Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ

Chương 202: Chương 202: Chọn nguyên thạch.






-Hoàng Lê Bì Xác có bề ngoài giống như hoàng lê (lê vàng) đã thành thục, hơi có chút trong suốt, nếu như trên bì xác có nửa điểm màu lục, khả năng đổ tăng là cực cao, là biểu hiện của một loại đổ thạch cao cấp.

Lý Dương vừa nhìn thấy khối đổ thạch hoàng lê bì xác này mặt ngoài có điểm lục, biểu hiện vô cùng tốt. Ở bên trong đích xác là có một khối phỉ thúy loại băng không tồi chút nào, màu lục vô cùng đẹp mắt. Nhưng chỉ tiếc là phi thúy bên trong có chút xẻ tà, một khối đổ thạch mao liêu vô cùng tốt như vậy nhưng bên trong lại có chút ngoài ý muốn.

Nhưng mà nếu phỉ thúy loại băng bên trong mà được giải ra, cũng có thể trị giá tới một hai trăm vạn, bên trong dù sao cũng là Băng Chủng Phỉ Thúy.

Một khối đổ thạch mao liêu màu lục khác chính là khối thiết sa bì. Thiết sa bì ở các nơi đều có, số lượng chỉ là hơi ít một chút, loại nguyên thạch này không thể nói rõ là thật xấu, nhưng là một loại nguyên thạch rất bình thường.

Khối thiết sa bì này lại thuộc về một loại đặc biệt, bên trong có một khối Phù Dung Chủng Phỉ Thúy thật to, còn có cả Hoàng Dương Lục nữa. Giá trị của phỉ thúy bên trong khối thiết sa bì này so với Băng Chủng Phỉ Thúy trong hoàng lê bì xác kia còn muốn cao hơn rất nhiều.

Ngoại trừ hai khối này, trong hơn 200 khối đổ thạch này cũng có hơn mười khối chứa phỉ thúy. Chỉ khác là biểu hiện không thể so được với hai khối kia thôi.

-Lão Cát, ông bán hai khối này thế nào.

Lý Dương đang do dự, Vương Hạo Dân ở bên kia đã tới hỏi giá trước rồi. Vài người đều buông tha quan sát nguyên thạch, tất cả đều tập trung vào hai khối đổ thạch mà Vương Hạo Dân đã chọn.

Chỉ một chút thời gian, mọi người tối đa chỉ coi trọng vài khối đổ thạch mà thôi. Vương Hạo Dân không ngờ đã chọn được hai khối, làm mọi người rất ngoài ý muốn.

Lão Cát đi qua, Trương Vĩ cùng Tư Mã Lâm cũng đi qua. Vương Hạo Dân ngẩng đầu nhìn Lý Dương, kỳ thực hắn muốn Lý Dương có thể đi qua giúp hắn.

Lý Dương quay đầu lại nhìn hai khối đổ thạch mao liêu trong đèn mờ, đứng dậy đi tới bên cạnh Vương Hạo Dân.

Lý Dương tới, Trương Vĩ cùng Trịnh Khải Đạt đang nhìn ngó khối đổ thạch của Vương Hạo Dân cũng tự giác tránh né ra.

Lão Cát kinh ngạc nhìn thoáng qua Lý Dương, rồi cúi đầu nhìn hai khối đổ thạch mao liêu mà Vương Hạo Dân đã chọn nhẹ giọng nói:

-Khối lớn 70 vạn, khối nhỏ 30 vạn.

70 vạn, 30 vạn, hai khối đổ thạch này mất cả trăm vạn rồi. Lý Dương còn chưa nhìn khối nguyên thạch này đã bị giá cả làm cho hoảng sợ. Lúc ở Nam Dương đổ thạch có giá cả mười vạn cũng phi thường ít. Mà ở chỗ này, Vương Hạo Dân tùy tiện chọn ra hai khối đã tới 100 vạn rồi.

-Lão Cát, đều là bạn bè với nhau, sao bán đắt như thế?

Vương Hạo Dân dường như cũng bị cái giá này dọa rồi, cười khổ lắc đầu. Trên mặt lão Cát không ngờ cũng lộ ra một chút khổ sáp.

