lý !"

Sở Mộ từ trên lưng Vũ Vân Long nhảy xuống lập tức phân phó nhiệm vụ.

Vũ Vân Long khẽ gật đầu, Long tộc Hồn sủng vốn không thích bị động phòng thủ. Nó nhìn thấy Bàng Ảnh viêm thú xông tới không hề kiêng kị cũng trực tiếp vỗ cánh nhào tới đối phương.

Thân thể Bàng Ảnh viêm thú bốc cháy liệt diễm cuồn cuộn lựa chọn nghênh đón chính diện với Vũ Vân Long.

“Ầm !”

Hai thân thể to lớn lao thẳng vào nhau dẫn phát một trận nổ tung kịch liệt.

Vũ Vân Long không có để ý hỏa diễm đốt cháy, trên phương diện lực lượng nó phải mạnh hơn Bàng Ảnh viêm thú rất nhiều. Bàng Ảnh viêm thú trải qua một lần va chạm đã bị đánh lùi về phía sau một quãng khá xa, hỏa diễm quanh thân theo đó tiêu tán mấy phần.

Hỏa phu nhân ở trên lưng Viêm thú cũng lảo đảo mấy lượt, cố gắng ổn định thân thể rồi nhíu mày suy tư. Hiển nhiên là nàng vô cùng kinh ngạc vì thực lực cường đại của Vũ Vân Long.

"Đây là một đầu Vũ Vân Long hoang dã."

Hỏa phu nhân cho ra phán đoán rất nhanh, sau đó ánh mắt chuyển sang Sở Mộ.

Nàng không biết tại sao Vũ Vân Long hoang dã lại trợ giúp gã nam tử trẻ tuổi kia, nàng đã cảm thấy bia khóc đang ở trên người hắn, trong lúc nhất thời lưỡng lự không quyết.

Hỏa phu nhân không phải là Bi Khấp Giả, nàng đuổi theo Sở Mộ là vì muốn biết thông đạo dẫn vào bí cảnh Liệt Hỏa.

Bởi vì nàng được biết Thất Tội Hồ Quang Vương đã từng tiến vào bí cảnh Liệt Hỏa và nhận được một giọt bia khóc ở nơi đó. Chỉ cần nàng đoạt được giọt bia khóc từ Thất Tội Hồ Quang Vương, nàng có thể biết được vị trí thông đạo không gian dẫn tới bí cảnh Liệt Hỏa, đây là địa phương ẩn tàng rất nhiều tài nguyên quý trọng đối với Hỏa hệ Hồn sủng sư.

Dĩ nhiên, bia khóc chính là bảo bối thế gian hiếm có, Hỏa phu nhân cũng không ngần ngại đoạt lấy dùng để trao đổi những Tiên vật hữu dụng với mình.

"Sáu người các ngươi mau bắt tiểu tử kia lại, ngay cả điểm này cũng làm không được thì các ngươi chờ chết ở nơi này luôn đi !"

Hỏa phu nhân lạnh lùng nhìn lướt qua đám người Lục Hỏa.

"Phu nhân yên tâm, chúng ta không phải là đối thủ Vũ Vân Long, nhưng tiểu tử này tuyệt đối chạy không thoát."

Phong Húc vội vàng vỗ ngực bảo đảm.

Hỏa phu nhân gật đầu một cái, thấy Vũ Vân Long đã tới gần cũng không dám phân tâm nói chuyện, nàng nhanh chóng tập trung tinh thần đối phó địch nhân cường đại này.

Phong Húc dẫn năm gã đội viên nhanh chóng bao vây Sở Mộ vào giữa.

Phong Húc nhìn ra được Sở Mộ còn rất trẻ tuổi, theo lý thuyết những thanh niên ở độ tuổi này không thể nào đạt tới cấp bậc ngang bằng bọn họ.

"Tiểu tử, không nên có ý đồ chống lại, ngoan ngoãn giao đồ vật ra đây. Có lẽ phu nhân sẽ cho ngươi một con đường sống."

Phong Húc cười lạnh chế nhạo Sở Mộ.

"Tiểu tử này hình như hơi quen ?"

Một nữ Hồn sủng sư trong nhóm Lục Hỏa bỗng nhiên kêu lên.

Nữ Hồn sủng sư này mặc y phục thông thoáng để lộ tất cả đường cong quyến rũ trên người, cộng thêm làn da trắng nõn nơi ngực, phần lớn nam tử nhìn thấy đều bị dung mạo xinh đẹp của nàng hấp dẫn. Cẩn Nhu công chúa ở phía đối diện âm thầm buồn bực, nữ nhân này tiến vào Ấn cốc làm gì, chẳng lẽ là đi dụ dỗ nam nhân hay sao?

