Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ

Chương 740: Chương 740: Bạn tri kỷ






Đạo diễn Dương không chú ý thấy Vương Cương đã đi tới chỗ người chủ trì ngồi, vẫn còn đứng cau mày.

Người trong nghề với Vương Cương . Nếu không phải là điện ảnh, chắc chắn là đồ cổ, đạo diễn Dương coi là thuộc về địên ảnh, nhưng không phải là người chơi đồ cổ, theo như lời Vương Cương nhất định là người chơi đồ cổ.

Nghĩ tới đây, chân mày đạo diễn Dương nhíu chặc hơn, phó đạo diễn gọi hắn cũng không có nghe được .

Nói chung, người mà tiết mục bọn họ mời đều có chút danh tiếng, người làm điện ảnh là người chủ trì, mời minh tinh là tốt nhất , chủ yếu là người trong làng giải trí, chưa bao giờ mời qua người trong nghề đồ cổ đến tham gia .

Người tham gia hiểu về đồ cổ, lại không đạt tới hiệu quả giải trí. Gia tân và người chủ trì, cùng là chuyên gia, đều có thể nhìn ra đồ là thiệt giả, tính thú vị có thể giảm nhiều, hắn không nghĩ Lý Dương là người chơi đồ cổ, càng không ngờ người luôn luôn chững chạc như giáo sư Vương cũng không có phản đối chuyện này .

Ngoài ra, chuyện trong số người xem có một đứa trẻ cũng làm cho hắn rất nhức đầu, chẳng qua là hắn trước đó đã cho phép, bây giờ cũng không tiện sửa lại.

Lúc này, đạo diễn Dương ghét Đàm Quốc Hoa hơn.

- Sao chú lại ngồi đó nhỉ?

tiểu Thuận Thuận đổi lại đồng phục người xem số nhỏ hơn, ngồi ở hàng thứ ba sau lưng Lý Dương, đang chỉ vào chỗ ngồi của khách mời phía trước, bên cạnh nó là Hà Ái Linh và Phương Thục Cầm, Lý Thành và Lý Quân Sơn ở bên kia .

Vương Giai Giai và Vương Yến ngồi ở vị trí hàng thứ hai, hai người cũng rất xinh đẹp, ngồi ở đây cũng có thể lên ống kính nhiều một chút.

Còn Lưu Cương, vẫn đứng ở bên cạnh ghế cho người xem, hắn không tham gia ghi tiết mục.

- Chú là khách mời, cho nên ngồi trước mặt, sau này tiểu Thuận Thuận lớn lên là khách mời, cũng có thể ngồi trước mặt!

Phương Thục Cầm kéo tay tiểu Thuận Thuận, nhỏ giọng nói , tiểu Thuận Thuận thật biết điều gật đầu một cái, trên mặt lại lộ ra hưng phấn:

- Thuận Thuận muốn lớn lên, cũng giống như chú, là khách mời!

Nhìn dáng vẻ hưng phấn của tiểu Thuận Thuận, nụ cười Hà Ái Linh và Phương Thục Cầm cũng đều càng ngày càng lớn, tiểu Thuận Thuận tựa hồ hoàn toàn quên mất chuyện không vui ngày hôm qua.

Lý Dương ngồi ở vị trí khách mời, lên tiếng chào hỏi cùng hai vị khách mời bên cạnh.

Hai khách mời khác là một nam một nữ, người nữ Lý Dương chưa từng gặp, nam hình như có chút ấn tượng, trước kia ở trong bộ phim nào đó trên ti vi đã thấy, chỉ là không nhớ ra.

Hai người kia tuổi cũng không lớn, cô gái chỉ có khoảng hơn hai mươi tuổi, người con trai kia nhiều nhất cũng chỉ ba mươi, ngược lại dáng vẻ Lý Dương có vẻ già nhất.

Phó đạo diễn chạy ra kéo đạo diễn Dương, cuối cùng để cho hắn trở về thực tại.

Lúc này, đã đến lúc ghi hình tiết mục, đạo diễn Dương không có thời gian nghĩ những chuyện ngổn ngang, vội vội vàng vàng đi tới trên bục.

- Các vị khách mời, quý vị khán giả, xin hãy yên tĩnh một chút!

Đạo diễn Dương đứng ở giữa, tiểu Thuận Thuận tò mò nhìn hắn, đôi mắt to sáng ngời tựa hồ còn mang theo sự nghi hoặc, tại sao người xuất hịên không phải là người chủ trì thấy trên ti vi, mà là một quái nhân như vậy.

