Sư Huynh, Rất Vô Lương

Chương 442: Chương 442: Biến cố




Editor:HamNguyet

“Cư nhiên ngộ đạo chân nghĩa thời gian!” Ma Kiêu đứng trong hư không, nhìn Tần Lạc Y đã tiến nhập trong một loại trạng thái kỳ dị, còn có thiên tượng biến ảo không ngừng trên Thái Dương phong, trong mắt khó nén khiếp sợ, theo sau khóe miệng hơi giơ lên, nở nụ cười.

Truy Phong cùng Trục Ảnh đứng thẳng tắp sau người Ma Kiêu. Hai người hai mặt nhìn nhau, trong mắt khó nén khiếp sợ, tu vi Tần Lạc Y chính là đại ma quân mà thôi, có thể ngộ đạo chân nghĩa thời gian, thiên phú tu luyện phải biến thái như thế nào mới làm được a! Trách không được có thể được Hỗn Nguyên Thiên Châu lựa chọn.

Hơn nữa thiên phú luyện đan của Tần Lạc Y cũng thật sự biến thái, tu vi lúc trước là ma quân có thể luyện ra thiên phẩm đan dược, trách không được Vương Thượng sẽ đối xử với nàng khác biệt.

Đương nhiên bọn họ nghe đến tin đồn trong Lạc thành là Vương Thượng cùng Tần cô nương muốn song tu, người khác chính là nghe đồn mà thôi, rất nhiều thời điểm hai người bọn họ đi theo bên người Vương Thượng cùng Tần cô nương, đương nhiên cảm giác được Vương Thượng đối với Tần cô nương quả thật không bình thường. Nếu Vương Thượng thật sự cùng Tần cô nương song tu, chính là trời sinh một đôi, người như Vương Thượng, chỉ có Tần cô nương mới xứng đôi.

Lấy tu vi Tần cô nương, lại có Hỗn Nguyên Thiên Châu, hiện tại ngộ đạo chân nghĩa thời gian, lấy thời gian nhất định, tu vi tất nhiên tiến bộ vượt bậc, Ma giới có hai người bọn họ, đừng nói một Ma Thần, chính là trong tam giới, cũng tuyệt không ai dám đến mạo phạm! Nghĩ đến đây, ánh mắt hai người bọn họ nhìn về phía Tần Lạc Y càng sáng.

Gần một canh giờ sau, thiên tượng trên Thái Dương phong nguyên bản biến hoá không có quy luật bắt đầu trở nên có chút quy luật, một năm bốn mùa xuân hạ thu đông luân phiên hiện lên, một bộ phận linh thực hoa cỏ khác thường trên Thái Dương phong phồn vinh lên. Có chút linh thực đã tiếp cận thành thục, nhưng cần vài năm mới thành thục trong khoảnh khắc liền thành thục.

“Tần cô nương đã khống chế tốc độ chảy thời gian!” Chúng ma tu vây xem ở phụ cận rốt cục bừng tỉnh đại ngộ, kích động châu đầu ghé tai.

Khống chế tốc độ chảy thời gian, hiện tại Ma giới còn không có bất luận kẻ nào làm được a! Không chỉ giúp ích đối với tu luyện, có thể giảm bớt thời gian biến cường, còn làm cho các loại linh thực linh bảo dùng cho tu luyện thành thục trước.

Ánh mắt Ma Kiêu tối đen dừng trên mặt Tần Lạc Y. Con ngươi tối đen thâm thúy chợt loé, như ngôi sao sáng ngời trên bầu trời đêm, nhìn nàng nắm giữ thời gian dần dần thuận buồm xuôi gió, hắn đưa tay xoa cằm tinh xảo, khóe miệng cong lên, trong mắt toát ra mỉm cười tà tứ như có như không.

“Hảo hảo coi chừng nơi này, không cho bất luận kẻ nào quấy rầy Tần cô nương ngộ đạo.” Hắn xoay người phân phó Truy Phong, Trục Ảnh một câu, đảo mắt xé rách hư không mà đi, nhanh chóng biến mất không thấy bóng dáng tăm hơi.

Lại qua nửa canh giờ, Tần Lạc Y vẫn đắm chìm trong một loại trạng thái kỳ dị mở mắt, trong phượng mâu có tinh quang sáng quắc, mang theo khó nén vui sướng. Mà theo nàng thanh tỉnh, dị tượng chung quanh biến mất.

