Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ

Chương 732: Chương 732: Lý Dương đính hôn(2)






- Lý tiên sinh, cậu đính hôn tôi có thể không tới sao?

Sang Dala cười một tiếng, nhưng trong lòng có chút tiếc hận, hắn trước sau chưa thể khiến Lý Dương coi mình là bằng hữu chân chính, nếu là bằng hữu Lý Dương chắc chắn sẽ không khách khí cùng hắn như vậy, thái độ của Lý Dương đối với bằng hữu Sang Dala biết rõ.

- Cám ơn, Sang Dun tướng quân có khỏe không?

Lý Dương khẽ cười hỏi một câu, hắn và Sang Dala chỉ có thể nói là kết hợp ích lợi, không coi là bằng hữu chân chính. Nhưng Sang Dala đối với hắn quả thật không tệ, tại giao dịch Phỉ Thúy Myanmar đã giúp hắn không ít, hơn nữa là khách ở xa tới, bất luận nói như thế nào Lý Dương cũng phải tiếp đãi tốt hơn.

- Chú ấy rất khỏe, lần này tôi tới chú còn cố ý nhắc nhở tôi, bảo tôi nhất định thay mặt chú chúc mừng cậu, lần này chúng tôi đưa tới ba món quà tặng cho cậu, chú tôi nói, chờ đến đám cưới của cậu, chú sẽ đích thân tới đây, đến lúc đó còn có một món quà lớn tặng cho cậu!

Sang Dala vừa nói vừa bảo người sau lưng lấy ra hai cái rương tinh sảo, hai cái rương đều không nhỏ, Sang Dala ngồi xuống trước một cái.

- Phật tháp lưu kim Bắc Tống!

Cái rương thứ nhất vừa mở ra, Lý Dương liền kinh ngạc kêu một tiếng, trước mắt lộ ra chính là cửa của phật tháp, phật tháp rất lớn , chất cũng rất tốt, tuyệt đối thuộc về tinh phẩm .

- Đúng, ở Myanmar thịnh hành Phật giáo, đây là một phần lễ vật năm xưa Trung Quốc tặng cho Myanmar, đã từng thuộc về hoàng thất, sau lại rơi vào tay của chú tôi, lần này vừa đúng mượn hoa hiến phật, để cho nó trở về Trung Quốc!

Sang Dala cười nói, lễ vật này cũng không nhẹ, phật tháp Bắc Tống chất tốt như vậy ở quốc nội cũng không thấy nhiều, huống chi còn lớn như vậy, phần lễ vật này, giá trị cũng phải trên ngàn vạn, so với quà Bạch Minh, Trịnh Khải Đạt bọn họ tặng cũng đắt hơn nhiều.

- Hai món khác cũng là đặc sản của Myanmar chúng ta!

Sang Dala lại mở ra hai cái rương khác, bên trong có một con phượng quan trạm trổ từ hồng bảo thạch rất lớn, xinh đẹp, vô cùng xinh đẹp! Một món khác còn lại là vòng tay vàng, trên vòng có điêu khắc tinh xảo hình rồng, thoạt nhìn cũng rất quý.

Hai món lễ vật này giá trị cũng không thấp, không bằng phật tháp Bắc Tống, nhưng hai món này lại mang đặc sắc điển hình Myanmar. Lý Dương cố ý mở ra năng lực đặc thù quan sát một chút, mặt ngoài hai món đồ này đều có nhiều tầng sáng, cũng là đồ cổ mấy trăm năm trước.

Trên mặt Lý Dương lộ ra chút do dự, hắn và Sang Dun tướng quân đích giao tình có hạn, chỉ có thể coi như là quan hệ hợp tác, Sang Dun tướng quân đưa tặng lễ vật quý giá như vậy, cũng không biết là còn có mục đích khác hay không.