Cầm mic, trên tay còn cầm tài liệu, với bộ đồ kỳ lạ, trong mắt tiểu Thuận Thuận, đạo diễn Dương chính là một quái nhân .

- Tiết mục của chúng ta lập tức bắt đầu , trong quá trình ghi hình, xin các vị khán giả cổ vũ lớn một chút, tận lực hỗ trợ người chủ trì, khách mời và chuyên gia, còn có một điều, xin mọi người cố gắng không nhìn vào ống kính!

Đây là bài giảng thông lệ của đạo diễn Dương, cũng là chuyện nhắc nhở trước rất nhiều tiết mục.

Trong số người xem có đứa trẻ, vấn đề này đạo diễn Dương cũng nghĩ đến phương án giải quyết, âm thầm bàn bạc cùng Vương Cương, sau này có thể coi là nhà sưu tầm nhỏ tuổi, nói không chừng còn có thể đưa đến tác dụng tốt không ngờ.

- Mười , chín , tám ……”

Đạo diễn dương vừa đi xuống , ánh đèn liền tối xuống, khách mời cùng người xem tất cả đều yên tĩnh, chờ đợi tiết mục bắt đầu .

Cả nhà Lý Quân Sơn đều quan sát bốn phía, đột nhiên tới tham gia tiết mục yêu thích, đối với bọn họ mà nói giống như kỳ ngộ vậy, có mong đợi , lại có hưng phấn .

Vương Yến cũng giống như vậy, khi cô ở Anh quốc xem qua rất nhiều kỳ tiết mục cha mình chủ trì, nhưng thân tới hiện trường thì là lần đầu tiên .

- Ba, hai, một…

Đếm ngược kết thúc, lại có mấy đèn sáng lên , nhưng cũng không sáng như vừa bắt đầu, bây giờ ánh đèn càng làm cho người ta thích .

Máy chụp hình bắt đầu làm vịêc, khách mời, chuyên gia cũng ngồi thẳng người , Lý Quân Sơn và Hà Ái Linh cũng không giữ được hô hấp như bình thường, chờ đợi tiết mục bắt đầu .

Ở hiện trường thể nghiệm tiết mục, đối với Lý Quân Sơn và Hà Ái Linh mà nói cũng như cảm giác cô dâu lên kiệu hoa lần đầu tiên.

Âm nhạc đột nhiên vang lên, trogn tiếng nhạc và tiếng vỗ tay, Vương Cương mặc một bộ trắng phau xuất hiện, từ tự mở cửa giữa mỉm cười đi ra. Lý Quân Sơn và Hà Ái Linh hai người không nhịn được ra sức vỗ tay, thật đúng là giống trên ti vi như đúc, nhưng ngồi ở chỗ này, so với nhìn trên ti vi chân thật hơn, càng thêm mới lạ .

- Cám ơn mọi người, trước tiên xin giới thiệu ba vị khách mời, bọn họ theo thứ tự là, giám đốc Lý Dương nổi tiếng, diễn viên nổi tiếng Trương Đại Dương cùng với người chủ trì tiết mục của đài truyền hình Bắc Kinh chúng ta, cô gái vô cùng xinh đẹp - Lưu Tĩnh!

Mỗi một người được giới thiệu, tiếng vỗ tay liền nhiệt liệt hơn, khi giới thiệu Lý Dương, Vương Giai Giai cũng vỗ đỏ cả đôi tay nhỏ bé.

Chờ tiếng vỗ tay ngừng, Vương Cương mới tiếp tục nói:

- Tôi và Lý Dương tiên sinh từng có duyên gặp mặt, cùng Trương Đại Dương tiên sinh hợp tác qua, Lưu Tĩnh càng không cần nói cộng sự rất nhiều lần, nói vậy, tôi cùng với ba vị cũng là bạn bè, có đúng hay không ?

- Đúng!

Trương Đại Dương kêu to đáp lại đầu tiên, Lý Dương cũng cười kêu một tiếng, Vương Cương chủ trì rất có mê lực, khoảng cách gần hơn làm cho công việc tiến triển tốt hơn.

- Cám ơn, có ba vị bằng hữu ủng hộ, thật làm cho tôi rất vui, có câu nói có bạn bốn phương, làm gì cũng được! Mỗi người chúng ta đều có rất nhiều bạn bè, những người bạn nầy cũng có sự khác biệt. Có người tình bạn nhạt như nước, có người rất thân thiết, hai người hợp lại như lưỡi dao sắc bén, giúp đỡ lẫn nhau, cuối cùng mới có thể trở thành bạn tốt tri kỷ. Các bạn, bên cạnh mỗi người có ít nhất một người bạn , người nào không có bạn người đó là quái nhân , đi tới chỗ nào cũng sẽ không thuận lợi!

