Siêu Cấp Binh Vương

Chương 473: Chương 473: Đàm phán thành công




Diệp Khiêm không thể không thừa nhận lời Phổ La Đỗ Nặc Oa nói rất có lý, cũng giống như Tác Lạc Duy Ước Phu, tuy hắn muốn hợp tác với Diệp Khiêm, nhưng kỳ vọng cũng không cao lắm, đây cũng là bởi vì hiện tại thế lực của hắn đã rất lớn, nếu có thể hợp tác với Diệp Khiêm thì rất tốt, còn nếu như không thể hợp tác thì cũng không có quan hệ gì.

Cho nên, Phổ La Đỗ Nặc Oa nói như vậy cũng đúng, nếu như cô có thể tự mình đánh bại Tác Lạc Duy Ước Phu, thì cũng sẽ không cần phải cùng Diệp Khiêm hợp tác. Phổ La Đỗ Nặc Oa sở dĩ lựa chọn hợp tác với Diệp Khiêm, là vì nhìn trúng sức chiến đấu cường đại của thành viên Nanh Sói, hi vọng dựa vào sự hỗ trợ của Nanh Sói có thể đối phó được Tác Lạc Duy Ước Phu. Tuy những chuyện này thủ hạ của An Đức Liệt thủ cũng có thể làm được, nhưng hiện tại An Đức Liệt đang gặp nhiều chuyện phiền toái khá nghiêm trọng nên cũng không thể giúp cô được.

An Đức Liệt mặc dù có năng lực cũng nguyện ý hỗ trợ Phổ La Đỗ Nặc Oa đối phó Tác Lạc Duy Ước Phu, nhưng hiện tại địa vị của hắn ở trong gia tộc đang vô cùng nguy hiểm, có rất nhiều người trong gia tộc của hắn đối với Tác Lạc Duy Ước Phu tương đối hài lòng, nên bọn họ tuyệt đối sẽ không vì Phổ La Đỗ Nặc Oa mà buông tha Tác Lạc Duy Ước Phu.

Nói tóm lại, nếu như Phổ La Đỗ Nặc Oa muốn đối phó Tác Lạc Duy Ước Phu, thì đầu tiên phải lôi kéo Diệp Khiêm, về bên cạnh cô sau đó trợ giúp An Đức Liệt ổn định lại địa vị trong gia tộc, thậm chí là trợ giúp hắn leo lên vị trí người thừa kế. Chỉ có như vậy, mới có thể nâng cao thực lực của cô, sau đó lại đối phó Phổ Hi Kim cùng gia tộc Á Lịch Sơn Đại, thậm chí là Tác Lạc Duy Ước Phu.

Có chút cười cười, Diệp Khiêm nói: “Cô rất biết đàm phán ah.”

“Anh Diệp cũng vậy mà.” Phổ La Đỗ Nặc Oa ha ha cười cười, nói.

“Được rồi, nếu cô đã có thành ý như vậy, thì tôi đây muốn biết tôi cần phải làm gì?” Diệp Khiêm nói.

Phổ La Đỗ Nặc Oa không khỏi vui mừng nở nụ cười, nghe được Diệp Khiêm nói như vậy, cũng có ý nghĩa là Diệp Khiêm đã đáp ứng hợp tác với cô. “Anh Diệp đã nói như vậy, phải chăng đại biểu là đã đáp ứng hợp tác với tôi rồi sao?” Phổ La Đỗ Nặc Oa có chút mà cười cười hỏi.

Diệp Khiêm ha ha cười cười, có chút nhún vai, không có thừa nhận, cũng không có phủ nhận.

“Những chuyện này còn cần bàn bạc kỹ hơn. Không bằng anh Diệp nói ra điều kiện của anh a, xem chúng tôi có thể giúp anh Diệp chuyện gì hay không, như vậy cũng coi như là biểu đạt một chút thành ý của chúng tôi. Anh Diệp cảm thấy thế nào?” Phổ La Đỗ Nặc Oa có chút cười cười, nói.

“Thống khoái, khó trách cô có thể trở thành đệ nhất chiến tướng của Tác Lạc Duy Ước Phu, chỉ bằng phần cử động này của cô, cũng đủ để để cho tôi đối với cô phải rửa mắt mà nhìn, cũng để cho tôi vững tin vào tiền cảnh hợp tác của chúng ta.” Diệp Khiêm thoả mãn nhẹ gật đầu, nói, “Chuyện này còn cần anh An Đức Liệt hỗ trợ, không biết ý tứ của anh như thế nào?”

“Anh Diệp có chuyện gì cứ nói ra đừng ngại, chỉ cần là chuyện tôi có thể giúp thì nhất định nghĩa bất dung từ.” An Đức Liệt không chút do dự nói.