-Ông chủ Vương, ta cũng không có biện pháp, người ta dạo này đổ tăng nhiều quá. Chúng tôi chỉ có thể tăng giá theo thôi, đây là giá hiện tại, cứ qua vài ngày lại có một người có thể đổ tăng được.

Lão Cát vừa nói vừa lắc đầu, lão Cát không phải là thương nhân của chợ đồ ngọc. Hắn chuyên kinh doanh đổ thạch. Cái nhà kho này của lão Cát, chỉ có một cái nhà kho nguyên thạch thuộc về hắn, còn hai gian nhà kho khác đều bị thuê cả rồi. Chủ yếu là bởi vì tài chính không đủ, giới đổ thạch hàng năm dâng lên. Nguyên bản tài chính của hắn vốn có thể chứa đầy ba nhà kho, nhưng hiện giờ ngay cả một nhà kho cũng không đầy được rồi.

-Lý lão đệ, chú em xem hai khối này thế nào?

Vương Hạo Dân lắc đầu, không hỏi lão Cát nữa, lão Cát nói là tình hình thực tế. Giới đổ thạch đích xác hàng năm đều lên giá, nhưng mà một trăm vạn hai khối đổ thạch quả có chút đắt rồi.

Lý Dương ngồi xổm xuống quan sát tỉ mỉ hai khối đổ thạch mà Vương Hạo Dân đã chọn. Hai khối đổ thạch này biểu hiện cũng không tồi lắm, thảo nào lão Cát đưa ra giá cao như vậy.

Hai khối này đều là bạch diêm sa bì nặng hơn 20kg. Khối lớn hơn chính là đổ thạch có vỏ ngoài pha tạp.

Khối đổ thạch có vỏ ngoài hơi pha tạp có một mặt nhỏ, lộ ra chút sương trắng. Từ sương trắng mà nhìn xem thì biểu hiện của khối đổ thạch này cũng không tệ lắm, cho nên mới nói đắt tới 70 vạn.

Vỏ ngoài của khối đổ thạch này có Đắc Nãi Tạp, Đắc Nãi Tạp này là một loại thực vật của Myanmar, loại thực vật này có khả năng sinh ra phấn Đắc Nãi Tạp. Người Myanmar rất thích thoa phấn này lên trên mặt, đặc biệt là nữ nhân cùng trẻ con càng thích chơi thứ này.

Vỏ cây Đắc Nãi Tạp phi thường thô ráp, còn có chứa các vết lấm tấm. Đổ thạch Đắc Nãi Tạp bì xác có mặt ngoài giống như vỏ cây xấu xí này. Nhưng cũng không nên ngại nó xấu xí, đổ thạch như vậy thế nhưng lại là một loại đổ thạch khó có thể kiếm được. Chủ yếu tới từ cửa khẩu Đại Mã Khảm, Mạc Cách Điệp. Đổ thạch như vậy so với Bạch Da Sa Bì còn mạnh hơn một chút.

Trong thời gian ngắn như vậy, Vương Hạo Dân lấy được hai khói đổ thạch như vậy cũng làm cho người khác giật mình. Trong hoàn cảnh thiên hôn địa ám như thế này dùng đèn pin quả thực không thể nhìn thấy rõ bì xác của các loại đổ thạch.

Nhưng mà lúc này mọi người càng quan tâm tới Lý Dương, muốn nghe một chút đánh giá của Lý Dương đối với hai khối đổ thạch này. Nguyên thạch biểu hiện cho dù tốt, phỉ thúy bên trong có hay không cũng là một vấn đề, nếu không chỉ có thể là một tảng đá. Chỉ giải ra phỉ thúy bên trong, mới có thể biến thành hàng phỉ thúy chân chính, trở thành ngọc thạch.

Lý Dương cầm lấy đèn pin tỉ mỉ quan sát khối đổ thạch Đắc Nãi Tạp, trên tay đã phát động năng lực đặc thù.

Trong tình huống hôn ám này, đừng nói là nhãn lực Lý Dương bình thường, cho dù là nhãn lực tốt tới mấy cũng không thể tỉ mỉ quan sát được khối đổ thạch này.

