Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ

Chương 826: Chương 826: Ăn miếng trả miếng






Lúc này cả người Thanh Mộc Vị Ương run lên, mặt cũng đỏ bừng.

Nhìn bộ dạng của hắn, Hoàng Lão lại quay sang nhìn thanh trường kiếm trên tay Lý Dương, mắt trừng to, ông ta có thể xác định được lai lịch của thanh kiếm này rồi.

Hoàng Lão ngồi xuống lại, nét mặt càng lộ vẻ kích động.

Chu Lão, Liễu Lão và cả Bạch Minh vẫn chưa hiểu sự tình, mấy người bọn họ nhìn về phía Hoàng Lão và Thanh Mộc Vị Ương, cho đến lúc này họ vẫn chưa đoán được rốt cuộc đây là thanh kiếm gì.

- Không phải kiếm trong nước đâu!

Chu Lão đột nhiên nhớ tới câu nói lúc nãy của Hoàng Lão, hắn không chau mày nữa mà ngẩng đầu ngạc nhiêu, nhìn lên thanh bảo kiếm đang nằm trên đài trưng bày bảo vật kia.

Đột nhiên, trong lòng Chu Lão nhớ đến một cái tên, lúc này mặt của lão cũng đầy vẻ ngạc nhiên.

Sắc mặt của Liễu Lão, Mao Lão cũng dần thay đổi, nhìn về bảo vật trên đài, lại quay sang ngó các chuyên gia Nhật Bản đang có mặt ở đây.

Về phía Thanh Mộc Vị Ương lại càng không cần nói, các chuyên gia còn lại, có cả Hắc Điền Tiểu Lâm và Tam Tỉnh Khang, sắc mặt lúc này cũng có thay đổi.

-Ừ đúng, chúng ta toàn nghĩ theo lối mòn!

Bạch Minh vỗ mạnh vào đùi một cái, cuối cùng cũng nhớ ra cái tên ấy rồi, xem xét bảo vật cùng với phản ứng của những người Nhật Bản chung quanh, Bạch Minh toét miệng cười hể hả, tỏ vẻ vô cùng phấn khích.

Lúc này, khi Bạch Minh nhìn sang Lý Dương thì vẻ mặt đã khác trước, ánh mắt tràn đầy sự khâm phục và hứng khởi, cả món đồ này mà Lý Dương cũng có được, thế thì còn thứ gì mà hắn ta không tìm được nữa chứ?

-Hoàng Lão, Chu Lão các ông nói gì thế?

Tống Học Dân chau mày, lúc này hắn vẫn chưa phản ứng kịp, không có chút đầu mối nào về lai lịch của thanh bảo kiếm thần kì.

- Tống Lão này, đừng nóng vội, ông sẽ được biết ngay ấy mà!

Chu Lão cười ha hả, lại quay đầu nhìn sang Tam Tỉnh Kết Y. Quá đã, lâu rồi mới có được cảm giác tuyệt vời như thế này, trong giây phút này dường như tất cả lông mao trên người đều được hanh thông, thoải mái đến mức muốn la lên một tiếng.

Tên Tam Tỉnh Kết Y này nói cái gì là có cái đó.

Chu Lão và Liễu Lão đều đã đoán ra được lai lịch của thanh kiếm này, cũng chính vì đã đoán ra được rồi nên mới tỏ ra ngạc nhiên, kích động đến vậy.

Lúc này, bọn họ lại nhớ đến vẻ bình tĩnh và tự tin của Lý Dương trước đó, đừng nói trên tay hắn không có Ngọc tỷ truyền quốc, cho dù Ngọc tỷ truyền quốc trên tay Tam Tỉnh Khang là thật đi chăng nữa, Lý Dương cũng chẳng có gì phải lo, món bảo vật này trên tay Lý Dương, đến lúc này kẻ nên lo sợ chính là bọn người Nhật kia.

-Bạch Lão sư chuyện này rốt cuộc là như thế nào?

Lúc này cả Lý Xán và Liễu Tuấn đều rất mơ hồ, dù sao thì hai người bọn họ tuổi đời còn non trẻ, sao có thể nhìn ra được lai lịch của thanh bảo kiếm.

