Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ

Chương 664: Chương 664: Tự tay báo thù.






Không ít người tụ tập xung quanh kho hàng, còn muốn nhiều hơn so với người của Thúy Ngọc Hiên lúc ban đầu.

Có một số người là bạn bè khẩn cấp đến thông báo, lúc Lý Dương xuất hiện thì đã biết rồi, cho dù người có đông, chỉ cần có thể chen vào đều sẽ chạy mất, nghĩ tới phong thái của một thánh ngọc, cũng vội chạy tới đây.

Hiện giờ Lý Dương đang có danh vọng cực cao trong hiệp hội Ngọc Thạch Minh Dương, so với hội trưởng Trương Vĩ còn có thể cao hơn rất nhiều.

Kho hàng rất đơn sơ, nhưng không ai để ý những thứ này, mọi người đều nói chuyện vui vẻ, Trương Vĩ dẫn theo người bố trí chỗ đặt máy giải thạch, vội vàng đi nối nguồn điện.

Mấy người bọn Dư Lục vẫn đứng bên cạnh, tay đang cầm nguyên thạch, lặng lẽ nhìn những người của hiệp hội Minh Dương Ngọc Thạch đang bận rộn.

Khắp nơi đều có chi nhánh của hiệp hội ngọc thạch, Vân Nam bọn họ cũng không ngoại lệ, sáu người này là thành viên của hiệp hội ngọc thạch tỉnh Vân Nam, làm việc cho hiệp hội thành phố Côn Minh.

Hiệp hội thành phố Côn Minh cũng chỉ có quy mô hơn hai trăm người, điều này làm cho hắn rất khó tưởng tượng, Minh Dương một thành phố hạng ba không liên qua gì với đổ thạch, hiệp hội đổ thạch có thể có nhiều thành viên như vậy, điểm này quả thật khiến cho Dư Lục rất ngạc nhiên.

Hiệu ứng của người nổi tiếp, đôi khi không thể xem thường, không có Lý Dương, hiệp hội Ngọc Thạch Minh Dương không thể có quy mô như ngày nay.

Đương nhiên rồi, những thành viên này của hiệp hội Ngọc Thạch Minh Dương, về năng lực luôn thua xa hiệp hội Ngọc Thạch Côn Minh, nhưng lúc bọn họ thành lập có người của Lý Dương giúp đỡ, tương lai của hiệp hội Ngọc Thạch Minh Dương nhất định sẽ huy hoàng hơn.

- Dư Lục, máy giải thạch chuẩn bị xong rồi, các anh giải nguyên thạch trước nhé!

Trương Vĩ đột nhiên đi tới, máy giải thạch của Lý Dương vẫn chưa dọn xong, nhưng không ảnh hưởng việc sử dụng của máy giải thạch này, có thể tiến hành giải thạch trước.

Nguyên thạch của các anh đâu?

Dư Lục do dự một chút, nhẹ giọng hỏi.

- Lập tức đem lại đây! Trương Vĩ cười khì khì.

Lưu Cương đã dẫn người đi khiên nguyên thạch, nguyên thạch Lý Dương mang theo chỉ hơn mười khối, nhưng chỉ cần hai khối này ứng phó là đủ, hơn mười khối nguyên thạch này, đều có nguyên thạch tăng to, Lý Dương muốn giúp Minh Dương hoạt động ở Nam Dương đạt được thành tích, tự nhiên sẽ không chuẩn bị nguyên thạch quá kém.

Dư Lục gật đầu, người thanh niên trẻ bên cạnh y đột nhiên đứng lên, nhìn thẳng vào Lý Dương nói:- Anh Lục, hai cục này tôi muốn thi đổ với hắn!Để tôi

Dư Lục chau mày, Trương Vĩ chỉ lạnh lùng nhìn bọn họ, mối quan hệ giữa mấy người này không phải bình thường y sớm phát hiện ra, nhưng đây là chuyện nội bộ của bọn họ, Trương Vĩ cũng không muốn can dự vào.

- Đúng, tôi muốn thi với hắn, rất muốn!

Người thanh niên trẻ nói rất kiên định, nhưng Trương Vĩ phát hiện, trong ánh mắt người thanh niên đó mang thần sắc rất ghen tỵ, đều này làm cho Trương Vĩ cười khẩy mấy tiếng trong bụng, nhiều người ghen tỵ với Lý Dương, ban đầu y cũng ghen tỵ, nhưng bây giờ một chút lòng ghen tỵ cũng không có, với trình độ của Lý Dương bây giờ cả đời hắn cũng không đạt được.

- Được, hai cục này để cậu, nhưng tuyệt đối không thể thua, Dư Lục nhìn người thanh niên trẻ một hồi lâu, cuối cùng mới gật đầu, sắc mặt Trương Vĩ không chút biểu cảm, đối với y mà nói, mấy người này ai đổ đều cũng như nhau, kết quả cuối cùng dùng sao cũng giống nhau.

