Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ

Chương 1204: Chương 1204: Tới cửa






Sòng bạc Ma Cao, Lý Dương lại thắng!

- Đổ đàn Phong Vân lại bắt đầu, xuất hiện nhân tài Lý Dương xếp hàng thứ mười!

- Đổ Vương Mã Lai bất ngờ thua, đau khổ giao lại chiếc ghế thứ mười.

Sáng sớm ngày thứ hai, báo chí khắp nơi trên thế giới đều đăng những tin tức này, đăng những tin này đều là một số truyền thông trung lập, như Lý Dương tạm thời xếp thứ mười chính là tin tức tờ báo tin tức cờ bạc đăng có rất ảnh hưởng rất lớn ở đổ đàn.

Tờ báo này, xem như là lần đầu tiên công khai thừa nhận địa vị của Lý Dương.

Nhưng cũng chỉ một số truyền thông tỏ ra chua chát.

Tờ báo giải phóng nước Pháp có đăng, nói Lý Dương là dựa vào may mắn, cuối cùng chỉ có thể là huyền hoa vừa hiện, chỉ cần tiếp tục thi đấu sẽ hiện ra nguyên hình.

Tờ báo Anh quốc đăng tin, nhưng phê phán trận đánh cuộc này, công bố Lý Dương làm như vậy là cố ý mở rộng sức ảnh hưởng của đánh bạc, sau này sẽ càng nhiều người sẽ chìm vào cảnh cờ bạc, Lý Dương chính là tội nhân.

So với người nước ngoài, truyền thông trong nước có tiếng nói tốt hơn.

Đích thân viện trưởng Hoàng viết một bài văn, giới thiệu tỉ mỉ về một số bảo bối Lý Dương chiến thắng được, có rất nhiều bảo bối hoàng gia đã từng là của viện Viên Minh, lúc này được đưa về nước, mang ý nghĩa trọng đại.

Hơn nữa Lý Dương đã từng công khai biểu thị, lấy ra mười món bảo bối. Mười món bảo bối này chính là đặt cược cuối cùng, hắn không dùng tiền cá cược.

Mà lúc này, Lý Dương quả thực bắt đầu vận chuyển phần thắng cược về nước. Sau khi những bảo bối này về nước tất cả đều cất dấu, triển lãm, bằng không vĩnh viễn sẽ không ra khỏi nước này.

Hoạt động của Lý Dương tổ chức, càng được rất nhiều người ủng hộ.

Một số đài truyền hình trong nước, lúc này cũng phái người đến Ma Cao, đặc biệt là một số đài truyền hình làm tiết mục về đồ cổ, lúc này đều đã đến Ma Ca.

Trong này có tờ Phụ Hoa Thu Tàng và tờ Phụ Thịnh Thế Thu Tàng mà Lý Dương.

Lý Dương, cảm ơn!

Trong một khảo khố cất giữ bảo mật, Trần Tế của tờ Phụ Hoa Dự Tàng đang cắn môi, nhìn Lý Dương có chút phức tạp.

Trong khoa hàng này là nơi cất giữ tạm thời những bảo bối của Lý Dương. Những bảo bối này sẽ đội hội cờ bạc chỉnh lý sau đó đích thân ông cụ can dự vận chuyển về nước.

Vì giá trị của bảo bối rất cao, chính tay ông cụ đặc biệt điều hai bảo vệ của mình, để bọn họ điều những bảo bối này về nước, trong đội quân áp tải, còn không ít người.

Mà trước khi áp tải, trong này tất cả đều đóng kín. Ngoại trừ ông cụ và một số ít người của Lý Dương ra, bất cứ ai cũng không được phép mở ra.

- Chúng ta là bạn bè, có thể giúp tôi sẽ giúp

Lý Dương nhẹ mỉm cười, đầu tiên Trần Tế tìm đến Lý Dương. Quyền phát sóng trực tiếp trong phòng đánh bài đã bán rồi, bọn họ hết cách, cũng không có tiền để mua, chỉ có thể phỏng vấn Lý Dương

Tốt nhất có thể phỏng vấn được bảo bối Lý Dương thắng lần này. Tới lúc đó làm một cuốn tuyển tập, cũng có thể cổ vũ lòng người.

Đối với thỉnh cầu này của Trần Tế, Lý Dương chưa nghĩ nhận lời thế nào. Chỉ là bảo bối không có vấn đề gì, những bảo bối này sớm muộn đều đem ra triển lãm.

- Có bạn bè như anh, tôi rất vui.

Trần Tế cũng cười, trong lòng lại thở dài.

Lần đầu gặp Lý Dương. Lúc quen biết Lý Dương, cô biết người thanh niên này không đơn giản, nhưng cũng không ngờ, người thanh niên này phát triển tới bây giờ, cô ngước nhìn cũng không thấy địa vị.