- Cậu yên tâm, chú tôi nói, so với việc cậu giúp chúng ta cược được ngôi mỏ cỡ lớn kia, số lễ vật này chưa đủ thể hiện lòng thành đâu!

Sang Dala là người thông minh, thấy thần sắc Lý Dương thay đổi, cũng biết hắn nghĩ cái gì, vội vàng giải thích một câu .

- Vậy cũng tốt, trở về anh hãy giúp tôi đa tạ ý tốt của Sang Dun tướng quân, những lễ vật này tôi xin nhận!

Lý Dương mỉm cười gật đầu, mời Sang Dala vào đại sảnh.

Lời của Sang Dala đánh động Lý Dương, nghiêm khắc mà nói, những lễ vật này so sánh với việc hắn giúp cho Sang Dun tướng quân thì rất nhỏ, Sang Dun tướng quân tặng lễ trọng , cũng chỉ là muốn giao hảo quan hệ song phương, muốn sau này còn có thể nhờ Lý Dương giúp một tay đánh cuộc mỏ .

Lý Dương là đại sư cược mỏ như vậy, đáng để bọn họ đối đãi như thế.

Đã như vậy, Lý Dương cũng không cần phải cự tuyệt ý tốt của Sang Dun tướng quân. Hai món đồ trang sức cổ của Myanmar thì không nói, nhưng phật tháp thật đúng là khiến cho Lý Dương thèm muốn, cộng thêm đây cũng là bảo bối của Trung Quốc, Lý Dương cũng không cần khách khí .

Vào đại sảnh, Lý Dương lại do dự một chút, cuối cùng dẫn Sang Dala tới bàn Tư Mã Lâm bọn họ đang ngồi.

Tư Mã lâm, Lý Xán và Sang Dala ở Myanmar quan hệ khá tốt, Trịnh Khải Đạt cũng biết Sang Dala, ngồi ở đây ít nhất cũng toàn là người quen, không giống những chỗ khác hầu như là người không quen biết .

Sau khi chào hỏi Sang Dala xong, Lý Dương lại bước nhanh rời đại sảnh .

Nhìn bóng lưng Lý Dương, trong lòng Sang Dala cũng có một loại cảm giác lạ.

Lần này tới Bắc Kinh, Sang Dun tướng quân vốn là muốn tự mình đến, cuối cùng bởi vì những chuyện khác trì hoãn lại, khiến cho Sang Dala phải thay hắn tới đây .

Hôm nay danh tiếng của Lý Dương ở Myanmar đã như mặt trời ban trưa, tin tức hắn đánh cược được khu mỏ thật lớn cuối cùng vẫn không thể che đậy, vẫn bị những người của tam đại gia tộc khác biết.

Khi tin tức vừa truyền đi, Sang Dun tướng quân hơi căng thẳng một chút, lại phái thêm không ít binh lính, hơn nữa giao nạp cho chính phủ thêm nhiều tiền hơn.

Chính phủ Myanmar cũng không để ý tới đối với việc tự mình khai thác Phỉ Thúy, nhưng vô luận tiến hành khai thác ngôi mỏ kia thì cũng phải giao nạp phí mỏ, ngay cả năm đại gia tộc cũng không ngoại lệ, không giao nộp phí khai thác mỏ, nếu có những người khác nộp, chính phủ sẽ xuất binh trợ giúp người khác đoạt lại khu quặng mỏ đó.

Ở Myanmar, thực lực cường đại nhất dù sao vẫn là chính phủ.

Nộp tiền, lấy được cam kết của chính phủ rồi, lòng Sang Dun tướng quân mới an ổn chút, tam đại gia tộc khác thực lực không kém, nếu là bọn họ thật sự muốn có, mạnh mẽ tiến công cướp đoạt mỏ thì gia tộc Sang Dun thật đúng là gặp phải một khó khăn.

Có chính phủ ủng hộ thì lại khác, hai nhà bọn họ cộng thêm quân của chính phủ, thực lực tuyệt đối vượt qua tam đại gia tộc do Koba tướng quân cầm đầu.

