Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ

Chương 1261: Chương 1261: Nuốt chửng trái tim vĩnh hằng






Hai mươi sáu tuổi đừng nói Lý Dương học thái cực chỉ một thời gian ngắn, cho dù người học từ nhỏ ở thế kỷ này có thể đạt tới trình độ cao cấp cũng tuyệt đối có thể coi là thiên tài.

Trần Vô Cực nói 3 câu tốt liền còn không ngừng đánh giá Lý Dương.

Lý Dương lần này làm cho anh rất vui, ngoài sức tưởng tượng, chính lúc này Trần Vô Cực vẫn có một cảm giác không tin.

-Lão đại, lần đầu tiên phát hiện anh vô cùng lợi hại.

Bọn Lý Xán cũng chen vào, Trần Lỗi trên mặt đầy vẻ sùng bái nhìn Lý Dương.

Lý Dương ban nãy khi tỷ võ cùng Trần Chính Dung đều dùng công phu lớn, khi tốc độ của hai người nhanh nhất mấy người họ chỉ nhìn thây bóng dáng chứ không nhìn rõ động tác của hai người.

Ở đây nhiều người như vậy thực sự có thể nhìn rõ chỉ có bố con Trần Vô Cực, và bọn Lưu Cương.

-Lý lão đệ, cậu làm tốt quá, thân thủ tốt như vậy từ khi nào mà chúng tôi không biết.

Bạch Minh từ phía sau chen lên đầy vẻ hiếu kỳ hỏi một câu, anh và Lý Dương quen nhau một thời gian cũng không ngắn, khoảng thời gian này chưa từng thấy thân phận cao thủ võ lâm của Lý Dương.

Ban nãy tỷ võ gây cho họ chấn động lớn.

-Lý Dương, trên người anh rốt cuộc có bao nhiêu bí mật?

Người lần này nói là Lâm Lang, ông cũng đầy sự kinh ngạc, ông quen Lý Dương cũng một thời gian dài cũng giống như Bạch Minh nhưng chưa bao giờ thấy Lý Dương lộ thân thủ thế này.

Sang Dala bên cạnh cũng ngưỡng mộ nhìn Lý Dương, Myanma thực lực tối thượng, thực lực về mặt đổ thạch của Lý Dương cao như vậy, lại có võ lực cao như vậy chắc chắn sẽ nhận được sự khâm phục của người khác.

Chỉ có Lưu Cương cười đứng sau Lý Dương, nhìn mấy người đang không ngừng hỏi.

Cũng chỉ có Lưu Cương là biết rõ nhất. Bất luận ở đâu, bất luận bận thế nào, Lý Dương chưa bao giờ bỏ luyện thái cực, mặc dù nói Lý Dương có thiên phú rất cao, nhưng anh có thể có được thành tựu hôm nay đó cũng là nhờ sự nỗ lực chăm chỉ luyện tập của anh.

Nếu không phải Lý Dương luôn nỗ lực để tiến bộ, thì hôm nay cũng không thể một lúc mà có được sự đột phá.

-Trước tiên chưa hỏi vội để cậu ta nghỉ ngơi một lát đã.

Trần Vô Cực cười ha ha nói một câu, sau đó kéo Lý Dương lại, ông còn một số chuyện muốn hỏi Lý Dương.

Câu nói của Trần Vô Cực đúng lúc làm Lý Dương thoát khỏi đám đông trước mặt, nhiều người như vậy cùng lúc hỏi anh thực sự không thể trả lời được mà những câu hỏi này cũng không tiện trả lời.

Tất cả mọi người đều về cùng Lý Dương, trên đường họ còn nói chuyện không ngớt. Say sưa nói về cuộc tỷ võ vừa rồi.

Đây đúng là cuộc giao đấu của những cao thủ võ lâm. Cho dù là người như Lâm Lang bình thường thấy cũng không nhiều, xã hội bây giờ cao thủ như vậy còn rất ít, rất ít.

Có thể đạt tới thân thủ như Lý Dương và Trần Chính Dung lại càng hiếm, Trần Chính Dung là đại vệ thị nội thực sự ở thời cổ. Thuộc kiểu mang dao còn có cấp phẩm rất cao.

-Bây giờ cậu cảm thấy có gì khác

Trần Vô Cực dẫn Lý Dương vào phòng khách không có người, ở đây chỉ có hai bọn họ lập tức Trần Vô Cực hỏi một câu rất quan tâm.

Mặc dù sự đột phá của Lý Dương là Trần Vô Cực rất vui nhưng anh vẫn chưa mất đi lý trí, sự đột phá của Lý Dương lần này có chút kỳ lạ, thái cực của Trần Thị bọn họ có đột phá trong thực chiến nhưng giống như Lý Dương sau khi đột phá có được năng lực mạnh như vậy thì chưa hề nghe qua.

Trong lòng Trần Vô Cực cũng có chút lo lắng.

