Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ

Chương 834: Chương 834: Anh em tề tụ




- Vậy được, cùng đi! Lý Dương thu lại lời nói, gật đầu theo.

Lý Dương không biết tại sao Vương Giai Giai chủ động muốn tham gia hôn lễ này, nhưng nếu Vương Giai Giai đã nói ra, hắn cũng không có lý do phản đối, dứt khoát nhận lời, hôn lễ của bạn học cũ, đi thử cũng không sao.

- Các em cũng nên biết bọn họ? Lý Thành tỏ ra rất ngạc nhiên.

- Trần Đan đó chính là bạn học cũ của Lý Dương, mấy ngày trước đúng lúc gặp được, nên phát thiệp mời cho chúng em.

Vương Giai Giai mỉm cười, Lý Thành chợt bừng tỉnh, y không biết Trần Đan từng có quan hệ này với Lý Dương, nhưng y cũng không muốn lợi dụng quan hệ này để làm gì. Tư tưởng của Lý Thành, chính là tự lực mình làm ăn, không nghĩ đến cái khác.

- Đến đây, ăn dưa hấu đi! Hà Ái Linh đi tới, bưng một đĩa dưa hấu ướp lạnh, Lý Thành và Lý Dương cùng đi tham gia hôn lễ của ai, ba hoàn toàn cũng không để ý. Trên mặt của Lý Quân Sơn cũng đang cười, những lời của hai anh em Lý Dương nói Lý Quân Sơn đều đã nghe thấy rồi. Hai anh em họ đi tham gia hôn lễ của ai, đối với Lý Quân Sơn mà nói hoàn toàn không quan trọng, quan trọng là nếu Lý Dương đi tham gia hôn lễ, nhất định sẽ ở lại nhà mấy ngày, biết được đều này thì được rồi.

Hai năm nay Lý Dương càng lúc càng bận, thời gian ở nhà cũng càng ngày càng ít, lần này Lý Dương có thể ở lại nhà nhiều ngày, thì hai ông bà đã mãn nguyện rồi.

Buổi chiều không có việc gì, Lý Dương lại gọi điện cho Trịnh Khải Đạt và tiệm đồ cổ. Bên đóTrịnh Khải Đạt nhờ y tìm giúp một công ty thích hợp ở Trịnh Châu trang trí trong nhà một chút, bên cửa hiệu đồ cổ lại bảo bọn họ chờ đợi, toàn bộ đồ cổ sẽ được đưa tới.

Giá trị những món đồ cổ này không cần đặc biệt cao, nhưng nhất định phải toàn bộ, hai ông bà không phải là nhà sưu tầm chân chính, đồ đối với bọn họ mà nói, bày ở trong nhà càng toàn bộ càng tốt. Đối với lời dặn dò của ông chủ lớn, Tô Thọ giám đốc của cửa hiệu đồ cổ không dám chậm trễ, đích thân đi chọn đồ, chọn đồ tốt, sau đó bảo nhân viên cửa hàng mang đến, đưa thẳng tới Lật Thành. Lô hàng này, giá trị có gần cả triệu, ông chủ lớn muốn đặt đồ trang sức trong nhà, ông nào dám lựa chuyện sơ sài. Tốc độ bên Trịnh Khải Đạt cũng rất nhanh, không tới hai giờ, Trịnh Khải Đạt đã trả lời thư cho Lý Dương, ngày mai công ty trang trí sẽ đích thân tới Lật Thành xem tình hình trong nhà, sau đó mới bắt đầu sửa đổi. Ngày thứ hai, Lý Dương trải qua một ngày bình thường ở trong nhà.

Cả ngày nay hai ông bà cũng cười rất nhiều, được nhìn bọn họ là cảm thấy mãn nguyện và vui rồi, trong lòng Lý Dương lại có chút cay cay, nghĩ thầm trong lòng, sau này sẽ về nhà thường hơn, ở cùng cha mẹ nhiều hơn. Hắn bây giờ, cơ bản đã hiếu thuận với cha mẹ rồi. Vương Trác rất trẻ, năm nay chỉ có hai mươi bảy tuổi, ở cái tuổi này đã là cán bộ cấp khoa, làm y có chút kiêu ngạo. Ai cũng biết, Vương Trác có bằng cấp, lại có thân thế, điểm cuối cùng của y không thể chỉ là cấp khoa, đây chỉ là một chỗ đứng trên con đường trưởng thành của y. Nếu không phải tuổi còn quá nhỏ, thì sẽ không thể là cán bộ cấp khoa mà là một Lôi cục trưởng rồi. Y có thể hoàn toàn đề bạc chính phủ, thậm chí làm một tay dưới hương trấn. Cũng bởi vì vậy, ngày nay ở đây người ngồi trên càng ngày càng nhiều. Ai cũng đều biết, Vương Trác chính là một viên tân tinh của quan trường của Lật Thành thậm chí là Minh Dương, lúc này tạo mối quan hệ tốt với y, tuyệt đối không có sai. - Hiệu trưởng Lý đến rồi, hoan nghênh, hoan nghênh! Hai anh em Lý Dương, còn có Phương Thục Cầm và Vương Giai Giai cùng xuất hiện ở cửa nhà hàng, một người đàn ông khoảng ba mươi tuổi cười ha hả nghênh đón, nhiệt tình chào hỏi Lý Dương. - Chủ nhiệm Trương, không ngờ ngài đích thân đến đây!

