Sư Phụ Quá Mê Người, Đồ Đệ Phạm Thượng!

Chương 200: Chương 200: Bọn họ lại tới!




Trong sử sách Thái A, từng có một người, khiến cho ngũ đại tiên sơn vây công Thái A, vì vậy Thái A tổn thương nguyên khí nặng nề, cho tới nay không khôi phục, có thể nói trăm ngàn năm qua, đây là kiếp nạn khó khăn nhất của Thái A. Ngày đó cảnh tượng máu chảy thành sông vẫn còn tồn tại trong lòng mọi người, chỉ hai năm qua, ngũ đại tiên sơn lần nữa hội tụ Thái A, vừa bởi vì một người.

Khác với lần trước là, lần này người của ngũ đại tiên sơn tới, trên dưới Thái A đều trầm mặc, hoặc là nói, cảm giác vô cùng xấu hổ khó có thể mở miệng.

Bởi vì ở Thần Đãng Sơn, Thiên Âm và Bạch Hà liên thủ sát hại mười mấy Tiên Nhân, bị Trọng Hoa nhốt trong điện Tử Thần bế quan.

Nàng tỉnh dậy, phát giác trên đỉnh đầu của mình có dòng chữ “cấu kết Ma tộc, dĩ hạ phạm thượng ý đồ họa loạn Tiên giới” “dẫn dụ sư tôn dâm đãng vô sỉ” từ từ một loạt phát sáng danh nghĩa của nàng. Khiến Thiên Âm cảm giác sâu sắc về thế giới này, việc đời huyền ảo biến hóa khôn lường.

Đã diện Ngũ đại tiên môn các Chưởng môn Tiên Tôn, mang theo đại đội ngũ, trùng trùng điệp điệp đi tới Thái A, mục đích rất là rõ ràng: “Tôn thượng Trọng Hoa và đệ tử Thiên Âm ở Nhân giới kết làm phu thê, làm trái với luân thường đạo lý, trái với Tiên quy, đường đường Tiên Giới Chí Tôn, hành động lần này làm Tiên giới vô cùng hổ thẹn. Vì vậy để duy trì tiên quy người tự xưng là Chấp Pháp Giả chính trực, tạo thành đoàn người tới Thái A chinh phạt hành động đại nghịch bất đạo không tuân theo đạo lý tam cương ngũ thường! Tính toán tru diệt tình yêu bất luân ở Thần Đãng Sơn này! ’

Ở trong hai ngày nàng ngủ mê man, chuyện nàng và Trọng Hoa thành thân ở Băng Vực tại Nhân giới, giống như gió thổi qua gương, các nơi trong Tiên giới không ai là không biết không có người nào là không hiểu, trong lúc này đưa tới bốn phương tám hướng tức giận mắng chửi quần tình xúc động phẫn nộ. Tin tức này truyền bá nhanh làm người ta nhìn mà than thở, rất nhiều người bán tín bán nghi, tin tức này rất nhanh lấy được hai vị chưởng môn Trường Lưu và Hiên Viên chứng thật. Hai người công bố ban đầu nghênh đón Trọng Hoa trở về Tiên giới, tận mắt nhìn thấy sư đồ hai người tình thâm ý thiết, lưu luyến không rời. . . . . .

Những người khác nói những lời công kích sư đồ hai người, không cần suy đoán liền biết lời nói ác độc sắc bén khiến cho người ta không thể chịu được cỡ nào.

Lúc này, Thiên Âm đang vùi đầu húp cháo, nghe Thiên Nam mang tới lời đồn đãi khắp nơi nói cho xong, nhìn dáng vẻ hắn tức giận không chịu nổi, nàng vẫn chưa thỏa mãn liếm môi một cái, bình luận nói: “Không nghĩ tới văn chương của Nguyệt Vô Ưu và Mộ Thần kia lại tài giỏi như vậy. Quả thật, ban đầu ta quả thật thành thân với sư phụ, nhưng lúc sư phụ rời đi, đây chính là nghiêng đầu liền đi để lại cho ta một bóng lưng cao ngưỡng, tình huống lưu luyến không rời này, thật là chưa từng xảy ra.”

