Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ

Chương 1271: Chương 1271: Người được thăng cấp! (2)






Mười tác phẩm chạm ngọc, cho dù hoàn toàn bình đúng., Lời bình này cũng khác nhau. Ưu khuyết điểm rất nhiều. Theo yêu cầu nói ra ưu khuyết điểm là được, chi tiết nhiều ít không cần để ý.

Tất cả ưu khuyết điểm Hành Khải viết lời bình, phương diện chi tiết nhiều hơn người khác rất nhiều.

- Đó là anh ta ngoài mặt như vậy thôi. Trong lòng rất lo lắng!

Hoàng Hạo nói một câu, lập tức bị một đại sư chạm ngọc khác của Tô Châu phản biện. Bọn họ đều âm thầm so sánh, xem đáp án lần này có viết hay không.

Hoàng Hạo một đại sư chạm ngọc Tô Châu rất có thực lực., rất nhiều người đều muốn nghe đáp án của anh ta một chút.

Đương nhiên, Chu Diệp cũng nhìn qua một cái. Tuy nhiên, các đại sư chạm ngọc Tô Châu này rõ ràng đều coi thường Chu Diệp. Lúc này Chu Diệp chính là một người đơn độc đứng ở đó.

- Lý Dương, hôm nay cậu thế nào?

Hoàng Hạo vừa mới đi ra. Bên cạnh Lý Dương lại đi đến một người, lần này đến chính là La Thuỵ Hoa, trong mắt anh ta còn có chút mất tự nhiên.

Lý Dương nói:

- Hoàn thành xong, cố gắng làm hết sức thôi.

La Thuỵ Hoa gật đầu nói:

- Hết sức là được, lần ta ta có một ít đồ vật không chắn chắn tốt lắm. Có thể xảy ra vấn đề.

- Cho dù sai lầm một chút cũng không sao, đều có thể thăng cấp giống nhau.

Lý Dương cười cười, hắn hiểu La Thuỵ Hoa vì sao có biểu hiện như vậy. Tuy nhiên, lần này La Thuỵ Hoa chính xác không viết đúng tất cả. Sai mất một cái, viết đúng chín cái.

Chín cái có thể thăng cấp. Tuy nhiên, từ điểm này cũng có thể nhìn ra, anh so với Hoàng Hạo kém hơn một chút.

- Lý tiên sinh, La tiên sinh, hai vị lần này bình như thế nào?

Bên cạnh Lý Dương lại đi đến vài người, đều là đại diện của bản địa Yết Dương. Bọn họ thấy Lý Dương và La Thuỵ Hoa tụ lại, liền tiến lại.

Bọn họ cũng muốn điều tra so sánh một chút mình có đúng hay không? Tuy nhiên, người bọn họ muốn tìm là La Thuỵ Hoa. La Thuỵ Hoa Yết Dương được công nhận là người có thực lực cực mạnh.

Hỏi Lý Dương, chỉ là vì tôn trọng thôi. Lúc này ai cũng không cho rằng Lý Dương mạnh hơn La Thuỵ Hoa.

Dù sao, Lý Dương cũng là đệ tử của Tông sư Trần Vô Cực. Cũng là một thiên tài chạm ngọc.

- Ta nắm chắc không lớn lắm. Ta viết như thế này…

La Thuỵ Hoa chậm rãi nói ra. Anh ta biết mục đích của những người này. Lúc này anh ta không giấu diếm. Thật sự giống như lúc thi đại học so sánh đáp án. Người khác coi đáp án của anh ta là chuẩn. Đây cũng là một loại tín nhiệm.

Lúc La Thuỵ Hoa nói, Lý Dương quay đầu nhìn Hành Khải.

Hành Khải không cùng nhóm đại sư chạm ngọc Vân Nam. Anh ta một mình đứng ở góc kia. Theo hiểu biết của Lý Dương, vị Hành đại sư này nghỉ ngơi nhiều năm. Lần này nhận lời rời núi.

