Quỷ Đế Cuồng Thê: Đại Tiểu Thư Ăn Chơi Trác Táng

Chương 1854: Chương 1854: Một đồng cũng không cho chúng (9)




Edit: Sahara

Giản Phỉ Phỉ cúi đầu, nhỏ giọng khóc nức nở.

Vì thế, Kỳ Chính không nhìn thấy, ngay lúc bà ta cúi đầu xuống, đáy mắt lóe lên tia ngoan độc.

_______________

Kỳ Tô dọn vào Kỳ gia, tất nhiên cũng đón luôn cữu cữu và thẩm thẩm mình đến. Hiện tại, Kỳ gia đã rơi vào tay Kỳ Tô, tất cả bảo vật trong Tàng Bảo Các cũng thuộc về Kỳ Tô.

Tuy nhiên, Kỳ Tô biết rõ, sớm muộn gì Cầm phi cũng sẽ biết chuyện phát sinh trong Kỳ gia.

Cho nên, hắn cần tận lực tăng thực lực lên thật nhanh!

Mà trong thời gian này, dược đường của Vân Lạc Phong cũng đã khai trương, có tên là Tụ Linh Dược Đường.

Tin tức Lâm Phong trấn xuất hiện Tụ Linh Dược đã sớm truyền bá rộng rãi. Vì thế, mọi người vừa thấy mấy chữ Tụ Linh Dược, liền liên hệ Tụ Linh Dược Đường này với Tụ Linh Dược ở Lâm Phong trấn lại với nhau.

Chính vì vậy, dù Tụ Linh Dược Đường nằm ở nơi hẻo lánh như tây thành, nhưng ngày khai trương lại đông người đến chen chân không lọt, tất cả đều đến vì Tụ Linh Dược.

“Các vị, hôm nay, ngoại trừ Tụ Linh Dược thì dược đường của chúng tôi còn bán ra mặt hàng khác....”

Triệu chưởng quầy tươi cười đón khách, vô cùng niềm nở.

Lời Triệu chưởng quầy vừa dứt, đám đông đang nháo nhào đòi mua Tụ Linh Dược liền im lặng, đồng loạt hướng ánh mắt về phía ông.

“Người đâu, mang con rối ra đây!” Triệu chưởng quầy không vòng vo, trực tiếp hạ lệnh.

Dứt lời, mấy hạ nhân trong tiệm cùng khiêng mấy cái lồng sắt đến. Sau khi nhìn thấy người trong lồng sắt, mọi người ở đây đều đại kinh thất sắc.

“Người? Tụ Linh Dược Đường còn buôn bán cả người?”

“Không đúng! Huynh không nghe thấy sao? Vừa rồi chưởng quầy nói là con rối!”

“Con rối? Trời ạ! Trên đời này thật sự có người có thể chế tạo được con rối sao? Đây có phải thật không? Không phải ta đang nằm mơ đó chứ?”

Con rối đại biểu cho cái gì, không ai không biết!

Nhưng mọi người chỉ từng nghe qua, chứ chưa ai nhìn tận mắt bao giờ.

Hiện tại lại thấy từng cái lồng sắt được khiêng đến, ai ai cũng khiếp sợ đến không kiềm chế được.

Nhưng vẫn chưa hết, một câu tiếp theo của Triệu chưởng quầy như một đòn sát thủ, đánh cho mọi người ngu ngơ tại chỗ.

“Đây không phải là những con rối bình thường, tất cả đều ở cảnh giới Thần Linh! Mọi người nghĩ thử xem, một con rối Thần Linh Giả có nghĩa là gì?”

Triệu chưởng quầy không nói thêm gì nữa, nhưng bấy nhiêu đó đã đủ khiến mọi người trợn tròn mắt.

Không chỉ là con rối! Mà còn là con rối Thần Linh Giả!

Nếu mua được một con rối này, cũng đồng nghĩa với việc trong gia tộc có một cường giả cảnh giới Thần Linh.

Trời ơi! Thật là không thể tưởng tượng nổi.

Tất nhiên, giật mình thì giật mình, nhưng mọi người cũng hiểu, con rối Thần Linh Giả không giống Tụ Linh Dược, không phải có tiền là mua được.

“Bởi vì con rối đặc biệt, vật liệu chế tạo khó tìm, cho nên mỗi tháng chỉ bán ra ba con rối. Ngoài ra......” Triệu chưởng quầy hơi dừng lại: “Dựa theo yêu cầu của chủ tử nhà ta, không bán con rối bằng vàng bạc, mà phải dùng bảo vật tới đổi, một cái không đủ thì hai cái, cho đến khi đạt thành giá trị ngang bằng thì thành giao!”

Nghe thấy lời này, từ trong đám đông có một người vội lên tiếng.

“Triệu chưởng quầy, không biết là cần lấy bảo vật gì đến đổi?”

Chuyện này Triệu chưởng quầy từng hỏi Kỳ Tô, Kỳ Tô lại hỏi Vân Lạc Phong, vì thế vừa nghe có người hỏi đến thì Triệu chưởng quầy liền trả lời ngay: “Vẫn Thiết Tâm*!”

(*Lõi thiên thạch.)

Vẫn Thiết Tâm khác với Vẫn Thiết, Vẫn Thiết Tâm là tinh hoa của Vẫn Thiết, cực kỳ khó tìm.

Nhưng đổi lấy một con rối Thần Linh Giả, thì cái giá này vẫn rất đáng.

“Triệu chưởng quầy, Tụ Linh Dược mà các người bán, có phải là Tụ Linh Dược ở Lâm Phong trấn không?”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.