Bạch Minh quay đầu lại, cười một tiếng, nói:

-Hihi, sau này cứ đi theo học hỏi lão đại của hai đứa, ta đảm bảo tương lai hai đứa sẽ không thua kém gì tụi ta đâu.

Lý Xán sờ sờ đầu, lần này thì lại càng mơ hồ, khó hiểu hơn.

Ý gì đây, họ hỏi về đồ vật, sao Bạch Minh lại nói về bọn họ chứ, ai chẳng biết đi theo Lão Đại học hỏi sẽ có nhiều lợi ích, điều này vốn dĩ đâu cần Bạch Minh nói ra.

Còn nữa, Bạch Minh hình như hứng khởi quá đà rồi, khi Trạm Lô Kiếm chém đứt Đao Muramasa, Bạch Minh cũng không hưng phấn như bây giờ.

-Hóa ra là nó!

Sở Tính lão nhân ngồi ở ghế các chuyên gia Đông Nam Á đột nhiên la lên một tiếng, ánh mắt lộ vẻ ngạc nhiên, cuối cùng hắn ta cũng đã nhìn ra lai lịch của thanh kiếm này rồi.

Sau khi kêu lên một tiếng, hắn lại quay người sang nhìn Thanh Mộc Vị Ương, lần này hắn đã hiểu tại sao Thanh Mộc Vị Ương lại kích động đến thế. Dù là hắn cũng không ngờ tới thanh thần khí này lại có thể xuất hiện ở đây, mà còn nằm trong tay của Lý Dương nữa.

- Sở Lão, đây rốt cuộc là kiếm gì vậy?

Lương Lão vội vàng hỏi một câu, bản thân lão không thích sưu tầm binh khí, hiểu biết về binh khí cổ lại càng ít. Thanh kiếm này, dù có vắt nát óc, lão cũng không nghĩ ra được.

Cha con Khổng Lão bên cạnh cũng đang nhìn Sở Tính Lão nhân.

-Kì thật lúc nãy đã có người nhắc qua thanh kiếm này rồi, cậu thanh niên Nhật kia không phải đã nói Nhật Bản còn có một thần khí xứng tầm với Trạm Lô Kiếm sao, đó chính là thanh kiếm này.

Sở Lão mỉm cười, nói thế nào thì lão cũng là Hoa kiều Trung Quốc, đương nhiên là ủng hộ Lý Dương rồi.

-Có thể sánh ngang với Trạm Lô Kiếm?

Lương Lão, Khổng Lão đều chau mày, đột nhiên hai người bọn họ sững người ra, bọn họ đã nhớ lại lời nói lúc nãy của Tam Tỉnh Kết Y, sắc mặt của họ cũng thay đổi như Sở Lão.

Trong số các chuyên gia có mặt ở đây, người nhìn ra được không ít, lúc đầu, suy nghĩ của mọi người đều rơi vào lối mòn, chỉ nghĩ đến phương diện lịch sử Trung Quốc mà lại không nghĩ về những thứ khác, cho nên mới nghĩ không ra lai lịch của món thần khí này.

Nhưng khi trí óc đã minh mẫn trở lại, lại nghe thêm lời nói của những người khác, những người này cũng dần dần nhận ra lai lịch của thanh bảo kiếm, dù gì thì họ cũng là những người ưu tú trong giới giám định bảo vật trên thế giới, phần lớn đều là những chuyên gia xuất sắc.

Những người đã nhận ra được lai lịch của thần khí, vẻ mặt lúc này của họ đều giống với Sở Lão.

Đồng thời, sắc mặt của họ cũng lộ vẻ kì lạ, hiện nay mỗi người bọn họ đều nhớ lại lời nói lúc nãy của Tam Tỉnh Kết Y.

Thanh kiếm mà hắn nói tới đã xuất hiện rồi, nhưng lại không nằm trong tay của hắn mà rơi vào tay đối thủ, đây quả là điều mỉa mai lớn.

Thiên Tùng Vân Kiếm, cũng chính là Thảo Ung Kiếm mà Tam Tỉnh Kết Y nhắc đến, hiện nay đã xuất hiện trước mặt mọi người.

Hiện nay trước màn hình Ti Vi cũng có không ít người đang đoán già đoán non, đoán xem thanh kiếm này rốt cuộc có lai lịch gì. Từ vẻ ngoài cho thấy thanh kiếm này còn đẹp hơn, thần kì hơn cả Ngư Trường kiếm và Trạm Lô Kiếm trước đó.

