Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ

Chương 1256: Chương 1256: Hôn Lễ! (Hạ)






Đoàn xe xa hoa, sau khi đón được tân nương từ Ngọc Tuyền Sơn xuất phát, đi thẳng đến khách sạn.

Lương Phượng Anh kéo tay của Vương Toàn Minh , sau khi nhìn đoàn xe dời xa, nước mắt trong mắt cuối cùng không kìm nổi rơi xuống. Cha mẹ một mặt thấy con gái có nơi tốt, một mặt không nỡ xa con gái sớm như vậy đã rời xa mình, tâm lý mâu thuẫn này, ở Lương Phượng Anh hiện ra vô cùng rõ ràng.

Giờ khắc này, bà không phải là Thị trưởng phu nhâ, cũng không phải là cán bộ lãnh đạo gì, chỉ là một người mẹ bình thường.

- Được rồi, chúng ta cũng nên đi rồi!

Sau khi đoàn xe hoàn toàn không còn trông thấy, Vương Toàn Minh mới ôm bả vai của Lương Phượng Anh, trong lòng ông cũng có tình cảm phức tạp, nhưng không trực tiếp biển hiện ra ngoài như Lương Phượng Anh.

- Em không sao, em quá vui thôi!

Lương Phượng Anh lau nước mắt, ra sức lắc đầu, sau đó lại vội vàng đi vào phòng mình trang điểm lại.

Hôm nay là ngày đại hỉ của con gái, bà không thể biểu hiện quá kém.

Đoàn xe xa hoa, chầm chậm lái đến khách sạn Điếu Ngư Đài, rất nhiều tân khách lúc này cũng đã đến rồi, chờ đợi đôi tân lang tân nương đến.

Còn có vài tân khách đứng bên ngoài phòng tiệc, muốn đầu tiên trông thấy cặp tân nương tân lang này.

- Ba, bọn họ nhanh đến thế?

Trong số người đứng ở bên ngoài, có thanh niên hai mươi tuổi, cậu ta đang hưng phấn và lo lắng ngóng nhìn bên ngoài.

- Bình tĩnh nào, đừng có xúc động như vậy, để người khác chê cười.

Đứng bên cạnh người thanh niên là một nam tử trung niên khoảng hơn năm mươi tuổi, nam tử rất uy nghiêm, tuy nhiên lúc nhìn vào hướng cậu thanh njiene bất giác lộ ra cưng chiều.

Đấy là một cặp cha con.

Cha tên là Hồ Quốc Hoa, con trai tên là Hồ Suất Vũ.

Hồ Quốc Hoa là một cán bộ của Tỉnh Hà Bắc, cũng là thư ký trước đây của Ông cụ, lần trước đại thọ ông cụ ông cũng đến một lần.

Lần này Lý Dương kết hôn, tất nhiên không thể vắng mặt, con trai ông đang học đại học, nghe nói lần này cha tham gia hôn lễ của Lý Dương, liền huyên náo muốn cùng đến.

Hồ Suất Vũ là Phó hội trưởng của hiệp hội sưu tầm của trường học bọn họ, người được sùng bái nhất và tôn kính nhất chính là Lý Dương, thần tượng kết hôn có cơ hội tham gia cậu ta nhất định sẽ không bỏ qua.

- Cha, con biết rồi!

Chàng trai trẻ tuổi gãi gãi đầu, mắt lập tức lại sáng lên.

Đoàn xe cưới xa hoa lúc này đang tiến vào khách sạn, người đang đứng ở cửa đều bất giác đứng ở phía trước, ngay cả hai vợ chồng Lý Quân Sơn đang đợi trong sảnh yến tiệc đều không kìm nổi chạy ra.

Xe Rolls-Royce dài đỗ ở cửa chính của phòng yến tiệc.

Lý Dương ôm Vương Giai Giai xuống xe, xung quanh vang lên tiếng vỗ tay không ngừng, trong nháy mắt này mắt của Lý Dương dường như hoa mất, xung quanh chỉ có hoa tươi phun rượu còn chưa trông thấy người.

Hôn lễ náo nhiệt rất nhanh bắt đầu.

Người chủ trì hôn lễ là người chủ trì rất nổi tiếng của Bắc Kinh, chủ trì không ít hôn lễ của con em các gia đình lãnh đạo quan trọng, hôm nay không khí này anh ta vừa nhìn là biết việc như thế nào, chủ trì đặc biệt gắng sức.

Tất cả các tân khách đi vào hiện trường, cũng đều ra sức vỗ tay, trong đó mấy người Lý Xán là cuồng nhiệt nhất, tay của mấy người đều vỗ liên tục.

Đương nhiên, trong quá trình hôn lễ, bọn người Lý Xán cũng không ít lần mất điểm, may mà người chủ trì không phải trực tiếp bị che chắn lại, chỉ có không khí thực sự kéo lại, lại có vô số các tiết mục nhỏ được xuất hiện trong náo động của anh ta.

Biểu hiện của người chủ trì này quả đáng với giá trị con người anh ta.

