Sư Huynh, Rất Vô Lương

Chương 89: Chương 89: Bồng Lai tiên đảo




“Thánh Long đại lục ở hướng bắc,cuối đại lục là đại hải vô tận.Thường nhân vô pháp tới được chỗ sâu nhất trong biển rộng,nơi đó có linh khí vô cùng nồng đậm cùng rất nhiều tiên đảo,chính là Bồng Lai tiên đảo trong truyền thuyết.Trên tiên đảo tiên môn sát sát,nghe nói trong đó người nào cũng có tu vi thập phần cường đại,có thể lên trời xuống đất,di sơn đảo hải...Trăm ngàn năm qua,trên Thánh Long đại lục vẫn có quy tắc bất thành văn,người trên đại lục có thiên phú tu luyện thông minh tuyệt đỉnh,nếu được tiên sư trên tiên đảo nhìn trúng,thu làm đệ tử,sẽ siêu thoát khỏi các loại quy củ thế tục của Thánh Long đại lục,không hề bị ước thúc.”Hai tròng mắt Sở Dật Phong tối đen mỉm cười nhìn Tần Lạc Y,thanh âm trầm thấp êm tai nói tới.

“Bao gồm cả thánh chỉ tứ hôn sao?”Phượng mâu Tần Lạc Y sáng ngời,khó ức chế kích động trong lòng,có chút vội vàng truy vấn.

Bồng Lai tiên đảo!

Từ khi đi vào nơi này,nàng vẫn là lần đầu tiên nghe nói tới địa phương này!

Lúc trước, nàng xem sách cổ trong Trấn Nam Vương phủ,cũng không có nhìn đến truyền thuyết như vậy...Nàng vẫn nghĩ rằng,Tần Lăng Vân tu luyện đến Võ thánh,đã là một cường đại nhất tồn tại trên thế giới này,nếu mười mấy năm qua,Tần Lăng Vân cũng tìm không thấy biện pháp giải quyết thể chất cho nàng,tìm không ra công pháp tôi thể thích hợp với nàng...Về sau nàng chỉ có thể đi nét bút nghiêng,chính mình đi tìm kỳ nhân lánh đời này!

Những lời nói hôm nay của Sở Dật Phong,nếu là sự thật,không thể nghi ngờ rằng sẽ vì nàng tu luyện về sau mở ra một phiến đại môn vô tận.Thể chất nàng cổ quái,nói không chừng đến Bồng Lai tiên đảo,không mất bao nhiêu công phu,có thể tìm kiếm được biện pháp giải quyết!

“Đúng,bao gồm thánh chỉ tứ hôn!” Sở Dật Phong gật đầu:“Người tiên môn tu vi cường đại,đã siêu thoát bên ngoài thế tục,cảnh giới tu vi như phụ thân Trấn Nam Vương nàng,thọ nguyên so với người bình thường gia tăng gấp một hai lần,bình thường đều có thể sống đến hai ba trăm tuổi,nghe nói người tu tiên thọ nguyên rất cao,có thể sống trên mấy ngàn năm! Cho nên nếu một người được tiên môn coi trọng,trừ phi song phương đều nguyện ý, nếu không cũng sẽ không cùng người phàm tục thành thân,người phàm tục thọ nguyên quá ngắn,cảnh xuân tươi đẹp dễ thệ,nên rất khó lương xứng.Vì thế nếu không thể cùng đối phương thành thân,đều sẽ dùng phương thức khác bù lại...”

Tần Lạc Y càng nghe càng cao hứng,cười đến khóe miệng như thế nào cũng không thể khép lại.Ha ha,cư nhiên có quy củ như vậy!Nàng yêu chết Thánh Long đại lục,nếu không phải có Sở Dật Phong đứng trước mặt của nàng,nàng đã muốn cao hứng nhảy dựng lên!

