Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ

Chương 236: Chương 236: Giải thạch (4 ).






- Băng Chủng, là Băng Chủng.

Người xung quanh lại bắt đầu nghị luận, tin Thiệu Ngọc Cường giải ra khối Băng Chủng lập tức truyền khắp cả khu giải thạch. Lý Dương vừa chiếm được ưu thế lại bị Thiệu Ngọc Cường cướp đi. Rất nhiều người cho rằng Băng Chủng mới thật sự là Phỉ Thúy cao cấp .

Rất nhanh, Lý Dương và An Văn Quân cũng nghe được tin này, hai người phản ứng cũng không giống nhau.

Đầu tiên An Văn Quân liếc nhìn phía Thiệu Ngọc Cường một chút, lại ra sức cắn răng. Không phải An Thị không giải ra được Băng Chủng, hôm nay khối nguyên liệu Minh Ngọc lớn nhất kia bây giờ đang ở trong tay bọn họ, đây là một khối cược thạch nhỏ đã lộ ra một phần Băng Chủng Phỉ Thúy, chỉ cần không xui xẻo đến nỗi thua, bên trong sẽ có Phỉ Thúy.

Lý Dương nhẹ nhàng lắc đầu, một ngàn khối nguyên liệu trong buổi bán đấu giá lần này Lý Dương hiểu rõ nhất. Tổng cộng chỉ có ba khối Băng Chủng Phỉ Thúy. Lý Dương đã biết kia nguyên liệu Băng Chủng bị An Thị mất nhiều tiền mua được. Đương nhiên cũng hiểu Thiệu Ngọc Cường đang giải chính là khối nguyên liệu Băng Chủng còn dư lại.

Ba khối Băng Chủng, chia cho ba nhà cũng công bằng, chỉ tiếc hai nhà đó dặt chung vào thì Phỉ Thúy cũng không nhiều bằng khối của Lý Dương này.

Người đã hiểu rõ toàn bộ nội tình như Lý Dương đâu thèm quan tâm việc Thiệu Ngọc Cường đang giải ra Băng Chủng Phỉ Thúy như thế nào.

- Cao Lão, ông hãy giải luôn khối nguyên liệu số 366 đi.

An Văn Quân đột nhiên quay về phía người đang giải thạch là Cao Lão nói một câu, Cao lão kinh ngạc ngẩng đầu lên, sau đó gật đầu.

Cao Lão tuy đang giải thạch, nhưng vẫn luôn chú ý người xung quanh nghị luận những gì. Nếu là ai đó nhà họ Thiệu giải thạch thì An Văn Quân sẽ không làm như vậy. Nhưng là Thiệu Ngọc Cường tự tay đi giải thì rất khó nói. Người trẻ tuổi đều có lòng tranh đua háo thắng, An Văn Quân là tiểu thư nhà giàu có, điều này ông có thể hiểu được.

Sau khi Phỉ Thúy được giải ra ngoài, Cao Lão lại xem xét lại mày máy giải thạch, bên cạnh đã có nhân viên ôm cược thạch số 366 đang đợi, sửa sang lại máy cẩn thận, Cao Lão đặt khối cược thạch đó lên máy giải thạch.

Vì muốn đả kích Thiệu Ngọc Cường, bất đắc dĩ An Văn Quân đã đem khối cược thạch cao cấp nhất ra giải luôn. Hy vọng của An Văn Quân lúc này là khối Phỉ Thúy sau khi giải ra sẽ có giá trị trên chục triệu.

Nhìn thấy nguyên liệu lộ ra Băng Chủng Phỉ Thúy. Người chung quanh thấy bị thu hút cũng tăng lên không ít, bây giờ trận chiến của ba nhà này càng thêm thú vị.

Lúc này Lý Dương đang chăm chú nhìn đường kẻ trên khối cược thạch. Những người xung quanh chạy sang phía An Thị và Thiệu Thị càng lúc càng nhiều. Những người còn lại bên phía Lý Dương trở thành ít nhất.

- Rè…

Lưỡi dao đã xuyên qua toàn bộ khối cược thạch, hai nửa khối cược thạch bị tách ra, chát chúa rơi trên mặt bàn giải thạch.