Trong vô cùng náo nhiệt, nghi thức hôn lễ rất nhanh chóng kết thúc, tiếp theo là tiệc cưới thịnh soạn, sau khi tiệc cưới bắt đầu Ông cụ còn dẫn vợ chồng Lý Quân Sơn cùng chúc rượu mọi người, cảm ơn mọi người đã đến.

Hành vi này của Ông cụ hoàn toàn coi Lý Dương là người thân cua mình.

Tuy nhiên lúc này bận rộn nhất vẫn là Lý Dương.

Hôm nay Lý Dương là tân lang, có không ít người đều tìm hắn để chúc rượu, rượu này Lý Dương ai đến cũng không từ chối một ly uống ba ly, đến ba ly uống chín ly.

Thấy nhiều người như vậy chúc rượu, bọn người Lý Xán và Hà Kiệt đều lẳng lặng lui sang một bên, ở bên cạnh ăn uống và xem náo nhiệt.

Tìm Lý Dương chúc rượu, bọn họ cũng không ngốc như vậy, họ dám bảo đảm, chỉ cần xuất mặt nhất định sẽ bị Lý Dương tóm lạ, hơn nữa luôn luôn đến sấp xuống mới thôi.

Hôm nay bọn họ không ít đưa ra chủ ý xử lý Lý Dương hiện nay trong lòng đều đề phòng.

Sự thật cũng như thế, Lý Dương còn có chút tiếc nuối chưa tóm được mấy tiểu tử này, còn các người không biết tửu lượng của Lý Dương còn cho rằng Lý Dương uống nhiều như vậy có thể kiếm tiện nghi, lúc này đều khổ không nói nổi, Lý Dương uống rượu như uống nước lạnh vậy, thậm chí còn hơn nước lạnh.

Ít nhất nước lạnh uống nhiều còn trướng bụng, Lý Dương trái lại một chút đều không có vẻ như vậy.

Thật sự có mấy người uống lắc lư sau đó, liền không dám đến chỗ này của Lý Dương, tin tức tửu lượng của tân lang cực cao, cũng nhanh chóng truyền khắp yến tiệc.

Sau hôn lễ này tân lang điều khác không được người khác ghi nhớ, tửu lượng này được tất cả mọi người luôn luôn nhắc đến, rất sợ lại được danh hiệu Thần Tửu.

Hồ Suất Vũ, chàng thanh niên đó ở trong yến tiệc nhanh chóng kết thúc, cuối cùng như ý nguyện được mấy cái ký tên của Lý Dương, còn đặc biệt chụp ảnh chung mấy tấm, mấy tấm ảnh này sau khi cầm về trường học, nhất định sẽ được rất nhiều bạn học ngưỡng mộ.

Tiễn phần lớn các tân khác, bọn người Lý Dương mói trở về khu biệt thự.

Nơi đó sau này chính là tổ ấm của hắn và Vương Giai Giai , tối nay bọn họ còn ở đây tổ chức một tiệc nhỏ.

Cảm ơn mọi người mấy ngày nay luôn giúp đỡ bọn họ. Tối nay ở đây chủ yếu cũng chính là người của chính bọn họ.

- Ông!

Mang theo chút mỏi mệt, Lý Dương trực tiếp đi đến thư phòng của mình, ông cụ lần này cũng theo hắn, đang ở thư phòng đợi hắn, có việc muốn thương lượng với hắn.

- Như thế nào, vui chứ!

Ông cụ đang nhìn mấy phần quà, thấy Lý Dương tiến vào, cười khà khà đặt danh sách quà tặng lên bàn.

- Vui, đau và vui vẻ!

Lý Dương gật gật đầu, đi thẳng đến bên cạnh ông cụ, đặt mông ngồi ở đó.

Kết hôn là việc đại hỉ, nhưng cũng rước được nhiều phiền phức khi mà Lý Dương gặp phải, hơn nửa ngày náo động, suýt nữa chưa?

- Ha ha, cả đời chỉ có một lần này, cũng nên như thế, việc này sau này cháu có muốn có đều không được!

Ông cụ cười to một tiếng, lúc Hà Kiệt kết hôn cũng như vậy, lúc đầu Hà Kiệt cũng chẳng hiểu, đáng tiếc tửu lượng của anh ta không bằng Lý Dương, cuối cùng đêm tân hôn còn mơ hồ trôi qua.

- Còn có? Tuyệt đối không thể có nữa!

Lý Dương thoáng sửng sốt, lập tức cười theo.

Ông cụ nói không sai, hôn lễ như vậy nhất định cả đời chỉ có một lần này. Hắn và Vương Giai Giai là tình cảm chân thật, ông tin rằng tương lai của bọn họ sẽ mãi mãi ở cùng nhau.

Huống hồ, hiện nay bọn họ đều không xem như gia đình bình thường, hai người bọn họ còn là ràng buộc hôn nhân chính trị của hai nhà Hà Vương, càng không thể xuất hiện hiện tượng chia tay ly hôn.