Lý Thành vội đưa tay ra, người này chậm trễ cũng không được, chủ nhiệm văn phòng cục giáo dục, Lý Thành trong cục giáo dục, giao tế với y rất nhiều, lúc này là người thật sự phụ trách giúp đỡ những việc vặt. - Nên mà, nên mà, chuyện mừng của lãnh đạo, lẽ nên chúng ta nên đến. Quan hệ giữa chủ nhiệm Trương này và Lý Thành hình như rất tốt, nói chuyện cũng rất tự nhiên, cười mấy cái, rồi đưa bọn Lý Thành vào. Lưu Cương và Triệu Khuê đi theo, Hải Đông không đến, y ở lại trong xe, trường hợp này, không thích hợp có nhiều người đi theo. Về phần bọn Triệu Vĩnh, lúc này nhất định đã vào rồi, chỉ là không biết bây giờ bọn họ đang ở đâu. Chủ nhiệm Trương đó không biết Lý Dương, còn cho rằng là theo Lý Thành để góp vui, dù sao nhân vật chính của hôn lễ hôm nay là Vương Trác, một người mà rất nhiều người đều muốn biết. Trong nhà hàng đã bài trí lễ đường tráng lệ, lúc bọn Lý Dương vào người vẫn không ít, Vương Trác kết hôn, không chỉ các cục trong huyện, lãnh đạo các bộ đều đến, người của huyện Lân cũng không hề ít, trong đại sảnh phân thành hai phe cánh. Hết cách, ba của y là bí thư huyện ủy của huyện Lân, con bí trai bí thư kết hôn, bọn họ không dám không đến sao? Phòng khách cực lớn, lúc này đã có hai ba trăm người, bây giời vẫn chưa tới giờ cử hành hôn lễ, nếu tới lúc đó, người nhất định sẽ nhiều hơn.

Lý Dương kéo tay Vương Giai Giai cũng ngồi xuống ở cái bàn. Hắn còn đang suy nghĩ, năm này,sang năm mình cũng phải cùng Vương Giai Giai kết hôn, đến lúc mình cũng trở thanh nhân vật chính giống như vậy, lúc này trong lòng hắn thật là mới lạ. Đương nhiên, hôn lễ của Lý Dương, nhất định phải mạnh hơn ở chỗ này nhiều. - Lý, Lý Dương? Đằng sau Lý Dương, một tiếng gọi truyền lại, Lý Dương liền quay đầu lại, trên mặt còn tỏ ra rất kinh ngạc. - Thật là anh, anh cả, tôi còn cho rằng là nhận nhầm người nữa chứ! Đứng bên cạnh Lý Dương là một thanh niên cao cao, Lý Dương vừa quay đầu lại, y liên tỏ ra rất vui mừng kinh ngạc, một bước lớn, đã tới trước mặt Lý Dương, cẩn thận dò xét. - Thằng này, cậu, cậu mấy năm nay chạy đi đi chứ? Lý Dương ôm lấy người thanh niên trước mặt, nói lớn một câu, người thanh niên trước mặt, là cậu ba Lưu Chấn Hoa bạn cùng phòng lúc Lý Dương học đại học. Sau tốt nghiệp năm đó, sáu anh em đều có tương lai riêng, sau này mất luôn liên lạc. Nhưng mất liên lạc trước nhất chính là Lưu Chấn Hoa, nghe nói y xuống Sơn Đông dựa dẫm vào chú của y, sao đó không còn liên lạc nữa. Sau khi Chu Văn và Lý Bồi về nước, Lý Dương còn muốn gọi điện hỏi thăm tin tức của y, để sáu anh em tụ tập lại, mãi vẫn không có tin tức gì, không ngờ trong hôn lễ bạn học cũ lại gặp y.

