Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ

Chương 539: Chương 539: Hội đấu giá (thượng)






Sau khi gặp qua Lý Dương, bọn người Triệu Vĩnh theo Lý Dương đi vào căn biệt thự mới

Mấy người ngoài bảo vệ Lý Dương ra còn phải bảo vệ số bảo vật do Lý Dương cất giữ, bây giờ bọn họ đã hạ quyết tâm ở lại, muốn tiến hành công việc của bọn họ sớm một chút.

Biết rõ hoàn cảnh đối với bọn họ mà nói là rất quan trọng, tất cả cảnh vật nơi đây bọn họ đều đã nắm rõ như lòng bàn tay, như vậy mới có thể làm cho sự phòng hộ càng thêm hoàn mỹ.

Vả lại ở đây cũng sẽ là chỗ ở sau này của họ, xác định sau này theo Lý Dương, bọn họ cũng không muốn tiếp tục quấy rầy Hà Kiệt, thái độ này lại khiến cho Hà Kiệt càng lấy làm lạ.

Biệt thự mới rất lớn, mấy người Triệu Vĩnh đều tỏa ra kinh ngạc, bọn họ không phải là người Bắc Kinh, nhưng cũng biết ở chỗ này mua được căn biệt thự lớn như vậy, phải tốn không ít tiền, Lý Dương trẻ như vậy, xem ra tài sản cũng không ít.

Trong biệt thự còn có đội lắp đặt thiết bị đang làm việc, ngoài ra còn có nhân viên bất động sản suốt hai mươi bốn tiếng giúp Lý Dương trông nom tất cả mọi thứ trong nhà, lúc trang hoàng Lý Dương giao cho công ty bất động sản..

- Lý Dương, tôi nghe Hà tiên sinh nói, đối với an toàn cậu yêu cầu rất cao?

Sau khi tham quan một vòng, Triệu Vĩnh buột miệng nói Lý Dương, mấy người khác chỉ nhìn xung quanh, không có nói gì.

- Cứ xem là vậy đi, trên tay tôi còn có mấy món đồ tốt phải nghiêm mật bảo vệ, không thể để xảy ra bất cứ sơ xuất gì.

Lý Dương gật đầu, cái này không nhất thiết giấu diếm, mục đích lớn nhất của bọn người Triệu Vĩnh chính là bảo vệ những món đồ này.

Triệu Vĩnh không hề bất ngờ, phía Lý Nhị và Mã Lương tỏ ra như thế, bọn họ chợt nhớ tới lần thấy qua thần kiếm Ngư Tràng trong bảo khố sơn động lần trước, chỉ cần thấy một cái là phải cực lực bảo vệ.

-Nói như vậy, tôi đề nghị cậu thay đổi thiết bị thăm dò trong đó một chút, đồ trong này đều rất bình thường, hơn nữa dễ bị xâm lấn hoặc làm hư, cậu phải tin lời tôi, chỉ cần đưa tôi hai trăm vạn, thì tôi có thể thay đổi thành một bộ thiết bị thăm dò hiện đại bậc nhất, hoặc có thể là tất cả tự động thăm dò

Triệu Vĩnh quay đầu lại nói, mấy người khác đều cùng một bộ, giám sát chỗ này đích xác không để bọn họ nhìn thấy, những đồ vật trong này đối với họ mà nói chẳng khác gì đồ chơi.

Những chỗ đó gắn camera, bọn họ có rất nhiều cách mà thần không biết quỷ không hay né tránh chúng để lẻn vào bên trong, những cái tên gọi này không có bất cứ thiết bị giám sát che dấu được cả, nhưng cũng sẽ không có bất cứ phản ứng gì.

- Hai trăm vạn không thành vấn đề, các người xem còn có nơi nào cần phải thay đổi, thì làm hết đi.

Về mặt an toàn Lý Dương sẽ không làm qua loa đại khái, đừng nói là hai trăm vạn, cho dù hai ngàn vạn hắn sẽ không có bất cứ ý kiến gì.

Lưu Cương cũng từng đề cập qua vấn đề này, nhưng Lưu Cương không dám thay đổi, chuyện này tạm thời gặp trở ngại, Lý Dương vốn định sau khi sửa sang toàn bộ mới tìm Hà lão tìm người sửa giúp, bây giờ xem ra không cần nữa.

- Được, cậu yên tâm, chúng tôi nhất định làm nơi này thành nơi kiên cố nhất.

Triệu Vĩnh lại nói thêm, Hồ Lỗi, Triệu Khuê bọn họ bàn bạc sôi nỗi, bản thân Hồ Lỗi vốn là chuyên gia điện tử, những cái này là sở trường thế mạnh của y, có hai trăm vạn này y có thể chỉnh sửa nơi này thành nơi hoàn toàn hiện đại.

Hồng Ngoại Tuyến, ẩn mình thăm dò, thiết bị nhiễu sóng cùng với hệ thống dò xét ấm áp đều bị hắn lắp đặt xung quanh, những món đồ này hai trăm vạn quả thật cũng là miễn cưỡng, nhưng trang bị tòa biệt thự, lại chỉ chú trọng chỗ lầu ba tầng nhà, số tiền này cũng không nhiều.