"Không phải là Sở Mộ, quán quân cuộc thi nhân tài kiệt xuất đó sao?"

Gã nam tử Lam Hỏa suy nghĩ hồi lâu đã nhận ra thân phận Sở Mộ, lúc đó hắn cũng ngồi trên khán đài quan chiến.

"À, trước đó hắn được tuyển chọn tiến vào Ấn cốc tu luyện, ba người bọn họ vốn đã rời khỏi rồi mà, tại sao hắn lại xuất hiện ở nơi này ?"

Trên mặt Ly Hỏa lộ vẻ nghi ngờ.

Sở Mộ cũng không nghĩ tới danh tiếng của mình lan truyền rộng rãi như thế, vừa mới gặp mặt đã bị đối phương nhận ra.

Thế nhưng, đối phương nhận ra thân phận của hắn cũng tốt. Trận chiến này vốn không thể tránh được, hắn lập tức tiến hành song triệu hoán gọi ra tiểu Chập Long và Chiến Dã chuẩn bị nghênh chiến.

"Không biết thức thời !"

Phong Húc mỉm cười khinh miệt, nói:

"Cuộc thi nhân tài kiệt xuất chỉ là đám trẻ con chơi với nhau, hoàn toàn không có ý nghĩa đối với chúng ta."

"Giải quyết hắn nhanh đi, nếu không Hỏa phu nhân lại trách tội thì phiền phức lắm !"

Ly Hỏa phất tay áo ngăn cản Phong Húc dài dòng.

Đám người Lục Hỏa hiển nhiên không có xem một người thanh niên đồng lứa vào trong mắt, cho dù là quán quân cuộc thi nhân tài kiệt xuất cũng vậy. Bọn họ không thèm dàn trận đối dịch, Lam Hỏa trực tiếp khống chế Viêm Sư đánh tới Sở Mộ.

"Chiến Dã, ngươi đối phó nó !"

Sở Mộ ra lệnh cho Chiến Dã.

“Rống !”

Chiến Dã gầm thét một tiếng vang dội, bốn chân tụ lực rồi biến thành tia chớp đen lao thẳng tới Viêm Sư cấp Bất Hủ.

"Ta nghe nói ngươi có một đầu Mộng Thú rất mạnh, hay là gọi nó ra đánh một trận với Liệt Diễm Cửu Đầu Điểu của ta, thế nào?"

Phong Húc khống chế Hỏa điểu chín đầu bay lượn trên đầu Sở Mộ, không cho hắn có cơ hội chạy trốn.

"Mạc Tà, ngươi đối phó nó !"

Sở Mộ nói với Mạc Tà.

"Ô ô ô ô !"

Mạc Tà từ trên bả vai Sở Mộ lao ra, trong quá trình đạp không Nộ hỏa màu tím nhanh chóng lan tràn ra khắp toàn thân.

Màn trời lập tức bị đám mây đen che kín, Phong Húc đứng trên lưng Liệt Diễm Cửu Đầu Điểu không có lưu ý điểm này. Hắn phát hiện Sở Mộ không dùng Hồn sủng tối cường đối phó mình, nhất thời tức giận mở miệng mắng lớn.

Phong Húc là đội trưởng Lục Hỏa, hắn ghét nhất chính là bị người khác coi thường.

"Trước tiên diệt ngươi một hồn."

Phong Húc tức giận nói, mệnh lệnh cho Liệt Diễm Cửu Đầu Điểu tụ lực dự định đánh một đòn miểu sát Mạc Tà.

Mạc Tà hóa thân thành U Minh Hồ Tôn ở giữa không trung, thân thể phân hóa ra từng dãy huyễn ảnh dung nhập vào trong Yêu Vân, vô số Cửu Hồ Vĩ lần lượt xuất hiện bao quanh Liệt Diễm Cửu Đầu Điểu rất khó phân biệt đâu là thật đâu là giả.

Liệt Diễm Cửu Đầu Điểu có chín cái đầu, nhưng cũng nhìn không ra bản thể của Mạc Tà, chỉ có thể mờ mịt công kích tất cả hư ảnh ở chung quanh.

Sở Mộ ngẩng đầu nhìn lên thấy Mạc Tà và Liệt Diễm Cửu Đầu Điểu đã bắt đầu va chạm lẫn nhau. Hắn rất tin tưởng năng lực chiến đấu của Mạc Tà, tiếp tục niệm chú ngữ.