Diệp Khiêm đã đáp ứng hợp tác với Phổ La Đỗ Nặc Oa, trong nội tâm của An Đức Liệt cũng vui vẻ không thôi, làm sao có thể cự tuyệt chuyện mà Diệp Khiêm nhờ vã? Hơn nữa, cho dù Diệp Khiêm không có cùng Phổ La Đỗ Nặc Oa đạt thành hiệp nghị hợp tác, An Đức Liệt cũng sẽ nguyện ý giúp hắn. Bởi vì, An Đức Liệt hết sức rõ ràng, nếu như hắn có thể trợ giúp Diệp Khiêm, thì Diệp Khiêm sẽ thiếu hắn một nhân tình, đến lúc đó nếu như hắn có chuyện gì cần Diệp Khiêm ra tay thì Diệp Khiêm chắc chắn sẽ không cự tuyệt.

Đối với sự thống khoái của An Đức Liệt, Diệp Khiêm vẫn tương đối vui mừng. Có chút cười cười, Diệp Khiêm nói: “Không biết anh có biết tổ chức lính đánh Cáo Bắc Cực hay không?”

An Đức Liệt có chút sửng sốt, lập tức nói: “Cáo Bắc Cực là tổ chức lính đánh thuê nổi tiếng nhất nước Nga, ở trên thế giới cũng có chút danh tiếng a, tôi cũng biết được một ít. Anh Diệp vì cái gì lại hỏi như vậy? Chẳng lẽ anh Diệp muốn đối phó Cáo Bắc Cực sao?”

“Đúng vậy.” Diệp Khiêm không chút che giấu nói, “Trước đó vài ngày tại Hoa Hạ, Cáo Bắc Cực đã khiêu chiến uy nghiêm của Nanh Sói, để lấy lại danh dự của Nanh Sói, tôi phải tiêu diệt bọn họ. Anh là người Nga, lại là người thừa kế của gia tộc Mafia, tôi tin tưởng anh thông thuộc nước Nga hơn tôi rất nhiều, cho nên, tôi hi vọng anh có thể giúp một việc.”

“Không có vấn đề, anh Diệp muốn tiền, người hay là vũ khí, chỉ cần anh nói một câu, tôi lập tức cho ngươi xử lý thỏa đáng.” An Đức Liệt vỗ vỗ bộ ngực của mình, nói.

“Thống khoái, tôi đây xin tạ ơn anh trước. Qua mấy ngày nữa tôi khả năng phải đi tới Murmansk một chuyến, không biết anh có thể an bài cho tôi một ít nhân thủ cùng vũ khí?” Diệp Khiêm nói.

“Hoàn toàn có thể. Nếu như anh Diệp cần thì tôi sẽ đi cùng anh Diệp qua bên đó một chuyến.” An Đức Liệt nói.

Ha ha cười cười, Diệp Khiêm nói: “Không cần làm phiền anh rồi, hảo ý của anh tôi xin nhận lấy, chuyện này cũng không phải rất phiền toái, không cần làm phiền anh mệt nhọc tàu xe.”

“Cũng tốt, chút nữa tôi sẽ gọi điện thoại cho thủ hạ, đem chuyện này an bài tốt, bên kia sẽ có người tiếp ứng anh Diệp.” An Đức Liệt nói. Dừng một chút, An Đức Liệt lại nói tiếp: “Bất quá, có chuyện này tôi cần cùng anh Diệp nói rõ ràng, những người phụ trách nghiệp vụ gia tộc Khố Lạc Phu Tư tại Murmansk, đều là người trong gia tộc chúng tôi nhưng bọn họ là người của nhiều hệ phái khác nhau, cho nên anh Diệp đi đến bên kia, tận lực không nên cùng bọn họ liên hệ, nếu không sẽ chọc ra rất nhiều chuyện phiền toái.”

Diệp Khiêm không khỏi hơi sững sờ, lập tức nở nụ cười, nói: “Nếu như anh không ngại thì tôi nguyện ý thuận tiện giúp anh giải quyết hết đối thủ ở bên kia, coi như là hồi báo mà anh đã trợ giúp cho tôi a. Anh cảm thấy như thế nào?”

An Đức Liệt không khỏi ngơ ngác một chút, hắn không có dự liệu được Diệp Khiêm lại thống khoái như vậy, vậy mà chủ động đưa ra ý nghĩ trợ giúp hắn giải quyết đối thủ của hắn, hảo cảm trong nội tâm hắn đối với Diệp Khiêm không khỏi tăng lên rất nhiều. “Hảo ý của anh Diêp tôi xin nhận lấy, bất quá bây giờ còn không tiện ra tay đối với những hệ phái khác, nếu không sẽ đưa tới cho tôi rất nhiều chuyện phiền toái. Chuyện này còn cần bàn bạc kỹ hơn.” An Đức Liệt nói.