Dừng lại chút, Vương Cương tiếp tục nói:

- Tình cảm giữa những người bạn, luôn khiến mọi người trân trọng nhất , hoài niệm nhất, cuộc sống có bốn chuyện vui nhất, tha hương gặp bạn hiền chính là thứ nhất, người này, nếu không là bạn tri kỷ, lại gặp được người có thù oán với mình, nói như vậy thì không phải là chuyện vui, mà là bi kịch , không phải là bi kịch với bạn thì chính là bi kịch của hắn!

Khán giả dưới đài cũng nở nụ cười, tiểu Thuận Thuận mặc dù nghe không hiểu , nhưng có thể cảm nhận được không khí chung quanh, cũng cười theo, đôi tay nhỏ bé học bà và mẹ, cũng ra sức vỗ .

Lý Dương ba vị khách mời cũng đều cười, Vương Cương chính là như vậy, sẽ mang đến không khí như vậy .

Chờ mọi người cười xong, Vương Cương lại nói tiếp:

- Chủ đề của chúng ta ngày hôm nay liền gọi là, bạn tri kỷ, mời xem, lượng bảo!

- Thật rất giống trên ti vi!

Lý Quân Sơn nhỏ giọng lẩm bẩm một câu, giọng hắn nói rất nhỏ, chính là bên cạnh Lý Thành cũng không có nghe được .

Thấy cảnh vô cùng quen thuộc này xuất hiện ở trước mắt, Hà Ái Linh cũng có vẻ rất kích động, Lý Dương lặng lẽ quay đầu lại liếc nhìn người nhà sau lưng, trong lòng coi như hoàn toàn yên tâm .

Bên trong cửa, hai tiểu cô nương trẻ tuổi xinh đẹp đẩy cái đài đi từ từ tới, trên sàn nhà còn tràn ngập sương trắng , khiến cho cái bảo bối này đi ra ngoài mang theo vẻ trang nghiêm, thần bí.

Đây là một món Thanh Hoa hai quai, chất gốm tương đối tốt, là bức họa Kết nghĩa vườn đào, rất phù hợp chủ đề của ngày hôm nay .

Chiếc bình từ từ bị đẩy tới giữa, sự chú ý của mọi người cũng đều bị hấp dẫn nơi bình này, Lý Dương yên lặng gật đầu.

Hai cái quai bình này rất lớn, cao chừng hơn ba mươi cm, bình có hai cái quai lớn như vậy rất ít thấy, màu sắc hoa văn Thanh Hoa cũng là vô cùng rõ ràng , sắc rất sáng, thủ công tinh xảo, phù hợp tất cả đặc điểm thời kỳ Càn Long, đây là món đồ thời kỳ năm đầu Càn Long.

Lý Dương lại nghĩ tới ban đầu nghe người ta nói quá, “ sưu tầm bảo bối thế giới” có lúc chọn lựa bảo bối cũng là hàng giả, bọn họ không tìm được đồ tốt thích hợp, liền lấy hàng giả để gạt người, là cố ý lừa gạt mọi người, dù sao không ai hiểu .

Lời này không biết là người nào tạo dư lụân, nhưng Lý Dương tuyệt đối không tin .

Trở thành một chương trình rất có ảnh hưởng, không thể nào dùng hàng giả để làm chiêu bài hút khách, dân chúng bình thường xem không hiểu, nhưng chuyên gia chú ý tiết mục loại này cũng không ít , hơn nữa đài truyền hình mời ba vị chuyên gia cũng đều có thực lực nhất định, sẽ không để cho mình phải chọn đồ kém chất lượng.

Càng không cần phải nói còn có Vương Cương, hàng giả, chỉ sợ hắn sẽ phản đối đầu tiên, thậm chí thôi làm.

- Ba vị bằng hữu, để cho chúng ta cũng được thấy bạn tri kỷ, xin mời tiến lên đây xem trước một chút !

Vương Cương khoát tay áo một cái, ba người khách mời Lý Dương và khán giả sau lưng lần nữa nở nụ cười .

Trong tiếng vỗ tay, ba người Lý Dương đứng dậy về phía trước , đi tới trước bình cẩn thận thưởng thức, người xem phía sau một chút cũng muốn lên nhìn, đáng tiếc bọn họ không có cơ hội, khi bày báu vật ra, sẽ không cho phép nhiều người như vậy đến trước xem, phòng ngừa xuất hiện chuyện ngoài ý muốn .

- Anh Lý ca cuộc thạch lợi hại như vậy , còn hiểu đồ cổ sao ?


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.