Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ

Chương 411: Chương 411: Ngọc Hindustan (2)






Lý Dương hơi sửng sốt, cậu của bạn gái Trần Lỗi cũng thực rộng rãi, chiếc xe này chỉ là loại bình thường, nhưng ít nhất cũng phải đến bốn năm mươi vạn, món đồ quí giá như vậy nói tặng là tặng cho người khác liền.

Thế nhưng nghĩ lại, Lý Dương cũng thấy bình thường, món quà gặp mặt của ông cậu đó đã là sợi dây Phỉ thúy đáng giá mấy vạn, tặng thêm chiếc xe mấy chục vạn cũng không có gì đáng kinh ngạc, hơn nữa hôm qua Ngưu Linh cũng nói rồi, nhà cậu cô kinh doanh cũng không nhỏ, không kém gia đình anh.

- Ý của chú là, nếu tôi đi, thì chiếc xe mới thuộc về chú?

Lý Dương đột nhiên nở một nụ cười, Trần Lỗi lập tức gật đầu

- Không sai, lão đại chỉ cần anh đi, chiếc xe này là của em rồi, lão đại có phải em kiếm lớn không!

- Đúng, thế nhưng hình như chiếc xe này chú vẫn chưa kiếm được, nếu anh không đi thì sao nhỉ?

Lý Dương cười hỉ hả, Trần Lỗi lập tức sững lại, ngơ ngác nhìn Lý Dương.

- Lão đại, anh đã đồng ý rồi cơ mà, anh không được đổi ý, thêm vào đó anh chỉ cần đi một chuyến là xong, trong mấy người huynh đệ chúng ta, em là người kém cỏi nhất, anh xem hiện tại Tiểu lục đã có xe rồi, em lại vẫn dựa vào hai chân, có cơ hội tốt như vậy anh lại không giúp em à!

Trần Lỗi vẻ mặt cầu xin, Lý Dương nói không sai, nếu hôm nay anh không thể mời Lý Dương đến, đừng nói chiếc xe này, có lẽ anh còn bị Ngưu Linh mắng cho một trận, trước mặt cậu của Ngưu Linh hắn coi cũng như bị đá ra xa.

- Được rồi, đừng có bày ra cái bộ mặt cầu xin ấy nữa, đã hứa với chú rồi anh nhất định sẽ đến, chiếc xe này không tồi đó, lúc nào bán thì phần anh một nửa.

Lý Dương cười ha ha lắc đầu, nghe được nửa câu đầu của Lý Dương sắc mặt của Trần Lỗi chuyển sang tươi tỉnh, thế nhưng nửa câu sau, sắc mặt Trần Lỗi lại biến thành đau khổ.

- Lão đại, anh đã mở công ty lớn như vậy, huynh đệ đây vẫn còn làm công kiếm cơm, khó khăn lắm mới có chút cơ hội, huynh không nên tàn nhẫn bóc lột em chứ!

- Ha ha, không bóc lột chú cũng được, để xem thái độ của chú!

Lý Dương lại cười hể hả, Ngưu Linh và Vương Giai Giai đứng bên cạnh cũng che miệng cười, bọn họ đều nhìn ra là Lý Dương cố tình trêu Trần Lỗi, đặc biệt là Vương Giai Giai, cô rất rõ Lý Dương, cũng biết tính cách của anh, Lý Dương căn bản không thể lại đi chia phần của Trần Lỗi, cái việc này căn bản anh không làm được.

Kì thật lúc nhận được điện thoại của Trần Lỗi, Lý Dương đã quyết định đi rồi, bây giờ chắc chắn là đang trêu hắn thôi.

- Được, lão đại, anh xem thái độ của tôi đi, hôm nay tôi nhất định sẽ hầu hạ anh như lão phật gia, không, còn tốt hơn cả đối với lão phật gia chứ, lão đại, mời lên xe!

Trần Lỗi lập tức cúi mình, có hình có dạng nói, Lý Dương lần này không nhịn được bật cười.

Cậu của Ngưu Linh họ Cao, làm ăn quả thực không nhỏ,Trịnh Châu có hai cửa hàng lớn kinh doanh ngọc khí thì đều thuộc về ông, ở khu vực phồn hoa còn có một cửa hàng châu ngọc, tổng tài sản ít nhiều lên đến trăm triệu.

Nơi ở của ông chủ Cao cũng là biệt thự, thế nhưng so với của Trịnh Khải Đạt thì còn kém hơn một chút, Trịnh Khải Đạt trước đó làm về bất động sản, rất thân thuộc với đồng nghiệp bên này Trịnh Châu, mua cho mình một căn nhà nhất định muốn căn tốt nhất rồi.

Trần Lỗi đón được Lý Dương xong, lập tức liền điện thoại cho ông chủ Cao, ông chủ Cao tính toán thời gian, ra cổng chờ từ lúc Lý Dương chưa tới.

