Sư Phụ Lại Mất Tích Rồi

Chương 2: Chương 2: Chương 2 : Thỏ ăn rất ngon !




Ban đầu rừng rậm vốn huyên náo,giờ đã an tĩnh lại, tiếng côn trùng kêu vang,tiếng chim đề đều biến mất sạch.

Nữ tử áo bào tro với cặp mắt vô thần một mặt ngơ ngác ngồi ở trên xác hổ to lớn,vẫn là cái bộ dáng uể oải đó,ngồi hồi lâu nàng mới than một tiếng,miệng lầm bầm, “Này... Mệt quá a, về nhà đi!”

Nói xong,lúc này mới chậm rãi từ trên xác hổ trèo xuống,sờ sờ cái bụng,cảm giác có chút đói, lại nhìn xung quanh một vòng quanh đất toàn là xác yêu đủ loại đủ chủng tộc,nếu tất cả đã chết,không bằng... ăn bữa khuya ?

Suy nghĩ một chút,nàng liền hướng tới phía Thỏ Vương trắng như tuyết ở bên phải,vừa muốn duỗi tay nắm lấy đuôi thỏ kéo đi,Thỏ Vương nằm cứng đờ đã lâu lại đột nhiên nổ xác rồi.

[ Ta cũng không hiểu tại sao lại là nổ xác nữa,nguyên bản của nó là “nổ thi”? ]

Nó nhảy lên một cái,cũng không phải là chạy trốn,mà là xoay người hướng về phía nàng đùng đùng ngẩng đầu lên.

“Thượng tiên tha mạng, thượng tiên tha mạng, ta sai lầm rồi, là chúng ta có mắt như mù, mạo phạm đến thượng tiên.” Nước mắt nước mũi Thỏ Vương dán đầy mặt,thỏ lớn như vậy lại ra sức kêu,lông thỏ trên người từng đợt từng đợt run lên.

“Vừa nãy là ngươi giả chết ?” Nữ tử trừng mắt nhìn, ngồi trước mặt Thỏ Vương.

Thỏ Vương càng run thêm, “Thượng tiên tha mạng, ta chẳng qua là một con thỏ nhỏ, tuy theo chân bọn chúng nhưng lại không giống nhau.Ta ăn cỏ,cho tới bây giờ chưa từng ăn thịt người a.Ta trên có lão thỏ,dưới có thỏ nhỏ,trong bụng còn ôm một tổ,không thể chết được a. Van cầu ngài thả cho ta một con đường sống.”

Quá kinh khủng, nó từ trước tới nay chưa từng gặp qua người nào tu vi cao như vậy.Rõ ràng nhìn bề ngoài so với người phàm còn yếu hơn,lại trong nháy mắt diệt hàng loạt yêu quái, thậm chí trong đó còn có chín người Yêu Vương cấp mười.Rõ ràng chiêu thức không nhìn ra một chút trình tự,lại có thể dùng một cái tát hô chết mười mấy con đại yêu.Lũ yêu con chưa nhìn ra nàng sâu cạn như thế nào đã mệnh phó Hoàng Tuyền*.

[ *Mệnh phó Hoàng Tuyền : nghĩa là chết đó,ta để nguyên cả câu cho hay ].

Quá đáng sợ... Quá đáng sợ...

Khó trách ba tháng qua, tất cả những yêu quái ra ngoài lại không có một người nào trở về.Có nhân vật lợi hại như vậy ở ngoài đó,coi như muốn diệt hết Yêu Tộc,cũng chỉ là vấn đề thời gian.

“Ngươi mang thai thỏ nhỏ rồi hả ?” Nàng đột nhiên hỏi.

“Ừ... Đúng thế.” Thỏ Vương gật đầu một cái, theo bản năng rụt lại một cái bụng.

“Ồ.” Nữ tử ngẩn ngơ, đột nhiên hướng nó gật đầu một cái, “Chúc mừng a!”

“A ?” Thỏ Vương sững sờ, phản xạ có điều kiện đáp một câu, “Cảm... Cảm ơn?” Nàng đây là ý gì? Chẳng lẽ là muốn đánh chủ ý vào đứa nhỏ trong bụng nó ?

“Ngươi thật sự không ăn thịt người?”

“Là thật,là thật!” Nó điên cuồng gật đầu, “Ta ăn chay, người xem lông trên người ta , không có nửa điểm Tinh Huyết oán khí.”

“Ồ,vậy ngươi đi đi !” Nàng sảng khoái phất phất tay, còn dặn dò một câu, “Trở về ăn nhiều cỏ một chút, sinh con tiếp tục làm thỏ.”

“A! À?” Thỏ Vương hoàn toàn ngây người, đột nhiên trợn to hai mắt, “Ngài tính... Bỏ qua cho ta?”

“Ừm.” Nàng gật đầu một cái, hồi lâu lại không rõ ràng mà tăng thêm một câu, “Ăn khuya dễ béo phì.”

Thỏ Vương vẫn là không thể tin được, chính mình đột nhiên lại dễ dàng nhặt về được một cái mạng,lại nhìn một chút xác yêu đầy đất, “Ngài... Thực sự không giết ta rồi hả?”

“Ta không thích cuồng giết động vật,lừa ngươi làm gì ?”Nó lại không ăn thịt người.

“Nhưng... Trước đó Yêu Giới chết nhiều nhất chính là thỏ...” Thỏ Vương vừa thốt ra nửa lời,vội bưng kín miệng.Ba tháng này chết cả trăm con yêu,1 phần 3 lại đều là thỏ.