“Chúc mừng Tần cô nương lĩnh ngộ chân nghĩa thời gian.” Truy Phong Trục Ảnh từ không trung hạ xuống, hai người chưa từng có biểu tình gì trên mặt, lúc này đều khó nén vẻ hưng phấn.

Tần Lạc Y cười đến mặt mày cong cong. “Ta ở trong này ngây người bao lâu?”

“Bảy ngày.” Truy Phong cười nói, biết Tần Lạc Y hết sức chăm chú đắm chìm trong ngộ đạo, hoàn toàn quên tất cả chung quanh, không nói thời gian, chính là chung quanh xảy ra sự tình gì, chỉ cần nàng không rời khỏi trạng thái ngộ đạo, sẽ không cảm giác được.

Trong mắt Tần Lạc Y hiện lên ánh sáng nhạt. Thì ra mới bảy ngày mà thôi. Nàng cường ức hưng phấn trong lòng, trước bảy ngày, nàng còn rối rắm tu vi chính mình quá thấp, lại không thể thuyết phục Ma Kiêu đưa nàng đến Tiên giới, đứng trên Thái Dương phong chỉ hy vọng chính mình có thể giống Bạch Y thay đổi tốc độ chảy thời gian tu luyện thêm vài năm...Không nghĩ tới nàng sẽ may mắn ngộ đạo trong này.

Tuy rằng nàng vừa mới ngộ đạo, tốc độ chảy thời gian của nàng còn không quá ổn định, tốc độ quá nhanh, nhưng cho nàng mười ngày nửa tháng, hẳn là không thành vấn đề.

Đến lúc đó nàng cũng thành lập một kết giới thời gian, ở trong tu luyện thêm chút thời gian, cho Ma Kiêu đi vào trong tu luyện, khi đó còn sợ Ma Thần sao? Xong chuyện nơi đây, nàng cũng nhanh chóng đi Tiên giới...Càng nghĩ càng hưng phấn, thật sự là buồn ngủ có người đưa gối đầu, nàng ngộ đạo chân nghĩa thời gian thật sự rất đúng lúc.

Trên Thái Dương phong tụ tập không ít người, Tần Lạc Y không nhìn thấy bóng dáng Ma Kiêu ở chung quanh, liền quyết định về phủ thành chủ Lạc thành, nắm chặt thời gian bế quan vài ngày, đem chân nghĩa thời gian diễn biến thành thục. Đi đến một nửa, đột nhiên không trung kịch liệt rung chuyển lên, một thanh y nam tử từ trong hư không nhảy ra.

Truy Phong cùng Trục Ảnh biến sắc.

Đồng tử Tần Lạc Y mạnh mẽ co rụt lại.

Người đến là một nam tử trẻ tuổi, dung nhan tuấn mỹ, mái tóc pi vũ, là một mỹ nam tử hiếm thấy, chỉ là mâu quang hắn thập phần âm lãnh, trên người có một cỗ khí âm lãnh phát ra từ trong khung, làm cho người ta thấy từ đáy lòng cảm thấy nhút nhát. Ánh mắt nam tử kia thẳng tắp dừng trên người Tần Lạc Y.

“Ngươi chính là Tần Lạc Y?” Tuy là giọng điệu hỏi, thần sắc trong mắt thập phần chắc chắc.

Trong lòng Tần Lạc Y trầm xuống. Nam tử này nàng không xa lạ, ba năm trước nàng phi thăng từng gặp qua, Kim Thụy Hoàng gọi hắn là Ma Thần.

“Tần cô nương đi mau!” Truy Phong quát chói tai một tiếng, thân hình vừa động, đã chắn trước mặt Tần Lạc Y, thả ra pháp khí khí cơ khủng bố, Trục Ảnh triệu ra một giấy phù màu vàng đốt.

Giấy phù kia là đại ma vương Ma Kiêu lưu cho bọn họ, gặp được thời điểm tình huống khẩn cấp, chỉ cần đốt giấy phù, Ma Kiêu sẽ chạy tới trước tiên.

Tần Lạc Y không trì hoãn, xoay người bước đi. Nếu Ma Thần có thể kêu ra tên nàng, khẳng định có chuẩn bị mà đến, hắn khẳng định biết đến chuyện Hỗn Nguyên Thiên Châu ở trên người nàng, nàng không thể dừng trong tay ma đầu này. Trong lòng âm thầm chú một tiếng. Vì sao ma đầu này không thể đợi mười ngày nửa tháng lại đến!

