Sủng Mị

Chương 472: Q.2 - Chương 472: Ba đại chủ sủng - Nhiệm vụ lúc lâm nguy (1)




Đây là một gương mặt vô cùng tinh xảo, có thể làm cho người ta nhìn một cái sẽ bị mê hoặc triệt để. Nhưng mà vào lúc này dung nhan tuyệt mỹ hiện ra dưới ánh lửa chiếu rọi chỉ có tức giận chồng chất.

Nhiều nơi trên thân thể nữ chủ thượng có dấu hiệu bị bỏng, Sở Mộ dung hợp ba kỹ năng Hỏa hệ cấp tám đã tạo thành thương tổn không nhỏ đối với nàng. Hơn nữa, dưới tình huống thân thể và linh hồn đồng thời thừa nhận công kích quả thật là khiến cho nàng chống đỡ cực kỳ chật vật.

Cách nữ chủ thượng không xa là thanh niên Phan Trịnh, trước đó hắn tổng cộng gọi ra hai con Hồn sủng, một con trong đó chính là Bức Quân Huyết Thú.

Nhưng mà trải qua kỹ năng Thập Tam Viêm Minh tẩy lễ, Bức Quân Huyết Thú của Phan Trịnh đã bị trực tiếp miểu sát.

Chín đoạn cao giai Hồn sủng trung đẳng cấp quân chủ chắc chắn là tồn tại cao nhất tại bậc thang thứ hai, thực lực cỡ đó có thể quét ngang hết thảy cao thủ. Bức Quân Huyết Thú là Hồn sủng mạnh nhất của Phan Trịnh, bản thân hắn đổ ra không biết bao nhiêu tâm huyết mới đào tạo được một con Hồn sủng vượt qua tầng lớp trung niên này.

Vốn là hắn muốn dựa vào đầu Hồn sủng này tranh đoạt vinh quang cuối cùng tại bậc thang thứ hai, thậm chí còn nghĩ tới chính thức đánh bại Hồn Minh Tư Thiên nhằm phục thù mối hận trước kia.

Nhưng mà Bức Quân Huyết Thú không thể nào ngăn cản nổi Tam Trọng Thập Tam Viêm Minh đồng loạt công kích, trong quá trình ngọn núi sập xuống đã biến nó thành một đống thịt vụn. Sau đó bị biển lửa đốt cháy sạch sẽ.

Đả kích không chỉ có nhiêu đó, Phan Trịnh còn chưa kịp bi thương vì Bức Quân Huyết Thú tử vong thì một con Hồn sủng khác đã bị Sở Mộ cố ý khống chế Thập Tam Viêm Minh phủ xuống, ngay cả linh hồn và thân thể đều bị Viêm Hỏa đốt thành tro bụi.

Hai con chủ sủng bị một kỹ năng miểu sát đúng là đả kích trí mệnh đối với Phan Trịnh.

Lúc này hắn bị bỏng toàn thân nằm vô lực bên cạnh nữ chủ thượng, bởi vì linh hồn thương tổn quá lớn và tức giận cùng cực khiến cho cả người run rẩy liên hồi. Từ trong ánh mắt kia có thể nhận ra lửa giận của hắn dành cho Sở Mộ đã lên tới cực hạn.

Trong lúc Phan Trịnh bị thương hai hồn, hai con chủ sủng tử vong. Cách hắn không xa là Trầm Dịch Thành cũng không thể sống khá giả, bởi vì niệm chú ngữ chậm nửa nhịp nên Trầm Dịch Thành không có triệu hoán Hồn sủng, lúc này y phục trên người hắn bị tàn phá nặng nề, làn da bị lửa đốt nám đen, bộ dạng giống như là cương thi chết cháy.

Thế nhưng Trầm Dịch Thành không có chết, hắn chỉ rơi vào trạng thái suy yếu nằm bất động trên mặt đất, cảm giác đau đớn thống khổ ập đến quá mức mãnh liệt nên không ngừng mở miệng kêu thảm.