Lưu Cương theo sau từ xa nhíu mày, rồi sờ sờ khối ngọc bội huyết mỹ nhân đeo trên cổ, cuối cùng lại ngồi trong xe, hôm nay là thời gian của Lý Dương, nếu bây giờ hắn lộ diện nhất định sẽ lộ ra việc hắn theo sau Lý Dương suốt, hiện tại Lưu Cương không muốn lưu lại trong lòng Lý Dương bất cư chuyện gì không vui.

- Lý tiên sinh, quả thực là ông, có thể mời ông tới hàn xá quả thực là vinh dự cho kẻ hèn hạ này!

Vừa xuống xe, một người đàn ông bốn bảy bốn tám tuổi vội bước tới, rất kích động nói với Lý Dương, Lý Dương cảm thấy rất thân quen với người trước mặt.

- Lão đại, đây là cậu của Linh Linh!

Trần Lỗi vội vàng nói nhỏ, nhìn hắn bình thường tùy tiện, trước mặt phụ huynh bạn gái thì rất rụt rè, thế nhưng cậu của Ngưu Linh đối với hắn quả thực không tồi, ngoài sợi dây Phỉ thúy đó, lúc đầu cậu cô cũng chính là người thân duy nhất trong nhà không phản đối chuyện đi lại giữa hai người.

- Ông chủ Cao, chào ông!

Lý Dương mỉm cười gật đầu, đây là trưởng bối của bạn gái Trần Lỗi, cũng tương đương với trưởng bối của hắn, cũng phải nể nang.

- Từ biệt ở Nam Dương, nháy mắt đã nửa năm rồi, thật không ngờ lại có được những thành tựu kinh người như vậy, Kim Lân há là vật trong ao, Lý tiên sinh lần này quả thực ngài gặp phong vân hóa rồng rồi!

Ánh mắt của Lý Dương sáng lên, cuối cùng anh cũng nghĩ ra ông chủ Cao là ai rồi, ông là một nhân viên trong hiệp hội ngọc thạch của Trịnh Châu, trong cuộc hội nghị ở Nam Dương năm nay đã gặp qua, thế nhưng người mà Lý Dương gặp qua rất nhiều, rất nhiều người đều chỉ gặp vài lần, cũng chẳng trò chuyện gì, tất nhiên không thể nhớ rõ.

- Ông chủ Cao ngài quá khen rồi, tôi chỉ là gặp may chút thôi!

Lý Dương vội vàng lắc đầu, là người quen thì càng tốt, như vậy thì càng tự nhiên.

- Cậu, Lý ca đến rồi, chúng ta không thể cứ đứng ngoài nói chuyện được, nên mời đại ca vào trong mới phải!

Ngưu Linh nắm chặt cổ ông chủ Cao, cười hì hì nói một câu, ông chủ Cao lập tức vỗ mạnh vào đầu, vội vàng nói:

- Xem tôi hồ đồ chưa kìa, Ngưu Linh nói đúng, Lý tiên sinh, mời anh vào!

- Vâng, cảm ơn ông chủ Cao!

Lý Dương cười cười rồi đi theo vào trong, lúc đi còn nhỏ giọng nói với Trần Lỗi mấy câu mấy câu, ánh mắt ông chủ Cao có vẻ kinh ngạc, thế nhưng lập tức lộ ra vẻ mặt tươi cười.

Phòng khách trong nhà ông chủ Cao cũng không nhỏ, hơn nữa còn bày biện một số đồ gốm trang trí, thế nhưng chỗ đồ gốm này chủ yếu là nghệ thuật hiện đại, chứ không có món đồ cổ thực sự nào.

Trong phòng khách còn có một cái giá hai bên đều trống, cái giá này cũng là đồ mới, thế nhưng lại là loại gỗ lim không tồi.

Trên cái giá, bày rất nhiều loại ngọc, những viên ngọc này đều không tồi, chỉ tính số ngọc trên cái giá này thôi cũng phải đáng giá đến mấy chục vạn, so với chiếc xe mà Trần Lỗi vừa mới kiếm được còn quí giá hơn.

- Lý tiên sinh, mời ngài ngồi!

Ông chủ Cao dẫn Lý Dương đến chỗ ghế safa sang trọng trong phòng khách, ông vừa bước ra ngoài, trong chốc lát đã cầm theo một bộ trà cụ tinh xảo trở lại, nhìn thấy bộ trà cụ này Lý Dương hơi sửng sốt.

Bộ trà cụ này cũng được làm từ ngọc, ấm ngọc chén ngọc, còn có khay ngọc, tất cả đều là loại ngọc xanh trắng rất tuyệt.

Đặc biệt là cái ấm trà kia, cây hoa cúc, hoa lan… trên đó được điêu khắc rất tinh xảo, hơn nữa miếng lót ngọc của cái ấm thoạt nhìn trông rất mỏng, đem đến cho người ta một cảm giác mông lung.

Ông chủ Cao cũng chẳng nói gì, chuyên tâm làm nóng cái ấm, sau đó rót trà, rồi mới đưa qua cho Lý Dương.