"Không có ai dạy ngươi thời điểm Hồn sủng sư chiến đấu không nên bại lộ vị trí của mình sao?"

Vào lúc này, một đầu Viêm Sư bỗng nhiên xuất hiện bên cạnh hắn. Lam Hỏa cười lạnh ra lệnh cho Viêm Sư công kích, thanh âm giống như tuyên cáo thời khắc tử vong của Sở Mộ.

Sau khi đạt tới cấp bậc này, mỗi một Hồn sủng sư đều phải chú ý đến vị trí của mình, hành động cẩn mật lấy an toàn làm chủ. Rất ít khi bọn họ phạm phải sai lầm kiểu này, bởi vì một khi bản thân Hồn sủng sư bị Hồn sủng đối phương tiếp cận xem như là chết chắc rồi.

Sở Mộ tuyển chọn vị trí không tốt, Lam Hỏa kinh nhiệm dày dạn đã nhận ra cơ hội này dự định kết thúc chiến đấu thật nhanh.

Ánh mắt Sở Mộ vẫn trấn định, bình thản như thường. Còn Lam Hỏa ở trên đầu hắn giống như là một tên hề đang làm trò.

Hắn không ngừng niệm chú ngữ, thân thể hơi nghiêng trượt về phía sau tránh né Viêm Sư công kích.

Tiểu Chập Long xuất hiện kịp thời đánh một trảo chấn văng Viêm Sư ra ngoài xa, theo sau đó là một kỹ năng Phệ Hồn hấp thu ba phần hỏa diễm trên người Viêm Sư.

Lam Hỏa trợn trừng hai mắt, hoàn toàn không hiểu nổi tại sao đối phương lại có thể tránh né Viêm Sư công kích.

“Hắn rõ ràng là không có đủ thời gian thi triển hồn kỹ kia mà? “

Mà lúc này đây, Sở Mộ đã hoàn thành chú ngữ triệu hoán Dạ ra trước mặt mình.

"Dạ, ngươi đối phó hai người kia."

Sở Mộ tin tưởng thực lực Dạ có thể lấy một địch hai.

Dạ không nói tiếng nào, ánh mắt thâm thúy nhìn chằm chằm nữ Hồn sủng sư và một gã khác khống chế Hỏa nguyên tố Hồn sủng.

"Tên cuối cùng giao cho ta."

Cẩn Nhu công chúa nói với Sở Mộ.

"Không có nguy hiểm gì chứ?"

Sở Mộ vẫn lo lắng Cẩn Nhu công chúa an nguy. Dù sao địch nhân đều là cường giả Bất Hủ, không cẩn thận một chút là mất mạng như chơi.

"Yên tâm đi !"

Ngữ khí Cẩn Nhu công chúa vô cùng tự tin, giờ phút này nàng biểu lộ thần thái rạng rỡ, hưng phấn bừng bừng rất có phong phạm của một vị U Linh nữ vương.

Thời điểm ban đầu lực chiến đấu Chiến Dã cũng không mạnh, Lam Hỏa - Viêm Sư thi triển kỹ năng đánh bay Chiến Dã dễ dàng.

Sở Mộ bình tĩnh quan sát tình huống Chiến Dã, sở dĩ hắn triệu hoán Chiến Dã sớm như vậy là vì suy nghĩ đến kế tiếp còn rất nhiều địch nhân. Hắn hi vọng thực lực Chiến Dã tăng cường lên tới đỉnh phong càng sớm càng tốt, như vậy trận chiến này sẽ giảm bớt mấy phần nguy hiểm.

"Rống rống rống !”

Chiến Dã bò dậy lần nữa, ngay khi nó bị đánh bay, tiểu Chập Long phải đồng thời đối mặt hai đầu Hồn sủng cấp Bất Hủ. Tiểu Chập Long mới vừa đạt tới chuẩn Bất Hủ không bao lâu liền bị áp chế, ứng phó chật vật không chịu nổi.

"Không có chết?"

Lam Hỏa tức giận nhìn về phía Chiến Dã.

Nó chỉ là một đầu Hồn sủng cấp chúa tể mà thôi, dưới tình huống bị lực lượng cấp Bất Hủ công kích trực tiếp vẫn không chết đúng là chuyện lạ. Lam Hỏa vốn không đặt Chiến Dã vào trong mắt, một đòn không chết, vậy thì cho nó thêm một kích trí mạng là được rồi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.