“Anh An Đức Liệt, không phải tôi nói anh, anh cứ lo trước lo sau như vậy, thì làm sao có thể ngồi lên trên vị trí tộc trưởng gia tộc Khố Lạc Phu Tư được? Anh nhìn xem, trước kia thế lực của anh trong gia tộc như thế nào, trong gia tộc của anh có bao nhiêu người có thể có tư cách cùng anh tranh giành vị trí tộc trưởng? Mà hôm nay? Mới có một kẻ quật khởi, đã làm cho anh có quá nhiều băn khoăn lo lắng, thì làm sao anh có thể làm nên đại sự gì. Giống như lời anh Diệp đã nói, tốt nhất là nên giết gà dọa khỉ, chấn nhiếp những kẻ không an phận kai một chút.” Phổ La Đỗ Nặc Oa nhịn không được tiếp lời nói.

Lời cô nói cũng là sự thật, lúc trước cô sở dĩ lựa chọn cùng An Đức Liệt hợp tác, là vì vào thời điểm đó trong gia tộc Khố Lạc Phu Tư cơ hồ không có bất cứ người nào có thể cùng hắn tranh đoạt vị trí người thừa kế, có thể là vì An Đức Liệt có chút không quả quyết, cho nên mới đưa đến thế lực khác bên trong gia tộc quật khởi, cho tới bây giờ vậy mà đã có dấu hiệu vượt qua thế lực của An Đức Liệt. Với tư cách là người hợp tác, Phổ La Đỗ Nặc Oa không hy vọng trông thấy chuyện như vậy xuất hiện, nếu như An Đức Liệt suy sụp, mặc dù chuyện này không nhất định sẽ liên quan đến cô, nhưng những công sức mà cô bỏ ra sẽ giống như kiếm củi ba năm thiêu một giờ.

Diệp Khiêm mỉm cười, nói: “Theo tôi được biết, bên trong Mafia nước Nga, cũng không phải chỉ có gia tộc Khố Lạc Phu Tư đúng không? Nếu đúng như vậy, thì anh An Đức Liệt cần gì phải lo lắng nhiều như vậy? Sau khi tôi thu thập đối thủ của anh xong, chắc hẳn những gia tộc Mafia khác sẽ thừa cơ xâm nhập thế lực của gia tộc anh, sau đó anh lại phái người đem bọn họ đuổi ra là được. Như vậy, chẳng những có thể giết chết thế lực đối địch trong gia tộc anh, còn có thể đem chuyện này giá họa cho những gia tộc Mafia khác, hơn nữa tộc trưởng hiện tại nhất định sẽ đối với chuyện anh đuổi các gia tộc Mafia khác ra ngoài khen ngợi không thôi. Đây là một mũi tên trúng hai con nhạn, vì cái gì anh còn sợ đầu sợ đuôi? Tôi biết anh là một đại nam nhân, một đại hào kiệt, làm việc hẳn là nên dứt khoát gọn gàng, hôm nay tại sao lại lề mề như vậy? Chuyện này cũng không giống với phong cách của nam tử hán đại trượng phu nha.”

An Đức Liệt một hồi hổ thẹn, cẩn thận nghĩ nghĩ, đúng vậy a, những năm gần đây bởi vì hắn quá cẩn thận nên không làm ra bất cứ thành tích gì, chuyện này cũng gián tiếp khiến cho địa vị của hắn ở trong gia tộc càng ngày càng thấp. Nếu như lại tiếp tục như vậy thì đừng nói là kế thừa gia tộc Khố Lạc Phu Tư, chỉ sợ ngay cả vị trí hiện tại cũng giữ không được.

Hít thật sâu một hơi, An Đức Liệt nói: “Một câu nói của anh Diệp làm bừng tỉnh người trong mộng a. Tốt, anh Diệp đã không chê phiền toái, nếu như tôi lại sợ cái này cái kia, thì chẳng phải là đã phụ tâm ý của anh Diệp sao. Chuyện này tôi sẽ thông báo với thủ hạ, đến lúc đó anh Diệp muốn làm như thế nào, thì cứ buông tay đi làm, tôi sẽ toàn lực ủng hộ.”

Ha ha cười cười, Diệp Khiêm nói: “Nam tử hán đại trượng phu nên như vậy, có việc nên làm, có việc không nên làm. Anh cứ yên tâm, đợi giải quyết xong Cáo Bắc Cực, tôi cam đoan sẽ đem chuyện này xử lý thỏa đáng.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.