Producer Hàng Đầu Giới Điện Ảnh

Chương 6: Chương 6




Edit + Beta: Vịt

Hàn Huấn đã sờ thấu tính tình Từ đại thiếu.

Người này chỉ sợ thiên hạ không loạn, tỷ như buổi lễ chúc mừng này, nếu tràng diện đủ loạn, anh ta còn sẽ ở bên cạnh vỗ tay khen hay.

Hàn Huấn nói: “Anh có phải muốn có người cầm dao vọt vào hội trường chém lung tung hay không, khiến dạ tiệc máu chảy thành sông.”

“Huh? Cậu sắp xếp vậy à? Vậy tôi sẽ tránh xa chút, miễn cho vụn thịt bắn vào trên người.” Từ Tư Miểu cười trả lời cũng không phản bác, còn nói với cậu, “Rửa mùi máu phiền phức lắm, tối ngủ cũng có thể ngửi thấy cái mùi buồn nôn này.”

Hàn Huấn liếc anh, “Anh quả nhiên rất phản xã hội.”

Từ Tư Miểu cười nói: “Tôi cho rằng cậu sẽ khen tôi bệnh trung nhị.”

Ánh sáng trong tiệc tối chói mắt, khắp nơi đều là minh tinh và nhân sĩ có tiếng quần áo lụa là.

Từ Tư Miểu vừa về nước, chưa quen thuộc với giới trong nước, nhưng người chưa quen sẽ quen đi lên chào hỏi.

Một minh tinh điện ảnh tới đây góp náo nhiệt, chọc ghẹo hỏi: “Từ thiếu, nghe nói Ảnh Nghiệp Áo Pháp sắp đầu tư quay phim mới, ngài xem có vai phù hợp với tôi không?”

Từ Tư Miểu ngậm ý cười, vỗ vỗ vai Hàn Huấn bán đồng đội nói: “Có thích hợp hay không tôi nói không được, phải xem em ấy.”

Hàn Huấn trẻ tuổi, không giống như nhà làm phim, minh tinh đoán cậu chắc là đạo diễn phim mới.

Nhưng mà, Từ Tư Miểu trịnh trọng giới thiệu: “Hàn Huấn, biên kịch hạng mục mới của chúng tôi.”

Địa vị của biên kịch trong một bộ phim điện ảnh, phim truyền hình thấp đủ khiến người ta giận sôi, cho dù kịch bản là gốc rễ phim so với đạo diễn và nhà làm phim mà nói, căn bản không đáng nhắc tới. Nhưng Từ đại thiếu gia thể hiện hết sức coi trọng, điểm này đã mạnh hơn đạo diễn và nhà làm phim gấp mấy lần.

Minh tinh chào hỏi khách sáo: “Thầy Hàn, không biết là phim thể loại gì?”

Hàn Huấn nói đúng sự thật: “Là sitcom khoa học viễn tưởng võ hiệp cảnh sát thổ phỉ.”

“......”

“Bất quá xin lỗi, tôi tạm thời chưa có ý định mời diễn viên điện ảnh tham gia diễn.”

“......”

Lặp lại tuần hoàn như vậy, Hàn Huấn từ chối khéo ngôi sao điện ảnh, bô lão phim truyền hình, cộng thêm mấy vị đạo diễn quen mặt.

Hàn Huấn nhìn mấy người này từng người nhiệt tình nghênh tiếp, sau đó cười khách sáo cứng nhắc, từ biểu tình đều có thể nhìn ra bọn họ đều cảm thấy kịch bản đầu tư mới vô cùng đáng sợ.

Nhưng Từ Tư Miểu xíu xiu tự giác cũng không có, đám người rời đi, còn vẻ mặt ngạo mạn hỏi Hàn Huấn, “Hiện tại diễn viên vừa đến hỏi han có phải không đủ nổi không? Có cần từ danh sách ảnh hậu ảnh đế chọn vai hay không, tôi bảo bọn họ xếp lịch.”

“Không cần đâu.” Hàn Huấn vẫn tự biết rõ, “Đều là ngôi sao lớn giá trị con người mấy ngàn vạn, sitcom của tôi không mời nổi.”

“Dự toán của chúng ta 100 triệu đó.” Từ Tư Miểu khiêu mi.

Hàn Huấn cười nói: “Một trăm triệu cũng phải tiêu dè.”

