Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ

Chương 1230: Chương 1230: Huyễn Thủ Hà Vinh.






Không khí có chút khẩn trương!

Chu Văn quay người nhìn xung quanh một vòng, khẽ thở dài.

Trận đối đổ như vậy, hắn đừng nói đã thấy, thậm chí nghe đều chưa nghe qua, hắn có quá trình làm việc đối đổ, lúc này có thể thật sự cảm nhận rõ ràng, cả phòng đối đổ đều tràn ngập không khí khẩn trương.

Người ủng hộ Lý Dương đều đang lo lắng cho hắn, bình thường các lão tiền bình thường xuyên thích nói chuyện, lúc này cũng đều nghiêm mặt ngồi ở đó, không nhúc nhích gì.

Người ủng hộ Thần đổ các người tìm Thần đổ làm người đại diện, lúc này vẻ mặt cũng mỗi người mỗi vẻ.

Bọn họ rất hy vọng Thần đổ có thể thắng, đặc biệt là người đặt cược nhiều, càng hy vọng Thần đổ vì bọn họ lấy hai món bảo bối của Lý Dương, tuy nói 《 Mona Lisa 》 cùng 《 bữa tiệc cuối cùng - Jêsu và 12 môn đồ 》 bọn họ không nhất định có thể đạt được, các thứ khác cũng như thế là quốc bảo thần khí có sức hấp dẫn chí mạng.

Càng không phải nói, trên tay Lý Dương còn có năm trăm nghìn bảo bối, nếu thắng còn có thể kiếm được thêm một chút.

Đương nhiên, đây chỉ là điều kiện thắng, nếu thua, bọn họ sẽ không có thu hoạch gì, còn sẽ phải bồi rất nhiều bảo bối của mình.

Nhiều bảo bối như vậy, cho dù người cung cấp bảo bối ít nhất cũng có trên nghìn món, đối với bất cứ ai mà nói đều không phải là việc thoải mái gì.

- Chà chà, Nhị ca, anh không lo lắng sao?

Trần Lỗi liên tục gật đầu, lại quay đầu nghi hoặc nhìn Chu Văn.

Thần sắc Chu Văn căng thẳng, gượng cười nói:

- Không lo lắng mới lạ, đây là Thần đổ, nếu trước đây, đánh chết tôi cũng sẽ không tìn kỹ thuật đánh đổ của lão đại cao như vậy, có thể thu hút cả Thần đổ!

- Đúng , đúng, so với lão đại, mấy năm nay chúng ta đều chẳng ra gì.

Lý Bồi cũng cảm thán lắc đầu, trong lòng anh ta cũng như thế rất lo lắng, đây có thể mấy trăm năm qua, trận đối đổ có ảnh hưởng nhất trong giới đối đổ.

Bọn họ không biết tương lai lúc nào có người nào phá được kỷ lục của trận đối đổ này, nhưng ít nhất mấy trăm năm về trước, cũng không có trận đối đổ trọng đại như thế.

- Đừng có so sánh với Lão đại, hắn chính là yêu nghiệt, chúng ta chú ý mình tốt là được!

Lý Xán quay lại, nhếch miệng cười cười, thật ra trong lòng anh ta cảm khái đậm nhất.

Chính vì sự phát triển của Lý Dương tốt, mới khiến cuộc sống của mấy anh em họ đều thay đổi lớn, trước tiên không nói người khác, chính anh ta chính là người được lợi nhiều nhất.

Không có Lý Dương, anh ta có thể còn kinh doanh tiệm đồ cổ nhỏ ở Trịnh Châu hoặc lần trước sau khi bị lừa bất đắc dĩ đi làm thuê, làm một người lang thang.

Cho dù thế nào, đều không thể so sanh với anh ta hiện nay, vì quan hệ của Lý Dương, đấu giá Lyda trong nước đã đứng vững, trở thành một trong các công ty lớn. còn anh ta nắm giữ tài sản của công ty con ở Bắc Kinh cũng sớm vượt trăm triệu, anh ta đã là người đứng đầu cao cấp với danh phó, nhà và xe căn bản khỏi phải bàn.

Tất cả đều là trước đây anh ta chưa bao giờ nghĩ đến.

Biết đủ vui qua ngày, mỗi lần nghĩ đến mình thay đổi lớn này, trong lòng Lý Xán có cảm giác thỏa mãn, đối với Lý Dương càng cảm kích hơn.

- Lão đại ra rồi kìa!

Lý Chấn Hoa đột nhiên kêu lên một tiếng, không những là anh ta, rất nhiều người đều kêu ra tiếng.

Trong phòng đối đổ, cũng trong nháy mắt tranh cãi ồn ào trở nên yên tĩnh, Lý Dương và Thần đổ, một trước một sau tiến vào phòng đối đổ, trên mặt hai người đều mang theo nụ cười, dường như vừa nữa có cuộc nói chuyện vui vẻ gì.

- Hai vị, đều chuẩn bị xong chưa?

Hà Vinh đích thân đứng trước bàn đổ, trận đối đổ này quá quan trọng, đừng nói người chia bài đều không yên tâm, Hà Vinh quyết định đích thân xuất mã.