An Văn Bình bê chậu nước đầy, đổ cả lên một trong hai nửa khối cược thạch trên bàn. Nửa khối này không nhỏ, một chậu nước đổ xuống cũng mới rửa sạch có một nửa những mảnh vụn trong đó.

Nhưng trên mặt cắt của nửa khối này đã lộ ra loại Phỉ Thúy đáng đồng tiền. An Văn Bình kinh ngạc vài giây. Màu sắc của khối Phỉ Thúy này thật khiến người ta mê người.

- A…

Người chung quanh lập tức lớn tiếng kêu lên, Băng Chủng. Bên này Lý Dương cũng giải ra Băng Chủng Phỉ Thúy, có nghĩa là bây giờ cả ba nhà đều đang giải cược thạch cho ra Phỉ Thúy. Chuyện như vậy đừng nói trăm năm khó được gặp, mười năm chắc chắn không thấy được kỳ tích này. Ở khu giải thạch của Bình Châu, ba khối Băng Chủng Phỉ Thúy đồng thời xuất hiện là lần đầu tiên.

Mọi người sôi nổi bàn tán, chỉ trong một phút ngắn ngủn, phần lớn người xem đều biết Lý Dương giải cắt ra khối Băng Chủng Phỉ Thúy. Thậm chí khối Băng Chủng Phỉ Thúy này còn lớn hơn so với khối Băng Chủng của An Thị và Thiệu Thị.

Khối Băng Chủng Phỉ Thúy mà An Thị cắt ra là một khối Phỉ Thúy nhỏ, hơn nữa còn là khối nguyên liệu có giá trị nhất hôm nay, như vậy có tiếp tục cược thắng cũng gọi bình thường .

Thiệu Thị cũng là khối cược thạch loại nhỏ, nhưng lớn hơn An Thị một chút. Và cũng mới chỉ lộ ra có một chút ở mặt cắt. Còn cược thạch của Lý Dương là khối cược thạch lớn. Theo lời đánh giá của người xem, khối cược thạch lớn này còn là một khối cược thạch có biểu hiện bình thường.

An Văn Bình rửa sạch sẻ mặt cắt, từ đó lộ ra một khối Băng Chủng Phỉ Thúy rất lớn, hai mặt đều có, chỉ đánh giá từ biểu hiện trước mắt, khối cược thạch này tuyệt đối là thắng lớn, hai bên mặt cắt đều giống nhau, đủ để chứng minh khối này có Phỉ Thúy cực lớn.

Lý Dương cũng rất hài lòng, đao này hắn hạ từ giữa khối Phỉ Thúy, khối Phỉ Thúy lớn như vậy, Lý Dương không quan tâm hoàn chỉnh hay không hoàn chỉnh nữa. Cho dù chia đôi từ chính giữa, cũng sẽ không ảnh hưởng đối với giá trị cuối cùng, chia làm hai nửa còn có thể tách ra tiến hành bán đấu giá .

Tang Đạt Lạp đứng bên cạnh, sau khi nhìn thấy mặt cắt lộ ra, ánh mắt liền thay đổi, rất là kinh hãi nhìn Lý Dương, khối cược thạch này, khi hắn xem thật ra đánhh giá là nguyên liệu không tốt đích, thế mà được Lý Dương cắt ra Băng Chủng, hơn nữa còn là khối Băng Chủng lớn như vậy.

Tang Đạt Lạp vẫn luôn chú ý Lý Dương, tài nghệ đánh cược thạch của Tang Đạt Lạp không bằng Lý Dương và Thiệu Ngọc Cường, nhưng hắn đánh giá năng lực thì tuyệt đối giỏi hơn Lý Dương. Hắn chú ý từ lúc Lý Dương ôm khối cược thạch này ra vẻ mặt rất bình tĩnh, trừ lúc thấy Phỉ Thúy lộ ra từ mặt cắt, tuyệt nhiên không có những dao động khác.

Điều này cũng có thể nói, Lý Dương đã có thể đoán ra bên trong có Phỉ Thúy tốt, cho nên mới không có vẻ vui mừng như vậy.