Lý Dương đột nhiên đi đến bên Hành Khải. La Thuỵ Hoa kinh ngạc nhìn hắn một cái. Nhưng không để ý, sau đó tiếp tục nó lời bình mà hôm nay anh ta viết.

- Hành lão tiên sinh, chào ông, sao lại một mình đứng ở đây?

Hành Khải sáu mươi tuổi. Trong số đai sư dự thi tuổi tác xem như lớn hơn một chút. Nhưng cũng không phải lớn nhất. Tuy nhiên Lý Dương chắc chắn trẻ hơn một chút. Hành Khải và Lý Dương trẻ tuổi cũng giật mình.

- Ta bình thường cũng đều là mình mình, Ngọc thánh Lý Dương, ta nghe nói qua về cậu!

Hành Khải cũng cười, tóc của ông có điểm bạc, nhưng cũng không có vẻ già lắm, cười rộ lên hoà ái.

Lý Dương cười nói:

- Đó đều là người khác tuỳ tiện thổi phồng lên, gánh không nổi !

Hành Khải nói:

- Không có thực lực, người khác sẽ không thổi phồng cậu. Lão Mã thực sự rất giỏi, cậu có thắng được lão Mã, chắc chắn không phải do may mắn!

- Ngài cũng quen biết Mã tiên sinh!

Lý Dương có chút kinh ngạc, tuy nhiên, nghĩ lại liền bình thường lại. Hành Khải cũng là người Vân Nam. Ông là đại sư chạm ngọc nổi tiếng, tất nhiên biết Vua Phỉ Thúy.

- Ông ấy chính là đại ca của ta!

Hành Khải cười, ông và Vua Phỉ Thúy tuổi chỉ hơn kém nhau mười tuổi. Tuy nhiên, việc bọn họ nối tiếp nhau, rất ít người biết.

Không ai biết, lúc Hành Khải trẻ tuổi, cũng có nghiên cứu đổ thạch. Cũng coi như có danh tiếng là một chuyên gia đổ thạch. Ông từng tìm Vua Phỉ Thúy khiêu chiến, cuối cùng thất bại thảm hại.

Sau khi thất bại, Hành Khải không nản lòng thoái chí. Âm thịnh dương suy lại nổi lên trong chạm ngọc.. không ngờ ông ở trong chạm ngọc rất có thiên phú. Tuy gia nhập muộn, nhưng thành tựu cũng rất cao.

Sau này lại trở thành một đại sư chạm ngọc nổi tiếng.

Sau khi trở thành đại sư chạm ngọc, chuyện ông ở trong đổ thạch, ngược lại không ai biết. Sau này ông thường xuyên đến thăm Vua Phỉ Thúy, hai người liền trở thành bạn tốt.

Hơn nữa, ông có chút giống Lý Dương. Trong chạm ngọc đều thay đổi giữa chừng, không giống người khác đều bắt đầu học từ nhỏ.

- Mã là tiên sinh, người tốt lắm, đáng tiếc lần này ông ấy không đến!

Lý Dương khẽ nói, lần này Hiệp hội chạm ngọc cũng mời Vua Phỉ Thúy. Nhưng ông có chút việc nên chưa đến. Trong chuyện chạm ngọc, và đổ thạch liên quan cũng không nhiều lắm.

- Hành tiên sinh, có thời gian hay không?

Đang nối, một vị đại sư chạm ngọc của Vân Nam đi tới, anh ta còn lễ phép cười cười với Lý Dương.

Tuy rằng Lý Dương tuổi trẻ, nhưng không ai dám coi thường hắn. Ai cũng đều biết được, Lý Dương tuổi trẻ như vậy có được thành tích tốt như vậy. Tương lai chắc chắn không thể không rộng mở.

Càng không cần phải nói, Lý Dương ở trong đổ thạch đã sắp đứng đầu.

- Lý tiên sinh, xin lỗi, ta xin xuống trước!

Nhóm đại sư chạm ngọc Vân Nam đang tụ lại bàn bạc. Hành Khải tuy thích hành động một mình, nhưng người khác đều biết thực lực của ông. Lúc này cử một người đặc biệt đến mời ông.