Thiên Nam thấy nàng lại xới chén cháo, một dáng vẻ chẳng hề để ý, không khỏi tức giận nói: “Chẳng lẽ ngươi là bị cái chết của Phương Diệc Nhiên kích thích hay sao? Hôm nay chuyện lớn này có thể ảnh hưởng tới tính mạng của sư phụ và ngươi, ngươi lại coi như bình thường không cho là đúng! Ngươi có biết bởi vì chuyện này, sư phụ được mời đi điện Thái A bao nhiêu lần không?”

“Có quan hệ gì với Phương sư huynh đâu?” Thiên Âm vẫn là dáng vẻ thờ ơ, nhưng cẩn thận nhìn lại, đáy mắt nàng sáng ngời, lộ ra một tầng ưu thương. Dường như Thiên Nam nhắc tới Phương Diệc Nhiên làm nàng nhớ tới Phương Diệc Nhiên chết thảm, bỗng nhiên lửa giận tăng vọt, nàng ực một cái cạn cháo trắng, lạnh lùng nói: “Bọn họ thật vất vả tìm sư phụ như vậy không phải về báo thù sao, bảo vệ Tiên giới không tiếc tánh mạng, làm sao lại chịu đẩy sư phụ xuống đài Tru Thần?”

Thiên Nam hận không thể gõ bể đầu nàng, nhưng lại cũng biết, những năm này Tiên giới mang tổn thương cho nàng, đủ để nàng sinh ra oán hận đối với Tiên giới. Liền thở dài nói: “Lời tuy là như thế, Ngũ đại tiên môn nhiều lắm là đắn đo chuyện này làm tiêu tan nhuệ khí của Thái A, bức bách sư phụ đáp ứng bọn họ, nhưng quay đầu lại, còn chuyện này vẫn có người gánh chịu. Tính tình sư phụ ngươi không phải là không biết, nếu vì bảo toàn mình mà hy sinh tánh mạng người bên cạnh, là tuyệt đối không thể được.”

Thiên Âm suy nghĩ một chút, nói: “Lúc ở Băng Vực ta có nói chuyện với Lam Duyệt, chuyện thành thân kia, là ta lòng dạ tiểu nhân lợi dụng lúc người ta gặp khó khăn, sư phụ hắn mất đi trí nhớ, không nhớ được mọi chuyện, bị ta lừa gạt một phen, hắn như rơi vào trong sương mù mới thành thân với ta, giọng điệu qua loa tắc trách liền nói ta quyến rũ thành công.” Vừa cười một tiếng: “Đại sư huynh, huynh cũng không phải là không biết, ta vẫn ngắm ngầm ái mộ sư phụ ta, nếu không phải có quan hệ sư đồ này chen ngang cản trở, ta cần gì ẩn nhẫn nhiều năm như vậy?”

“Phốc!” Thiên Nam vừa uống một ly trà không hề báo động trước phun ra ngoài, vội vội vàng vàng đứng dậy ngó ra ngoài, lại quay đầu lại có tật giật mình nhỏ giọng nói: “Ngươi nhỏ tiếng một chút!”

Thiên Âm chống cằm làm suy nghĩ: “Đại sư huynh, ta cuối cùng vẫn cảm thấy chuyện này là có người cố ý xúi giục.”

Thiên Nam liếc nàng một cái: “Ngươi cho chúng ta cũng là kẻ ngu?” Nhỏ giọng thần thần bí bí nói: “Nghe nói, là nữ nhân Vô Tư kia ghi hận sư phụ, lộ việc này ra ngoài đấy!”

Thấy ánh mắt Thiên Âm bỗng chốc đông lạnh xuống, Thiên Nam vội vàng khuyên nhủ: “Nhưng mà điều này cũng đều là ta ngươi và Đông Phương sư huynh suy đoán, ngươi cũng đừng làm chuyện lỗ mãng như vậy, lại vọt tới trước mắt tìm người ta tính sổ!”

