Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ

Chương 207: Chương 207: Đều tăng.






Lúc Cố lão bán Can Thanh Chủng Phỉ Thúy, những khối đổ thạch khác cũng được đặt lên. Vị trí được nhường lại cho Tư Mã Lâm, Cố lão dù sao tuổi tác cũng lớn rồi, không thể giải thạch liên tục trong thời gian dài được.

Tư Mã Lâm lấy từ trong khuôn ra một khối đổ thạch, đây là một khối toàn là mao liêu. Tư Mã Lâm hôm nay tuyển chọn ra ba khối nguyên thạch. Giá trị của ba khối đổ thạch này so với năm khối của Vương Hạo Dân thì còn hơn nhiều.

Tư Mã Lâm lúc đưa nguyên thạch lên trên máy, giống hệt như Lý Dương rất nhanh đưa một đao chém xuống. Lúc này người vây quanh hai máy giải thạch của bọn họ cũng không sai biệt lắm lên tới 20 người rồi. Liên tục đổ trướng ra hai khối Can Thanh Chủng, làm cho nhiều người có hứng thú với nơi này.

Bên Lý Dương, Vương Hạo Dân lúc này hai tay rất ổn, khối đổ thạch được hắn cắt hoàn chỉnh xuống, phỉ thúy bên trong lộ ra càng ngày càng nhiều hơn. Ngay cả mọi người vây xem chung quanh cũng dùng ánh mắt ước ao nhìn Vương Hạo Dân. Nếu khối Can Thanh Chủng này có thể lớn hơn nữa thì giá trị sẽ cao hơn nhiều.

Sau năm sáu phút, khối phỉ thúy này cuối cùng cũng được Vương Hạo Dân giải ra rồi. Nhìn khối bảo ngọc xanh biếc trong tay, Vương Hạo Dân nhếch miệng cười ngây ngô.

-Tăng, tăng.

Vương Hạo Dân còn chưa kịp buông phỉ thúy trong tay, chung quanh đã không ít người chạy tới vây chung quanh Tư Mã Lâm. Vận khí của Tư Mã Lâm rõ ràng là muốn tốt hơn của Vương Hạo Dân rất nhiều. Khối đổ thạch hắn đang giải ra chính là một khối đổ thạch biểu hiện tốt nhất trong ba khối. Một đao chém xuống đã lộ ra phỉ thúy loại kim ti bên trong.

So sánh với Can Thanh Chủng, những người thu mua phỉ thúy có hứng thú với Kim Ti Chủng nhiều hơn một chút.

Bọn họ đều là người của công ty châu báu, những công ty châu báu lớn đều thiếu nguyên liệu phỉ thúy cao cấp rất nhiều. Càng cao cấp thì càng thiếu, trung thấp thì lại không khan hiếm tới như vậy. Chủ yếu là công ti lớn thì đều có chuyên gia đổ thạch của mình. Hàng năm có thể tuyển chọn ra được không ít phỉ thúy loại trung và thấp.

Còn có, rất nhiều công ty châu báu thả quyền cho công ty con của mình, giống như Lý Dương ở An Thị Minh Dương vậy. Bọn họ có quyền lợi thua mua nguyên liệu phỉ thúy thấp, trong một mức nhất định nào đó có thể làm giảm bớt được áp lực nguyên liệu cho công ty.

-Tư Mã Lâm, chúc mừng cậu, tăng rồi.

Trịnh Khải Đạt hưng phấn hét to một tiếng, phảng phất như hắn cũng đổ tăng vậy. Trương Vĩ cùng Vương Hạo Dân có chút ước ao nhìn sang bên đó, tiếp tục giải khối mao liêu ở trước mặt mình.

-Ông chủ này…

-Không bán, chờ khi giải ra hết sẽ quyết định. Phía sau là khóa hay trướng là chuyện của tôi.

Bên cạnh vừa có người mở miệng, Tư Mã Lâm đã cấp tốc khoát tay. Trên mặt hắn lúc này vô cùng hưng phấn, từ biểu hiện ở mặt phẳng cắt xem ra khối mao liêu này có thể trướng rồi, còn có thể đại trướng nữa. Tư Mã Lâm giải trướng đổ thạch cũng không ít, nhưng số lần đại trướng lại không nhiều. Ngoại trừ lần trước ở Trịnh Châu cùng Lý Dương, Trịnh Khải Đạt ra, thì đây có thể là lần đại trướng thứ hai của hắn.