- Lý tiên sinh, mời!

Ông chủ Cao cười ha ha làm ra cái thế mời, Ngưu Linh vội vàng rót cho Vương Giai Giai một chén trà, bên Trần Lỗi thì chẳng có gì.

- Trà ngon!

-

Lý Dương nâng lên, đưa lên mũi ngửi ngửi, nhẹ nhàng gật gật đầu.

Thế nhưng sau đó Lý Dương đặt chiếc chén xuống, ông chủ Cao ngạc nhiên nhìn Lý Dương, chén trà đầu tiên luôn dành cho khách quý nhất thưởng thức, chén trà này đưa cho Lý Dương cũng biểu thị rằng anh là khách được tôn trọng nhất, không ngờ Lý Dương lại đặt xuống.

- Trạn Lỗi là huynh đệ tốt của tôi, một chén trà ngon như vậy tôi không nên thưởng thức một mình, ông chủ Cao, mời ông!

Lý Dương cười cười rồi đẩy chén trà của mình qua cho Trần Lỗi, rồi đi rót hai chén, mình lấy một chén, đưa cho ông chủ Cao một chén.

Ông chủ Cao càng tỏ ra ngạc nhiên, nhìn Lý Dương, rồi nhìn Trần Lỗi, Trần Lỗi sững sờ, trong ánh mắt còn mang theo sự cảm động.

- Đây là sai lầm của tôi, mọi người cùng nhau nâng ly!

Ông chủ Cao đột nhiên cười lớn, trước hết cầm chén lên, lúc này Lý Dương mới uống hết chén trà trong tay, rồi lặng lẽ nhìn Trần Lỗi.

Hiện tại Ngưu Linh đang ngồi cùng Trạn Lỗi, hơn nữa gia đình Ngưu Linh đã tiếp nhận Trần Lỗi rồi, thế nhưng việc này không chứng tỏ bọn họ nhất định coi trọng Trần Lỗi.

Điều này, Lý Dương cảm nhận được.

Trần Lỗi là dạng người người khác tốt với hắn, hắn còn tốt với người ta hơn, hơn nữa còn còn nhắc đến những người tốt với hắn với những người xung quanh, chuyện của Lý Dương hắn đã không ít lần nhắc đến trước mặt Ngưu Linh.

Ngoại trừ cha và cậu của Ngưu Linh, Trần Lỗi chưa từng nói đến một ai trong gia đình Ngưu Linh, điều này đủ để nói, thái độ của bọn họ đối với Trần Lỗi rất bình thường, thậm chí có thể nói là lãnh đạm.

Làm lão đại, Lý Dương tất nhiên không muốn huynh đệ của mình phải chịu bất cứ thiệt thòi nào, cậu của Ngưu Linh cũng có thể coi là người quen của Lý Dương, có thể coi là người khá hiểu Lý Dương.

Có thái độ của Lý Dương ngày hôm nay, tin rằng người nhà của Ngưu Linh nhất định sẽ thay đổi thái độ với Trần Lỗi một chút, ít nhất Trần Lỗi cũng không phải là cây cỏ không có chút thực lực gì, sau lưng anh ta có một Lý Dương hùng mạnh giúp đỡ.

- Trà không tồi, ngọc cũng không tồi!

Uống xong trà, Lý Dương lại gật gù, những gì anh cần làm đều đã làm rồi, tin rằng ông chủ Cao có thể hiểu được tâm ý anh, có thể nhanh chóng thông báo thông điệp Lý Dương muốn cho cha của Ngưu Linh, người có thể làm ăn lớn, căn bản đều là người thông minh.

- Lý ca, anh nói đúng đấy, đây là bảo bối cậu tôi cất giữ lâu rồi, nói là tư thản ngọc gì đó, bình thường vẫn tiếc không giở ra, hôm nay nếu không phải là anh đến, hai người chúng tôi nhất định là không có cái phúc đó rồi!

Ngưu Linh cười ha ha nói, Lý Dương hơi sững sờ.

- Linh Linh, cái này gọi là ngọc Hindustan, Lý tiên sinh, trong giới ngọc thạch anh là người có quyền lực cao nhất, anh có thể đưa ra lời nhận xét cho bộ trà cụ Ngân đô tư thản ngọc này không?

Ông chủ Cao thể hiện sự vui vẻ, cũng như một chút kiêu ngạo, để có thể sưu tập được bộ trà cụ Hindustan này ông phải mất không ít thời gian, ông chủ Cao không phải là người thích chơi đồ cổ, thế nhưng món đồ này là một món đồ cổ ông thu thập được, cũng là món đồ ông yêu thích nhất.

- Nhận xét?

Sắc mặt của Lý Dương có chút cổ quái, người có tuổi thấy anh rất thích anh bình luận, đồ tốt thì tốt rồi, thế nhưng nếu bình luận đôi lời về món đồ này, Lý Dương quả thực không biết ông chủ Cao có thể tiếp nhận kết quả sau cùng không

-o0o-


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.