Thiên Âm khẽ mỉm cười: “Làm sao biết chứ, ta muốn đi, phải đi giết nàng.”“. . . . . .” Khóe miệng Thiên Nam co giật: “Ngươi nói đùa sao?”

Thiên Âm vẫn cười, trong lúc cười ánh sáng lạnh lấp lánh. Lúc này hắn mới chợt hiểu, Thiên Âm hiện tại, đã không phải là tiểu sư muội năm đó ỷ vào sư phụ thương yêu mà trốn khỏi trừng phạt của mình rồi.

Lòng người biến hóa, chỉ là hai ba năm. Thiên Nam thầm thở dài một tiếng, hỏi “Nếu là sư phụ chết ngươi không chết, Thiên Âm, ngươi còn có thể sống ở Tiên giới sao?”

“Ta sẽ trốn.”

Thiên Nam không rõ chân tướng, nàng cười nhạt nói: “Đến khi ta mạnh lên, tiêu diệt Tiên giới.”

***

Ngũ đại tiên sơn khí thế hung hăng mà đến, mắt thấy người Thái A không có nửa phần muốn bao che ý tứ, Trọng Hoa cũng có không phản ứng quá kích, thái độ liền không khỏi thu lại một chút.

Đang lúc ấy, có chuyện kinh người xảy ra.

Lần này người đề xuất thảo phạt, giữa mấy Đại Tiên Tôn Chưởng môn, ý kiến sinh ra khác nhau.

Lấy đám người Vô Tư cầm đầu tứ đại tiên sơn Đại Hàm Hiên Viên Côn Luân Trường Lưu một mực chắc chắn, Trọng Hoa ở Nhân giới mượn lý do chữa thương tư thông với đệ tử của mình, thân là Tiên Tôn người người kính ngưỡng trong Tiên giới, vì ham mê dục vọng mà để sự tồn vong của Tiên giới ngoài thân, thờ ơ ngồi xem Ma tộc nhiều lần tấn công Tiên giới, khiến Tiên giới ngày càng suy bại, Ma tộc lại ngày càng thắng lợi ngày càng cường thịnh. Hành động tư lợi như thế, thật là khiến người ngươi giận sôi!

Tiên tôn Lam Duyệt lại nói, ban đầu Trọng Hoa thành thân với đệ tử Thiên Âm, đơn thuần một mình Thiên Âm phạm sai lầm. Trọng Hoa bị mất trí nhớ ở Nhân giới, mà sau khi Thiên Âm tìm được hắn, không báo cho Tiên giới, mà là lời ngon tiếng ngọt lừa gạt Trọng Hoa tới thành thân.

Lam Duyệt còn bày tỏ, ban đầu Trọng Hoa rời khỏi Nhân giới thì cũng không có nhiều dây dưa với Thiên Âm.

Một cuộc biện luận ở điện Thái A được tiến hành hừng hực khí thế. Đối với việc Trọng Hoa có lỗi hay không, mọi người thủy chung tranh luận không nghỉ không ai nhường ai.

Trong lúc này, điện Thái A nghiêm trang cực kỳ náo nhiệt giống như phố chợ ở Nhân giới.

Chưởng môn Phong Thanh Dương một thân hoa phục ngồi thẳng trên bảo tọa Lưu Ly, vẻ mặt khó lường nhìn mọi người trong điện, chưa từng tỏ thái độ.

Hai ngày trước, Vô Tư bị thương chưa lành, sắc mặt tái nhợt thêm với dáng người thon dài, ít đi mấy phần uy nghiêm lãnh túc, ngược lại rất có một phần liễu yếu phất phơi trong gió. Nhưng mỗi lần nàng nhìn phía Trọng Hoa ngồi ở vị trí thứ nhất bên trái thì thấy vẻ mặt lạnh nhạt như không sóng không gió của hắn, liền trở nên cáu giận.

Một nam nhân như thần, phá hủy cả đời nàng, để cho nàng trở thành chuyện cười lớn nhất Tiên giới. Nàng yêu hắn, lại càng hận hắn hơn!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.