-Được!

Lý Dương hơi ngạc nhiên lập tức gật đầu.

Sau khi đột phá khi anh và Trần Chính Dung tỷ võ chỉ lo đánh bại đối phương, phát hết nội lực sức lực mênh mông kia chưa bao giờ kiểm tra.

Lời của Trần Vô Cực cũng thức tỉnh anh là phải kiểm tra kỹ một chút.

Lý Dương khẽ nhắm mắt, năng lực đặc thù tự nhiên mở, Trần Vô Cực lại cười anh, lúc này Trần Vô Cực vẫn tưởng rằng Lý Dương đang ngồi nghỉ căn bản không biết anh đang tập trung quan sát bản thân mình.

Sau khi mở hình ảnh lập thể sắc mặt Lý Dương có chút rung động.

Tuyến đen vẫn trong cơ thể, nhưng nhỏ hơn so với bình thường 1 vòng, điều này đối với Lý Dương có thể là hiện tượng chưa từng gặp qua, cho dù Lý Dương đặt tuyến đen ở ngoài, khi để ở trong cơ thể người khác cũng không có xuất hiện kiểu tình trạng như này.

Tuyến đen co lại cũng có nghĩa là giảm đi, Lý Dương từ từ mở hình ảnh lập thể, sau đó sắc mặt lại trông khó coi.

Hình ảnh lập thể toàn lực được triển khai, nhiều nhất chỉ có thể kéo dài khoảng 30 mét, không phải là 50 mét.

Đây cũng chính là nói năng lực đặc thù và tuyến đen thực sự có quan hệ vô cùng mật thiết, bây giờ tuyến đen có tổn thất năng lực đặc thù cũng giảm theo.

Năng lực hạ xuống, điều này đối với Lý Dương mà nói là lần đầu tiên.

Cũng khó trách sắc mặt của anh trông khó coi, năng lực đặc thù như tài phú của Lý Dương, vẫn là tài sản bí mật nhất, bất kỳ người nào tài sản bị giảm đều rất không vui.

-Lý Dương, thế nào rồi?

Trần Vô Cực cứ chú ý đến Lý Dương, thấy sắc mặt của Lý Dương khác lập tức hỏi một câu.

Trên mặt của anh còn có chút lo lắng, anh thực sự lo cho Lý Dương nếu Lý Dương vì sự đột phá lần này mà có tổn thất gì thì anh thà để Lý Dương ở trình độ trung cấp còn hơn, không có sự đột phá như vậy.

Đối với anh mà nói tương lai của Lý Dương là quan trọng nhất.

-Tôi không sao, chỉ là kinh mạch có chút hao tổn, có thể ban nãy dùng lực nhiều quá.

Lý Dương vội vàng lắc đầu, việc năng lực đặc thù không thể nói ra ngoài chỉ có thể tìm một lý do nào đó.

-Tôi xem nào!

Trần Vô Cực vội vàng vươn tay chạm vào mạch của Lý Dương.

Trần Vô Cực học võ nhiều năm, đối với y thuật cũng có chút hiểu biết, sau khi sờ một lúc anh khẽ gật đầu.

Khí huyết của Lý Dương thực sự có chút không thuận, sau đó lại có một trận lớn, xảy ra tình huống này cũng là bình thường, chỉ cần không nghiêm trọng thì không có vấn đề gì lớn.

Nhìn thấy Lý Dương bây giờ hoàn toàn bình thường cũng biết vấn đề của anh không nghiêm trọng lắm cho nên trong lòng Trần Vô Cực cũng nhẹ hẳn đi.

-Mấy ngày này cậu cố gắng nghỉ ngơi cho tốt, cậu vừa vào hạng cấp cao, vẫn chưa ổn định cũng phải củng cố một chút, cậu yên tâm những ngày này tôi không đi đâu, đợi cậu hoàn toàn ổn định tôi mới đi.

Trần Vô Cực lại cười nói một câu, Lý Dương không sao là tốt, lần này tới Bắc Kinh chủ yếu là vì việc kết hôn của Lý Dương, trong nhà không có việc gì hoàn toàn có thể ở lại một thời gian.

Huống hồ Lý Dương vừa đột phá chắc chắn phải ở bên anh hỗ trợ.

Trần Vô Cực tạm thời dời đi, anh còn phải đi xem con gái của anh thế nào, Lý Dương lại ở trong phòng khách một mình, sau khi ngồi một lát trên mặt lộ ra chút do dự.

Năng lực đặc thù mở ra bây giờ phạm vi ít hơn trước rất nhiều, nhưng cả biệt thị vẫn đang ở trong hình ảnh lập thể.

Quets một vòng trên mặt Lý Dương không còn do dự, đứng dậy ra khỏi phòng khách.