Bây giờ Myanmar tạm thời giữ trạng thái bình thản, trong tình huống này, tác dụng của Lý Dương càng trọng yếu. Sang Dala tới trước còn nghe nói, Koba tướng quân tìm biện pháp tiếp xúc Lý Dương, cũng nhờ Lý Dương tới giúp bọn hắn đánh cuộc mỏ một lần, chỉ cần Lý Dương có thể cược xuất mỏ, bọn họ không để Lý Dương xuất một đồng tiền, cũng có thể cho Lý Dương một phần ba cổ phần .

Tam gia bọn họ liên hiệp khai thác, còn phải chia cho Lý Dương, thành ý có thể nói vô cùng lớn.

Cho nên lần này mượn cơ hội Lý Dương đính hôn, Sang Dala vội vàng lại chạy tới đặt quan hệ với Lý Dương sâu hơn, dự phòng vạn nhất .

An Thị hôm nay cũng có người tới, không phải là An Văn Quân, mà là trợ lý của An Văn Quân – Trương Ưng.

Nhìn thấy Trương Ưng khiến cho Lý Dương thật cao hứng, hai người còn hàn huyên một hồi lâu, vị cấp trên cũ này bây giờ có vẻ rất tốt, so ra thì mập hơn ngày ở Minh Dương một chút.

Từ miệng Trương Ưng, Lý Dương mới biết, An Văn Quân vốn định đích thân đến, nhưng bên Myanmar kia Sang Dun tướng quân đột nhiên triệu khai hội nghị dự bán Phỉ Thúy, không thể làm gì khác hơn là đi Myanmar trước. Sang Dun tướng quân dùng phương thức dự bán, bán đi một nhóm nguyên liệu hạng trung, lập tức có thể thu về một phần tiền bạc, càng thêm bảo đảm cho quặng mỏ.

Thương thảo dự bán nguyên liệu rồi, thì đồng nghĩa với buộc chặt ích lợi cùng Sang Dun tướng quân, Koba tướng quân thật muốn động vào, thì áp lực cũng không chỉ một chút .

Từ điểm đó mà nói, Sang Dun tướng quân cũng là một người vô cùng thông minh .

Sau khi sắp xếp cho Trương Ưng xong, Lý Dương lại nghênh đón một vị khách ngoài ý muốn, hôm nay Lâm Lang cũng tới .

Lý Dương đính hôn không mời Lâm Lang, nhưng hắn nghe nói Lý Dương đính hôn liền chủ động tới, còn mang đến quà tặng phong phú. Trong lòng Lý Dương tính toán một chút, hôm nay chỉ thu quà tặng giá trị đã lên đến trăm triệu, ngoài bằng hữu của Lý Dương ra, Hà lão gia cũng mang đến một chút lễ vật giá trị không rẻ.

Đưa Lâm Lang đi vào ngồi cùng Hoàng viện trưởng bọn họ, cuối cùng Lý Dương cũng được ngừng một hồi, lễ đính hôn hắn mời cũng không nhiều người, chỉ lên tiếng đối với bằng hữu thân cận, ngay cả thiếp mời cũng không phát.

Thời gian từ từ trôi qua, lập tức đến mười một giờ, nghi thức truyền thống trước khi đính hôn liền kết thúc, bây giờ lại bắt đầu tiến hành đính hôn kiểu tây phương.

Đại sảnh càng thêm náo nhiệt, Hà Kiệt, Vương Phong còn có Ngô Độ lần nữa hoạt động, sau lại là Lý Xán, Trần Lỗi và Liễu Tuấn cũng đều đi vào, cùng nhau ồn ào khiến cho Lý Dương khổ sở, thấy dáng vẻ chật vật của Lý Dương, tất cả mọi người đều cười lớn.

