Phì Lũ Đại Náo Dị Giới

Chương 15: Chương 15: Xích Tiểu Lâm




Giới vương quyền X 3!! Phì lũ bổ dưa đại pháp

!!” Trong khu rừng thiên đường của ma thú, một bóng người to tròn như một trái bóng khổng lồ tung người nhảy lên không trung, tay cầm một cây chùy có đầu chùy to bằng một nửa thân thể của bóng người đó vẫy múa trên đầu một vòng, sau đó từ trên đập xuống, đập thẳng vào đầu của một con ma thú có hình dáng giống hệt như con sói phóng to.

Gào

~~!!

Rầm

~~!!

Crack

~ phụt

!!

“ Dính dong, bạn nhận được 1000 điểm kinh nghiệm.”

“ Tiểu Lâm, gom hàng.” Con ma thú hình sói kia chỉ kịp gào lên một tiếng đầy căm phẫn, bất cam, cái đầu của nó trực tiếp hứng trọn quả chùy còn to hơn cái đầu của nó gấp đôi, xương sọ gãy vụn, đầu giống như quả bong bóng bị nổ, máu tươi kèm theo tương não phun bắn ra khắp nơi, chết một cách thảm thiết.

Ngay sau câu nói của bóng người đó vừa dứt, một bóng người nhỏ bé nhanh nhẹn từ phía sau phóng ra, phấn khích lao thẳng tới cái xác con ma thú bắt đầu giải phẫu để lấy những bộ phận quý giá nhất của nó.

Lau sạch những giọt mồ hôi trên trán, để quả chùy khồng lồ sang một bên, ngồi trên một tảng đá vừa nghỉ ngơi vừa theo dõi quá trình giải phẫu của bóng người nhỏ bé đó.

Hai bóng người đó không ai khác chính là Dương Kiệt và chàng thiếu niên đã đứng ra làm chứng cho anh ta, lúc này đã được Dương Kiệt xem như bạn thân của mình, được anh ta lôi kéo tới khu rừng ma thú để thí luyện, Xích Tiểu Lâm.

Từ sau khi xảy ra “ vận thanh thiên” đã trôi qua được ba ngày, sau một ngày nghỉ ngơi cho lại sức, Dương Kiệt quyết định trực tiếp đi thẳng tới khu rừng ma thú để giết quái thăng cấp.

Trước khi đi vào khu rừng ma thú, không quên chạy tới kéo theo Xích Tiểu Lâm vẫn còn đang luyện hóa mấy viên tích khí đan trung cấp do Thiết chưởng lão tặng cho, thậm chí bản thân Dương Kiệt cũng đã đem cả năm viên tích khí đan của mình trao cho Xích Tiểu Lâm, một phần vì muốn trả ơn cho hành động không ngại nguy hiểm dám đứng về phía mình, một phần vì biết rõ Xích Tiểu Lâm đã gia nhập Thánh Hỏa Tông được 4 năm rồi, nhưng chỉ mới đạt tới cảnh giới luyện thể tầng thứ 8, nếu như trong vòng một năm nữa không thể đạt tới cảnh giới tiên thiên, sẽ bị tống cổ khỏi tông môn.

Vả lại, Dương Kiệt sống chủ yếu nhờ vào điểm kinh nghiệm, chỉ cần đi tới khu rừng ma thú giết quái, hoàn toàn có thể thăng cấp dễ dàng, không cần thiết nhất định phải luyện hóa tích khí đan, còn những người thường như Xích Tiểu Lâm, nếu như không có tích khí đan để luyện hóa, không biết khi nào mới có thể đột phá tới cảnh giới khác, bằng chứng là hắn đã gia nhập Thánh Hỏa Tông được bốn năm, mà vẫn chỉ là một luyện thể tầng thứ 8, một phần vì đa số thời gian đều phải dành hết cho nhiệm vụ tông môn, một phần vì thiếu tài nguyên tu luyện một cách trầm trọng.Mỗi tháng chẳng lãnh được bao nhiêu, mà còn phải cống nạp lên cho các đệ tử lớn mạnh ở phía trên để nhận được sự che chở của người ta, còn lại trong tay được bao nhiêu nữa chứ?

Cuộc sống ở tông môn không phải toàn màu hồng như mọi người lầm tưởng, cạnh tranh vô cùng khốc liệt, kết bè kết phái, nếu như không có người đứng ở phía sau đỡ lưng, chỉ có nước bị người khác đàn áp tới nỗi không ngóc đầu lên nổi. Ngay cả một luyện thể tầng thứ 10, thực lực sánh ngang với tiên thiên tầng thứ 1 như Dương Kiệt cũng suýt chút bị chơi tới nỗi bị phế bỏ đan điền, đuổi cổ khỏi tông môn.

Nếu như không phải có “ vận thanh thiên”, e rằng lúc này anh ta đã thân tàn ma dại rồi, huống chi là một người có tính cách nhu nhược như Xích Tiểu Lâm chứ? Dám không cống nạp chỉ có nước bị người ở phía trên chơi tới nỗi thân tàn ma dại mà thôi.