Lúc cậu không cười sắc mặt tái nhợt, mặt không biểu tình, cười lên, một đôi mắt tràn đầy giảo hoạt, ánh mắt lại có chút mê người.

Mấy người xung quanh thấp giọng nói chuyện với nhau, thỉnh thoảng nhìn về phía hai người bọn họ, trong ánh mắt đều lộ ra kinh ngạc và khiếp sợ đối với bộ phim mới.

Từ Tư Miểu uống cạn rượu, híp mắt lại nói: “Bản thân tôi cảm thấy rất hứng thú, bộ phim này sau khi chiếu, bọn họ sẽ là biểu tình gì.”

Hàn Huấn uống nước trái cây, có thể nhìn ra tâm tư của không ít người.

— Hạng mục lớn Thái tử gia Ảnh Nghiệp Áo Pháp đích thân trấn giữ, vậy mà là loại phim vớ vẩn.

Cậu hơi mỉm cười nói: “Tôi cũng rất mong đợi.”

Bọn họ xã giao với đám người tới thám thính thông tin hạng mục mới, rốt cục chờ được nhân vật chính của lễ chúc mừng này.

Thành viên ban giám đốc của tập đoàn Lục Chúng tới 3 vị, Hàn Bách Giang còn đích thân dẫn theo con gái Hàn Minh Châu lên sàn.

Hàn Minh Châu mặc lễ phục màu hồng nhạt, hai chân đi đôi giày cao gót lấp lánh cùng màu, cô tóc dài xõa vai, trang điểm tinh xảo, làm hòn ngọc quý trong tay chủ tịch tập đoàn Lục Chúng, hoàn toàn là một thiên kim đại tiểu thư tính cách ngạo mạn.

Từ Tư Miểu kiểm kê nhân số quyết định ngay tại chỗ bắt đầu quay trọng đầu hí (*), anh quyết đoán muốn coi Hàn Huấn là súng, bàn tay vuốt eo Hàn Huấn, không để ý ánh mắt người ngoài, dán sau tai thấp giọng giống như thân mật nói: “Nhìn rõ nhé, vị váy hồng phấn kia chính là hôn thê trong truyền thuyết của tôi, không cần cho tôi mặt mũi, làm một đoạn lam nhan họa thủy khó mà bỏ qua được. Tôi xem trọng cậu, Hàn đại biên kịch.”

((*) trọng đầu hí: loại kịch có giọng hát và điệu bộ nặng)

Hàn Huấn nhìn thoáng qua người đối diện đi tới, đối thủ của Từ Tư Miểu là Hàn Minh Châu, mà tâm mắt cậu rơi trên người đàn ông bên cạnh Hàn Minh Châu.

Hơn 10 năm qua đi, Hàn Bách Giang thoạt nhìn già nua hơn trên bìa tạp chí, gã cười tới mức nếp nhăn trên mặt xếp chồng, hỉ khí đầy mặt.

Cũng đúng, trường hợp hôm nay, mọi người đều chờ nghe hôn sự của Từ Tư Miểu và Hàn Minh Châu, sau đám hỏi cường cường, giá cổ phiếu Lục Chúng có thể cưỡi gió xuân của Ảnh Nghiệp Áo Pháp leo lên, Hàn Bách Giang có thể không cao hứng sao.

Hàn Huấn để chén xuống, tiện tay sửa sang cổ áo Từ Tư Miểu, trong ánh mắt tràn đầy ôn nhu.

Khóe miệng cậu câu lên độ cong nói: “Vậy anh đứng vững nhé, đừng hối hận.”

“Không hối hận.” Từ Tư Miểu thề, cho dù Hàn Huấn đột nhiên muốn hôn anh, anh cũng sẽ thuận theo đón lấy, tuyệt không rút lui.

“Tư Miểu.” Hàn Minh Châu đi tới trước mặt hai người, trong lời nói đều là kiêu ngạo, thanh tuyến cô ta câu lòng người, đáng tiếc Từ Tư Miểu cách cô ta 1 mét, một chút phản ứng cũng không có.

Nhưng ánh mắt cô ta nhìn về phía Từ Tư Miểu chỉ có mê luyến, mặc dù năng lực làm việc của Từ Tư Miểu kém chút, nhưng có thể đính hôn với người đàn ông dung mạo tuấn tú như vậy, đã là vui ngoài ý muốn.

Hàn Minh Châu vẻ mặt ôn nhu, nhưng cha cô ta sau khi thấy rõ thanh niên trước mặt, sắc mặt lại biến đổi.