Làn sương trắng bao quanh thân kiếm khiến cho mọi người rất hứng thú, nhiều người đều đang đoán điều gì đã tạo nên hiện tượng kì lạ này.

Người của Thanh Mộc Vị Ương không còn run nữa nhưng lại càng lộ vẻ kích động.

Lúc này, Lâm Lang ở bên cạnh cũng há to mồm, ngẩng người nhìn lên trên đài.

Bây giờ Lâm Lang cũng đã nghĩ ra lai lịch của thanh kiếm, hắn cũng giống như mọi người, làm thế nào cũng không ngờ được thanh kiếm lại xuất hiện ở đây, càng không tài nào đoán ra nó lại nằm trong tay của Lý Dương, là bảo vật cuối cùng mà Lý Dương đem ra trưng bày.

-Haha, quả không hổ danh là Lý Dương, có thể đem đến niềm vui bất ngờ cho chúng ta!

Hoàng Lão đột nhiên cười lớn một tiếng, lúc đầu khi ngọc tỷ truyền quốc xuất hiện thì bọn họ đã bàn tán, Lý Dương có khi nào sẽ đem đến bảo vật mà họ không biết tới hay không.

Vốn chỉ là đoán mò mà thôi, không ai ngờ lại có thể sớm thành hiện thực đến vậy, lần này lại mang đến cho họ một bất ngờ lớn.

Nhìn thấy các chuyên gia Nhật Bản há hốc mồm kinh ngạc, mỗi chuyên gia Trung Quốc đều có cảm giác hả hê sung sướng.

Trước khi đến Canada, trong lòng của nhiều chuyên gia Trung Quốc đều rất ấm ức. Cuộc tranh luận giữa Trung – Nhật trước đó, những chuyên gia như bọn họ cũng chịu ảnh hưởng rất nhiều.

Đặc biệt là trước đó không có ai bác bỏ tin đồn, khi Tam Tỉnh Khang khoa trương ngạo mạn, ai cũng muốn tát cho đám quỷ Nhật Bản này một các bạt tai.

Hôm nay nỗi ấm ức này cuối cùng cũng được giải tỏa, mà còn được thoải mái, hả hê trút giận.

Đầu tiên là ngọc tỷ truyền quốc của Tam Tỉnh Khang được giám định là đồ giả, tiếp đó Lý Dương lại mang ra ngọc tỷ truyền quốc thật, rồi đến giờ là sự xuất hiện của Thiên Tùng Vân Kiếm, lần này trong lòng mọi người đều vô cùng hả hê, vui sướng.

Nếu như trước đó không có việc Tam Tỉnh Khang cứ luôn miệng ca ngợi ngọc tỷ truyền quốc thì có lẽ khi Lý Dương lấy ra Thiên Tùng Vân Kiếm,mọi người cũng không kích động đến vậy.

Cũng chính vì có việc trước đó, khiến mọi người hậm hực, ấm ức, khi nhìn thấy bảo vật mà Lý Dương mang ra, mọi người mới có cảm giác khoan khoái, thoải mái đến vậy.

Ăn miếng trả miếng, báo ứng lần này đến quả là nhanh thật.

- Hoàng Lão, lão có thể nói rõ hơn chút không?

Tống Học Dân lộ vẻ đau khổ, lúc này các chuyên gia xung quanh đều vô cùng kích động, chỉ có mỗi mình hắn là không rõ nguyên do.

Hắn cũng giống với Lương Lão, bình thường đều không có hứng thứ với các món đồ cổ như vũ khí, thích nhất là các món đồ tao nhã, cao quý.

- Thưa các vị, đây là món đồ cuối cùng mà tôi mang đến, Thiên Tùng Vân Kiếm, mời mọi người chiêm ngưỡng và giám định.

Hoàng Lão đang muốn nói chuyện, Lý Dương ở trên đài đã lên tiếng trước, sau khi Tống Học Dân nghe đến tên của thanh kiếm thì đứng ngây người ra đó.

Tống Học Dân không hiểu về kiếm, nhưng cũng từng nghe nói về Thiên Tùng Vân Kiếm, rất rõ về các tên của thanh kiếm này.

