Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ

Chương 1253: Chương 1253: Ba kiếm hợp một, Kiếm A Thái xuất hiện!






Ông cụ đột nhiên đi đến bên bàn.

- Cẩn thận!

May mà Lý Dương phản ứng nhanh, một tay kéo được oog, ba thanh kiếm này còn không biết nguyên nhân gì đang lần nữa hợp lại, hiện nay không phải lúc tùy tiện động vào.

- Truyền thuyết kiếm A Thái là thật, đây hẳn chính là bản đồ kho báu Tần Lăng!

Bị Lý Dương kéo như vậy, Ông cụ cũng tỉnh lại, vừa nãy ông quá kích động, không kìm nổi muốn đi xem ba tấm da dê, coi nhẹ ba thanh kiếm bên cạnh.

Lăng Tần Thủy Hoàng là thiên hạ đệ nhất lăng, truyền thuyết về lăng mộ này thực quá nhiều, mỗi truyền thuyết lại khác nhau, nhưng có một điểm chung, nơi này chính là cất giấu kho báu siêu cấp lớn, đại biểu quốc gia giàu có.

Còn đối với bọn người ông cụ mà nói, đây chính là vô số bảo bối, thậm chí rất nhiều chí bảo tồn tại trong các ghi chép, hiện nay đột ngột trông thấy manh mối thật sự của Lăng Mộ, cảm xúc khó tránh khỏi có chút không kiểm soát được.

Điều đố hoàn toàn bình thường.

Cho dù là Lý Dương, nếu không phải biết trước sự tồn tại của bản đồ kho báu, chắc lúc này cũng sẽ kích động khác thường.

- Cho dù không phải là bản đồ kho báu Tần Lăng thực sự, ba thanh kiếm này có thể giấu đồ lâu như vậy, cũng gọi là thần công điêu luyện.

Lý Dương khẽ gật đầu, Ông cụ đối với câu nói này của Lý Dương rất tán đồng.

Ba thanh kiếm này là Âu Dã Công dùng A Thái chai ra mà luyện, có thể chia bản thân A Thái kiếm không dễ dàng, còn có công năng lần nữa hợp lại càng khó.

Vị Âu Dã Công này, chắc không phải đại sư luyện kiếm bình thường, có khả năng giống như Tổ Tông Âu Dã Tử, là một vị Thần đạt đến cấp tông sư.

Ít nhất trước mắt dung hợp như thế, hiện đại đều không có người có thể làm ra, ở Cổ đại ngoài Âu Dã Tử ra cũng không có ghi chép người thợ giỏi nào như thế, tất cả điều này đều vượt ra phạm vi nhận biết của người bình thường.

Cũng chỉ có tông sư có thể giải thích được tất cả điều này.

Chỉ là tên của ông vì sao không được truyền lại, Lý Dương không được biết.

Ba phần cuốn da dê, lẳng lặng nằm trên bàn, Ông cụ rất muốn qua cầm xem thử, đáng tiếc ba thanh kiếm đáng lần nữa hợp lại, khiến ông căn bản không dám hành động thiếu suy nghĩ.

Ba thanh kiếm sau khi phun ra tấm da dê trong mình, hoàn toàn không khôi phục dáng cũ, trái lại chúng giao nhau lại.

Thân kiếm của Nhật Nguyệt kiếm dài nhất, hơn nữa còn rộng lớn, Bôn Nguyệt Kiếm ngắn nhất, lúc này Bôn Nguyệt Kiếm hình như bị Nhật Nguyệt Kiếm nuốt.

Truy Tinh kiếm không ngừng thu nhỏ, như đang thu nhỏ chính mình, sự thay đổi thần kỳ của ba thanh kiếm, cũng khiến sự chú ý của ông cụ từ tấm da dê di chuyển lại đó.

