Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ

Chương 1129: Chương 1129: Tôi giúp anh






- Tiền đâu!

Sau khi xác định địa điểm, Lý Dương liền trở về nhà, từ mình tính toán khoản tiền đầu tư trước mắt có thể dùng.

Lần trước Lâm Lang lấy đi ngọc bội loại Long Thạch, có năm trăm triệu, ban đầu Lý Dương còn cho rằng đủ để hắn sử dụng trong thời gian dài, không ngờ thoáng cái thì đã hết.

Ngoại trừ đầu tư mở nhà máy ngọc khí, trước mắt trên người Lý Dương có năm sáu trăm triệu tiền mặt, tiền mua đất cũng không đủ, càng đừng nói là quy hoạch sau này.

- Lý Dương, nếu thật là thiếu tiền, em có thể giúp anh đi mượn.

Vương Giai Giai ngồi bên cạnh Lý Dương, nói nhỏ một câu. Anh họ cô chính là đang làm ăn kinh doanh, có tài sản hàng tỷ, đây là con số nhỏ, dượng của Vương Giai Giai là tổng tài tập đoàn nổi tiếng trong nước.

Nếu Vương Giai Giai ra mặt, mượn mấy trăm triệu hoàn toàn không thành vấn đề. Đương nhiên, số tiền này là dùng cho chuyện chân chính, mọi người cũng vui vẻ cho bọn họ mượn.

- Cái này ngược lại không cần, anh hỏi thử Sang Dala xem sau!

Lý Dương lắc đầu, Lý Dương không có cái gì là chủ nghĩa nam tử, nhưng cũng không muốn dựa vào vợ, bây giờ hắn vẫn chưa tới mức sơn cùng thủy tận.

Không nói khác, một số Phỉ Thúy trên tay hắn giá trị cũng không ít, tùy tiện bỏ ra một ít thì có thể giải quyết vấn đề này.

Chỉ là những cái này đều là Phỉ Thúy cấp đỉnh, tạm thời Lý Dương không thể bỏ.

Hỏi thử Sang Dala, là hỏi ở chuyện khu vực khai thác mỏ, khu vực khai thác mỏ ở Myanmar ngày nay cũng đã khai thác gần một năm rồi, khai thác khu vực mỏ loại hình lớn năng lực là cực lớn, thời gian một năm có lợi nhuận rất khả quan.

Nếu có lợi nhuận, Lý Dương tính đề nghị chia hoa hồng sớm, để ứng phó tình hình thiếu hụt tài chính.

- Một tỷ hai, nhiều như vậy à?

- Đúng, số này cầm trước, nếu không đủ tôi chuyển thêm cho cậu, làm ăn của chúng ta, tốt hơn tưởng tượng của cậu.

Lý Dương vừa đem tình hình của mình nói ra, Sang Dala liền tỏ ý đem một tỷ hai trăm triệu nhân dân tệ tiền mặt đưa trước cho Lý Dương, con số này hơn cả tưởng tượng của Lý Dương.

Một tỷ hai, nhiều hơn so với đầu tư ban đầu của Lý Dương, hơn nữa Sang Dala cũng nói rồi, đây chỉ là phần hoa hồng mỗi năm của Lý Dương.

Chỉ là một năm, thì thu lại tất cả tiền vốn, mỗi năm sau có lợi nhuận không dưới con số này, khoản lợi nhuận đầu tư này mới là vụ làm ăn kiếm nhiều tiền nhất của Lý Dương.

Khu vực khai thác mỏ là kiếm tiền, nhưng năm đầu tiên cũng không bao nhiêu, Sang Dala hoàn toàn không tính đầu tư trước, đưa thẳng lợi nhuận cho Lý Dương.

Nếu rút tiền đầu tư ra trước, Lý Dương cũng không nhiều như vậy, cũng không thể giải quyết được vấn đề trước mắt của hắn.

Đối với điều này, Sang Dun cũng toàn lực giúp đỡ, tòa khoáng mạch lớn này có thể khai thác mấy chục năm, mỗi năm đều có thể mang đến lợi nhuận kinh người, những cái này so với khoản đầu tư của Lý Dương hoàn toàn không đáng là gì.

Mượn hơi Lý Dương, đối với bọn họ mới là quan trọng nhất.

Có Lý Dương rồi, có rất nhiều khoáng mạch sau này đang chờ bọn họ khai thác, còn có tài phú cuộn trào không ngừng, điểm trước mắt này, chỉ xem là món tiền nhỏ.

Phải biết, ngày nay cả Myanmar các khoáng mạch khác không phải khô kiệt thì khó duy trì, chỉ có bọn họ là có toàn lực khai thác, đơn giản có thể lấy lượng hàng vây vòng, bọn họ cùng chung một khoáng mạch chiếm hơn sáu mươi phần trăm nguồn cung cấp cả toàn Myanmar.