Người chung quanh nhất thời không nói gì nữa, có vài người chơi thích giải hết toàn bộ đổ thạch ra.

Liên tục hai khối trướng, Tư Mã Lâm và Trịnh Khải Đạt dường như càng thêm sức mạnh rồi. Lúc này bắt đầu giải phỉ thúy loại kim ti ở bên trong ra.

Hô.

Vương Hạo Dân thật dài phun một ngụm trọc khí. Khối phỉ thúy kiền thanh dương lục đã được hắn giải ra toàn bộ rồi, giá trị chừng hơn 120 vạn. Một khối đổ thạch còn lại chỉ cần không khóa, hắn sẽ không lỗ tiền rồi.

-Hạo Dân, cậu nghỉ ngơi một chút đi, tiếp theo để tôi tới.

Trương Vĩ lần thứ hai ôm đổ thạch của mình tiến tới, nhẹ giọng nói một câu với Vương Hạo Dân. Vương Hạo Dân lần này không có cự tuyệt, ngay từ đầu đều là hắn liên tục giải thạch, hiện giờ đúng là có chút mệt mỏi rồi.

Trương Vĩ mang tới một khối đổ thạch lộ ra mặt phẳng bên trong. Cái mặt phẳng này có Kim Ti Chủng, cũng có màu lục là chính. Trương Vĩ đã dùng 300 vạn mua khối đổ thạch này, một khối này đã chiếm tới phân nửa số tiền của hắn rồi.

Thấy biểu hiện của khối đổ thạch Trương Vĩ cầm ra, những người vây xem Tư Mã Lâm lại chạy lại máy giải thạch này. Mấy người bạn, đồng thời giải ra phỉ thúy loại kim ti, chuyện như vậy cũng không nhiều.

Trương Vĩ trước khi hạ đao có một chút do dự, lôi tay Lý Dương đang ở bên cạnh, nhỏ giọng nói rằng:

-Lý lão đệ, một đao này cậu giúp ta cắt được không?

Lý Dương hơi sửng sốt, kinh ngạc nhìn Trương Vĩ, trong chốc lát lộ ra một tia cười khổ tiến tới.

Trương Vĩ có chút xấu hổ gãi gãi đầu, Trương Vĩ người này không ngờ lại không có lòng tin rồi. Thấy Lý Dương cắt trướng cho Vương Hạo dân đã nghĩ muốn mượn vận khí của Lý Dương cắt dùm hắn một đao, chuyện này làm cho Lý Dương có chút dở khóc dở cười.

Trong mắt Lý Dương, những đổ thạch này mặc kệ là ai cắt đều không cải biến được kết quả bên trong. Cho dù là hắn, khóa chính là khóa, trướng chính là trướng. Lý Dương cũng không thể biến ra phỉ thúy bên trong đổ thạch, hay có năng lực trộm đi phỉ thúy bên trong đó.

Nhưng mà trong mắt đám người Trương Vĩ thì là không giống rồi, dù sao trên thế giới này cũng chỉ có một mình Lý Dương quái thai nhìn thấu đổ thạch. Đổ thạch trước khi mở ra, bọn họ đều tin tưởng vô cùng vào vận khí, tin tưởng một người may mắn sẽ mang tới vận may cho mình.

Chút tin tưởng ấy cũng không chỉ Lý Dương, thấy Lý Dương đứng ở trên vị trí giải thạch, người chung quanh vây xem cũng gật đầu. Lý Dương vận khí so với đám bạn thì tốt hơn nhiều, để cho Lý Dương hỗ trợ giải thạch cũng không phải là tuyển chọn sai.

Đổ thạch đã lộ ra mặt phẳng cắt bên trong thì cắt dễ dàng hơn nhiều. Lý Dương đúng vào vị trí, nắm chặt thiết đao trực tiếp cắt xuống dưới. Thanh âm của hai máy giải thạch đồng thời vang lên. Hai bên đồng thời giải ra phỉ thúy loại kim ti, tin tức này truyền ra làm vài người tiếp tục tiến tới.