Mà lúc đầu, chính cô còn có chút ý cẩn thận, chỉ là nhìn thấy Lý Dương và Vương Giai Giai tốt như vậy cũng từ bỏ. Trong lòng cô lúc này hối hận một chút, nếu là lúc đầu không từ bỏ, không biết người đứng bên cạnh hắn bây giờ có thể là mình không.

Đương nhiên, đây chỉ là cách nghĩ của cô, cô cũng không rõ tình cảm giữa Lý Dương và Vương Giai Giai.

Bảo bối của cả kho hàng rất nhiều, Lý Dương dẫn Trần Tế đi chụp hình, thuận tiện mình cũng xem một chút. Bảo bối nhiều thế này, sau này đều thuộc về hắn, ngẫm nghĩ có chút kích động.

Đây là bảo bối thắng được trong hai trận đấu. Đồ cổ của các chuyên gia sưu tầm trong nước đã không ai có thể so với hắn. Bối cục lần này quả thật xây dựng rất tốt, nếu không có đánh cuộc bài, không biết phải bao giời mới có thể thu thập được nhiều đồ thế này.

Càng không cần nói tiền mua những bảo bối thế này cũng không mua nổi.

- Anh Lý Dương, ông cụ gọi điện tới.

Đang đi trong kho hàng, Lưu Cương đột nhiên chạy tới trước mặt Lý Dương. Di động của Lý Dương mấy ngày nay đều ở ở chỗ của Lưu Cương, chỉ yếu là người tìm hắn quá nhiều.

- Ông cụ nói có chuyện gấp.

Lý Dương kinh ngạc ngẩng đầu, thân ông cụ tuyệt đối sẽ không vô cớ gọi điện cho Lý Dương. Hơn nữa ông cụ biết lúc này hắn đang lo chuyện kho hàng, nếu lúc này gọi điện nhất định có chuyện.

Lưu Cương gật đầu:

- Ông Hawes, còn có Bass và anh em nhà John cùng đến!

- Rốt cuộc bọn họ tới rồi!

Lý Dương hơi ngẩng người, nhất thời lộ ra sự vui mừng, muốn thành lập sòng bài chính là vì Thanh Minh Thượng Hà Đồ. Lúc này đã hoàn toàn xác định Thanh Minh Thượng Hà Đồ chính là nằm trong tay của bọn người ông Bass

Mấy ngày nay, Lý Dương cũng đang chờ bọn họ đến nhà, chỉ là không ngờ bọn họ ẩn thân như vậy, sau hai trận mới hiện thân.

- Lý Dương, ngài, ngài có chuyện phải không?

Đang nhìn Lý Dương, Trần Tế nhỏ tiếng nói một câu, các thợ chụp hình bên cạnh cũng quay đầu lại ngừng chụp hình.

Trên thực tế, thợ chụp hình chỉ là chụp một số bảo bối dùng để biên tập cho tiết mục còn chưa chính thức bắt đầu thu hình tiết mục.

- Phải, nhưng các bạn yên tâm, các bạn có thể yên tâm ở chỗ này chụp hình một tiếng. Lưu Cương, phiền anh thay tôi đi cùng bọn họ.

Lý Dương nhẹ nhàng gật đầu, Ông Hawes đến hắn không thể tiếp tục ở lại, phải, phải quay về xem tình hình, chỉ có thể để Lưu Cương ở lại thay hắn tiếp đãi bọn người Trần Tế.

Cũng may Lưu Cương cũng quen bọn họ, bọn người Trần Tế cũng biết quan hệ giữa Lý Dương và Lưu Cương.

- Được, ngài đi đi. Đợi sau này có cơ hội sẽ cảm tạ ngài, mời ngài dùng cơm.

Trần Tế mỉm cười ngọt ngào, Lý Dương cũng không để ý thế nào, trực tiếp dẫn Triệu Khuê và Hải Đông bỏ đi.

Sau khi hắn đi cũng không có chú ý tới tiếng thở dài ở phía sau lưng.

Lý Dương rời khỏi kho hàng, có năm chiếc xe. Lúc này bảo vệ của Lý Dương đang ở Ma Cao cũng tuyệt đối là những người tài giỏi, tình hình chính trị ở Ma Cao cũng phức tạp hơn.

Hết cách, việc làm này lúc này làm cho hắn trở thành nhân vật quan trọng nhất ở Ma Cao.

Phóng xe rất nhanh về tới khách sạn, Lý Dương không có ở đây. Bọn người ông Hawes được đích thân ông cụ tiếp đại. Trước khi Lý Dương về đến, ông cụ đang nói chuyện với bọn họ, nhưng nói những chuyện có nội dung vô bổ.

- Thật ngại, vừa rồi có chút chuyện, tôi đến trễ!

Sau khi Lý Dương trở về lập tức chấp tay xin lỗi Hawes, Bass cùng anh em John đều đứng lên

- Lý tiên sinh gần đây bộn bề nhiều việc, hẳn là chúng tôi mạo muội quấy rầy mới đúng.