Gã ngạc nhiên không thôi nhìn Hàn Huấn, lời vốn định nói với Từ Tư Miểu đều ngậm trong miệng không cách nào lên tiếng.

Phản ứng của Hàn Bách Giang không thể dẫn tới sự coi trọng đầy đủ.

Từ Quốc Xương cũng cảm thấy con trai không dẫn theo bạn gái, dẫn theo bạn trai, nhất định là suy tính đến cảm thụ của Hàn Minh Châu, để tránh dẫn tới hiểu lầm không cần thiết, quan tâm như vậy, Từ Quốc Xương khá vừa lòng.

Ông ta vẻ mặt khách khí, quyết định cho bạn trai Từ Tư Miểu sắc mặt tốt, thân thiết nói: “Tư Miểu, người bạn kia của con nhìn lạ mắt, làm gì vậy?”

“Cháu là biên kịch.” Hàn Huấn nở nụ cười, hào phóng đưa tay, “Chào buổi tối chủ tịch Từ, cháu tên là Hàn Huấn, lần đầu gặp mặt, xin hãy chiếu cố nhiều.”

Từ Quốc Xương chỉ cảm thấy người trẻ tuổi này nhìn lãnh đạm, nhưng hết sức lễ phép. Ông ta bắt tay Hàn Huấn, gật đầu nói, “Chào biên kịch, giới điện ảnh của chúng ta đang thiếu biên kịch giỏi, lúc nào chúng ta xem kịch bản, bàn hợp tác nhé.”

Hàn Huấn trả lời: “Cám ơn chủ tịch Từ, Tư Miểu đã đầu từ cho kịch bản mới của cháu, tin tưởng hợp tác sau này của bọn cháu sẽ càng mật thiết.”

“Được được được.” Từ Quốc Xương vui vẻ ra mặt, Hàn Huấn lớn lên bộ dáng đoan chính, vừa nhìn chính là phái học viện đứng đắn, nhất thời ôm được an ủi: Con trai ông rốt cục đầu tư được kịch bản bình thường! Ông ta rốt cục không cần chịu ánh mắt quái dị của ban giám đốc các đối tác nữa!

Chủ tịch Từ của Ảnh Nghiệp Áo Pháp trò chuyện rất vui vẻ với Hàn Huấn.

Song ánh mắt Hàn Bách Giang sắc bén đục khoét Hàn Huấn, trên mặt âm u nói: “Minh Châu, con dẫn Tư Miểu đi thay bộ quần áo, trường hợp chính thức như này, áo sơ mi đen không tốt.”

Hàn Huấn tiến lên nửa bước, trở tay ôm vai Từ Tư Miểu, trực diện phân cao thấp với chủ tịch Hàn của tập đoàn Lục Chúng, “Không được. Tôi đích thân chọn bộ quần áo này, đích thân mặc vào cho Tư Miểu, anh ấy thay tôi mất hứng.”

Sắc mặt Hàn Bách Giang bất thiện, nghiến răng nghiến lợi hỏi: “Hàn Huấn, cậu nhất định phải ở chỗ này làm mất mặt sao?”

“Sao thế Hàn Bách Giang, các người quen biết?” Trong bụng Từ Quốc Xương nghi ngờ, đều là họ Hàn, chẳng lẽ Hàn Huấn là họ hàng xa của Hàn Bách Giang.

“Không quen!” Hàn Bách Giang nghiến răng nghiến lợi phủ nhận.

“Không quen.” Hàn Huấn thì vô tội lắc lắc đầu.

Hai người ăn ý thành như vậy, các thành viên ban giám đốc tại chỗ đều cảm thấy kỳ quái, cẩn thận đánh giá Hàn Huấn.

Người trẻ tuổi có đôi mắt đẹp, ở trong tiệc tối chói mắt càng lộ ra đen nhánh sáng ngời, dưới sống mũi cao thẳng, môi mỏng mỉm cười cũng không che giấu được khí chất ngạo mạn trời sinh.

Ban giám đốc tập đoàn Lục Chúng đều cảm thấy vẻ mặt này của cậu vô cùng quen thuộc, cũng không nhớ ra được đã gặp người này ở đâu......

Hàn Huấn vẻ mặt thản nhiên, vỗ vỗ vai Từ Tư Miểu nói: “Tôi cùng đi với Từ Tư Miểu, cho dù mất mặt cũng là mất mặt anh ấy. Ông có mặt hay không, có liên quan gì tới tôi, chú.”