Lý Xán, Liễu Tuấn và những người trước đó không đoán được lai lịch của thanh kiếm này, lúc này đều ngây người ra, Lý Xán và Liễu Tuấn còn không dám tin mà nhìn lên trên đài.

Không ngờ lại là thanh kiếm này, chẳng trách sắc mặt của các chuyên gia Nhật Bản kia đều không giống nhau, lúc trước tên Nhật Bản còn lộ vẻ kích động như vậy, Lý Xán vội vàng quay đầu nhìn Tam Tỉnh Kết Y. Lúc này Tam Tỉnh Kết Y đang trừng to đôi mắt đỏ ngầu, ngồi ngây người ra đó.

Tam Tỉnh Khang ngồi bên cạnh hắn cũng như vậy, miệng còn lẩm bẩm điều gì đó.

Nhìn thấy dáng vẻ của họ, Lý Xán cuối cùng cũng hiểu được mọi việc, hiểu được Bạch Minh và các vị tiền bối tại sao lại kích động như thế, lúc này hắn cũng muốn cười to mấy tiếng, giải tỏa cảm giác ấm ức trong lòng.

- Thiên Tùng Vân Kiếm, không ngờ lại là nó!

- Thanh kiếm này không phải là thanh kiếm mà tên Nhật Bản kia vừa nhắc đến hay sao?

- Thần khí của Nhật Bản lại xuất hiện trong tay của người Trung Quốc, chờ đi, có kịch hay để xem rồi!

Các chuyện gia phía dưới xầm xì bàn tán, bọn họ không lộ vẻ kích động mấy, thanh kiếm này không có liên quan gì đến họ, họ chỉ ngạc nhiên trước sự thần kì của nó.

Trước Ti Vi, trên inte lần này lại rất sôi động, nhốn nháo.

Trịnh Châu, Trịnh Khải Đạt và Tư Mã Lâm ôm lấy nhau, hò reo ầm ĩ, ngay cả tách trà trước mặt rơi xuống đất cũng không để ý đến, bọn họ không ngờ rằng Lý Dương còn có niềm vui bất ngờ dành cho họ, hơn nữa còn là một niềm vui vô cùng to lớn.

Trên inte, tiếng kêu hét lần này càng to hơn.

Sau khi dân trên mạng biết được Thiên Tùng Vân Kiếm chính là Thảo Ung Kiếm thì đều sôi động, nhốn nháo cả lên, không ngừng có người la hét ầm ĩ.

Những bài Post tường thuật trực tiếp mới nhất chỉ cần được đưa lên là số lượng view tăng lên liên tục, số lượng trả lời càng nhiều, quá tuyệt, trước đó bọn Nhật Bản lôi chuyện ngọc tỷ truyền quốc của Trung Quốc ra nói, giờ thì đã bị quả báo rồi, dân Trung Quốc bọn ta cũng có thần khí tuyệt đỉnh của Nhật Bản mấy người.

Lúc này có nhiều hình được post lên, số lượng view càng cao.

Trên hình, mọi người cuối cùng cũng thấy được hình dáng của ba món thần khí này.

Ngư Trường Kiếm được xưng là “Sát lục chi kiếm” không nổi bật lắm nằm ở đó, nhưng bạn đừng bao giờ xem thường nó, nói không chừng một khi không cẩn thận nó có thể lấy cả mạng của bạn.

Còn có thanh Trạm Lô Kiếm có thể chém Đao Muramasa ra làm hai, Trạm Lô Kiếm dường như đã trở thành anh hùng dân tộc, được không ít người khen ngợi luôn miệng.

Thứ thu hút mọi người nhất vẫn là thanh kiếm có sương mù bao quanh, đang nằm trên đài bảo vật kia – thanh Thiên Tùng Kiếm, lúc này đây là thanh kiếm mà mọi người bàn tán, tuyên truyền nhiều nhất, trên mạng cũng đăng tải nhiều hình của nó.

Sau sự việc lần này, nghe bảo có rất nhiều công ty inte đều hối hận vì đã không truyền hình trực tiếp tiết mục này, đài truyền hình Canada cũng rất hối hận, nếu biết có phản ứng tốt như vậy thì đã mở mạng tường thuật trực tiếp rồi, còn có thể kiếm thêm một khoản tiền!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.