Bass mỉm cười, ông nháy mắt với ông Hawes bên cạnh, ông Hawes cũng không nói, trực tiếp mở cái túi xách tay nhỏ bên cạnh ra.

Trong cái túi xách tay nhỏ, là một sắp văn kiện, chính là văn kiện danh sách rất nhiều vật phẩm.

Sắp văn kiện này đưa đến Lý Dương đầu tiên, bọn họ vẫn chưa mở ra, chính ông cụ bây giờ mới nhìn thấy.

- Thỉnh Minh Thượng Hà Đồ

Lý Dương chậm rãi mở văn kiện ra, nhìn thấy cái viết trên trang đầu tiên sửng sốt một chút. Mặt trên cùng, viết rất rõ, Thỉnh Minh Thượng Hà Đồ, mấy chữ, nhưng không có giới thiệu chi tiết gì.

Bảo bối thế này, cũng không cần giới thiệu.

- Kiếm Trục Nhật!

Con mắt Lý Dương lại căng ra, trong ghi chép Thỉnh Minh Thượng Hà Đồ, chính là kiếm Trục Nhật, anh em John chính là mang thanh kiếm này ra.

- Không sai, Lý tiên sinh đã có kiếm Truy Tinh và Bôn Nguyệt. tTin rằng Trục Nhật này, đối với ngài là rất quan trọng.

Bass mỉm cười, nhiều người thế này, bọn họ vẫn đang tiến hành điều tra Lý Dương. Chuyện kiếm Truy Tinh không phải bí mật gì, bọn họ sớm biết, cuối cùng thành công tra ra kiếm Bôn Nguyệt cũng trên tay Lý Dương.

Lúc này, tất nhiên bọn họ biết rõ sức hấp dẫn của kiếm Trục Nhật đối với Lý Dương.

- Ông nói không sai, kiếm Trục Nhật đối với tôi rất quan trọng, nhưng tôi tin, nhưng nó không quan trọng bằng bức Mona Lysa và Bữa Tối Cuối Cùng.

Lý Dương ngẩng đầu, nhàn nhạt nói một câu, nụ cười trên mặt Bass và ông Hawes hơi thất tiếu một chút, anh em John cũng có bộ dạng như vậy.

- Lý tiên sinh, ngài nói rất đúng, chính vì bức tranh Mona Lysa và Bữa Tối Cuối Cùng vô cùng quan trọng. Cho nên chúng tôi mang nhiều bảo bối thế này đến gặp ngài.

Bass mỉm cười, Lý Dương không nói, tiếp tục xem tiếp văn kiện.

Tiếp theo, đều ghi là từng món bảo bối, giá trị của những bảo bối này cao hơn những bảo bối trong hai trận trước. Quan trọng nhất, rất nhiều chí bảo Trung Quốc không có chỉ có ở nước ngoài.

Trong những bảo bối này, không ít đã đạt tới cấp quốc bảo.

Càng không cần nói, món đầu tiên là Thanh Minh Thượng Hà Đồ, bảo bối cấp đỉnh.

Văn kiện rất dài, bọn người Bass không có sốt ruột, ngồi ở một góc uống trà, chậm rãi nhìn Lý Dương. Lý Dương nhìn sắp văn kiện, lại đưa chuyền cho ông cụ.

Nhìn danh sách trên văn kiện, sắc mặt ông cụ càng thêm thận trọng.

Ông hiểu rõ giá trị của những món bảo bối này hơn Lý Dương, trong đó không ít là văn vật, có phần lớn bảo bối thậm chí ông biết người cất giữ đầu tiên. Không ngờ những bảo bối này được bọn người ông Hawes mang ra.

Văn kiện này rất dài, danh sách bên trong cũng không ít, khoảng chừng ba ngàn món.

Tuy về mặt số lượng không bằng với lần cược của trận thứ hai, nhưng giá trị của ba ngàn món này đều vuợt xa lần trước, cho dù tiền đặc cược trong hai trận trước cộng lại, cũng không thể so với ba ngàn món bảo bối này.

Ba ngàn bảo bối này, cũng có thể nói mỗi chiếc đều có ý nghĩa tượng trưng, không cần nói bên trong rất nhiều bảo bối của Trung Quốc bị thất lạc.

- Các ông muốn cược cái gì?

Sau khi xem xong tất cả, Lý Dương mới ngẩng đầu, hỏi lại lần nữa, lúc này đã hơn một tiếng.

- Bức tranh Mona Lysa và bức Bữa Tối Cuối Cùng, Bass mỉm cười nói trực tiếp nói.

Ba ngàn bảo bối này, cộng thêm Thỉnh Minh Thượng Hà Đồ, cũng đủ để cược hai món bảo bối này với Lý Dương, chí ít đối phương rất có thành ý, không giống Schunk chỉ là con sư tử to mồm.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.