Lý Dương và Ông cụ yên lặng đứng một bên, ba thanh kiếm vẫn đang không ngừng thay đổi, còn khôi phục thành Kiếm A Thái, tuy nhiên, Ông cụ và Lý Dương đều có cảm giác khác thường.

Chúng ở trước mặt thân kiếm lần nữa tổ hợp lại cảm thấy được một uy thế coi rẻ thiên hạ, ngoài ra còn có vui sướng lại thấy ánh mặt trời.

Lý Dương và Ông cụ cùng nhìn nhau, hai người đều hiểu, cảm giác lúc này của họ giống nhau.

Thần kiếm có linh, Kiếm A Thái xem ra thật sự lần nữa hiện thế rồi, có thể để thanh kiếm này lần nữa xuất hiện, công lao của Lý Dương lớn nhất, ngoài Bôn Nguyệt Kiếm ra, Nhật Nguyệt Kiếm và Truy Tinh kiếm quả thực tốn của hắn một phen công.

- Đây chính là Kiếm A Thái?

Lý Dương đột nhiên kêu lên một tiếng, ba thanh kiếm, lúc này dương như hoàn toàn hợp lại cùng nhau, Nhật Nguyệt Kiếm nuốt Bôn Nguyệt Kiếm, lần nữa trở thành thân kiếm còn Truy Tinh Kiếm sáng ngời hoàn toàn biến mất hợp lại cùng thân kiếm, cuối cùng hóa thành chuôi kiếm.

Nguyên hình của kiếm A Thái từ từ hiện ra.

Thanh kiếm này lần nữa xuất hiện trên bàn, tản phát ra ánh sáng rạng rỡ, uy thế hào quang rực rỡ, từ thân kiếm tràn ngập ra ngoài, khiến ông cụ và Lý Dương đều không kìm nổi lùi sau hai bước.

- Không hổi la kiếm của uy đạo, uy thế mạnh mẽ như vậy, chính Trạm Lô cũng không bì nổi.

Ông cụ không kìm nổi khen một tiếng, hình trạng của Kiếm A Thái cơ bản đã xuất hiện, ba thanh kiếm ban đầu hoàn toàn biến mất, ngoài chuôi kiếm đúc lại từ thanh kiếm thứ ba ra, không còn vết tích gì khác.

Cũng chính là nói, Nhật Nguyệt, Bôn Nguyệt, Truy Tinh ba kiếm đã hoàn toàn không còn nữa.

Tuy nhiên chúng vốn chính là phân ra của kiếm A Thái, hiện nay chỉ là lần nữa hợp lạ, khôi phục thân phận thật sự.

Trên bàn thanh kiếm cổ mới xuất hiện ngừng dao động, ba thanh kiếm từ lúc đặt cùng nhau đến khi hợp thành kiếm A Thái thực sự hoàn toàn không mất nhiều thời gian, nhưng quá trình này khiến hai người xem thế là đủ rồi.

Lý Dương đi lại, khẽ nhấc thanh kiếm này lên.

Lúc này thân kiếm không có ánh sáng vừa xong, cũng không có uy thế vừa nãy có thể khiến người ta rõ ràng cảm nhận được, Lý Dương nắm trong tay, chỉ là cảm giác thân thiết.

- Ông, ông nói, Âu Dã Công làm sao làm được?

Cầm thanh kiếm cổ, trong lòng Lý Dương còn có tự hào nói không nên lời, hận không thể trực tiếp múa lên một phen, đáng tiếc thư phòng không phải nơi múa kiếm tốt, hắn cũng không biết Thái Cực kiếm pháp.

- Ta không biết, trong lịch sử có rất nhiều thứ chúng ta không thể giải thích được!

Ông cụ khẽ lắc đầu, ông biết Lý Dương hỏi gì, kiếm A Thái có thay đổi như vậy, chính ông cũng rất kinh ngạc và hiếu kỳ.

Còn ông cụ nói lịch sử cũng hoàn hoàn không chỉ là lịch sử Trung Quốc.

