Phượng Nghịch Thiên Hạ

Chương 63: Chương 63: Âm Ngươi Một Phát ( 5 )




Gia tộc lớn làm bối cảnh, cao nhân chỉ đạo, chỉ cần thiếu một thứ cũng rất khó để tu luyện đến cái cảnh giới này.

” Đến đây đi.” Hoàng Bắc Nguyệt ngẩng đầu lên nhìn về phía Tiết Triệt.

Tiết Triệt trong lòng run lên, lực sát thương Hồng Thù quả thực quá lớn, nếu như tới gần không cẩn thận làm nó nổi giận, hắn sẽ bị lôi điện oanh kích đến thi cốt vô tồn. (thân thể xương cốt đều không còn sót lại)

Nhưng lúc này nếu như hắn biểu hiện nhu nhược thì Hí Thiên đại nhân chắc chắn sẽ rất thất vọng, tiền đồ sáng sủa của hắn sau này cũng vì vậy mà phá hủy.

Tiết Triệt khẽ cắn răng, cuối cùng cũng đánh bạo bước đến.

” Bắt đầu ký khế ước đi.”

Tiết Triệt nuốt nước miếng, gật đầu, chậm rãi đưa tay ra đặt lên lưng Hồng Thù, thử đè xuống một chút, xác định không có chuyện gì mới bắt đầu đọc khế ước văn, cùng Hồng Thù ký kết bản mệnh khế ước.

Một luồng kim quang nhàn nhạt từ trong lòng bàn tay của Tiết Triệt chảy ra, lặng lẽ dung nhập vào trong thân thể của Hồng Thù, rốt cục khiến nó chân chính thần phục.

Không ai thấy được, ngay thời điểm kim quang hiện lên, một đoàn hắc khí mỏng manh từ tay của Hoàng Bắc Nguyệt cũng nhanh chóng dung nhập vào thân thể của Hồng Thù.

Hừ, xem ta âm chết ngươi thế nào !

” Thành công rồi !” Tiết Triệt đã có thể cảm nhận được khí tức của Hồng Thù, thử phát ra tiếng kêu gọi thì Hồng Thù cũng đáp lại.

Hắn cuối cùng cũng trở thành chủ nhân của một đầu Linh thú cấp mười một, đã chân chính bước vào hàng ngũ cao thủ bên trong Nam Dực quốc.

Trên mặt hồng quang nở rộ, Tiết Triệt lập tức hướng Hoàng Bắc Nguyệt khom lưng 90 độ: ” Đa tạ Hí Thiên đại nhân !”

” Không cần cám ơn, chúc mừng Tiết công tử.” Hoàng Bắc Nguyệt lạnh nhạt nói, nàng trời sinh tính cách lãnh đạm, không thích náo nhiệt, bởi vậy chỉ hơi gật đầu liền bỏ đi.

Vẫn kiêu ngạo như lúc tới vậy.

” Hí Thiên đại nhân !” Lạc Lạc chạy vội theo, lấy thẻ Rum có ký hiệu của Bố Cát Nhĩ gia tộc giao cho nàng:

” Đây là tiền đấu giá ngày hôm nay, chúng ta cũng không có lấy tiền thuê, tổng cộng là 30000 vạn kim tệ !”

Hoàng Bắc Nguyệt cầm lấy thẻ Rum, trong lòng có chút mừng thầm, đây chính là 30000 vạn kim tệ a, trong vòng một ngày liền kiếm được 30000 vạn kim tệ, cuối cùng nàng cũng thoát khỏi kiếp khổ rồi.

Tất cả những thứ này đều là nhờ công lao của Lạc Lạc, không có hắn kiến nghị giúp nàng bán đấu giá, nàng hiện giờ chắc chắn đang phát sầu vì thiếu tiền rồi.

Nghĩ vậy, Hoàng Bắc Nguyệt vươn tay vỗ bả vai của Lạc Lạc: ” Đa tạ !”

Lạc Lạc gương mặt tuấn tú lập tức đỏ bừng như tôm luộc, nhỏ giọng lí nhí: ” Không cần cám ơn, ta rất vui khi có thể giúp được cho ngài.”

Chưa đợi Hoàng Bắc Nguyệt đáp lại, thanh âm của Thái tử Chiến Dã đã từ phía sau truyền đến: ” Hí Thiên các hạ, cung yến tối nay kỳ vọng ngươi quang lâm.”

” Ta đã biết, đa tạ Thái tử điện hạ thịnh tình như vậy.”

Đối với vị Thái tử lãnh khốc này, Hoàng Bắc Nguyệt cũng không có ác cảm gì. Người này thực lực mạnh mẽ nhưng không có cuồng vọng kiêu căng.

Nàng ghét nhất đám người như Tiết Triệt, Tiêu Vận, thực lực không được bao nhiêu cũng bày đặt kiêu căng phách lối.

” Hí Thiên các hạ, ngươi tham gia cung yến cũng không thể mặc hắc bào cũ kĩ như vậy a.” Anh Dạ công chúa liếc mắt nhìn Hoàng Bắc Nguyệt nói.

Thực sự là không thể tin nổi, một cường giả Cửu Tinh Triệu hoán sư sao lại có thể mặc một cái áo khoác bất nhập lưu như vậy được ?

Nghe Anh Dạ công chúa nói, Hoàng Bắc Nguyệt quả thật cũng hơi xấu hổ, tham gia cung yến, cho dù nàng cuồng vọng như thế nào đi nữa cũng phải bày tỏ một chút đối tôn trọng đối với Hoàng Thượng chứ.

Ít nhất thì quần áo cũng phải nghiêm chỉnh hơn một chút.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.