Tang Đạt Lạp lúc này mới phát hiện, vừa rồi hắn đối khinh thị Lý Dương là sai lầm, chỉ từ năng lực mà nói, người trẻ tuổi trước mắt tên Lý Dương này tuyệt đối mạnh hơn so với hắn, ngay cả so với Thiệu Ngọc Cường cũng mạnh hơn một chút. Tin đồn Lý Dương có thể thắng Thiệu Ngọc Cường cũng không phải là không có căn cứ.

Nhìn Lý Dương, Tang Đạt Lạp yên lặng gật đầu, từ từ đi trở về bên cạnh máy giải thạch của mình, nhưng khi Tang Đạt Lạp trở về cũng không giải thạch, mà đang kia cúi đầu tự vấn gì đó.

Bên kia, Thiệu Ngọc Cường đang giải thạch cũng chợt dừng lại đó, kinh ngạc quay đầu lại nhìn về phía Lý Dương.

Lúc này rốt cục hắn có thể xác định, khối cược thạch số 605 chính là bị Lý Dương cướp đi, hôm nay một ngàn khối cược thạch trong buổi bán đấu giá, chỉ có khối cược thạch số 605 là cược thạch mang những nét đặc thù, cái này là đặc thù độc nhất vô nhị.

Thiệu Ngọc Cường hít một hơi thật sâu, trong mắt lóe lên tia thù địch sâu sắc.

Chỉ hơn mười phút là có thể sánh với hơn ngàn khối cược thạch, năng lực này tuyệt đối mạnh hơn so với hắn nhiều. Lần này Thiệu Ngọc Cường chỉ có thể hoài nghi, cả bốn khối cược thạch đều thắng lớn, không biết Lý Dương làm trò gì bên trong. Có đánh chết hắn cũng sẽ không tin chuyện đang xảy ra.

Điều này không phải chỉ là chuyện khiến Thiệu Ngọc Cường coi trọng, trong hơn mười ngàn cược thạch có thể tìm ra cược thạch tốt nhất, đủ chứng minh năng lực Lý Dương đúng là mạnh hơn so với hắn, như thế, còn khiến Thiệu Ngọc Cường lo lắng.

Khiến Thiệu Ngọc Cường ghét nhất chính là rõ ràng từ đầu Lý Dương đã để ý khối cược thạch số, nhưng vẫn yên lặng không ra giá, nào ngờ đến mười giây cuối cùng giá của mình cũng không thể khiến Lý Dương ra mặt, cuối cùng cướp khối nguyên liệu số 605 trong tay mình, thái độ này thật khiến Thiệu Ngọc Cường có chút lo sợ.

Có năng lực, lại có tâm lý vững vàng, loại đối thủ này mới là đáng sợ nhất .

Lúc này tâm trạng Thiệu Ngọc Cường có chút rối loạn, cau mày nhìn cược thạch trước mặt, cuối cùng khẽ thở dài một tiếng, trả vị trí cho chuyên gia cược thạch, xoay người rời khỏi khu giải thạch.

Thái độ kỳ lạ của Thiệu Ngọc Cường không chỉ khiến có người xung quanh thất kinh, ngay cả người của chính công ty Thiệu Thị đều không hiểu chuyện gì xảy ra.

Chỉ có mình Thiệu Ngọc Cường hiểu, hôm nay hắn hoàn toàn bị đánh bại bởi Lý Dương. Từ lúc Lý Dương cướp đi khối cược thạch số 605 trong buổi đấu giá, hắn đã thua. Hắn phải đi về lẳng lặng mà suy nghĩ một chút, trước đây phán đoán của hắn về Lý Dương cũng không hoàn toàn chính xác, cũng có thể nói Thiệu Ngọc Cường cho là mình đánh giá thấp đối thủ.

Nhưng nếu Lý Dương biết những ý nghĩ này của Thiệu Ngọc Cường, nhất định sẽ cười đến đau bụng, cười không dậy nổi.

Cho nên hắn không lộ mặt, là sợ sau khi lộ mặt, đánh động giá tiền khối cược thạch này, sẽ khiến nhiều người chú ý tới khối nguyên liệu này hơn, lúc trước hắn cũng không biết là Thiệu Ngọc Cường cũng chú ý khối cược thạch này, càng không biết giá cũng là Thiệu Ngọc Cường thử dò xét.

