Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ

Chương 454: Chương 454: Bức tranh này có vấn đề






Lý Dương tắc nhẹ nhàng lắc lắc đầu.

Tính tình của Bạch Minh chính là như vậy, rất chính trực, lúc này lại rat ay giúp kẻ yếu trức giận cho vị khách hàng kia. Bình tĩnh xem xét thì bức họa này có giá 40 vạn, dù sao thì nó cũng đã sửa chữa qua, người khách hàng vửa rồi cũng không có nói sai.

-Bạch, Bạch Minh, anh có ý gì?

Sắc mặt của Hầu chuyên gia chuyển thành âm trầm, mặc kệ Bạch Minh có danh tiếng cao hơn bao nhiêu, nhưng lúc này rõ ràng là Bạch Minh đang nhắm vào hắn, hắn không tiếp là không được.

-Không, tôi sao dám có ý gì, nếu như nói không tốt lại bị người khác nói là không hiểu nghệ thuật, như vậy thì nữa đời sau của tôi làm sao sống được

Bạch Minh bước lên nhẹ nhàng vuốt bức tranh, lời nói của hắn làm cho mọi người đều nở nụ cười, mà sắc mặt của Hầu chuyên gia thì đã chuyển thành rất khó coi.

-Thầy Bạch, ngài đừng nói nữa có được không?

Sắc mặt của Tô quản lý đã chuyển thành mướp đắng, chuyên gia và khách hàng tranh cãi hang còn có thể ra mặt, nhưng chuyên gia và chuyên gia tranh chấp thì hắn không biết phải làm như thế nào nữa , cảm giác hiện tại của hắn chính là đau đầu, rất đau đầu.

-Bạch Minh, anh phải biết rõ ràng, đây chính là Quang Vinh Bảo Trai

Sắc mặt của Hầu chuyên gia càng thêm khó coi, giọng nói cũng trầm trọng hơn rất nhiều, vừa rồi hắn vẽ mặt khách hàng, hiện tại tới lượt Bạch Minh vẽ mặt hắn, lúc này hắn cụng không cần phải giữ lại thễ diện cho Bạch Minh nữa.

-Quang Minh Bảo Trai thì sao, Quang Minh Bảo Trai thì có thể ỉ tiệm lớn khi dễ khách hàng à?

Giọng của Bạch Minh lớn hơn không ít, những vị khách xung quanh lại lần nửa nở nụ cười, từ thái độ cũng có thể thấy được bọn họ ủng hộ Bạch Minh.

Trên thực tế khách hàng của Quang Vinh Bảo Trai đều có ý kiến, chẳng qua bình thường thứ bọn họ mua đều không quá đắt, hơn nữa thứ đó cũng là đồ thật nên mọi người cũng không nói gì. Nhưng mà bức họa trước mắt này lại cao hơn giá trị trường rất nhiều, ít nhất thì cũng đã vượt qua gấp đôi giá, đừng nói là người vừa rồi, cho dù là bọn họ thì bọn họ cũng cảm thấy đắt.

Đây cũng là nguyên nhân mà Bạch Minh lên tiếng, nơi này không phải công ty bán đấu giá, cũng không phải là cửa tiệm có thể ò kè mặc cả, ra giá cao như vậy không phải là gạt người sao, nếu như gặp người thật sự cần thứ này thì nói không chừng là bọn họ đã phải chịu bị gạt rồi.

-Tôi khi nào nói tiệm lớn khi dễ khách, chúng tôi ra giá đều là giá thị trường, đây là việc làm ăn, anh hiểu không?

Hầu chuyên gia lại kêu lớn lên, Lý Dương có chút nhíu mày rồi đột nhiên quay đầu lại kinh ngạc nhìn người ở phía sau hắn.

Đường Xuân Minh vốn ở lầu 3 không biết khi nào đã xuất hiện ở nơi này, hơn nữa còn đứng phía sau Lý Dương, Đường Xuân Minh cười cười nhìn Lý Dương nhưng đôi mày thì có chút nhíu lại.

-Tôi biết rồi, thì ra tôi lăng lộn nửa đời chỉ toàn là uổng công

Bạch Minh vô tôi buôn tay, những vị khách xung quanh rốt cuộc cũng không nhịn được cười, hành vi của vị Hầu chuyên gia này quả hật là đã chọc giận mọi người rời.

-Bạch Minh, nơi này là Quang Vinh Bảo Trai, không phải là viện bảo tàng của anh, nơi này không phải là chỗ để anh dương oai

Hầu chuyên gia lại hét to một tiếng, Đường Xuân Minh lại càng nhíu mày, hắn gật đầu với Lý Dương một cái rồi đi về phía trước.