Điều này Hành Khải biết, Chào Lý Dương một cái liền rời đi.

Thời gian chầm chậm trôi qua, thời điểm các đại sư bàn bạc các loại thanh âm đều có, có vài người còn kêu to tiếc hận. Có vài người còn vô cùng đau đớn, đánh mình.

Còn có vài người, nghi ngờ trận đấu không công bằng, cho rằng tỷ thí như vậy không cần phải…… hoặc nói trí nhớ mình không tốt….

Tất cả đều nhìn Lý Dương. Thi đấu đại sư chạm ngọc lần đầu tiên, lại hoàn toàn là phương pháp thi đấu mới, nhất định sẽ đưa ra. Chẳng qua bọn họ thất bại tự tìm cớ cho chính mình.

Ba giờ chiều, sân vận động rất nhanh tụ kín người.

Rất nhiều người đều nhìn về phía ban giám khảo. Ở đây các giám khảo không tuyên bố trước, chính lãnh đạo của Hiệp hội ngọc thạch cũng không biết kết quả cuối cùng như thế nào.

- Nội dung thi đấu buổi chiều, bây giờ xin mời Trần lão Trần Vô Cực tuyên bố kết quả trận đấu buổi sáng!

Người chủ trì đi ra, trong lời nói của anh ta tuy rất đơn giản, nhưng rất đầy đủ, hơn một trăm vị đại sư chạm ngọc đều duỗi thẳng người. Cho dù kết quả lúc trước bọn họ tìm hiểu so sánh thế nào, bọn họ đều muốn biết lần này có qua hay không.

Đây chính là thi đấu đại sư chạm ngọc toàn quốc. Đây cũng tương tương các đại sư chạm ngọc cấp cả nước một lần thành danh.

Trần Vô Cực đang đứng lên trong hàng vạn người chăm chú nhìn ông. Trên màn hình lớn cũng là hình ảnh của ông.

- Nhiều người như vậy nhìn ta, thật có chút áp lực!

Trần Vô Cực cười cười. Lời nói của ông làm cho một số người phát ra tiếng cười rất nhỏ. Trần Vô Cực quay đầu nhìn ghế dự thi không xa. Lại lộ ra tia tươi cười.

- Ngày đầu tiên thi đấu hôm nay, tổng cộng có ba mươi ba người được thăng cấp!

Trần Vô Cực nói đến đây tạm dừng lại., Ông biết phản ứng nhất định sẽ rất lớn. Để mọi người có chút thời gian phản ứng.

- Chỉ có ba mươi ba người, sao ít như vậy?

- Ngày đầu tiên đã loại gần bảy phần!

- Ba mươi ba tác phẩm. Trận đấu lần này thật đúng là nghiêm túc, đây đều là đại sư!

Thanh âm bàn luận trong sân vận động lập tức vang lên. Hơn một trăm vị đại sư chạm ngọc dự thi đều trở nên lo lắng. Ai cũng không ngờ ngày đầu tiên đã bị loại.

- Yên tĩnh một chút, Bây giờ tôi tuyên bố danh sách!

Trần Vô Cực nói trước microphone, sân thi đấu rất nhanh yên tĩnh lại. Các đại sư chạm ngọc dự thi cũng bắt đầu chờ mong nhìn Trần Vô Cực. Hi vọng có thể nghe được tên mình từ miệng của ông.

- Người được thăng cấp đầu tiên chính là Lý Dương!

Trần Vô Cực chậm rãi nói xong, nói xong còn nhìn Lý Dương một cái. Tán thưởng trong mắt liền biểu lộ không thể nghi ngờ.

Ông trực tiếp tuyên bố danh sách, có một câu ông không nói ra. Thứ tự của danh sách hôm nay chính là thứ tự thành tích. Lý Dương viết bình luận tốt nhất trong số người dự thi. Cũng là tác phẩm tốt nhất.