Tuy ông đã cao tuổi rồi, nhưng trình độ vẫn như vậy, lúc tuổi trẻ, ông cũng xuất thân từ người chia bài, còn là người chia bài rất nổi tiếng, chỉ là thời gian xuất đạo không dài lắm.

Tuy nhiên ông làm chia bài, từng bị bọn Bass phản đối, quan hệ của Hà Vinh và Lý Dương rất thân cận điểm này tất cả mọi người đều biết, tuy nhiên, cuối cùng Thần đổ đồng ý, bọn họ cũng không có cách nào.

Người tham gia đối đổ là Thần đổ, mà không phải bọn họ, huống hồ, bọn họ đáp ứng tất cả điều kiện của Thần đổ, Thần đổ hoàn toàn có tự do.

- Tôi đã xong rồi!

Lý Dương mỉm cười gật gật đầu, lại quay đầu nhìn Thần đổ.

- Ok!

Thần đổ xua xua thế tay, Hà Vinh nhìn hai người một cái, từ từ gật đầu, bắt đầu lấy bài tráo bài.

Dáng vẻ ông tráo bài không như các người chia bài đẹp trước đây, nhưng cũng rất thực tế, nếu nhìn kỹ, hình như trên tay ông không chỉ là một bộ bài mới tráo, như đồng thời tráo ba bộ vậy.

Còn tay của ông, cũng như biến thành sáu, khiến bạn có cảm giác hư ảo.

Chỉ có lắc mạnh đầu, cảm giác này mới biến mất, mới có thể lần nữa nhìn rõ hai bàn tay không nhanh không chậm tráo bài, nhưng bạn đã nhớ được ông rốt cuộc đã tráo bao nhiêu lần.

- Huyễn thủ, thật sự không ngờ, còn có một ngày lần nữa trông thấy huyễn thủ!

Trong Trọng tài, một vị lão tiền bối đột nhiên cảm khái nói một tiếng, mấy người bên cạnh ông đều gật đầu theo.

Huyễn thủ Hà Vinh,cái tên năm đó ảnh hưởng vang dội bao nhiêu, đáng tiếc là, sự nghiệp của Hà đổ Vương sau khi lớn mạnh, Huyễn thủ Hà Vinh không làm công việc như trước, chuyển sang làm quản lý.

Số lần Huyễn thủ xuất hiện cũng không nhiều, cũng chỉ có lão tiền bối năm đó biết, cho nên thanh danh của ông mãi mãi không nổi tiếng như mấy vị chia bài hiện nay, nhưng Hà Vinh cũng không quan tâm điều này.

- Huyễn thủ, thật sự tồn tại!

Chu Văn và Lý Bồi đã mở to hai mắt, anh ta không biết Hà Vinh từng uy danh, cũng không biết lão nhân cả ngày mỉm cười hòa ái dễ gần đối với bọn họ không ngờ còn có nhất thủ tuyệt chiêu như vậy.

Nhưng sự tích Huyễn thủ bọn họ cũng nghe nói qua.

Tương truyền Huyễn thủ là kỹ thuật rất khó học được, là tuyệt học thất truyền của giới đối đổ tương truyền rất lâu, còn không phải thật sự thất truyền bọn họ không biết, nhưng nhiều năm quả không xuất hiện Huyễn thủ.

Nghe đồn, cảnh giới cao nhất của Huyễn thủ là tráo bài trên tay, nhưng bạn không nhìn thấy bài, càng không nhìn thấy tay, chỉ có thể trông thấy hư ảo mờ mờ bay.

Huyễn thủ Hà Vinh xa mới đạt đến đứng đầu, nhưng ông có thể huyễn ra ba cánh tay, đã rất giỏi rồi, tình huống này không có người có thể thông qua Hà Vinh tráo bài để nhớ quân bài.

Trong kinh ngạc của mọi người, Hà Vinh rất nhanh tráo xong bài.

Trong lòng của ông cũng hơi có chút kích động, mấy chục năm không xuất hiện kỹ thuật xưa, cuối cùng lần nữa triển hiện trước mặt mọi người, Hà Vinh dùng tay này tráo bài chứng minh với thế giới, ông quả thực có tư cách đảm nhận trận đối đổ long trọng này.

- Huyễn thủ tái hiện, trận đối đổ này có ý nghĩa rồi!

- Nghe nói Huyễn thủ Hà Vinh năm đó là một trong thập đại hà quan ( người chia bài”, sau này vì chăm sóc việc kinh doanh của Hà đổ Vương, mới từ từ rút lui, hôm nay cuối cùng cho chúng ta thấy được tư cách thần của Huyễn thủ ngày xưa!

- Danh Huyễn thủ không phải hư truyền, không biết Hà Lão tiên sinh có nhận đồ đệ hay không. Tôi đều muốn bỏ qua giải thích đi học phương pháp tráo bài thiên biến vạn hóa huyền ảo này!

Phòng T V, các xướng ngôn viên của đài truyền hình đều chậm dãi đọc lời bình, các hãng truyền thông của Châu Âu sau khi bán quyền phát sóng đi, kiếm được tất cả tiền buôn lời giá cao trước đây về.