-Hầu lão, đừng nói lung tung

Đường Xuân Minh không ra mặt không được, chuyện trước đó hắn không biết nên không ra mặt không sao, nhưng chuyện chuyên gia của tiệm hắn lại tranh cãi với chuyên gia có địa vị hắn đả thấy thì không thể không ra mặt, nếu chuyện này mà truyền ra ngoài thì danh tiếng của Quang Vinh Bảo Trai sẽ bị ảnh hưởng rất lớn.

-Đường tổng, ngài đã tới

Tô quản lí vội vàng đi tới hành lễ với Đường Xuân Minh, Hầu chuyên cũng có chút ngẩn người dường như hắn rất ngoài ý muốn với sự xuất hiện của Đường Xuân Minh.

Sắc mặt Hầu chuyên gia đổi thành hối hận, nhưng rất nhanh đã khôi phục lại bình thường.

-Tiểu Tô, rốt cuộc là có chuyện gì?

Sắc mặt Đường Xuân Minh không hề dễ coi, trước đó hắn thu được tin tức là Lý Dương và đám người Mao lão đã lên lầu.

Đường Xuân Minh và Liễu lão ở lầu 3 nghênh đón bọn họ, đám người Lý Dương đều là chuyên gia có danh tiếng, đặt biệt là Lý Dương, hắn tự mình ra nghênh đón cũng không có vấn đề gì.

Chẵng qua đợi thật lâu mà Đường Xuân Minh và Liễu lão không thấy bọn họ lên, hai người thương lượng một chút, Đường Xuân Minh quyết định đi xuống dưới xem, còn chưa xuống tới lầu một thì đã phát hiện trong này có tranh luận, hắn và Liễu lão đi vào xem thử.

Sau khi đi vào, hắn vừa lúc nghe được Hầu chuyên gia và Bạch Minh đang tranh cãi, Đường Xuân Minh rất tức giận đồng thời cũng thấy có chút may mắn, người đang tranh luận với Hầu chuyên gia là Bạch Minh chứ không phải là Lý Dương.

Ngay cả bản thân Đường Xuân Minh cũng không biết tại sao mình lại cảm thấy may mắn, có lẽ trong tiềm thức hắn không hề uốn Quang Vinh Bảo Trai có xung đột với Lý Dương, Lý Dương đã trở thành một trong những người mà hắn coi trọng nhất rồi.

Tô quản lí không dám giấu diếm mà đem chuyện vừa rồi kể lại một lần, nguyên nhân Bạch Minh và Hầu chuyên gia tranh chấp hắn cũng nói ra, chuyện người khách trước đó hắn cũng không bỏ sót.

Khi Tô quản lí tự thuật, Lý Dương sử dụng năng lực đặc thù, vừa rồi hắn vẫn đứng ở bên ngoài nên không có nhìn thấy bức họa bên trong rốt cuộc là như thế nào.

Sau khi sử dụng năng lực đặc thù, Lý Dương lập tức đem tất cả những bức tranh chữ bao phủ, ngay cả bên những món đồ sứ cách vách cũng bao phủ luôn.

Nhũng thứ bên cạnh gian phòng tranh chữ không có gì, rất nhanh hắn đã xem xong, không có gì đặc thù, nhưng mà bức họa đang tranh luận thì làm cho hắn có chút kinh ngạc, bức tranh chữ này quả thật là đã sửa chữa, nhưng mà không có sửa chữa thành công nên đã để lại tai họa ngầm.

Một khi tai họa ngầm xuất hiện thì bức tranh chữ này 65 vạn, cho dù là 15 vạn cũng không được.

Lý Dương có chút lưu ý bức họa này, hắn lại tiếp tục quan sát những thứ ở cách gian phòng, sau khi mở rộng năng lực đặc thù ra, những gian phòng kế bên đều bị hắn quan sát.

Vài phút sau, Lý Dương tiếc nuối lắc đầu, lần quan sát này không hề có thu hoạch nào, muốn ở Quang Vinh Bảo Trai kiếm tiện nghi quả thật là không dễ dàng, phải cần có vận may nữa mới được

Phía trước, Tô quản lí đã tự thuật xong, Đường Xuân Minh sau khi nghe xong thì sắc mặt chuyển thành có chút nghiêm túc.

Đường Xuân Minh đi tới trước hai bước, cẩn thận nhìn thoáng qua bức tranh.

Hầu chuyên gia muốn nói cái gì, nhưng mà há miệng ra và làn nhưng không nói được gì mà chỉ nhìn Đường Xuân Minh.

-Bức tranh này ai ra giá?

Đường Xuân Minh đột nhiên nói một câu, bức họa này quả thật không tới 65 vạn, bình thường thì bức tranh này cũng chỉ báo giá 50 vạn mà thôi, 65 vạn thật sự rất cao, cho dù là đem bán đấu giá cũng chưa chắc có thể bán được cái giá này.

Người khách hàng kia và Bạch Minh không hể nói sao, thứ này dù sao cũng đã được sửa chữa qua, không thể nào có giá như bức tranh nguyên vẹn được.