Khối đổ thạch Đắc Nãi Tạp bì xác này bên trong quả thực có phỉ thúy, nhưng cũng còn xa mới tới bảy mươi vạn. Phỉ thúy bên trong chỉ có hơn 20 vạn mà thôi. Bảy mươi vạn mà mua, khẳng định sẽ lỗ không ít. Nhưng thật ra khối đổ thạch bạch diêm sa bì biểu hiện cũng không tệ lắm, phỉ thúy bên trong có giá trị 30 vạn, chỉ tiếc chào giá quá cao, mua xuống cũng không có lợi nhuận gì cả.

Sau khi xem xong, Lý Dương nhẹ nhàng lắc đầu, cho dù để cho ông chủ chiếm tiện nghi một chút, mua hai khối đổ thạch này cũng không có lời, nhưng cũng không thể lỗ tới phân nửa tiền được.

-Lý lão đệ, chú em không xem trọng nó sao?

Vương Hạo Dân kinh ngạc hỏi một câu, vừa rồi hắn ngồi xổm xuống trong đống đổ thạch, vừa mới nhìn đã thấy được hai khối đổ thạch Đắc Nãi Tạp bì xác này rồi. Lúc nhìn thấy khối này Vương Hạo Dân còn kinh ngạc một hồi. Đổ thạch có biểu hiện tốt như vậy cũng rất khó gặp. Hắn vừa mới tới đây thì gặp phải, ngay cả Vương Hạo Dân cũng cho rằng lúc này trời đang giúp hắn, nhất định có thể đổ trướng được vài lần trở đi.

-Cảm giác có chút không giống, hai khối đổ thạch này biểu hiện cũng không nhiều lắm. Vừa nhìn có thể làm cho rất kích động, thế nhưng nhìn kỹ thì phát hiện ra nó cũng bình thường, giá thấp còn có thể chơi được, giá cao như vậy, tôi không xem trọng.

Lý Dương đứng dậy lắc đầu, năng lực đặc thù của hắn còn chưa có biến mất. Hắn thuận tiện quét bên ngoài một vòng, bao phủ đống đổ thạch bên cạnh Vương Hạo Dân.

Không thể không nói, Bình Châu so với Nam Dương thì hơn rất nhiều. Chỉ là một nhà kho nguyên thạch bình thường, so với chợ Nam Dương thì còn tốt hơn rất nhiều. Tại toàn bộ chợ Nam Dương, đổ thạch có bạch diêm sa bì cũng không thấy được nhiều. Mà ở nơi này, chỉ cần trong một đống đã thấy được ba khối, còn không tính khối mà Vương Hạo Dân đã lấy ra.

Mặt khác, đổ thạch mang theo trứng muối càng nhiều hưn. Giá trị của đống đổ thạch trước mặt này có thể so với giá trị của một quầy hàng ở Nam Dương.

Vương Hạo Dân có chút do dự, nhưng nghĩ tới thực lực của Lý Dương, cuối cùng cũng nhụt chí, cười khổ lắc đầu nói:

-Quên đi, ta tìm cái khác.

Biểu hiện này của Vương Hạo Dân làm lão Cát có chút kinh ngạc. Hắn cùng những người khác đều cho rằng Lý Dương cùng đám người Ngô Hiểu Ly chỉ là đi cùng, tài xế hoặc là trợ lý các loại… Nhưng không nghĩ tới Vương Hạo Dân lại nghe theo ý kiến của thanh niên tên Lý Dương này. Làm cho lão cát kinh ngạc nhất chính là, vô luận là Tư Mã Lâm hay Trương Vĩ tất cả đều có một dạng đương nhiên cả.

Có thể xuất hiện tình huống như vậy, chỉ có thể chứng minh năng lực đổ thạch của người thanh niên kia mạnh hơn bọn họ. Trương Vĩ cùng Tư Mã Lâm còn chưa xứng là cao thủ, nhưng đề đã chơi đổ thạch nhiều năm rồi. Đặc biệt là Trương Vĩ, kinh doanh cửa hàng đồ ngọc, chơi đổ thạch cũng đã có 20 năm. Người như vậy không ngờ còn nghe lời tin tưởng một người trẻ tuổi như vậy sao?