Ở cửa, Lưu Cương đang đứng ở đó nhìn thấy Lý Dương vội chạy lại, Lý Dương tới phòng sách tầng 3, bọn Vương Giai Giai vẫn đang ở phòng ngủ vẫn chưa ra.

-Lưu Cương cậu ở bên ngoài đợi tôi, không được phép cho ai vào.

Cửa phòng sách Lý Dương đột nhiên dừng lại, quay lại nói với Lưu Cương một câu, Lưu Cương hơi ngạc nhiên lập tức gật đầu.

Anh không hiểu tại sao Lý Dương muốn ở trong phòng sách một mình nhưng yêu cầu của Lý Dương anh tuyệt đối phải làm theo.

Trong thư phòng Lý Dương đi thẳng tới trước tủ sắt, khi đứng ở đó trong lòng Lý Dương lại có cảm giác muốn nuốt chửng rất mạnh.

Nhìn tủ sắt Lý Dương cau mày, cuối cùng cũng mở nó ra.

Ở đây, cất giữ một bảo bối, bảo bối có giá trị không thấp, bảo bối này ở đại hội giao dịch đã từng xuất hiện, cũng là chiến lợi phẩm của cục đổ thạch Macao.

Nhẫn kim cương làm từ kim cương tinh khiết, có tên “trái tim vĩnh hằng” đang đặt ở đây.

Chiếc nhẫn kim cương này sau khi quay về Trung Quốc được Lý Dương tự mình tìm ra, lúc đó bảo bối rất nhiều còn có rất nhiều bảo bối quý giá, việc Lý Dương tìm ra chiếc nhẫn kim cương này căn bản không ai biết.

Còn tại sao tìm ra nó thì ngay cả đến bản thân Lý Dương cũng không biết.

Nhưng lúc ấy khi tìm ra nhẫn kim cương Lý Dương có một dự cảm, nhẫn kim cương này sợ không thể tồn tại trên thế giới này được bao lâu, chỉ cần thứ làm anh muốn nuốt chửng cuối cùng dường như đều không thể tồn tại được.

Nhẫn kim cương mặc dù tìm ra nhưng Lý Dương lúc đó không nuốt nó ngay mà giữ trong tủ sắt.

Lý Dương lần này vào phòng sách chính là muốn lấy ra chiếc nhẫn kim cương này thực sự muốn nuốt nó.

Nuốt nhẫn kim cương năng lực có thể tăng lên.

Đây là Lý Dương gặp phải, lần này thái cực công pháp mặc dù có đột phá nhưng năng lực lại bị tổn thương, Lý Dương nghĩ đến khối kim cương này trước tiên.

Năng lực đặc thù là công cụ lớn nhất của anh, đã quen với năng lực bây giờ không không thể lùi bước.

Lúc này cũng là thời cơ để nuốt khối kim cương này.

Mở tủ sắt ra tay Lý Dương chầm chậm có chút run run sau khi mở cảm giác muốn nuốt chửng rất mạnh lại xuất hiện, nhớ tới lúc đầu thứ này đặt ở tủ sắt thật không dễ, Lý Dương lại lắc đầu.

Điều này giống như có người nghiện đối diện với thuốc phiện, Lý Dương có thể khống chế được bản thân như vậy thực sự không dễ.

Tủ sắt mở ra, bên trong đặt rất nhiều thứ, mắt Lý Dương cứ dán chặt vào chiếc hòm tầng trên.

Bên trong hòm chính là trái tim vĩnh hằng.

Vẫn run tay, Lý Dương cầm hộp đựng nhẫn kim cương ra, lần này cảm giác khác lần trước, cảm giác muốn nuốt chửng mạnh hơn, giống như con sư tử đói rất lâu rồi đột nhiên thấy một bữa tiệc lớn.

Mở hòm ra, nhìn thấy khối kim cương đẹp óng ánh Lý Dương lại không kiềm chế được, lập tức thò tay ra lấy chiếc nhẫn để vào lòng bàn tay.

-Cái này

Cảm giác long lanh trong suốt trong nháy mắt truyền khắp toàn thân, trong hình ảnh lập thể tự động mở ra, Lý Dương tận mắt nhìn thấy sự biến mất một chút của nhẫn kim cương trong lòng bàn tay, cuối cùng biến thành một màu phấn trắng.

Trái tim vĩnh hằng cũng không thể vĩnh hằng, nó cuối cùng cũng biến mất.

Lý Dương không buồn vì bảo bối giá trị cao như vậy bị tổn thất, miệng anh nhếch ra cười, sau khi nhẫn kim cương bị nuốt tuyến đen trong cơ thể anh quả nhiên tăng lên đúng như dự đoán.

Mà tăng nhiều hơn so với bị mất đi, tuyến đen bây giờ thô hơn so với trước.

Suy nghĩ một lát phạm vi năng lực đặc thù từ 30 mét lên tới 80 mét, mở rộng ra ngoài 100 mét.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.