Tuy rằng đã đốt giấy phù màu vàng, nhưng lấy tu vi Ma Kiêu bây giờ còn không khôi phục cao nhất, không biết có phải đối thủ của ma đầu này hay không, nếu nàng rơi vào tay ma đầu, Ma Kiêu phải tới cứu nàng, sẽ xảy ra chuyện lớn.

“Còn muốn chạy?” Ma Thần hừ lạnh một tiếng. Thân hình vừa động, đã chắn trước người Tần Lạc Y, đưa tay bắt lấy nàng, trực tiếp xé rách hư không mà đi, Tần Lạc Y ở trên hư không trước khi khép lại, ẩn ẩn nhìn đến bóng dáng Ma Kiêu vội vàng chạy tới.

Từ trong hư không đi ra, Ma Thần dừng trong một toà cung điện màu đen to lớn, buông tay bắt lấy Tần Lạc Y ra, Tần Lạc Y hướng bốn phía nhìn thoáng qua, dựa vào thần thức nàng cường đại, liền cảm giác được chung quanh toà cung điện ẩn không ít ma tu tu vi cường đại.

Ma Thần híp mắt lại nhìn nàng, trong mắt có tinh quang di động.

Mặt Tần Lạc Y không chút thay đổi.

“Ta đã thấy ngươi.” Nhìn chằm chằm nàng một lúc lâu, thấy nàng không sợ uy áp trên người chính mình cường đại, cũng không có thần sắc sợ hãi, Ma Thần có chút hứng thú nở nụ cười, khóe môi cong lên. Chỉ là tươi cười kia có vẻ ngả ngớn lạnh bạc.

Tần Lạc Y không nói gì.

“Hiện tại Ma giới đều là truyền thuyết về ngươi, nói ngươi hơn ba năm liền từ ma tu luyện đến đại ma quân, ha ha, kỳ thật bọn họ đều sai rồi, ngươi căn bản không phải từ ma tu luyện đến đại ma quân, mà vừa mới phi thăng tán ma tu luyện đến đại ma quân, Hỗn Nguyên Thiên Châu quả nhiên là thứ tốt a.” Ma Thần trêu tức cười nói.

Mâu quang Tần Lạc Y chợt lóe. Trong lòng thầm nghĩ, Ma Thần này quả nhiên hướng về phía Hỗn Nguyên Thiên Châu mà đến.

“Nếu Hỗn Nguyên Thiên Châu ở trên người ngươi, nghĩ đến lúc trước người Kim Thụy Hoàng muốn đoạt xá chính là ngươi, không nghĩ tới Hiên Viên Kình không hủy diệt Hỗn Nguyên Thiên Châu, cũng không hủy diệt ngươi...Ngươi nói cho ta biết, lúc trước đến tột cùng xảy ra chuyện gì?” Ma Thần thu liễm uy áp trên người, ngồi xuống một cái ghế trong đại điện, thần sắc nhàn nhã thích ý.

Tần Lạc Y thấy thế, trong lòng nhất thời có suy đoán. Nơi này khẳng định không phải Lạc thành, cũng không phải Bắc Ma giới, Ma Thần như vậy rõ ràng hoàn toàn không lo lắng Ma Kiêu sẽ đuổi theo, trừ bỏ Hắc Ám giới có kết giới cường đại, bằng vào khế ước bản mạng giữa nàng cùng Ma Kiêu, Ma Kiêu trở về Lạc thành đã sớm chạy tới.

“Lúc trước? Ngươi muốn biết cái gì?” Trong đầu Tần Lạc Y nháy mắt hiện lên rất nhiều ý niệm, nàng khẽ mở môi đỏ mọng.

“Về chuyện của ngươi, ta đều muốn biết.” Ma Thần nhìn bộ dáng nàng, hứng thú trong mắt càng đậm, nằm ngã vào phía sau ghế, thần sắc vô cùng lười biếng, lấy tu vi hắn, hoàn toàn không sợ Tần Lạc Y đột nhiên phát động tập kích. Huống chi nơi này địa bàn của hắn.

“Chuyện của ta ngươi đều muốn biết?” Tần Lạc Y nhíu mi, cười nhạt: “Chỉ sợ ba ngày ba đêm đều không nói xong đâu.” Ma Thần không vội xuống tay lấy Hỗn Nguyên Thiên Châu cùng tính mạng nàng, đây chính là ý nguyện dưới đáy lòng Tần Lạc Y, nàng không ngại cùng hắn trắng đêm trường đàm.