Nguyên thạch của Lý Dương rất nhanh được đưa đến, nhìn thấy những khối nguyên thạch đó Trương Vĩ càng vững tâm hơn.

Đều là nguyên thạch ám tiêu trong công bàn Bình Châu, biểu hiện tự nhiên không quá tệ, nhìn thấy nguyên thạch của Lý Dương, trên mặt của Dư Lục lại tỏ ra lo lắng, những khối nguyên thạch của Lý Dương biểu hiện hoàn toàn tốt hơn so với những khối nguyên thạch của bọn họ mang tới.

Dư Lục lại dặn dò người thanh niên trẻ đó vài câu, nguyên thạch của Lý Dương tuy tốt, nhưng y cũng không phải đặc biệt lo lắng,

Nguyên thạch của bọn họ có mấy khối rất tốt, không hề thua vối nguyên thạch của Lý Dương, hơn nữa tình thế hiện tại đối với bọn họ rất có lợi, với năm cục thắng ba cục mà nói, chỉ cần hai cục ở dưới bảo đảm có thể thắng một trận, phần thắng cuối cùng sẽ thuộc về bọn họ.

Lấy ra ba khối nguyên thạch tốt nhất, chắc chắn có một cục thành công, điều này Dư Lục nhất định nắm chắc, bên trong mười một khối nguyên thạch này có một khối nguyên thạch bị lõm ở đáy y đã có mấy năm nay.

Máy giải thạch nối với nguồn điện rồi, người thanh niên đó mang khối nguyên thạch đi vào.

Để bảo đảm đạt được mục đích, lần này Dư Lục chọn ba khối nguyên thạch tốt nhất trong mười một khối nguyên thạch đưa cho người thành niên chuẩn bị, trong đó có một khối nguyên thạch bị lõm, đây là một loại nguyên thạch bán đổ phủy thúy băng chủng, phỉ thúy mặt trên không lớn, nhưng lại là băng chủng, Dư Lục cùng với nhiều chuyên gia thấy qua, rất nhiều người đều xem đánh giá cao khối nguyên thạch này.

Khối này, cũng là một trong những khối nguyên thạch có giá trị cao nhất, định giá không thấp hơn năm mươi vạn, mài ra bên ngoài của phỉ thúy nếu lớn, khối nguyên thạch này nói không chừng có giá hơn trăm vạn.

- Bắt đầu rồi!

Những thành viên của hiệp hội ngọc thạch đứng rải rác bên ngoài đều bắt đầu tựu tập lại, bọn họ đều đứng vây quanh máy đổ thạch, khắp cả sân, rất nhiều người còn khiên một đống tạp vật trong sân để đứng lên đó, để có thể nhìn thấy rõ ràng tình hình bên trong.

Người thanh niên mang kính giải thạch, hạ thiết đao xuống rất nhanh.

- Chi chi!

Âm thanh máy giải thạch cứ vang lên, mọi người xung quanh cũng không nói chuyện, mấy người Vân Nam đó rõ ràng có chút khẩn trương, lần này thành viên hiệp hội ngọc thạch Minh Dương của bọn họ đối đối mặt không phải là người bình thường, mà là Ngọc Thánh Lý Dương chiến thắng cả Phỉ Thúy Vương.

Lý Dương vẫn thản nhiên mỉm cười, trong lòng lại thầm thở dài.

Khối nguyên thạch này là là khối nguyên thạch bán đổ sắp mài ra lớp phủ trắng, dưới lớp phủ mờ ảo lộ ra nguyên thạch màu lục rất đẹp, khối nguyên thạch này ở trên thị trường thấp nhất cũng trên hai mươi vạn.

Đáng tiếc là, màu lục lộ ra này là giả, bên trong chỉ là một ít ngọc rải rác, hơn nữa cũng không thành hình, nói giải ra cũng là không đáng một quan, hoặc cũng có thể nói đây là một khối khóa hoàn toàn.

Mấy người Vân Nam xem như không may, khối đầu tiên đã khóa hoàn toàn.

Thiết đao từ từ đẩy mạnh vào giữa khối nguyên thạch, sắc mặt của mấy người Vân Nam đều tỏ ra nghiêm túc khác thường, giải thạch bây giờ là người thanh niên trẻ, nhưng trận thi đổ này lại liên hệ đến tất cả mọi người, nếu thua, mỗi người đều phải viết giấy chiến bại, cũng như những ngày tháng tương lai của bọn họ trong này, mãi mãi cũng không thể quên được lần thất bại này.

- Rầm

sau bảy tám phút người thanh niên trẻ đã mài xong khối nguyên thạch này, khối nguyên thạch này không lớn, nên cắt cũng rất nhanh.

- Không có gì! Thật là tốt, lần đao đầu tiên thì đã không có gì, chúng ta nhất định thắng!

Lau sạch mặt cắt, mọi người xung quanh đều la lên, trong giọng điệu của mọi người đều vui mừng, mấy người Vân Nam này gượng mặt có chút trắng bệch.