Sau mười phút, Tư Mã Lâm cùng Lý Dương hai người một trước một sau truyền tới hai thanh âm “Rầm” thật lớn, hai người đều dùng đao cắt đứt khối đổ thạch.

Trương Vĩ vội vàng đi lên phía trước, tỉ mỉ kiểm tra mặt phẳng cắt của Lý Dương. Trương Vĩ lúc này mới là người có tâm tình khẩn trương nhất, dù sao khối đổ thạch này là hắn dùng tiền mua tới.

Sau vài giây, trên mặt Trương Vĩ hiện lên dáng cười hưng phấn, dùng sức vỗ vỗ vào bàn đặt máy giải thạch.

-Tăng, tăng, Lý lão đệ, tôi biết ngay mà, giao cho chú em thế nào cũng được chắc.

Thanh âm Trương Vĩ vừa kêu lên, trên mặt Vương Hạo Dân cũng tràn đầy nét cười. Bên phía của Tư Mã Lâm cũng không khác nhiều lắm, kết quả của hai bên đều như nhau, một đao trướng.

Vừa là bạn bè, đồng thời cắt ra Kim Ti Chủng, lại cùng đổ tăng, cục diện như vậy cũng không được thấy nhiều lắm. Hiện giờ chung quanh hai cái máy giải thạch của đám người Lý Dương đã xuất hiện số người xem tối đa ở đây rồi.

-Trương tổng, còn lại anh tới chứ.

Lý Dương nhượng lại vị trí đi ra ngoài, Trương Vĩ liên tục nói lời cảm tạ rồi đúng lên trên vị trí giải thạch. Lý Dương chỉ có thể bất đắc dĩ lắc đầu, tất cả những cái này không có quan hệ gì với hắn cả. Nhưng là đám người Trương Vĩ tuyệt đối mê tín này sẽ không tin vào sự thật hiển nhiên này.

Khối mao liêu của Trương Vĩ chỉ có một nửa, cho nên giải ra nhanh hơn của Tư Mã Lâm cũng không ít. Không mất nửa giờ, khối phỉ thúy bên trong đã được đào ra rồi.

-Ông chủ, ta ra 220 vạn mua khối Kim Ti Chủng Phỉ Thúy của ngài.

Chung quanh lập tức có người ra giá, đây là giá lúc đầu, những người bên cạnh đã bắt đầu cạnh tranh giá.

230 vạn, 240 vạn, khối phỉ thúy của Trương Vĩ mỗi lần tăng giá cũng vượt quá 10 vạn rồi. Cuối cùng có người hô lên tới 280 vạn, lúc này mới không có ai tiếp tục cạnh tranh nữa. 280 vạn đối với loại kim ti đã là đắt rồi.

Trên mặt Trương Vĩ hiện lên một chút do dự, khối Kim Ti Chủng chỉnh thể mà lần trước Lý Dương bán cho bọn họ vẫn còn. Hơn nữa khối của Lý Dương để cho bọn họ sử dụng cũng rất lâu mới tiêu hao hết. Bây giờ còn thặng dư lại rất nhiều, tiếp tục lưu lại cũng cảm thấy có chút bất lực.

Huống chi ngay từ đầu Trương Vĩ chọn khối đổ thạch này cũng muốn nhìn xem có thể đổ trướng tiếp tục hay không, lúc đó cũng không có ý muốn lưu lại.

Cắn răng, Trương Vĩ đột nhiên nói rằng:

-280 vạn, bán.

Tiếp nhận chi phiếu tiền mặt, Trương Vĩ có chút cảm thán, trước đây hắn chưa từng nghĩ tới có lúc mình bán ra phỉ thúy loại kim ti này. Lúc gặp phải Lý Dương, cuộc sống của hắn đã chậm rãi cải biến đi nhiều rồi.

-Lý lão đệ, một khối cuối cùng này, cậu cũng giúp ta cắt đi.