Bức họa của Lý Dương cũng đã sửa chữa qua, có điều hai bức họa không thể nào so sánh được, bức họa của Lý Dương là do danh hạo nổi tiếng vẽ, tác phẩm đã thất truyền, có thể tìm lại được thì đã là may mắn lắm rồi.

-Đây là…

Tô quản lí do dự một chút rồi nhìn Hầu chuyên gia một cái mới trả lời:

-Đây là giá mà Hầu lão ra.

-Tôi biết rồi

Đường Xuân Minh gật đầu, lại quay đầu nhìn thoáng qua Hầu chuyên gia, sắc mặt càng thêm nghiêm túc nhưng cũng không nói gì thêm.

Lúc Đường Xuân Minh quay đầu lại, trên mặt lại nở một nụ cười, hắn thay đổi sắc mặt còn nhanh hơn cả diễn viên hí kịch nữa.

-Thầy Bạch, thật xin lỗi, giá của bức họa này quả thật có chút cao, ý kiến của ngài đã đúng, tôi lập tức cho bọn họ sửa giá lại

Đường Xuân Minh nói vậy tương đương với việc Quang Vinh Bảo Trai thừa nhận sai lầm, việc này đối vối một tổng tài công ty là một việc rất khó, thái độ của Đường Xuân Minh làm cho Bạch minh không biết phải nói gì, hơn nữa Bạch Minh đếu đây là để xem bảo bối của người ta chứ không phải đến cãi nhau.

-Đường tổng, đã làm ngài chê cười rồi, tôi chỉ nói ra ý tưởng trong lòng tôi mà thôi

Bạch Minh mỉm cười lắc lắc đầu, Tô quản lý thở dài một hơi, may mắn là Đường Xuân Minh tới đây, nếu để việc này diễn ra thêm một hồi nữa không biết chuyện này sẽ như thế nào .

-Thật xin lỗi hôm nay nếu các vị đại sư đều đến đây, vậy thì hãy để Quang Vinh Bảo Trai chúng tôi làm chủ mời mọi người đi uống trà, ăn bửa cơm, buổi tối không ai được phép vắng mặt đâu đấu

Đường Xuân Minh cười to một tiếng, không khí vốn khẩn trương đã bị câu nói này của Dường Xuân Minh xóa sổ.

Lý Dương cũng âm thầm cảm thán, không hổ là chủ nhân của một công ty lớn như thế này, năng lực xử ý công việc quả thật là mạnh hơn người khách nhiều.

Thở dài, Lý Dương cũng đi phía trước, những người khách xung quanh đều nhường đường cho hắn, phía sau còn có người đi theo định làm quen.

Đường Xuân Minh kinh ngạc nhìn Lý Dương, Lý Dương thì cười cười rồi nói:

-Tranh của Đại Trầm Thuyên rất khó có, nếu không xem vài lần chẵng phải là tự làm mình bị thiệt hay sao

-Ha ha "

Lý Dương nói vậy làm mọi người nở nụ cười, mà Lý Dương quả thật là cẩn thận nghiên cứu bức tran, Hầu chuyên gia lúc này rốt cục thấy được Lý Dương.

Sắc mặt của hắn có chút biến hóa, hắn ngẩn đầu lên nhìn Dường Xuân Minh rồi lại nhìn Lý Dương nhưng không nói câu nào.

-Đường tổng, bức tranh này của ngài dường như là có chút vấn đề

Lý Dương đột nhiên ngẩng đầu lên nói, lời hắn nói làm cho mọi người đều ngẩn người, cho dù là khách hàng hay chuyên gia đều kinh ngạc nhìn Lý Dương, bức tranh ra giá cao chỉ có thể nói là kinh doanh sai lầm, nếu như bức tranh có vấn đề vậy là có liên quan tới vấn đề nguyên tách rồi.

Quang Vinh Bảo Trai sở dĩ bán đắt lại có rất nhiều người mua là vì họ nghiêm khắc không bán hàng giả, nếu như thứ này là giả vậy thì chiêu bài của Qunag Vinh Bảo Trai coi như sụp đổ.

-Cậu, Cậu nói bậy, bức tranh này tôi đã xem qua rất nhiều lần, làm sao có vấn đề được

Hầu chuyên gia lập tức hét to một tiếng, trên mặt còn có vẻ rất là phẫn nộ, bức tranh này là do hắn xem xét, còn là do hắn báo giá, nếu thật sự có vấn đề thì trách nhiệm này hắn không thể gánh vác nổi. . . .

-o0o-

:73: :73: Mọi người vào đây (http://4vn/forum/showthread.php?79511--Goi-Cac-Manh-Thuong-Quan-ung-ho-tai-tro-Share-Truyen) ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào :99: :99:


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.