Triệu Vĩnh dựa vào tính toán của mình mới đưa ra số tiền hai trăm vạn, số tiền này tuyệt đối bọn họ sẽ dùng hết toàn bộ.

Lý Dương trả lương năm cho bọn họ cũng không ít, khởi đầu mỗi người là hai mươi vạn, còn có phúc lợi và tiền thưởng, số này so với thu nhập trong quân đội của bọn họ cao hơn nhiều, nhưng cho dù không có số tiền này bọn họ cũng không có oán trách gì, đây là nguyên tắc của bọn họ.

Tham quan một vòng lớn, vài người đều gật gật đầu, môi trường trong này rất tốt, đất trồng rất rộng, mỗi buổi sáng bọn họ có thể thay phiên ra ngoài tập luyện, cuộc sống ở trong này tựa hồ cũng rất tuyệt.

Thương lượng với Triệu Vĩnh một hồi, Lý Dương lại cho thêm y một trăm vạn, trừ giám sát bên ngoài, tàng thất cái nơi quan trọng như vậy nhất định phải tưu sửa.

Buổi trưa cùng nhau ra ngoài ăn cơm, cũng xem như Lý Dương cho bọn họ đổi gió, lúc buổi chiều mấy người đều vào làm việc, đặc biệt là Hồ Lỗi, chỗ nàò đo đạc, thì có y lo, không hề có chút qua loa

- Vu vu vu.

Di động của Lý Dương trong túi reo lên, Lý Dương cầm máy, nhìn thấy số liền lập tức nghe, đồng thời đi tới chỗ yên tĩnh.

- Lý Dương, tôi là Vương Phong.

Bên kia đầu dây truyền tới giọng cười sảng khoái của Vương Phong, lúc nhìn thấy số quả thật Lý Dương biết là y, bọn họ vừa mới chia tay hôm qua, hai bên lưu lại số điện thoại.

- Anh hai, thấy anh cười vui vẻ như vậy, có phải là có chuyện gì vui không?

Lý Dương cười nói.

- Chuyện vui thì không có, nhưng có chuyện cần cậu giúp tôi, tối nay cậu có rảnh không?

- Tối, chắc không thành vấn đề?

Lý Dương quay đầu lại nhìn phía sau, Lý Vĩnh đang xem bản thiết kế trong phòng cùng với những bản chỉnh sửa lại, vì an toàn của Lý Dương, mỗi gian phòng trong này bọn họ đều cẩn thận nghiêm mật, đây cũng là cách làm việc của bọn họ.

Vương Phong cười ha hả nói:- Không thành vấn đề thì tốt, tối giúp tôi một chuyện, theo tôi đi xem hội đấu giá.

- Hội đấu giá, hội đấu giá gì?, Lý Dương tỏ vẻ hơi kinh ngạc.

- Một loại hình đấu giá nhỏ, đi rồi cậu sẽ biết, cậu là người trong nghề đồ cổ, tối nay giúp tôi xem cho rõ, nói trước như thế, tối tôi qua tìm cậu

Vương Phong nói xong không đợi Lý Dương trả lời thì gác máy, làm cho Lý Dương có chút tò mò, vốn muốn gọi điện lại hỏi cho rõ, ngẫm nghĩ lại lại thôi, đợi tối gặp mặt hỏi cũng không muộn.

Anh rễ đích thân lên tiếng, lần này bất luận thế nào Lý Dương cũng phải đi, cần nói rõ cho bọn người Triệu Vĩnh biết một chút, còn vấn đề chỗ ở của bọn người Triệu Vĩnh nữa, trong phòng khách này thật ra là có, nhưng có những nơi đang tu sữa, bây giờ cũng không thuận tiện ở.

Điều làm Lý Dương không ngờ, hắn vừa nói ra là bị Triệu Vĩnh từ chối.

Tiến độ trang hoàng bên này rất nhanh, bọn họ vì Lý Dương mà trang hoàn những thứ này cho nhanh, đã tới chỗ này, thì ở trong này được rồi, còn có thể thuận tiện làm việc của họ.

Về phần chỗ ở bọn họ không có chút để ý gì, hoàn cảnh gian khổ khắc nghiệt họ còng không sợ, lam sao có thể để ý một vấn đề nhỏ như thế này.

So với chỗ ở mà lúc họ còn huấn luyện, chỗ này có thể xem là thiên đường.

Không lâu, điện thoại Lý Dương lại reo lên, lần này là Vương Giai Giai gọi tới, biết Lý Dương đang ở núi Ngọc Tuyền Vương Giai Giai vội vàng tới, từ nhà tới căn biệt thự mới bên này cũng không tới mười km, ngồi xe một chút là tới.

Vương Giai Giai muốn tới Lý Dương không hề cự tuyệt, đúng lúc giới thiệu bọn người Triệu Vĩnh, sau này những người này ở trong biệt thự mới, nhất định phải cho Vương Giai Giai biết thân phận của bọn họ.