Lý Dương không chỉ viết mỗi ưu khuyết điểm của mỗi tác phẩm chạm ngọc. Còn viết rất nhiều chi tiết nhỏ người khác không chú ý. Viết bình của Lý Dương lúc mười hai vị giám khảo truyền đọc, còn mang tới một trận huyên náo.

Ai cũng bất ngờ, Lý Dương sẽ viết toàn bộ như vậy, Hồng Lão thậm chí trực tiếp đưa ra nghi ngờ, có phải Trần Vô Cực tiết lộ trước phương thức thi hôm nay không ?

Kết quả, Trần Vô Cực và Hồng Lão tranh cãi nhau một trận, Trần Vô Cực có thể thề với trời, ông có có hành vi nào làm bừa.

Tất cả đó là thành tích thực sự của Lý Dương.

Đương nhiên, điều này Lý Dương không biết, Trần Vô Cực trở thành tông sư, sau đó ảnh hưởng cao hơn Hồng Lão , tranh luận của bọn họ tuy không có kết quả, nhưng, cuối cùng tất cả mọi người công nhận thành tích của Lý Dương.

Dù sao đây là cửa thứ nhất, sau này còn phải xem bản lãnh thật sự.

Lý Dương đứng dậy, khom người đáp tạ sau đó lại ngồi xuống, rất nhiều người đều chỉ vào Lý Dương bàn luận.

Lý Dương thăng cấp cũng không đưa tới quá nhiều bàn luận. Tuy rằng tuổi trẻ nhưng danh tiếng của hắn sớm đã vang danh bên ngoài. Hôm nay đến đều là những người có liên quan đến ngành ngọc thạch.

Đứng đầu ngọc thánh sớm vang vọng đại giang nam bắc.

- Lý Dương, chúc mừng cậu!

Hoàng Hạo phản ứng nhanh nhất, anh ta và Lý Dương cũng ngồi gần nhau, các đại sư chạm ngọc khác đều nhìn Lý Dương, ánh mắt có chút phức tạp.

Trần Vô Cực vừa xong đã nói, hôm nay thăng cấp chỉ có ba mươi ba người. Lý Dương chiếm được một danh sách, nói cách khác hơn một trăm người bọn họ chỉ có ba mươi ba ngươi có thể thăng cấp.

Còn có một điểm, Lý Dương dù sao rất trẻ, ai cũng không ngờ hắn chính là người được thăng cấp đầu tiên.

Rất nhiều người cũng bắt đầu hoài nghi có phải Trần Vô Cực cố ý mở đường cho Lý Dương hay không. Người có suy nghĩ này không ít, chẳng qua không ai dám công khai nói ra mà thôi.

- Người được thăng cấp thứ hai là Hành Khải!

Thanh âm của Trần Vô Cực lại vang lên. Hành Khải cũng đứng dậy, vẻ mặt của anh ta không có thay đổi gì, không một gợn sợ hãi. Thăng cấp là chuyện anh ta đoán được trước.

- Người thứ ba được thăng cấp là Tề Hải Dương!

Trần Vô Cực tiếp tục tuyên bố kết quả, Tề Hải Dương cũng đứng lên, còn nhìn Hành Khải và Lý Dương một cái.

Đã tuyên bố danh sách ba thứ tự, các đại sư chạm ngọc còn lại rõ ràng có chút sốt ruột, rất nhiều người đều lo lắng nhìn Trần Vô Cực. Tỉ lệ bị loại bảy phần. Lúc này rất nhiều đại sư chạm ngọc cũng không tự tin.

- Người được thăng cấp thứ tư là Chu Diệp!

Chu Diệp đứng lên, Hoàng Hạo nhíu nhíu mày, Chu Diệp thăng cấp anh ta không bất ngờ. Chỉ là đối với người này không có ấn tượng tốt. Cho rằng là bôi đen chạm ngọc Tô Châu.

Anh ta đang nghĩ ngợi, vội vàng đứng lên theo, Trần Vô Cực đã sắp hô tên anh ta. Anh ta là người được thăng cấp thứ năm.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.