Về phần phó thủ lĩnh thực lực yếu nhất trong năm người, ngay khi đạo Viêm Hỏa đầu tiên nổ tung thì hắn đã bị ngọn lửa thôn phệ biến thành tro bụi. Bao gồm tất cả Hồn sủng đã triệu hoán cũng không có may mắn thoát khỏi.

Người duy nhất không xuất hiện tình trạng thê thảm chính là thanh niên thần bí ở sau lưng nữ chủ thượng, gã thanh niên này đã kịp thời thi triển hồn kỹ Thủy hệ phòng ngự trước khi Thập Tam Viêm Minh hạ xuống, bảo vệ mình ở trong biển lửa vô cùng ổn thỏa. Hơn nữa người thanh niên này tương đối may mắn, bởi vì hắn đứng ở khu vực Thập Tam Viêm Minh bộc phát uy lực yếu nhất.

"Chủ thượng."

Thanh niên thần bí không có để ý tới đồng bọn bị thương nghiêm trọng, tuy rằng thân ở trong ngọn lửa nhưng thần thái lạnh lùng như một khối hàn băng.

Hắn đang đợi nữ chủ thượng hạ chỉ thị, bởi vì hắn đã nhận ra tinh thần nữ chủ thượng đang bốc cháy lửa giận mãnh liệt.

Bộ ngực nữ chủ thượng khẽ phập phồng lên xuống dồn dập, Sở Mộ làm như thế đã kích thích triệt để lửa giận trong lòng nàng. Vốn là vì quan hệ tới một người khác cho nên nàng không muốn đối phó Sở Mộ, thậm chí còn tạo cơ hội cho hắn thối lui ra khỏi Thiên Hạ Quyết, lưu lại cho hắn một con đường sống.

Nhưng mà nàng không nghĩ tới chính là cái tên không biết sống chết này lại dám thương tổn nàng, bây giờ nàng bất kể giá nào cũng phải hành hạ hắn một phen. Nếu không, tức giận trong lòng nàng khó thể bình ổn như cũ.

"Giết tất cả Hồn sủng của hắn, sau đó dẫn hắn tới trước mặt ta."

Rốt cuộc nữ chủ thượng đã hạ lệnh. Nữ nhân này không còn là con rối không có linh hồn, ngược lại giống như nữ quỷ bị linh hồn tà ác chiếm cứ, từng câu từng chữ lạnh như băng khiến cho thanh niên thần bí cũng không nhịn được rùng mình một cái.

Bản thân thanh niên thần bí biết rõ nữ chủ thượng đáng sợ, nàng bình thường không lộ ra bất kỳ cảm xúc nào, tựa như là một kẻ không có tình cảm chỉ biết tìm mọi phương thức để đạt được mục đích của mình. Nhưng một khi chọc nàng nổi giận, vậy thì kẻ đó sẽ phải nghênh đón hàng loạt đòn trả thù đáng sợ nhất, nàng tuyệt đối không phải là không có linh hồn, mà linh hồn chân chính của nàng tràn đầy oán khí tà ác, khí tức ma quỷ đó được nàng che đậy dưới một thể xác hoàn mỹ.

"Chủ thượng yên tâm, kẻ Lăng Hà ta muốn giết không có một người nào sống quá thời gian quy định."

Cuối cùng thanh niên thần bí cũng tiết lộ tên của mình.

"Công chúa Yểm Ma cung ở chung một chỗ với hắn, bản thân hắn đã trúng tinh thần Độc Phệ của ta sẽ kiên trì không được bao lâu. Ngươi dẫn tất cả sát thủ truy sát, nếu không thể dẫn hai người bọn họ tới gặp ta, ngươi không cần quay trở về nữa."

Nữ chủ thượng nói xong liền xoay người đi về phía đông, hoàn toàn không thèm để ý đến Phan Trịnh và Trầm Dịch Thành bị thương gần chết nằm dưới đất.