Chú?!

Người Từ Tư Miểu dẫn đến dung mạo tuấn mỹ, ngữ khí cao ngạo, vốn nên là kính xưng, ở trong xưng hô “Chủ tịch Hàn” “Hàn tổng” của toàn trường, sao cảm giác hơi kỳ quái.

Người ở đây chỉ cảm thấy kỳ quái, Hàn Bách Giang nhưng là trong lòng giật mình.

Gã là chú ruột của Hàn Huấn, tầng quan hệ này kể từ sau khi cha Hàn Thế Ninh của Hàn Huấn qua đời, không còn ai khác biết.

Hàn Thế Ninh là tội nhân của tập đoàn Lục Chúng, mà con trai của tội nhân đã sớm bởi vì “tai nạn xe cộ” mà chết vào 10 năm trước! Nhiều năm như vậy gã cẩn thận không cho phép Hàn Huấn ở giới giải trí ló đầu, nhưng tên đàn ông âm hồn bất tán này, vậy mà cấu kết với Từ Tư Miểu, lại lần nữa xuất hiện trước mặt gã!

Sắc mặt Hàn Bách Giang xanh mét.

Hàn Minh Châu không biết cha cô ta tại sao nhằm vào một người lạ, chỉ có thể đưa tay lặng lẽ kéo kéo ống tay áo Hàn Bách Giang, thấp giọng trách móc nói: “Cha, bạn của Tư Miểu cũng là bạn của chúng ta, tối nay là con và Tư Miểu đính hôn, có chuyện gì thì thôi đi.”

Hàn Minh Châu là con gái bảo bối của Hàn Bách Giang, bình thường nuông chiều từ bé, cha mẹ đối với cô ta muốn gì được đó, cô ta đã mở miệng, trong lòng Hàn Bách Giang tức giận, cũng không thể nói thêm cái gì.

“Tư Miểu anh muốn đính hôn?” Hàn Huấn tai thính, trong giọng nói lại cố ý mang theo chút mùi thuốc súng.

Từ Tư Miểu nói: “Nếu như anh nói phải, em sẽ ghen sao?”

“Đương nhiên sẽ.” Sóng mắt Hàn Huấn thay đổi, “Chúng ta ở chung lâu như vậy, em vậy mà mới biết chuyện này, anh giấu em kỹ thật đấy.”

Hai người đàn ông ngay mặt liếc mắt đưa tình, sắc mặt Hàn Bách Giang càng khó coi, ngay cả trong ánh mắt Hàn Minh Châu cũng lộ ra một tia nghi ngờ.

Từ Quốc Xương nhìn ra đầu mối, đây đâu phải bạn trai, rõ ràng là nam hồ ly tinh!

Ông ta coi như nhìn lầm, lúc trước cảm thấy Hàn Huấn tướng mạo đường đường, hiện tại chỉ cảm thấy cậu bụng dạ khó lường.

Thế là ông ta trực tiếp phá vỡ cục diện bế tắc, “Tư Miểu, Minh Châu, thời gian gần đến rồi, chúng ta nên đến sân khấu chính.”

Từ Tư Miểu vậy mà hàng phục đi đến bên cạnh Từ Quốc Xương, nháy mắt với Hàn Huấn.

Hàn Huấn vốn muốn thêm đoạn kịch nữa, nhận được ám hiệu, lập tức dừng lại.

Bên A chính là thượng đế, cậu bây giờ chỉ có thể yên lặng nhìn, Từ đại thiếu muốn đích thân diễn kịch gì đó.

Từ Tư Miểu thân hình cao lớn, giá áo trời sinh, đứng ở bên cạnh một đám thành viên ban giám đốc trung niên như hạc giữa bầy gà.

Đường cong ngũ quan anh lập thể, hoàn toàn là vẻ ngoài hỗn huyết được hoan nghênh nhất thời nay, hơn nữa thân phận Thái tử gia Ảnh Nghiệp Áo Pháp, có thể nói là người đàn ông được chú ý nhất lễ chúc mừng lần này.

Ánh mắt quăng về phía Từ Tư Miểu càng kinh diễm, Hàn Minh Châu càng kiêu ngạo, cô ta sắp trở thành hôn thê của người đàn ông hoàn mỹ, chỉ đi bên cạnh Từ Tư Miểu, cũng có thể nhận được vô số ánh mắt hâm mộ.