“Ta có thời gian.” Hắn thật sự rất ngạc nhiên, vì sao Hiên Viên Kình không xuống tay lấy mạng nàng, còn có Ma Kiêu...Rõ ràng biết tầm quan trọng của Hỗn Nguyên Thiên Châu, cư nhiên mặc kệ Hỗn Nguyên Thiên Châu trên người nàng, còn làm cho tất cả người trong thiên hạ đều biết, nguyên nhân trong đó, làm cho hắn không hiếu kỳ cũng khó a. Ánh mắt rất có thâm ý xẹt qua tiếu nhan Tần Lạc Y tuyệt mỹ.

“Ngươi liền bắt đầu nói từ khi được đến Hỗn Nguyên Thiên Châu đi.”

Trong lòng Tần Lạc Y cười nhạo một tiếng. Thời điểm được đến Hỗn Nguyên Thiên Châu? Khi đó nàng chính là tiểu hài tử, nếu Ma Thần có tính nhẫn nại, nàng thật sự có thể nói ba ngày ba đêm, nếu có thể vì chính mình tranh thủ mười ngày nửa tháng thì tốt rồi, chỉ cần có thời gian, nàng không tin chính mình không trốn thoát khỏi ma chưởng của Ma Thần.

Không ngoài nàng sở liệu, đợi nàng nói ra nguyên nhân chính mình được đến Hỗn Nguyên Thiên Châu, khoé mắt Ma Thần hung hăng co rút, nhưng không đánh gãy lời nàng.

Thời thơ ấu của nàng là Lam Kiều Nguyệt, thời thơ ấu của bản tôn có bộ dáng gì, nàng đương nhiên không biết, nhưng nàng không ngại vì bản tôn đời trước biên soạn ra một thơ ấu thú vị.

Tính tình Ma thần nhẫn nại nghe xong hơn nửa canh giờ, rốt cục có chút không kiên nhẫn, đứng dậy khoanh tay đi đến bên người nàng, đánh gãy lời nàng: “Có thể tại Hạ giới tu luyện đến Thiên Nhân Chi Cảnh, hẳn là ngươi cũng được đến vòng tay không gian của Kim Thụy Hoàng đi.”

Ma Thần chủ động hỏi vòng tay không gian, Tần Lạc Y biết chính mình không gạt được hắn, gật đầu không phủ nhận, trong mắt Ma Thần sáng ngời, thần thức xẹt qua trên người nàng, nhanh chóng phát hiện vòng tay không gian ở trên cổ tay nàng.

Hắn trực tiếp lấy vòng tay không gian qua. Xoay người lại đi đến trên ghế ngồi xuống, một bên híp mắt đánh giá vòng tay không gian, một bên phất phất tay ý bảo Tần Lạc Y tiếp tục.

Ánh mắt Tần Lạc Y quét qua vòng tay không gian, cũng may nàng luôn biết vòng tay không gian bị người phát hiện sẽ không an toàn, nên không đặt đồ vật gì quan trọng bên trong.

“Tiếp tục nói với hắn ta, kéo dài thời gian, ta sẽ nhanh chóng tới tìm ngươi.” Một đạo thanh âm quen thuộc cực nhỏ vang lên dưới đáy lòng nàng.

Trong lòng Tần Lạc Y nhảy dựng. Lập tức trong mắt hiện lên một tia kinh ngạc cảm thán nhỏ đến khó phát hiện, khế ước bản mạng quả nhiên lợi hại, ngay cả Hắc Ám giới kết giới cường đại cũng không thể ngăn cản, nhưng nàng thật sự tò mò Ma Kiêu cứu nàng như thế nào, chẳng lẽ đối phó giống Kim Thụy Hoàng lần trước?

Lần trước hắn mạnh mẽ xuyên thấu kết giới hai giới Thiên-Phàm, khiến sinh mệnh bản nguyên hao tổn rất nặng, kết giới Hắc Ám giới này, không biết có ảnh hưởng đến hắn hay không.

Trong khoảnh khắc công phu, đột nhiên một đạo bóng người màu đen từ nơi xa tật bắn lại đây, đứng trước cửa đại điện, có chút vội vàng nói: “Bệ hạ, có tin tức truyền đến, Ma Kiêu đến đây! Hắn xông vào Bắc Ma giới chúng ta!”