Một đao này, là cắt ra màu lục, nhưng chỉ có một chút, nhưng rải rác vô cùng, chỉ cần người giải thạch hơi có chút hiểu biết, đều biết lần đi này xuất hiện ngọc tán, hiện tượng vô cùng không tốt.

- Tiếp tục!

Người thanh niên hét lớn, sắc mặt rất trắng, khối nguyên thạch này là y giải khoa, trách nhiệm y lớn nhất, không tránh khỏi người khác trách cứ.

Bọn người Trương Vĩ nhìn khối nguyên thạch mà người thanh niên cố định lại tán ngọc và lớp phủ đen không giống nhau đều vui mừng, lớp phủ đen lầm thầm có thể tiếp tục giải ra phỉ thúy, nếu xuất hiện tán ngọc, giải ra thành phỉ thúy thì giá trị rất thấp,

Lần cắt thứ hai nhanh hơn, sau năm phút thì đã thiết xong, thấy lớp đá bụi bậm cùng với một đường màu lục, sắc mặt người thanh niên trẻ càng thêm trắng bệch, liên tục hai lần đao đều là tán ngọc, kết cục của khối nguyên thạch này căn bản có thể kết luận rồi.

Không có gì, hoàn toàn thua lỗ.

- Đừng nản chí, chúng ta vẫn còn hai khối nguyên thạch.

Dư Lục đi lên trước, khuyên nhỏ một câu, trong lòng y cũng không biết làm sao, rất muốn kéo tai người thanh niên này, đáng tiếc y lại không thể làm.

Người thanh niên này tuổi không lớn lắm, nhưng lại là con của ông chủ y, nếu không phải là thân phận này, người thanh niên này cũng không dám không kính như vậy với y, Dư Lục tuổi không lớn, nhưng kinh nghiệm lại rất nhiều, trong giới đổ thạch Côn Minh cũng xem như có chút tiếng tăm.

- Em biết, anh Lục xin yên tâm, chúng ta nhất định thắng!

Người thanh niên thở sâu, chầm chậm gật đầu, từ trên tay Dư Lục nhận khối nguyên thạch thứ hai, lần này y không lập tức cố định nguyên thạch, mà hai tay chấp lại hình chữ thập không ngừng cầu nguyện.

- Cầu thần cũng vô dụng, vẫn là không có gì mà thôi!

- Tiếp tục không có gì, nhanh đi cho xong, chúng tôi còn xem Lý Dương nữa chứ!

Người xung quanh đều không khách khí lớn tiếng, khuôn mặt Trương Vĩ càng thêm sáng lạn, mấy người này tỏ ra không ít bực bội.

Người thanh niên cầu nguyện ước chừng một phút mới ngưng bắt đầu giải thạch.

Lý Dương lắc đầu lần nữa, khối nguyên thạch ngược lại không phải hoàn toàn không có gì, bên trong có một khối Can Thanh Chủng rất tốt, phỉ thúy không nhỏ, giá trị cũng trên ba mươi vạn, nhưng phỉ thúy thể này muốn thắng trong cuộc thi đổ thạch này cũng rất khó.

- Đến rồi, đến rồi, máy giải thạch đến rồi, người đi kéo máy giải thạch cho Lý Dương cuối cùng trở lại rồi, những người đứng xung quanh xem người thanh niên giải thạch nhất thời tản ra phân nữa, Trương Vĩ cũng bỏ đi, Tư Mã Lâm và Cố lão vẫn tiếp tục ở lại nhìn họ giải thạch.

Máy giải thạch của Lý Dương vừa đến, nghĩa là hai bên đồng thời có thể giải thạch, tính đối xứng như vậy càng mạnh thêm.

Vị trí Trương Vĩ sớm dự trù rồi, máy giải thạch này phóng tốt, rất nhanh được nối điện,Lý Dương tự mình chọn một khối nguyên thạch, nhưng hắn cũng không mang theo tới máy giải thạch là đem khối nguyên thạch đưa cho Trương Vĩ.

- Lý Dương, đây là?

Trương Vĩ cầm lấy nguyên thạch, vô cùng sửng sốt.

- Trương tổng, anh giải đi!

Lý Dương mỉm cười nói, Trương Vĩ đứng ngẩng người ra, cùng lúc tỏ vẻ vui mừng kinh ngạc.

Hôm qua y bại dưới tay người Vân Nam, tuy Lý Dương khẳng định có thể thắng, nhưng tuyệt đối cũng không để tự tay y thắng mới càng thêm sảng khoái, Lý Dương lần này chẳng khác nào cho y cơ hội.

Trương Vĩ cảm kích nhìn Lý Dương, cũng không từ chối, đi thẳng tới máy giải thạch trước mặt.

Quả thật y rất cần lần chiến thắng này, hôm qua thua không ai trách y, nhưng đối với hình tượng hội trưởng cũng có ảnh hưởng nhất định, hôm nay nếu báo thù thành công, những ảnh hưởng đó mất đi hoàn toàn, còn có thể làm cho y có uy vọng cao thêm.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.