Trương Vĩ ở bên này đang giao dịch. Vương Hạo Dân đã kích động mang khối đổ thạch cuối cùng của hắn ra ngoài. Hắn vừa mang ra máy giải thạch vừa nói với Lý Dương. Vương Hạo Dân nhìn Lý Dương giống như nhìn bảo bối vậy.

-Vương tổng, anh phải tin tưởng vào chính mình chứ.

Lý Dương ngây người một chút, lần nữa cười khổ, hắn giúp Vương Hạo Dân một đao để khôi phục lại lòng tự tin của mình. Không ngờ được một đao này đã làm cho mọi người coi hắn là ngôi sao may mắn rồi. Đây không phải là mục đích ban đầu của Lý Dương.

-Hắc hắc, tôi tin tưởng vào cậu, cậu yên tâm đi, vô luận kết quả thế nào. Ngày hôm nay tôi cùng lão Trương cũng thiết yến cậu một bữa ở nhà hàng tốt nhất Phật Sơn này.

Vương Hạo Dân vỗ vỗ ngực lớn tiếng đảm bảo, Trương Vĩ cũng ở bên cạnh gật đầu theo. Khối đổ thạch này đã làm cho tài chính của hắn gần như lấp đầy lại toàn bộ rồi, lúc này hắn đang nhếch miệng cười cười.

-Được rồi.

Lý Dương bất đắc dĩ phải đứng lên trên vị trí giải thạch lần nữa. Mọi người chung quanh vừa tới cũng hỏi được chuyện vừa mới xảy ra. Tới khi biết được chuyện liền kinh ngạc nhìn Lý Dương, không nghĩ được thanh niên này lại có vận khí tốt tới như vậy.

Khối đổ thạch cuối cùng của Vương Hạo Dân khẳng định là trướng rồi, bên trong cũng là Kim Ti Chủng, màu sắc cũng không có tốt như của Trương Vĩ. Nhưng dù sao cũng là Kim Ti Chủng Phỉ Thúy, giá trị cũng ngoài trăm vạn rồi, nếu cạnh tranh lớn mà nói, không chừng còn có thể bán được 150 vạn.

Lý Dương đã biết được kết quả của khối đổ thạch phía trước mặt này, hình ảnh cũng in vào trong lòng rồi. Trong tình huống không thể nào phá hư được phỉ thúy bên trong khối đổ thạch, Lý Dương tùy ý chọn một đường, lập tức cắt xuống dưới.

Chi chi.

Nhìn chuyển động của vòng quay, Vương Hạo Dân tâm trạng lại khẩn trương. Hắn có lòng tin rất lớn với Lý Dương, nhưng lại không đủ lòng tin với mình, rất sợ khối đổ thạch này lại cắt khóa đi.

Lúc máy cắt kim loại cắt được một nửa, Kim Ti Chủng của Tư Mã Lâm cũng được giải ra rồi. Khối Kim Ti Chủng của Trương Vĩ giải ra cũng không giữ lại, cho nên Tư Mã Lâm trực tiếp không hỏi bọn hắn có cần không. Hắn bán ra ngoài 350 vạn, một khối phỉ thúy này đã làm cho tài chính của Tư Mã Lâm hôm nay gần như trở lại hoàn chỉnh, hơn nữa còn có một lần đại tăng. Trên mặt của Tư Mã Lâm lúc này cũng cười rất vui vẻ.

Liên tục hai khối Kim Ti Chủng không tồi, đủ để cho người chung quanh vây xem ngày một nhiều hơn. Rất nhiều người tới muộn lúc này có chút hối hận. Trong nháy mắt nguyên liệu tốt giá mấy trăm vạn biến thành của người khác rồi.

Tư Mã Lâm nhượng lại vị trí, Trịnh Khải Đạt khẩn cấp đứng dậy. Trịnh Khải Đạt giống như Cố lão hôm nay mua hai khối đổ thạch. Nhưng mà hai khối của hắn đắt hơn của Cố lão không ít, hơn nữa phẩm chất cũng tốt hơn.

-o0o-

:73: :73: Mọi người vào đây (http://4vn/forum/showthread.php?79511--Goi-Cac-Manh-Thuong-Quan-ung-ho-tai-tro-Share-Truyen) ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào :99: :99:


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.