Lúc này cần nhất chính là náo nhiệt, không có một người nào đi để ý tới ánh mắt cầu cứu của Lý Dương, ngay cả lão gia cũng không ngoại lệ.

Thấy mấy người trẻ tuổi náo nhiệt ở đó, Bạch Minh cũng ngứa ngáy, cuối cùng lại thở dài, hắn đành thừa nhận mình già, cũng là người hơn bốn mươi sắp năm mươi, so với Lý Dương bọn họ tuổi tác vẫn chênh lệch rất lớn .

Cho tới trưa sự náo nhiệt cuối cùng đã qua, Lý Dương bây giờ đang hận nghiến răng, trong lòng âm thầm tính toán, đến lúc mấy tên này đính hôn, không báo thù không thể được.

Trong lòng Lý Dương còn có chút băn khoăn, đính hôn đã thế này, khi kết hôn chẳng phải là thảm hại hơn sao, nhất định phải thương lượng một chút với mấy cái người hư này, sau này khi mình kết hôn cần phải hạ thủ lưu tình.

Bận rộn cho tới trưa, lễ đính hôn cuối cùng đã kết thúc, nhìn khuôn mặt hồng hồng nhỏ nhắn của Vương Giai Giai, trong lòng Lý Dương lại có chút nóng lên .

Lý Dương suy nghĩ hôm nay trở về có nên thương lượng một chút với Vương Giai Giai hay không, muốn hôm nay cô liền dời đến nhà mới ở, dù sao ván đã đóng thuyền, nàng đã là của mình, chạy cũng chạy không thoát, dứt khoát là ở chung được .

Dĩ nhiên, hết thảy cũng phải được người nhà nàng cho phép, hôm nay đính hôn, Lý Dương đã rất chu đáo, cũng biểu hiện đối với cha mẹ Vương Giai Giai đâu ra đấy, để cho Vương Toàn Minh rất là hài lòng .

Đính hôn, con gái cũng sắp được gả đi, trong lòng Lương Phượng Anh lại dâng lên một sự luyến tiếc, chỉ sợ là bất kỳ cha mẹ nào cũng sẽ có tình cảm này.

Để cho Lương Phượng Anh rất vui mừng chính là Lý Dương người hiểu biết, ít nhất sau này sẽ không có phải lo lắng và phiền toái như vậy.

Hơn nữa Lý Dương rất biết kiếm tiền, ăn mặc dụng độ sau này không phải lo, con gái có thể được vui vẻ cả đời là tốt rồi.

Buổi chiều Hà Kiệt không cùng Lý Dương trở về, Hà San San và Hà Hoan ngược lại vẫn ở lại Lý gia, còn nguyên nhân Hà San San vẫn không chịu đi có phải chỉ vì nơi đó điều kiện thật tốt hay không, Lý Dương cũng không phải không biết.

- Rè rè rè …

Buổi chiều thật vất vả mới được ngủ, còn chưa ngủ được bao lâu điện thoại di động liền rung lên, Lý Dương rất chán nản cầm điện thoại di động lên, cũng không nhìn số, trực tiếp nhấn nút trả lời.

- Người nào vậy?

- Lý tiên sinh, chào cậu, tôi là Đàm Quốc Hoa ở phố cổ Thiên Nhai, cậu còn nhớ không?

Bên kia điện thoại lập tức truyền đến thanh âm tha thiết, Lý Dương hơi sửng sốt một chút, cơn buồn ngủ cũng giảm bớt rất nhiều.

- Đàm tổng?

Đối với nhân vật Đàm Quốc Hoa này Lý Dương thật là có chút ấn tượng, lần trước công ty cử hành buổi đấu giá với đồ cổ Thiên Nhai vô cùng thuận lợi, Thiên Nhai thật sự rất phối hợp, hơn nữa còn lên kế hoạch năm sau có một buổi đấu giá nữa, bây giờ Thiên Nhai đã là khách hàng lớn cố định của công ty bán đấu giá rồi.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.