Có quy củ như vậy,xem ra biện pháp giả chết của nàng không cần chuẩn bị,còn có thể danh chính ngôn thuận đi tu tiên,một hòn đá trúng mấy con chim,quả thực hoàn mỹ không thể hoàn mỹ hơn!

“Nàng cũng đừng cao hứng quá sớm!” Sở Dật Phong nhìn bộ dáng nàng hưng phấn khó hiểu,lại lần nữa mở miệng: “Biện pháp này...Nếu không đến vạn bất đắc dĩ,thì không nên dùng.”

“Đến lúc này đã không phải đến vạn bất đắc dĩ rồi sao?”Ý cười Tần Lạc Y không giảm: “Đệ đệ kia của ngươi cắn chết cũng không lùi hôn,thời gian càng ngày càng gần,trừ bỏ biện pháp này,ta thấy cũng không còn biện pháp nào khác.”

Nàng giơ hai tay tán thành một chiêu này của Sở Dật Phong.Bồng Lai tiên nhân a...Ha ha,ta nhất định sẽ tìm đến các ngươi!

Sở Dật Phong vẫn đang lắc đầu,trêu tức nhìn nàng nói: “Bây giờ còn không đến thời điểm vạn bất đắc dĩ...Nàng cho là Bồng Lai tiên môn dễ gia nhập như vậy sao?Tung tích bọn họ,mờ ảo khó tìm,theo bí cập hoàng thất ghi lại,gần vạn năm nay,Thánh Long đại lục,may mắn được gia nhập Bồng Lai tiên môn,căn bản là đếm trên mười đầu ngón tay..”Thiên phú, tư chất, căn cốt...Điều kiện tiên môn thu đồ đệ cực kì khắc nghiệt! Tần Lạc Y hiện tại ngay cả tôi thể trung giai đều không đạt tới...Làm sao có cơ hội gia nhập tiên môn!

Tần Lạc Y hiểu được ý tứ trong lời nói của hắn,cười mỉa nói: “Tung tích tiên môn tuy rằng khó tìm...Nhưng nếu ngươi có thể nói ra được như vậy,tất nhiên có chút nắm chắc đi...”

Vừa nói chuyện một bên dùng ánh mắt chờ mong nhìn hắn,phượng mâu linh động sáng kinh người.Sở Dật Phong lại một lần nữa tâm đãng thần trí.Rốt cuộc nhịn không được,bỗng nhiên tới gần nàng,khóe miệng gợi lên một chút mỉm cười tà tứ,hai tay gắt gao vòng trụ thân thể của nàng,hung hăng hôn mấy cái,một lát sau mới buông nàng ra,hơi thở có chút khàn khàn nói: “Có vài phần nắm chắc,bất quá cứ như vậy,nàng như thế nào cũng phải đi đến địa phương kia ẩn nấp một đoạn thời gian,đến lúc đó một hai năm không thể gặp lại,Y nhi, ta sẽ càng muốn nàng!”Ánh mắt lộ ra thần sắc lưu luyến,lại tìm môi nàng hôn xuống.

Sắc mặt Tần Lạc Y như hỏa thiêu,quanh thân cũng bị hắn trêu chọc giống như trong người chảy từng dòng điện,từ trên đầu đến tứ chi,tới mỗi một bộ phận trong thân thể,thần kinh,mạch lạc...

Hít sâu một hơi,thần sắc cố tình trấn định,nhưng thân thể lại như cũ có chút như nhũn ra,như thực như giả trêu tức nói: “Ngươi muốn ta làm cái gì? Về sau ta gia nhập tiên môn,theo đuổi kia vô thượng tiên đạo,ngươi ở tại Thánh Long đại lục làm hoàng đế Sở quốc kiêu ngạo,đến lúc đó hậu cung ba giai lệ, lmỹ nữ vờn quanh,trái ôm phải ấp,mặc ngươi hưởng dụng...Hắc hắc,quả thực là cực lạc nhân gian a!”