Có một chuyện Thiệu Ngọc Cường mà biết chỉ sợ cũng phải khóc. Nếu không có ba mươi giây cuối cùng hắn cho mình thông minh hai lần nói giá, có lẽ Lý Dương đã không ra giá cao như vậy. Và khối nguyên liệu này đã bán cho Thiệu Ngọc Cường với giá tám mươi vạn.

Chỉ tiếc hắn cho rằng mình thông minh, khiến cho Lý Dương biết được giá trị của khối Phỉ Thúy bên trong nên thấy căng thẳng. Cuối cùng lại tăng giá thêm gấp đôi, và cướp được khối nguyên liệu này từ tay Thiệu Ngọc Cường về tay mình.

Thiệu Ngọc Cường thông minh quá sẽ bị sự thông minh hại, đáng thương cho hắn, lúc này còn tưởng rằng Lý Dương hoàn toàn nhìn thấu tâm tư của hắn, chạy đi suy nghĩ cách đối phó với Lý Dương, chứ không hề biết suy nghĩ của hắn quá cao siêu, không thực tế chút nào.

Thiệu Ngọc Cường đi rồi, những người khác của Thiệu Thị cũng trừng mắt ở lại, cuối cùng dưới sự dẫn dắt của một chuyên gia cược thạch, tất cả đều rời đi. Một khi đã không còn chú nhân, bọn họ cũng không cần thiết tiếp tục ở lại chỗ này.

Trong nháy mắt ba nhà đã có một nhà sụp đổ, người xung quanh bàn luận lớn tiếng hơn, Lý Dương vừa giải ra Băng Chủng, Thiệu Ngọc Cường liền đi, lý do cũng quá rõ ràng .

Trong phút chốc, danh tiếng của Lý Dương lên cao nhất, Thiệu Thị rời đi, những người còn lại cũng nhìn sang phía An Thị, đoán xem An Thị có thể cầm cự trong bao lâu .

Lúc này An Văn Quân đang nhìn Cao Lão giải thạch một cách lo lắng, khối cược thạch này giá trị đến hơn một triệu, cũng không phải cô không chú tâm.

Thiệu Ngọc Cường rời đi khiến An Văn Quân thở phào nhẹ nhỏm, cô cũng không hiểu tai sao Thiệu Ngọc Cường không để ý danh tiếng lại đột nhiên rời đi. Nhưng với cô mà nói thì đây là chuyện tốt, Thiệu Ngọc Cường mới là đối thủ lớn nhất của cô hôm nay, Lý Dương là cố vấn cược thạch của An Thị, dù sao cũng dễ nói.

Cao Lão cắt xong nhát dao thứ nhất, An Văn Quân thở phào nhẹ nhõm, theo trước mắt mà nói khối nguyên liệu đắt nhất hôm nay vẫn còn tiếp tục cược thắng, thu hồi tiền vốn là hy vọng rất lớn.

Đối với việc Thiệu Ngọc Cường đột nhiên rời đi Lý Dương chỉ là có chút kinh ngạc, cũng không suy nghĩ nhiều như vậy, trong tay hắn còn dư lại mười mấy khối cược thạch muốn giải, cũng không có thời gian đi chú tâm đến những chuyện nhàm chán khác.

Khối Phỉ Thúy trong tay này, Lý Dương đã cắt ra một nửa, lộ ra lớp Phỉ Thúy bên trong thật dầy, người xung quanh cũng chỉ vào bên trong khối Phỉ Thúy lớn tiếng bàn luận, khối Phỉ Thúy có giá trị lớn đến như vậy rất ít người nhìn thấy.

Thời gian chầm chậm trôi qua, nửa khối Phỉ Thúy của Lý Dương cũng đã giải ra. Khối cược thạch số 366, Cao Lão cũng đã giải xong toàn bộ.

Tính toán giá trị khối Phỉ Thúy này, trên mặt An Văn Quân lộ ra một tia ảm đạm, khối Phỉ Thúy này An Thị sẽ không kiếm ra tiền, sợ rằng còn có thể lỗ một chút. Nhưng điểm này An Thị không đặc biệt quan tâm, có thể có được khối Băng Chủng thế này, lỗ chút tiền này vẫn có thể chấp nhận.

-o0o-


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.