- Đừng nhắc nữa, tôi vừa tốt nghiệp thì bị chú bắt thi công vụ viên, sau đó lại huấn luyện, lại thực tập, cũng muốn liên lạc với các anh nhưng khi liên lạc với các anh thì các anh đã đổi số rồi. Lưu Chấn Hoa thở dài, lắc đầu mạnh, y cũng là nói thật, năm đó sau khi bận xong, thật muốn liên lạc với bọn Lý Dương, đáng tiếc tất cả mọi người đều không liên lạc được. Lúc đó, Lý Xán xuống phía nam, Trần Lỗi thì không biết tung tích, Chu Văn và Lý Bồi đều chở hàng ở biển, chỉ duy nhất có Lý Dương ở Minh Dương cũng vì đổi số khác, hắn lại không thể về nhà, vì vậy mà mất liên lạc. - Công vụ viên, vậy cậu thi đỗ rồi chưa? Lý Dương không để ý nhiều như vậy, nhìn Lưu Chấn Hoa rất vui, sáu anh em, thất lạc mấy năm, hôm nay cuối cùng toàn bộ tề tụ rồi, lúc này Lý Dương chỉ muốn móc điện thoại ra ngay đem cái tin tức tốt này nói cho Lý Xán. - Đương nhiên! Lưu Chấn Hoa nhướng chân mày, cười đắc ý, tốt nghiệp công vụ viên cũng không dễ, lúc Lưu Chấn Hoa tốt nghiệp đại học, càng khó hơn. - Chúc mừng, mấy anh em chúng ta, chỉ cậu được làm công vụ viên. Lý Dương vỗ mạnh vào vai Lưu Chấn Hoa, năm đó Lý Dương cũng muốn thi công vụ viên, cuối cùng thất bại, cho nên hắn biết thi công vụ viên rất khó.

- Đúng rồi, anh cả, anh có liên lạc với bọn anh hai không Thấy Lưu Chấn Hoa vội hỏi lại, hắn bây giờ đang ở Sơn Đông, lần này là vì nguyên nhân đặc biệt mới tham gia hôn lễ này, không ngờ rằng trong hôn lễ gặp lại bạn cũ, hắn đồng thời bất ngờ cũng rất vui. Có chuyện Lưu Chấn Hoa không nói ra, kỳ thực y đã thăng làm một cán bộ nhỏ cấp khoa, y có được ngày hôm nay, toàn bộ là nhờ có chú y giúp đỡ. Chú của y chỉ có hai cô con gái, không có con trai, hoàn toàn là đem ông ta về nuôi Y không nói ra những nguyên nhân này vì cho rằng được chuyện của Lý Dương, mấy anh em chỉ có y là đậu công vụ viên, sợ Lý Dương sẽ nghĩ ngợi gì. Y lại không biết, Lý Dương hôm nay, đã mạnh hơn y rất nhiều. Nhưng điểm xuất phát của y là tốt, Lý Dương giống vậy cũng không làm sao nhắc chuyện của mình. - Có liên lạc, tôi lập tức gọi điện cho bọn họ, bảo bọn họ tề tụ lại, mấy anh em bọn mình, cuối cùng tất cả cùng tề tụ lại. Lý Dương cười gật đầu, móc điện thoại ra, nhanh bấm số. Hắn liên lạc đầu tiên là Lý Xán, Lý Xán, Chu Văn và Lý Bồi đều cùng một chỗ, hiện giờ đều ở Bắc Kinh, bây giờ Lý Xán còn là người phụ trách của công ty phân Bắc Kinh, liên lạc với y, thì liên lạc được với ba người bọn họ. Qua điện thoại, biết Lý Dương và Lưu Chấn Hoa cùng ở một chỗ, Lý Xán liền la lên.

Không lâu, y tỏ ý sẽ nhanh đến, đem công việc giao cho Liễu Tuấn, tội nghiệp Liễu Tuấn, vì một cuôc điện thoại của Lý Dương, công việc của y tăng thêm không ít. Sau cùng liên lạc với Lý Xán, Lý Dương liên lạc là Trần Lỗi trước mắt Trần Lỗi hiện đang ở công ty của cha vợ biểu hiện tất tốt, cả nhà cha vợ cũng từ từ chấp nhập y. Trần Lỗi bây giờ, mỗi ngày đều phải bôn ba lên lớp, rất thích thú, Lý Dương gọi điện thoại, y lập tức tự mình lái xe chạy tới đây, y còn tới sớm hơn Lý Xán. Sáu người anh em, lập tức cùng tề tụ, Lý Dương và Lưu Chấn Hoa đều tỏ ra rất vui. Hai anh em cùng ngồi chỗ đó, mục đích là có thể trò chuyện, Lý Thành lại mỉm cười lắc đầu, không ngừng chào hỏi với người xung quanh, y với lập nghiệp ở Lật Thành, người quen biết không ít. Lúc nói chuyện với Lưu Chấn Hoa, Lý Dương biết tại sao y tới Lật Thành. Chú của Vương Trác là Hoa Kiều, là một thương nhân có tiền, gần đây muốn đầu tư làm ăn trong nước, thành phố Sơn Đông chỗ của Lưu Chấn Hoa, thông qua quan hệ người này, muốn đầu tư vào chỗ bọn họ. Đơn giản mà nói, chính là chiêu thương dẫn tiền, chú của Vương Trác có nhiều hạng mục đầu tư, tùy tiện làm một cái , thì đủ để bọn họ ăn, cho nên lần này mới theo tới Lật Thành.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.