Lăng Hà gật đầu, ánh mắt nhìn lướt qua Phan Trịnh sắc mặt tái nhợt, mở miệng nói:

"Ngươi còn có thể cử động không?"

Da mặt Phan Trịnh khẽ co giật mấy cái, cố gắng áp chế tức giận trong lòng trả lời:

"Không chết nổi !”

“Cứu tỉnh Trầm Dịch Thành, hắn còn có một ít tác dụng, ta đi báo thù cho hai con Hồn sủng của ngươi."

Lăng Hà lạnh nhạt nói.

Phan Trịnh rõ ràng là không thích thái độ của Lăng Hà, nhưng mà nghĩ đến mình bị thương hai hồn nên vẻ mặt càng thêm khó coi.

Phan Trịnh ở trạng thái đỉnh phong đã không bằng Lăng Hà, dựa theo Phan Trịnh đoán chừng thực lực thanh niên thần bí Lăng Hà này rất có thể đã tiếp cận thanh niên tối cường của Hồn Minh - Tư Thiên. Bây giờ hắn mất đi hai con chủ sủng cường đại, Phan Trịnh đã không còn tư cách lộ ra bất mãn hay oán trách Lăng Hà.

Tất ít người biết Lăng Hà đáng sợ và cường đại như thế nào, nhưng Phan Trịnh có thể khẳng định chỉ cần hắn xuất thủ thì hai người kia căn bản không thể nào chạy thoát.

Phía đông Mê giới tương đối xa, sâu trong dãy núi địa hình cực kỳ phức tạp.

Cẩn Nhu công chúa quay đầu lại nhìn thoáng qua Hỏa Vân còn đang thiêu đốt đầy trời, rung động trong lòng dần dần chìm xuống. Nàng khống chế Lăng Băng Trớ Ấn Yêu Hồ theo sát Sở Mộ, vốn có dự định hỏi thăm nhưng mà Sở Mộ không nói một câu kể từ khi chạy thoát. Hắn vẫn luôn gia tốc chạy trốn về phía đông, bộ dạng giống như là vô cùng cấp bách.

"Sở Mộ…"

Cẩn Nhu công chúa cuối cùng vẫn không nhịn được, nhỏ giọng hỏi một câu.

Sở Mộ thi triển kỹ năng Hỏa hệ này có uy lực quá mức kinh người, Cẩn Nhu công chúa có thể khẳng định toàn bộ cường giả tại bậc thang thứ hai không có cách nào ngăn cản một chiêu này.

Trước đó Cẩn Nhu công chúa đã tiến hành một loạt suy đoán đối với Sở Mộ, nhất là ở thời điểm Sở Mộ đánh bại Hạ Nghiễm Hàn quá mức quỷ dị tại Cấm Vực.

Cẩn Nhu công chúa có thể xác định Sở Mộ nắm giữ một loại lực lượng cường đại nhưng không thể sử dụng thường xuyên. Khi tỷ thí với hắn ở Đại Sở thế gia, chính nàng đã cảm nhận được hắn ẩn giấu một nguồn lực lượng kinh khủng ở trong cơ thể. Nếu sử dụng lực lượng đó thi triển kỹ năng sẽ tạo ra lực phá hoại kinh người.

"Sở Mộ?"

Cẩn Nhu công chúa gọi thêm một tiếng, nàng loáng thoáng cảm giác biểu hiện của Sở Mộ hơi kỳ lạ.

Rốt cuộc Sở Mộ dừng lại nghỉ ngơi, hắn không nói một câu nói chỉ lặng lẽ đi tới một khối nham thạch rồi ngồi xuống.

Lúc này Cẩn Nhu công chúa mới nhìn thấy khuôn mặt Sở Mộ, làm cho nàng kinh hãi chính là sắc mặt Sở Mộ trắng bệch không còn chút máu, trên trán ướt nhẹp mồ hôi, toàn thân hắn đang run rẩy khe khẽ thoạt nhìn thống khổ dị thường.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.