Ma Thần phút chốc từ trên ghế đứng lên, vòng tay không gian bị hắn trực tiếp thu vào lòng, Tần Lạc Y âm thầm cắn chặt răng, nhưng lúc này nàng phân nặng nhẹ, không mở miệng nói chuyện, Ma Kiêu xông vào Bắc Ma giới, đối với nàng mà nói, tuyệt đối là tin tức tốt. Không nghĩ tới thời gian ngắn như vậy, liền tìm được phương pháp tiến nhập Bắc Ma giới.

“Sao có thể!” Sắc mặt Ma Thần thay đổi, mâu quang càng thêm âm lãnh. Nơi này là Hắc Ám giới!

“Vâng...Là Kim Ô Vương truyền tin tức đến.” Kim Ô Vương là một trong tứ đại ma vương thủ hạ của Ma Thần, tu vi chỉ sau Kim Bằng Vương đã chết, hiện tại đại ma vương Bắc Ma giới chỉ còn lại Kim Ô Vương cùng Kim Giao Vương.

Sắc mặt Ma Thần càng thêm khó coi. “Đưa nàng vào trong phòng tối trước đi!” Hắn chỉ tay hướng Tần Lạc Y, thân hình vừa động, đã biến mất tại chỗ.

Tần Lạc Y nguyên tưởng rằng phòng tối là mật thất, sau khi đến mới biết không phải, nơi đó có kết giới cường đại, địa điểm ẩn mật, kỳ thật bên trong cực kỳ rộng lớn, bàn ngọc ghế ngọc mọi thứ đều đủ, có chút giống chỗ bế quan đả toạ tu luyện, lấy thần thức nàng, nếu không có người dẫn đường, căn bản không thể phát giác.

Ma Thần không lấy Hỗn Nguyên Thiên Châu trong cơ thể nàng, đây là chắc chắc nàng ở trong phòng tối sẽ không bị người phát giác, hơn nữa nhìn bộ dáng hắn vừa rồi, nàng cảm thấy còn có chút nguyên nhân nàng không biết, không biết có phải nàng quá mức mẫn cảm hay không.

Hắc y nam tử mang nàng vào phòng tối liền lui ra ngoài, Tần Lạc Y buông thần thức ra, lúc này mới phát hiện, thần thức ở bên trong chịu hạn chế, căn bản không thể dò xét phòng tối, càng không biết có bao nhiêu người thủ hộ phòng tối.

Nếu không thể lập tức đi ra ngoài, Tần Lạc Y dứt khoát bắt đầu nắm chặt thời gian tu luyện. Vì tùy thời chú ý tình cảnh trong phòng tối, nàng cố ý thả một tia thần thức ra bên ngoài.

Nếu Ma Kiêu thật sự xông vào Hắc Ám giới, nàng không thể đem hết hy vọng ký thác trên người hắn, nếu đã ngộ đạo chân nghĩa thời gian, nhanh chóng biến cường không còn là ảo tưởng, tóm lại dựa vào người khác không phải kế lâu dài, phải chính nàng hoàn toàn biến cường mới được, đến lúc đó ai cũng không uy hiếp được tính mạng nàng.

“Ba!”

Tần Lạc Y ở trong phòng tối ngây người vài canh giờ, đột nhiên một đạo bóng đen tiến nhập trong phòng tối, nhanh chóng nhảy đến trước mặt nàng, Tần Lạc Y mạnh mẽ mở mắt ra. Phượng mâu đối diện một đôi mắt dị thường xinh đẹp.

“Ma Kiêu!” Nhìn hắn đến, trong mắt Tần Lạc Y hiện lên ngọc lưu ly sáng rọi, càng làm cho nàng sung sướng là, trên người Ma Kiêu không bị thương.

“Ta mang ngươi đi ra ngoài, chúng ta nhanh chóng rời khỏi nơi này.” Ma Kiêu trực tiếp giữ chặt tay nàng, hướng ra phía ngoài đi đến, trong phòng tối không thể xé rách hư không.

Dọc theo đường đi Tần Lạc Y nhìn đến không ít cỗ thi thể, hẳn là người canh giữ trong phòng tối. Đi đến bên ngoài phòng tối, không có người phát hiện Ma Kiêu đến, thần sắc Ma Kiêu khó được ngưng trọng, hắn đang muốn xé rách hư không, mang theo Tần Lạc Y rời đi, Ma Thần xuất hiện, ngăn trở đường đi bọn họ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.