Thực tế trên thế giới quả thực có rất nhiều thứ khoa học hiện đại không thể giải thích, ví dụ điển hình nhất chính là kim tự tháp Ai Cập, đây là thắng địa rất nhiều người trên thế giới đều thích đi du lịch, nhưng kiến trúc vĩ đại này của sáu nghìn năm rốt cuộc như thế nào xuất hiện đến này vẫn là một bí ẩn.

Còn về Trung Quốc, ví dụ như thế càng nhiều không đếm xuể.

Kiếm A Thái hiện nay chỉ có tính là một trong số đó.

Ông cụ nói xong, trực tiếp cầm ba phần cuốn da dê lên, chỉ nhìn một cái, mí mắt của Ông cụ lên chớp chớp.

Quả thật là bản đồ kho báu Tần Lăng, tin đồn là thật, các tin đồn dã sử nay hoàn toàn không gạt người, ít nhất truyền thuyết về Kiếm A Thái không hề sai.

Ba phần cuốn da dê ông cụ cẩn thận mở ra, sợ có chút tổn hại.

Giá trị của ba phần cuốn da dê này Ông cụ vô cùng biết rõ, nếu tin tức này phát ra, đủ để làm cho vô số người bên ngoài điên cuồng, cho dù ông đích thân bảo quản cũng sẽ đưa tới không ít rắc rối.

Đặc biệt ba cuốn da dê nay có ghi chép tường tận cơ quan địa cung Tần Lăng, có bản đồ này tương đương có được thìa khóa vào kho báu.

Cuốn da dê được mở ra, may ma chất lượng của cuốn da dê này không tồi, để lâu như vậy, sau khi lần nữa hợp lại còn có thể nhìn rõ văn tự và hình vẽ bên trên, đang nhìn các ghi chép dày đặc bên trên, lòng ông cụ trái lại từ từ lắng xuống.

Lý Dương lẳng lặng nhìn ông cụ, hoàn toan không đi quấy rầy.

Ba phần cuốn da dê này, diện tích không lớn, nhưng thứ ghi chép rất phức tạp, Địa cung Tần Lăng có cơ quan chính một trăm linh tám đường, các cơ quan chính này bất kỳ cái này cũng được gọi là vô cùng kỹ xảo sắc nét.

Trong đó có rất nhiều đều không bằng với bố trận cơ quan lần trước Lý Dương gặp ở Tây Tạng.

Nhiều cơ quan quan trọng như vậy liên hợp cùng nhau, uy lực nghĩ là biết, nếu không có bản đồ kho báu mở các cơ quan này, chắc đi vào bao nhiêu người đều chịu chết.

Ngoài một trăm linh tám cơ quan ra, Địa cung Tần Lăng còn có rất nhiều cơ quan phụ khác, tổng số lượng đạt hàng nghìn.

Các cơ quan phụ này ở trong bản đồ đều không có ghi chép, nhưng có thể vì uy lực của chúng không bằng cơ quan chính, cũng có thể vì tấm da dê quá nhỏ, diện tích không đủ.

Nhưng bản đồ kho báu quả thực nói rõ, các cơ quan phụ này có không ít lực sát thương, cho dù lấy được bản đồ kho báu, có thể tránh được mở và phá giải cơ quan chính, cũng không thể bất cẩn, đâu đâu cũng phải cẩn thận, nếu không thì hậu quả không thể nghĩ hết được.

Khoảng hơn chục phút trôi qua, Ông cụ mói thở dài, từ từ ngẩng đầu.

Bản đồ kho báu Tần Lăng, đây là bản đồ Tần lăng thực sự, sự nỗ lực của Lý Dương không phải vô ích, có thứ này rồi, có hi vọng mơ được đệ nhất lăng thế giới này, làm cho rất nhiều bảo bối bên trong lại thấy ánh mặt trời.

- Tấm bản đồ này tạm thời không thể công khai, trước tiên đặt ở chỗ ta đ, ta sẽ tìm người trước tiên thăm dò đã.