Sở Dật Phong nghe xong,hơi nhíu chặt mi tâm,trong mắt hiện lên một chút không hờn giận,bá đạo nhìn chằm chằm nàng: “Vô thượng tiên đạo? Y nhi,tiên đạo kia nàng vẫn nên đừng nghĩ! Suy nghĩ cũng là tưởng tượng!” Dừng một chút lại càng thêm gần nàng,giọng điệu có chút ái muội nói: “Hậu cung ba ngàn giai lệ,mỹ nữ vờn quanh,trái ôm phải ấp...Ha ha,Y nhi,đây là nàng đang ghen sao?”

Tần Lạc Y âm thầm liếc mắt xem thường,tránh thoát hắn ôm:“Ghen...Ngượng ngùng,ta cái gì đều ăn,chỉ là không ăn giấm!”

Sở Dật Phong cười đến tà tứ: “Y nhi...Nàng nói như vậy,ta sẽ thương tâm!”

Tần Lạc Y không để ý tới hắn,đem vấn đề chính mình quan tâm hỏi: “Ta cảm thấy biện pháp này thật sự tốt, hay dùng biện pháp này đi,cũng không cần nghĩ biện pháp khác,lãng phí thời gian.”

Sở Dật Phong biết nàng nóng lòng thoát khỏi hôn ước cùng Sở Dật Tu,hai người bọn họ lại có da thịt chi thân,trong lòng sớm đã nhận định,Tần Lạc Y là người của chính mình,sớm hay muộn sẽ gả cho chính mình,cũng không cần tìm biện pháp khác.

“Ta nói,biện pháp này là vạn bất đắc dĩ,không đến cuối cùng,không thể dùng,nàng cho là tùy tiện tìm ra một người đến,người khác đều sẽ tin tưởng hắn là Bồng Lai tiên nhân?”

Thể chất Y nhi rất không thích hợp tu luyện,muốn cho người khác tin tưởng,có người trên Bồng Lai tiên đảo nhìn trúng tư chất của nàng,muốn nhận nàng làm đồ đệ...Phải phí một phen công phu lớn mới được!

Tần Lạc Y có chút mất mát.Cắn môi trầm ngâm, độ nhiên trong đầu linh quang chợt lóe: “Nếu không...Ta lấy cái khăn che mặt xuống,vẽ lại giống như trước,đi dọa hắn một chút!”

Sở Dật Phong đoan trang nhìn nàng vài giây,sau đó nhịn không được liền cười lên tiếng,Tần Lạc Y cả kinh vội vàng đưa tay che miệng của hắn lại,cả giận nói: “Ngươi muốn đem tất cả mọi người kinh động lại đây sao?”

Sở Dật Phong bị che miệng,trong mắt vẫn là ý cười khó nén.

Tần Lạc Y lại trừng mắt hắn một cái,buông tay ra chạy đến cạnh cửa,nghiêng tai nghe một trận,gian ngoài không hề có động tĩnh,hai nha đầu kia hẳn là không bị bừng tỉnh,cũng không có thị vệ lại đây tra xét,cuối cùng mới yên tâm.

“Lời nói của ta buồn cười như vậy sao?” Ngữ khí vẫn khó nén căm giận.

Sở Dật Phong nói: “Đương nhiên buồn cười,nàng cho là Tam đệ kia của ta là loại người nào? Sẽ bị nàng dọa liền từ hôn? Hắn cũng không phải chưa từng gặp qua chân diện thật của nàng...”

Tần Lạc Y ngẫm lại cũng phải.Ngày đó nàng rơi vào hồ sen,nghe nói Sở Dật Tu là người thứ nhất tiến đến đem nàng vớt lên,lúc ấy bộ dáng xấu hổ chân chân chính chính đều bị hắn thấy được,cũng không có nghe nói muốn từ hôn,nàng hiện tại lại vẽ ra gương mặt xấu,tất nhiên cũng không dùng được.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.