Đó là con số rất kinh khủng, nếu khoáng mạch khác còn tiếp tục, con số này còn tăng hơn nữa, hàng của bọn họ cung cấp trong thời gian tới sẽ chiếm bảy mươi phần trăm toàn Myanmar, thậm chí là tám mươi phần trăm.

Cái đó gần như là độc quyền, đừng nói lúc đó, chính ngay bây giờ, quyền định giá gần như cũng nằm trong tay của Sang Đun.

Chờ sau khi bọn họ hoàn toàn tiêu hóa tòa khoáng mạch cỡ siêu đại này, tăng cường lực lượng võ trang, Lý Dương tăng thêm vài tòa khoáng mạch cho bọn họ. Lúc đó, thị trường Phỉ Thúy của cả Myanmar thật sự do bọn họ định đoạt.

Từ mấy điểm này, có thể nhận ra tầm quan trọng của Lý Dương đối với bọn họ, hôm nay bọn họ càng không thể keo kiệt chút tiền này.

- Cảm ơn, Sang Dala, cậu đã giải quyết được khó khăn khẩn cấp của tôi.

Sang Dala không có giải thích nhiều, Lý Dương cũng không hỏi nhiều, chỉ là cười ha hả nói một câu.

Lý Dương ít nhiều có thể hiểu chút tình hình trong này, nhưng đây cũng là tâm ý của Sang Dala, hắn cũng không từ chối.

Sự cảm kích này hắn sẽ ghi nhớ trong lòng, sau này sẽ báo đáp thật nhiều thật tốt.

- Ha ha, tính toán cái gì, cậu dùng trước, nếu không đủ nhất định nhớ tìm tôi. Hơn một tỷ tôi có thể đưa cho cậu.

Sang Dala cười lớn, y cũng không phải là đang nói đùa.

Lấy thân phận của y bây giờ, lấy ra một hai trăm triệu tiền mặt không là vấn đề gì, nếu là Sang Dun, như vậy còn nhiều hơn.

- Được, nhưng tạm thời không cần, nếu cần, tôi sẽ liên lạc với cậu.

Lý Dương gác điện thoại, trong lòng cũng sáng tỏ thông suốt.

Vấn đề tài chính, giải quyết nhẹ nhàng thế này, Lý Dương không kìm nỗi ôm Vương Giai Giai hôn một cái, làm gương mặt nhỏ nhắn của Vương Giai Giai thoáng đỏ hồng.

- Lý Dương, tiền không thành vấn đề, anh có nghĩ qua tìm ai thiết kế nhà bảo tàng không?

Vương Giai Giai đang đỏ mặt, nói nhỏ một câu.

- Thiết kế!

Lý Dương hơi sửng sốt, chân mày từ từ chau lại.

Thiết kế nhà bảo tàng cũng là một vấn đề rất quan trọng, đầu tư mặt bằng lớn như vậy, thiết kế và kế cấu chủ thể của nhà bảo tàng tất nhiên cũng phải cần chú ý coi trọng, đó mới là chủ thể của nhà bảo tàng.

Cái này như xây dựng một tòa kiến trúc cỡ lớn.

Kiến trúc thế này yêu cầu rất cao, từ thiết kế đến thi công yêu cầu rất cao, đặt biệt là khâu thiết kế. Một kỹ sư thiết kế tốt, có sức biến đồi trụy thành thần kỳ, điểm này các kiến trúc sư nỗi tiếng trên thế giới đều chứng minh được đều này.

- Chính là biết anh không chuẩn bị, em giúp anh tìm một chút tư liệu, ông xem trước thử nhé.

Vương Giai Giai nhếch miệng cười, nụ cười đặc biệt đáng yêu, cô xoay người qua bên bàn, từ trong ngăn kéo lấy ra một sắp tài liệu, đặt thẳng lên bàn.

Những cái này, đều là tư liệu chi tiết về các nhà kiến trúc thiết kế nổi tiếng trên thế giới, từ sau khi biết Lý Dương muốn tự chủ xây một nhà bảo tàng loại lớn, Vương Giai Giai đã bắt đầu chuẩn bị những thứ này.

Trước khi nhà bảo tàng của Lý Dương vẫn chưa xác định, cô vẫn chưa lấy ra, bây giờ chỗ đã xác định rồi, kế hoạch tiếp theo cũng phải đề ra, cô cũng nên đem những thứ mình chuẩn bị ra.

- Bà xã tốt, em nghĩ thật là chu đáo, cảm ơn em.

Lý Dương nhìn vào sắp tư liệu chi tiết trước mặt, lại hôn lên mặt Vương Giai Giai một cái, lúc này trong lòng Lý Dương biến đổi càng thêm tốt hơn.

Hôm nay chỗ xây dựng nhà bảo tàng đã tìm được rồi, thậm chí tư liệu về thợ thiết kế đều đã chuẩn bị xong rồi, hình như chuyện gì cũng chuyển biến thuận lợi.

Cái này lúc ở Hàn Quốc hoàn toàn chính là hai cảm giác. Lúc đó, chính là mọi chuyện đều cảm giác không thuận lợi.