Ông cụ chầm chậm nói một câu, việc của bản đồ kho báu Tần Lăng vô cùng trọng đại, phải cẩn thận cẩn thận hơn.

Cho dù có được tấm bản đồ này, giống như sẽ đối mặt với nguy hiểm, cho nên Ông cụ sẽ không để Lý Dương trực tiếp mạo hiểm, ông sẽ cử ra vài người, thay lý dương làm công tác này.

Có lẽ là tự tư đi, Ông cụ cũng không phải là Thánh nhân, trong lòng ông tất nhiên là Lý Dương quan trọng nhất.

- Ông sắp xếp thì tốt rồi!

Lý Dương gật đầu, Tần Lăng không phải bảo tàng ngầm Tây Tạng lần trước Lý Dương đi, cũng không phải là cổ mộ của Đại Lý Hoàng đế ở Vân Nam, hai nơi này so với Tần Lăng cái gì cũng không bằng.

Nơi quan trọng như vậy, để ông cụ sắp xếp là tốt nhất.

- Được, vậy bản đồ kho báu đó trước tiên cứ đặt ở chỗ này của ta!

Ông cụ từ từ nói, lại nhìn kiếm A Thái trong tay Lý Dương.

Bản đồ kho báu ra, kiếm A Thái xuất hiện, tất cả cố gắng của họ đều được hồi báo, thu hoạch lần này nếu làm tốt, có khả năng còn lớn hơn thu hoạch của ván bài Lý Dương ở Macao.

Lúc này tâm trạng của Ông cụ cũng vô cùng sung sướng.

Thấy ông cụ nhìn chằm chằm vào Kiếm A Thái, Lý Dương mỉm cười, trực tiếp đưa kiếm lại.

Kiếm A Thái lần nữa xuất hiện, hoàn toàn không phải công lao của một mình hắn, ngoài Ông cụ ra, Tô Đào của tiệm đồ cổ còn có Lưu Cương, Hải Đông … các người bên hắn đều có công.

Là sự cố gắng chung của bọn họ mới khiến ba kiếm A Thái lần nữa tập trung lại cùng nhau.

- Kiếm tốt!

Ông cụ cầm kiếm A Thái, không kìm nổi tán thưởng một tiếng, kiếm A Thái lần nữa khôi phục là trạng thái nguyên thủy, nhưng đã triển hiện sắc bén của nó.

- Vù Vù

Tiếng kêu thanh thúy của kiếm đột nhiên vang lên, Ông cụ đang cầm trường kiếm sắc mặt đột nhiên biến sắc, nụ cười cũng hoàn toàn biến mất, Ông một tay đang cầm kiếm đã hai tay hợp lại cùng chỗ.

Còn kiếm A Thái cũng trong tay Ông cụ rung động lên, luồng uy thế đó bắt đầu tán phát ra.

Lần này, so với vừa nãy mới xuất hiện A Thái còn mạnh hơn, hơn nữa còn giãy dụa kịch liệt.

- Không xong rồi!

Ông cụ đột nhiên kêu lên một tiếng, sau đó đặt kiếm lên trên bàn, Kiếm A Thái sau khi đặt lên bàn, từ từ dừng chấn động, lại khôi phục dáng vẻ ban đầu.

- Ông cụ, ông không sao chứ ?

Lý Dương đã tiến lại, lo lắng nhìn Ông cụ, từ ông cụ cầm được kiếm A Thái đến lúc ông bỏ xuống, thật ra chỉ có thời gian rất ngắn, vừa nãy Lý Dương còn đang thu cuốn da dê, căn bản không phản ứng lại.

Đợi sau khi Lý Dương tiến lại, Kiếm A Thái đã khôi phục bộ dáng ban đầu.

Tuy nhiên đang nhìn ông cụ vẫn hai tay run lên, trên mặt Lý Dương có chút sợ.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.