Hiện nay các hãng truyền hình của bọn họ rất nhiều người đều tán thành với anh minh của Lão Tổng đấy.

- Xin bắt bài!

Hà Vinh tráo bài xong, đầu tiên nói với Thần đổ một câu, ông tráo bài tuyệt đối không gian lận, nhưng đây là bước tất yếu còn là phải tiến hành, nhưng lúc này trong lòng ông có chút buồn bực.

- Được!

Thần đổ mỉm cười, đón lấy bài tùy ý bắt lấy một chút, lại thả ra xa.

Trên mặt Lý Dương cũng tươi cười, nhưng trong mắt có chút kết lại.

Sau khi vào trong trận đối đổ, hắn luôn quan sát Thần đổ, quan sát mọi động tác của hắn ta.

Thậm chí lúc Hà Vinh tráo bài, hắn đều không nhìn lấy một cái, tuy nhên đối với hắn mà nói nhìn hay không đều không sao cả, mọi quân bài đều trong tầm nhìn của hắn, còn đều rất rõ.

Khiến Lý Dương không nghĩ đến là, Thần đổ cũng như hắn không xem bài, cũng luôn nhìn hắn, cũng chính là nói, lúc Hà Vinh tráo bài, hai người đều không nhìn ông lấy một cái, dường như người chia bài không tồn tại.

Làm người chia bài, Hà Vinh tất nhiên quan sát được điểm này, lúc này là nguyên nhân buồn bực của ông, ông lấy ra Huyễn thủ tuyệt thủ đẹp mắt, nhưng chính là tráo cho người trên bàn đổ xem .

Lý Dương đang nhìn Thần đổ, năng lực đặc biết phân biệt rõ mặt bài lúc này, nếu theo mặt bài như thế phát đi, vậy người thua nhất định là hắn.

Bắt bài, hắn nhất định bắt bài.

Hà Vinh đã biểu thị đê hắn bắt bài rồi, tuy nhiên lúc này lông mày của Lý Dương vẫn đang nhíu chặt.

Trong năng lực đặc biệt, hắn còn chưa tim được quân bài thích hợp, bộ bài này như hiện nay, hình như tất cả người thua cuối cùng đều là hắn. Kết quả này càng khiến hắn kinh hãi.

Nếu đây là Thần đổ cố ý, vậy người này thật đáng sợ.

- Lý tiên sinh!

Thấy Lý Dương còn chưa hành động, Hà Vinh chỉ có thể khẽ hỏi một câu, Hà Vinh không biết, trong đầu Lý Dương đã bắt đầu tính toán rất nhanh, năm mươi hai quân bài này, làm sao bắt mới có thể đổi thành có lợi cho chính hắn.

- Được, lập tức!

Lý Dương ngẩng đầu, mỉm cười nhìn Hà Vinh, khóe mắt hắn còn chú ý Thần đổ, qua tính toán vừa nãy, cuối cùng hắn tìm được một tấm chuyển biến thành quân bắt bài của ván bài.

Cái này rất bí ẩn, không phải năng lực đặc biệt Lý Dương nhìn rất rõ, lại có thể nhanh chóng tính toán, căn bản tìm không ra.

Thủ pháp Lý Dương bắt bài không dễ xem như của Thần đổ, hắn trực tiếp tìm điểm đó, lật lật quân bài.

Sau khi trông thấy Lý Dương bắt bài, mắt Thần đổ cũng thoáng căng lên, tuy nhiên nụ cười trên mặt hắn ta càng rõ lên.

- Stephen tiên sinh, Lý tiên sinh đã bắt xong bài, hiện giờ có cần phát bài không!

Hà Vinh theo lệ hỏi Thần đổ một câu, bắt bài không hạn chế, nếu sau khi đối thủ bắt xong bài, bạn cảm thấy không ổn lắm, còn có thể bắt tiếp một lần.

Chỉ có điều việc như thế rất ít xuất hiện,.

- Không, tôi còn muốn bắt bài!

Thần đổ cúi xuống, khóe mày của Lý Dương bất giác nhảy lên, hắn vẫn không nhúc nhích ngồi ở bên kia, hình ảnh lập thể quan sát chặt chẽ điểm bắt bài của Thần đổ.

Quả nhiên, sau khi Thần đổ bắt xong quân này, ván bài lần nữa thay đổi.

- Lý tiên sinh, đến lượt ông!

Hà Vinh lại hỏi Lý Dương.

- Tôi cũng muốn bắt một lần!

Lý Dương mỉm cười gật gật đầu, Hà Vinh thoáng có chút kinh ngạc, hai người liên tục bắt bài, không phải ngoài ý muốn rất ít xuất hiện, ông nhìn hai người một cái, cuối cùng gật đầu.

Lựa chọn lần này không phức tạp như lần trước, tuy nhiên có thể chọn ra điểm cũng không nhiều, sau khi có kinh nghiệm Lý Dương rất nhanh bắt xong quân bài.

Nhìn thấy Lý Dương lần nữa bắt xong quân bài, ý cười của Thần đổ trở nên càng rõ ràng.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.