- Anh xem thử trước rồi hãy nói, các nhà thiết kế cấp đỉnh đều rất bận, chúng ta cần chuẩn bị sớm một chút.

Ngươi mặt nhỏ nhắn của Vương Giai Giai có chút ửng hồng, cô đẩy cánh tay của Lý Dương ra, cầm sắp tư liệu trên cùng nhất, đưa cho Lý Dương.

- Herzog và Mei Delong?

Sắp tư liệu đầu tiên, chính là viết hai cái tên này, nhìn thấy cái tên ở trên mặt, Lý Dương có cảm giác rất quen thuộc.

- Đúng, Herzog và Mei Delong đều là người Thụy Sỹ, tình cảm của bọn họ rất tốt, cùng học tiểu học, trung học và đại học, cùng trở thành nhà kiến trúc thiết kế đứng đầu quốc tế, cùng thành lập công ty kiến trúc, thế vận hội Olympic của chúng ta, chính là họ cùng thiết kế.

Vương Giai Giai nhẹ gật đầu, thần sắc của Lý Dương chợt bình tĩnh.

Thể nào hắn thấy hai cái tên này quen thuộc như vậy, thì ra lúc học trung học có nghe qua, lúc đó thiết kế tổ yến còn dẫn đến tranh cãi một trận, hắn cùng tranh luận với các bạn cùng học rất lâu.

Hai vị kiến trúc này, trong lĩnh vực thiết kế kiến trúc, chính là một đoạn giai thoại đẹp.

Rất ít người có thể phối hợp tốt giống như bọn họ.

Lý Dương xem kỹ tư liệu của bọn họ, lặng lẽ gật đầu. Hai người này đều có ý tưởng thiết kế rất thời thượng, đồ thiết kế cũng không ít, quả thật đạt đến trình độ đứng đầu thế giới

Xem xong tư liệu của bọn họ, Lý Dương tiếp tục lật xem.

Tên trên sắp tư liệu thứ hai là Purcell Pot, người Đan Mạch, kiến trúc sư nổi tiếng thế giới.

Purcell Pot tới đại sư Uson, đại sư Uson chính là mấy vị đại kiến trúc sư cấp đỉnh nổi tiếng trên thế giới, tác phẩm tiêu biểu ông tâm đặc nhất, chính là kịch viện Xít-ni ca.

Mà Purcell Pot lại là học trò đắc ý nhất của đại sư Uson.

Lại là một nhân vật cấp quan trọng, tư liệu rất chi tiết, Lý Dương lại gật đầu lần nữa, hắn có thể nhận ra đây là Vương Giai Giai dốc lòng chuẩn bị.

Tất cả tư liệu, đều là hôm nay đang làm, hoặc còn có thể các kiến trúc sư nổi tiếng giới thiệu chi tiết, trong này bao gồm phong cách thiết kế của bọn họ, ý tưởng thiết kế và nhiều thông tin khác nữa.

Đây cũng là vì để Lý Dương lựa chọn, để Lý Dương chọn ra một một kiến trúc sư hợp với lý tưởng của hắn, sáng tạo chân chính, cái này thược về nhà bảo tàng của hắn.

- Giai Giai, sau khi chúng ta mua được đất, thì sẽ mời những đại sư này, xem thử bọn họ có thời gian không, để chúng ta tiến hành khảo sát.

Xem xong tất cả tư liệu của tất cả mọi người, cuối cùng Lý Dương chôn ra ba sắp.

Ba sắp này, có Herzog và Mei Delong ở trên cùng, ngoài ra còn có đại sư Tony Greenfortune và đại sư Al Kiina người Phần Lan.

Tony Greenfortune là người Mỹ gốc Hoa, ý tưởng thiết kế đơn giản nhẹ nhàng, rất hợp với ý của Lý Dương, đáng tiếc đại sư này đã lớn tuổi, đã hơn chín mươi tuổi, không biết có mời được ông ta không.

Đại sư Al Kiina còn rất trẻ, chỉ có hơn bốn mươi tuổi, thành tích làm ra cũng không đặc biệt nhiều, nhưng sau khi Lý Dương thấy mấy tấm đồ án thiết kế của ông, thì có một tâm động khó hiểu.

Đây là một đại sư có thể làm hắn đồng tình, đối với đại sư Al Kiina mà nói càng tốt, đều này cũng là lý do Lý Dương chọn ông không chọn Purcell Pot.

- Được, cái này giao cho em nhé, để em giúp anh!

Vương Giai Giai cầm lấy tư liệu của ba người, mỉm cười nhìn Lý Dương.

Từ sau khi cô cùng với Lý Dương, cô vẫn theo bên cạnh, rất ít có thể giúp được Lý Dương. Lần này, cuối cùng cô có thể cùng nỗ lực với Lý Dương, cùng vì lý tưởng mà phấn đấu.

Đây chính là ước vọng của nàng, vì chuyện của Lý Dương làm cũng chính là vì chính cô. Lúc này Vương Giai Giai rất hài lòng, cũng rất vui.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.