Nhân vật chính của dạ tiệc đương nhiên là tập đoàn Lục Chúng và Ảnh Nghiệp Áo Pháp.

Hàn Bách Giang và Từ Quốc Xương sau mở màn khách sáo đơn giản, rốt cục nói đến trọng điểm mọi người quan tâm.

Từ Quốc Xương đầy mặt ý cười hạnh phúc nói: “Kế tiếp là tin tức áp trục của lễ chúc mừng lần này, chuyện của người trẻ tuổi, hiện tại để tự người trẻ tuổi công bố.”

Từ Tư Miểu vô cùng chủ động đi đến trước micro dựng thẳng, chiếm trước vị trí phát biểu tuyệt hảo.

Mà vẻ mặt Hàn Minh Châu ngượng ngùng, đã bị hành động khẩn cấp của Từ Tư Miểu làm cảm động đến sắc mặt hơi hồng.

Từ Tư Miểu khiến người ta nhìn chăm chú, đứng ở trung tâm sân khấu ánh sáng chiếu người, âm thanh trầm thấp từ tính nói: “Cám ơn các ngôi sao, đạo diễn, bên hợp tác, nhà truyền thông đến đã đến đây, xin cho phép tôi đại diện Ảnh Nghiệp Áo Pháp, giới thiệu bộ phim mới tiếp theo của chúng tôi《Hảo hán Lục Lâm》. Đây là một bộ sitcom khoa học viễn tưởng võ hiệp cảnh sát thổ phỉ, đầu tư hơn trăm triệu, do biên kịch mới Hàn Huấn đích thân hoàn thành toàn bộ kịch bản, hợp tác cùng đạo diễn, diễn viên nổi tiếng trong nước, cố gắng sang năm chiếu phim, bổ khuyết chỗ trống sitcom của Ảnh Nghiệp Áo Pháp.”

Hàn Minh Châu sững sờ trên sân khấu, rõ ràng nên là thời khắc hạnh phúc tuyên bố cô ta và Từ Tư Miểu đính hôn, Từ Tư Miểu sao lại tuyên truyền phim mới?

Biểu tình của Hàn Bách Giang và Từ Quốc Xương cũng không quá dễ nhìn, nhưng biểu tình Từ Tư Miểu ngược lại rất thong thả tự đắc.

Quần chúng dưới sân khấu không rõ tình hình, nghi ngờ nghẹn họng trân trối, bọn họ khiếp sợ không phải hạng mục đầu tư hơn trăm triệu là một bộ sitcom, mà là bản thân tin tức này.

“Không phải nói Từ thiếu và Hàn Minh Châu đính hôn sao?”

“Hẳn là công bố sau đó đi, Hàn Minh Châu đứng cạnh anh ta đó, cũng không thể bỏ mặc đại tiểu thư ở một bên.”

Kết quả, Đại thiếu gia Từ gia bá chiếm micro, không định cho người khác cơ hội cướp cảnh.

Anh tiếp tục nói: “Bộ sitcom đầu tiên của Ảnh Nghiệp Áo Pháp, tượng trưng cho bước nhảy thử đầu tiên vượt qua giới hạn của công ty chúng tôi,《Hảo hán Lục Lâm》 trở thành tác phẩm mang tính mốc lịch sử của Ảnh Nghiệp Áo Pháp, hi vọng ngày chiếu phim này, có thể cùng mọi người chứng kiến sự ra đời của một tinh phẩm sitcom.”

Tin tức đám hỏi của Từ gia và Hàn gia trở thành tin tức giả chân chính, áp trục của lễ chúc mừng, biến thành hiện trường buổi họp báo của《Hảo hán Lục Lâm》.

“Đúng rồi, vẫn còn.” Từ Tư Miểu cười híp mắt thúc giục nói, “Hàn Huấn, đi lên.”

Người đàn ông vóc người thon dài từ dưới đài ưu nhã đi lên, cậu đứng bên cạnh Từ đại thiếu, hai bộ tây trang màu trắng sóng vai mà đứng, giống như tối nay sẽ tuyên bố bọn họ kết hôn vậy.

Từ Tư Miểu ôm vai Hàn Huấn, một chút cũng không xa cách, thân mật tuyên bố: “Đây là biên kịch Hàn Huấn của《Hảo hán Lục Lâm》của chúng tôi, hạng mục này, hết thảy do em ấy quyết định.”

=================

Bánh bèo mê trai và cái kết đau lòng =))))))))

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.