“Ừ...” Nàng lại không có nửa điểm giống như tức giận, ngược lại giống như nghiêm túc nhớ lại, “Hình như là có chuyện như vậy.”

“Cái kia....”

“Bởi vì....thỏ ăn rất ngon a !”

“... Cái gì ?” Cái này cái lý do quỷ gì vậy?

Nữ tử lại thay đổi một chút dáng vẻ lười biếng,nghiêm túc nhắc tới, “Ngươi nhìn a... Thịt nai quá già, thịt hồ ly có vị khai, lão Hổ dù sao cũng là động vật được bảo vệ, có chút không dám ăn, thịt rắn mà lại có nhiều xương ...” Nàng bẻ ngón tay,từng mục một cân nhắc cẩn thận, cuối cùng mới tổng kết nói, “Cho nên nói, vậy thì ăn thỏ rất được, ừ... Ăn ngon!”

Thỏ Vương chỉ cảm thấy đáy lòng dâng lên một cỗ chua xót, hóa ra Thỏ tộc tỷ số thương vong cao như vậy, là bởi vì thịt! Nó không có chút nào nghĩ đến việc ăn!

Chờ một chút!

Thỏ Vương đột nhiên trong đầu nhô ra một câu trả lời hoang đường , “Cho nên, thượng tiên ngài giết kia những yêu là vì....”

“Ăn a!” Nàng đương nhiên trả lời, “Ta cũng muốn sống chứ sao.”

“...” Cho nên nói những yêu tộc kia chết,sở dĩ hài cốt không còn là vì đều bị làm thành thức ăn? Tại sao nói người tu luyện đều phải đoạn thực ích cốc* đây ? Tam tông lục phái quả là đám lừa gạt !

[ *Đoạn thực ích cốc : Không ăn uống ]

“Ồ,lúc này không tính.” Nàng đột nhiên nghĩ tới cái gì,chỉ chỉ xác yêu đầy đất bổ sung,“Ta liền ở tại bên trong một cái nhà lá ở phụ cận,các ngươi giữa đêm không ngủ,ở chỗ này không ngừng gào khóc,đem ta đánh thức.Ngươi biết..... ta liền thức dậy,qua đây nhìn một chút.”

“...” Cho nên vạn yêu chết, là bởi vì mở hội nghị âm thanh quá lớn?

Thỏ Vương bị cái sự thật tàn khốc này đả kích. Mắt thấy sau khi giải thích xong, nữ tử xoay người muốn đi, có lẽ là nàng giá trị vũ lực cùng ngữ khí tùy ý hoàn toàn trái ngược,để cho nó có dũng khí, Thỏ Vương đột nhiên có một cái kế hoạch to gan.

“Thượng tiên, xin dừng bước.”

Nàng quả nhiên dừng lại bước chân, quay đầu lại, “Còn có việc?”

“Thượng tiên.....” Thỏ Vương tận lực đè xuống con tim hoảng sợ, “Thượng tiên nếu như thiếu nguyên liệu nấu ăn,chúng ta có thể tới giúp.Thỏ tộc rất nhiều,phân bố ở khắp nơi,cái gì để ăn đều có thể tìm được,không bằng....” Nó nhìn một cái sắc mặt đối phương,thầm nuốt nước miếng,kiên trì tiếp tục nói, “Ta có thể đem yêu cầu nguyên liệu nấu ăn của ngài mỗi ngày đúng giờ đưa đến phủ của ngài,ngài thấy như thế nào ?”

“Ồ, còn có thể như vậy?” Nữ tử mắt sáng rực lên,lúc sau lại tối sầm đi, “Ta cũng không có tiền mua thức ăn ngoài.”

Thức ăn ngoài cái quỷ gì?

“Thượng tiên,chuyện này,là tại hạ tự nguyện biếu ngài,không cần linh thạch tiền bạc!”

“Vậy liền không tốt lắm....” Nữ tử đột nhiên mặt đỏ lên, có chút không tự nhiên gãi đầu một cái, “Vậy có quá làm phiền ngươi chứ ?”

“Không không,không phiền toái chút nào.” Thỏ Vương thụ sủng nhược kinh*, dùng sức lắc đầu.

[ *Thụ sủng nhược kinh : Được sủng mà kinh sợ ]

“Ồ, vậy cám ơn nhiều.”

“Phải, phải.” Thỏ Vương lấy lòng cười cười, lúc này mới có can đảm nói ra mục đích của mình, “Như thế.... sau này tộc ta ra vào Yêu giới,có thể hay không xin ngài.... nương tay không giết ?”

“Được a!” Nàng không chút nghĩ ngợi gật đầu, “Chúng nó không ăn thịt người là được.”

“Thượng tiên yên tâm, chúng nó đều là loại yêu ăn chay.” Thỏ Vương có chút không thể tin được nàng thực sự dễ nói chuyện như vậy,hơn nữa còn giống như là....khách khí, “ Cứ quyết định như vậy đi, ngày mai ta liền bắt đầu đưa đồ ăn đến cho ngài.”

“Khổ cực ngươi rồi.”

“Không khổ cực.”

“Nếu không còn chuyện thì ta trước đi về ngủ.”

“Thượng tiên đi thong thả!”

“Gặp lại sau.”

“Thượng tiên!”

“Ừ?”

“Ta còn không biết quý danh ngài ?”

“Ồ,ta gọi Thẩm Huỳnh.”

“Thẩm thượng tiên đi thong thả...”

-----------------------------------------Hoàn chương 2------------------------------------

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.