Vừa mới gác điện thoại không được hai phút, chuông điện thoại lại reo lên, theo sau tiếng vang là giọng nói dễ nghe.

Lý Dương lại nhấc điện thoại lên, trên mặt còn có chút kinh ngạc, hôm nay làm sao thế này, điện thoại liên tục reo không ngớt, bình thường điện thoại của hắn nữa ngày cũng không ai gọi.

- Lý Dương, tối nay cậu không bận chứ?

Điện thoại này là của Hà Kiệt gọi, Lý Dương dẫn bọn người Triệu Vĩnh đến biệt thự mới Hà Kiệt không hề đi theo, ở lại hội sở xử lý một số sự việc.

- Xin lỗi anh Kiệt, tối nay tôi thật có chuyện.

Lý Dương lập tức trả lời, Hà Kiệt gọi đến trể, hắn vừa nhận lời Vương Phong, lúc này chỉ có thể nói tiếng xin lỗi với Hà Kiệt.

- Tối có việc, việc vì, có thể dời lại không, qua vài giây, Hà Kiệt mới nói thêm.

-Tôi đã hứa với anh hai Giai Giai rồi, tối cùng anh ấy đi xem hội đấu giá, chuyện này không thể dời lại, nếu như anh có chuyện chúng ta để ngày khác được không?

Lý Dương liền lắc đầu, đây là hành động theo bản năng, bên kia đầu dây Hà Kiệt vốn không thể nhìn thấy được.

- Anh hai Giai Gai, cái thằng Vương Phong đó hả? Hội đấu giá, có phải là hội đấu giá Giao Tây không? Giọng Hà Kiệt tự nhiên lớn lên, trong tiếng nói còn có giọng điệu kinh ngạc.

- Đi đâu vẫn không biết, đến lúc anh ta sẽ đến tìm tôi.

- Tôi biết rồi, anh đi cùng hắn trước đi, tôi đi tìm anh cũng là đi xem hội đấu giá, tối lại chúng ta sẽ liên lạc.

Giọng điệu của Hà Kiệt trở lại bình thường, nói rồi cũng gác máy, nhìn điện thoại, nét mặt Lý Dương toàn vẻ nghi ngờ, Hà Kiệt tìm hắn cũng vì hội đấu giá.

Nghe giọng điệu của Hà Kiệt, hình như cái hội đấu giá y muốn đi cùng một chỗ với chỗ Hà Phong nói, rốt cuộc hội đấu giá gì có thể làm kinh động hai người bọn họ?

Suy nghĩ một hồi, Lý Dương thật sự không nghĩ ra, không cần phải suy nghĩ, dù sao đến tối thì cũng biết, lúc này nghĩ nhiều như vậy cũng không có nghĩ lý gì.

Bên kia Hồ Lỗi cũng không ngừng gọi điện thoại, Lý Dương hơi chú ý chút xíu, hắn đang đặt mua một số tài liệu gì đó, nhưng toàn là từ chuyên ngành, Lý Dương cũng nghe không rõ

Lý Dương đem chuyện hôm tối nói một chút với với Triệu Vĩnh, lúc nói còn tỏa ra có chút ngại ngùng

Hôm nay bọn người Triệu Vĩnh mới lại đây, buổi tối định mời bọn họ dùng cơm, bây giờ xem ra là không được rồi, bữa cơm chỉ có thể dời lại ngày mai.

Triệu Vĩnh đối với chuyện này thật không có chút để ý, bọn họ đến đây là bảo vệ Lý Dương và những đồ vật trong nhà của hắn, là đi làm việc chứ không phải đi chơi, Triệu Vĩnh tuy không phải là quân nhân, nhưng y lại xem công việc này là một nhiệm vụ lâu dài, bây giờ nhiệm vụ đã bắt đầu, công việc mới là chính.

Đối với chuyện ăn uống thường tình, bọn họ hoàn toàn không có chút để ý, nhưng Lý Dương muốn đem sự việc nhỏ này nói cho y biết là lòng y có chút cảm động, chí ít là Lý Dương tôn trọng bọn họ.

Thời gian chầm chậm trôi qua, Lý Dương lấy chìa khóa xe trong nhà giao cho Triệu Vĩnh, có việc gì cần thiết bọn họ có thể tự đi.

Chiếc Lộ Hổ mà Lý Dương đặt mua còn chưa có, hai chiếc xe vừa đến bọn người Triệu Vĩnh đều có thể dùng, không đủ có thể đi mua thêm hai chiếc, bây giờ Lý Dương không thiếu tiền mua xe.

Chiếc chìa khóa xe được Triệu Vĩnh tiện tay đưa cho Lý Dương, tối nay Lý Dương ra ngoài Triệu Khuê và Hải Đông phải đi theo.

Bọn họ cũng đã bắt đầu vào công việc, an toàn của Lý Dương cũng là một trong những công việc của bọn họ, lần ra ngoài này không phải là nơi nguy hiểm gì, hai người đi theo cũng chẳng sao, mấy người còn lại muốn tiếp tục tìm hiểm mọi thứ về biệt thự, làm cho nó thành nơi an toàn nhất.

-o0o-


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.