Gia tộc chính trị chính là như vậy, cho dù Lý Dương và Vương Giai Giai là tương thân tương ái thật sự, là bọn họ ở cùng nhau, phương diện này cũng tránh không khỏi.

- Lý Dương, cháu xem cái này trước!

Ông cụ mỉm cười đưa một danh mục quà tặng cho Lý Dương.

Lần này Lý Dương kết hôn, nhận được quà tặng cũng không ít, chỉ riêng tiền hàng chục triệu, chút tiền này đối với Lý Dương không là gì, nhưng đối với hai vợ chồng Lý Quân Sơn khác hẳn.

Cho dù bọn họ biết tài sản của Lý Dương, cũng bị con số này dọa.

Cuối cùng vẫn là Hà Chấn Giang an ủi bọn họ, bình thường minh tinh kết hôn tiền mừng cũng nhiều hơn đây, hiện nay danh tiếng của Lý Dương ở trong nước đều hoàn lần ngang với các minh tinh này.

Ngoài tiền mừng ra quan trọng nhất chính là các quà tặng này.

Đây mới là thứ đáng tiền, rất nhiều người quan hệ gần cận đều là đồ cổ ví dụ Lâm Lang của Canada, tặng chính là bình Thanh Hoa Vĩnh Lạc triều Minh giá trị chục triệu, một bảo bối đủ để áp đảo tất cả tiền mừng.

Các cái này còn không phải khiến ông cụ coi trọng nhất, lúc này cầm danh mục quà tặng của lý dương, chính ngay cả ông đều không làm chủ được, chỉ có thể để Lý Dương quyết định quà tặng.

- Thỏ, Chuột, Rắn…

Lý Dương chỉ nhìn quét qua đột nhiên ngồi thẳng người.

Danh sách quà tặng này quà không nhiều, chỉ có hơn chục món, nhưng mấy món bảo bối trên nhất chính Lý Dương cũng không thể không coi trọng, các món đồ này là mười hai con giáp của Viên Minh Viên bọ mất ra ngoài.

Các con giáp đồng này, vì đặc thù có thể nói là đại biểu của quốc bảo bị mất của Viên Minh Viên, nhiều năm có rất nhiều người đều muốn thu hồi, nhưng luôn không được như ý nguyện.

Lần trước bọn Bass muốn đổi lấy con giáp rắn xuất hiện, nhưng cuối cùng Lý Dương không nhận lời.

Sau đó những người này đem bảo bối đến Macao không có bảo bối này, khiến Lý Dương còn từng tiếc nuối mất một thời gian, còn muốn có cách nào từ các con đường khác lần nữa tìm lại các con giáp này.

Tuy nhiên tổ chức này tìm người bắt cóc người nhà của hắn, sau khi bị vạch mặt hoàn toàn, Lý Dương không có suy nghĩ như vậy.

- Anh em Jose!

Vội vàng nhìn danh sách quà tặng, Lý Dương tìm được chủ nhân của danh sách này, sau khi nhìn thấy tên này, đầu mày của lý dương bất giác nhảy xuống.

Không ngờ là anh em Jose đã được dẫn độ về nước, tuy đối với anh em này không đồng ý, lúc đầu đối với phương án bắt cóc người nhà của mình, nhưng dù sao đây là thành viên của tổ chức này cũng tham dự rất nhiều việc.

Trong nội tâm của Lý Dương, tất nhiên đối với anh em này không có ấn tượng tốt.

- Đúng, là bọn họ, danh sách này cháu thấy thế nào?

Ông cụ nhìn Lý Dương, mỉm cười nói.

Món quà chúc mừng mà anh em Jose đưa tặng, Ông cụ còn thật sự không biết xử lý thế nào, việc như vậy, chỉ có bản thân Lý Dương mói có thể đưa ra quyết định.

- Trả lại đi!

Lý Dương thoáng do dự một lúc, sau đó trực tiếp lắc đầu.

Anh em Jose bản thân có lẽ không sai, nhưng đường đi khác nhau không cùng suy nghĩ, bọn họ phản đối phương án bạo lực, nhưng dù sao là người biết, thậm chí trong lòng bọn họ cũng có suy nghĩ muốn thành công.

Nếu bọn họ thành công, vậy đến lúc đau khổ chính là Lý Dương.

- Ta biết cháu sẽ nghĩ như vậy!

Ông cụ mỉm cười gật gật đầu, còn mang theo chút vui mừng, các vật này rất quan trọng, thậm chí ông cũng không ngừng động lòng, nhưng không thể vì các đồ vật này mà đánh mất nguyên tắc.

- Danh sách quà tặng là Viện trưởng Hoàng giúp mang đến, ông còn mang đến một câu nói, nếu Lý Dương không nhận, bọn họ sẽ đem các vật này quyên tặng cho bảo tàng Bảo Lợi, bọn họ làm như vậy không có dụng ý khác, chỉ vì chuộc tội!

Đang nhìn Lý Dương, ông cụ lại nói một câu.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.