-Ông chủ Vương, ông xác định không mua hai khối nguyên thạch này phải không. Đổ thạch Đắc Nãi Tạp bì xác là từ đại hội giao dịch nguyên thạch lấy ra đó. Nó là một trong những khối nguyên thạch không có nhiều lắm, khẳng định là có thể tiến vào khu ám tiêu được rồi.

Lão Cát tuy rằng kinh ngạc, không nhịn được mà hỏi một câu. Vương Hạo Dân lần này không chút do dự, trực tiếp lắc đầu:

-Hai khối này tôi từ bỏ, lão Cát, tôi đi.

Đám người Trương Vĩ cũng đều trở lại đống đổ thạch của mình rồi. Điều này làm cho lão Cát càng kinh ngạc hơn. Những người trước mắt này, rõ ràng lấy thanh niên kia làm trung tâm, nhưng là lão Cát chưa từng gặp qua thanh niên này.

-Ông chủ Cát, tôi muốn mua khối nguyên thạch này, ông xem cần bao nhiêu tiền?

Lý Dương vừa nhìn thấy vẻ kinh ngạc trong mắt lão Cát, nhưng mà cũng không có quá lưu ý, mỉm cười quay đầu nói với lão Cát. Những người vừa rời đi lập tức quay trở về, bọn họ không nghĩ tới Lý Dương đã chọn được mao liêu nhanh như vậy rồi.

-Được, mấy khối này, ta nhìn cho cậu.

Lão Cát gật đầu, nén hiếu kỳ trong lòng xuống.

Lý Dương lại trở lại đống đổ thạch của mình, lấy khối đổ thạch hoàng lê bì xác cùng thiết sa bì chọn ra. Ngoài ra hắn còn cầm theo một khối đổ thạch hoàng sa bì xác có phỉ thúy hoa thanh phổ thông cùng một khối đổ thạch tuyệt đối không có gì bên trong ra. Lý Dương tuyển chọn nhiều hơn hai khối này cũng là muốn điệu thấp chính mình.

-Hoàng lê bì xác.

Lý Dương lấy ra, tất cả mọi người kinh ngạc nhìn Lý Dương, hoàng lê bì xác đổ thạch còn muốn hiếm hơn Đắc Nãi Tạp bì xác nhiều. Hơn nữa tỉ lệ đổ trướng cũng cao hơn không ít. Đổ thạch như vậy nếu phóng ra bên ngoài, chỉ cần biểu hiện của bì xác cũng sẽ làm mọi người tranh đoạt.

Mọi người tuy rằng kinh ngạc, nhưng lập tức khôi phục lại vẻ mặt, điều này làm cho lão Cát càng kinh ngạc.

-Giá của khối Hoàng lê bì xác 380 vạn, hắc ô sa bì xác 120 vạn, thiết bì sa 60 vạn, hoàng sa bì, 15 vạn.

Trong lòng lão Cát kinh ngạc, nhưng vẻ mặt lại không thay đổi, tự định giá một hồi, rất nhanh đã báo giá bốn khối đổ thạch cho Lý Dương. Giá trị của bốn khối đổ thạch này toàn bộ vượt trước 10 vạn đồng. Trong đó vượt lên trước trăm vạn có hai khối, cho dù là trong lòng có chuẩn bị nhưng Lý Dương cũng bị dọa sợ rồi.

-Quá đắt rồi.

Lý Dương không nhịn được lắc đầu, hoàng lê bì bên trong có Băng Chủng Phỉ Thúy, thế nhưng giá cả quá đắt rồi, còn không bằng mua khối nguyên thạch có Can Thanh Chủng Phỉ Thúy kia. Chân chính đổ tăng cũng chỉ có khối thiết sa bì kia mà thôi.

-o0o-

:73: :73: Mọi người vào đây (http://4vn/forum/showthread.php?79511--Goi-Cac-Manh-Thuong-Quan-ung-ho-tai-tro-Share-Truyen) ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào :99: :99:


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.