Hành động hôm trước của Xích Tiểu Lâm đã giành được thiện cảm của Dương Kiệt, lúc này đã xem hắn như bạn thân, đối với bạn thân của mình, Dương Kiệt không bao giờ hẹp hòi ích kỷ, nên vô cùng dứt khoát tặng luôn cho hắn cả năm viên tích khí đan trung cấp của mình. Tất nhiên, quan hệ giữa cả 2 chỉ mới là bạn bè, còn muốn trở thành huynh đệ đồng sinh ra tử, còn phải theo dõi 1 thời gian trước đã.

Sau ba ngày luyện hóa hết năm viên tích khí đan trung cấp, Xích Tiểu Lâm đã đột phá thành luyện thể tầng thứ 9, nhưng muốn thành tiên thiên, còn một khoảng cách xa vời, nên Dương Kiệt đã dẫn theo hắn đi thẳng tới khu rừng ma thú, săn giết ma thú để mang về tông môn đổi lấy tài nguyên tu luyện, hy vọng có thể trong vòng một năm đạt tới cảnh giới tiên thiên, trở thành đệ tử ngoại môn, thoát khỏi cảnh bị tống cổ về nhà.

“ Dương đại ca, lần sau đừng có bạo lực như thế nữa được không? Cái đầu của nó bị đập tới nỗi tan nát hết rồi, giá trị của cái xác cũng bị giảm đi rất nhiều đấy.” Xích Tiểu Lâm sau khi giải phẫu thu gom các bộ phận giá trị trên xác con ma thú xong, chạy tới trước mặt Dương Kiệt, mang theo vẻ mặt oán trách nói.

“ khà khà, lỡ tay, tuyệt đối là lỡ tay, tại vì ta vẫn chưa làm chủ được chiêu thức phì lũ bổ dưa đại pháp này, nên mới mạnh tay như thế này, từ từ rồi sẽ không xảy ra cảnh đó nữa.” Dương Kiệt gượng cười vẫy vẫy tay nói.

Lần đầu tiên nhìn thấy cảnh con ma thú bị đập tan nát cái đầu, Xích Tiểu Lâm chịu không nổi phải quay đầu sang một bên nôn ói, nhưng nhìn riết rồi thành quen, giờ nay không còn cảm thấy quá khó chịu với cảnh đẫm máu hung tàn đó nữa. Nhưng một bộ xác hoàn chỉnh có giá trị hơn một bộ xác bị tan nát rất nhiều, nên không kềm được buông lời oán trách.

Phì lũ bổ dưa đại pháp là chiêu thức do Dương Kiệt vừa mới sáng chế ra, phải kết hợp sử dụng vũ khí hạng nặng như chùy, tạo ra một chiêu đánh có sức sát thương đáng sợ, đập đâu bẻ đó, ngay cả những cái đầu cứng cáp của ma thú cấp 2 còn chịu không nổi, huống chi chỉ là một con ma thú cấp 1 như con sói này chứ.

Vì sao Dương Kiệt lại sử dụng vũ khí là cây chùy khổng lồ này ư? Đó là sau khi kéo theo Xích Tiểu Lâm xuống núi, nghĩ lại phải vào khu rừng ma thú giết quái thăng cấp, nên quyết định tìm một món binh khí để có thể giết quái dễ dàng hơn. Nên cả hai đã đi tới luyện khí các trong tông môn, dùng linh thạch để trao đổi binh khí.

Luyện khí các là bộ phận quan trọng không thua kém gì so với linh dược các của tông môn, diện tích rộng rãi, cách bố trí xa hoa lộng lẫy, vừa mới bước chân vào luyện khí các mà cứ lầm tưởng mình đã đi vào tới hoàng cung vậy, cũng phải thôi, với một nghề nghiệp kiếm tiền như cướp của người ta như luyện khí các, xa hoa lộng lẫy cũng chỉ là bình thường, thậm chí khả năng kiếm tiền của họ còn đáng sợ hơn cả một đế quốc hùng mạnh.

Trong luyện khí các trưng bày đủ loại binh khí như kiếm, đao, thương, kích, hay côn, từ phàm khí cho tới linh khí, chỉ là một cây phàm khí rẻ nhất cũng phải trên 500 viên linh thạch cấp thấp, cao cấp hơn lên tới vài ngàn, còn linh khí ư? Chỉ có thể dùng điểm tích lũy trao đổi mà thôi.

Lúc đầu Dương Kiệt định tìm mua một thanh kiếm, ao ước một ngày nào đó có thể trở thành một kiếm khách phong lưu như trong những bộ tiểu thuyết mà mình đã từng xem qua, nhưng coi lại thân hình “ siêu mẫu” của mình, cầm thanh kiếm trong tay giống như cầm một cây tăm xỉa răng, mất hình tượng quá đi, nên đành rủ bỏ ao ước thiêng liêng đó.

Còn thương và kích thì đòi hỏi người sử dụng có kỹ thuật rất cao, với một người thích dùng sức mạnh càn quét đối phương như Dương Kiệt, không thích hợp chút nào, suy qua nghĩ lại chỉ còn đại đao và côn, trong lúc anh ta đang phân vân nên chọn đại đao hay côn, một cây chùy khổng lồ treo ở giữa phòng đã lọt vào đôi mắt của anh ta.

Huyền Thiết Chùy!

Phàm khí cao cấp, nặng 500 kg, có sức sát thương tương xứng với cân nặng của nó, thích hợp cho người luyện thể sử dụng, giá 1500 linh thạch cấp thấp.

Người luyện thể, là những người tu luyện bí pháp gia tăng sức mạnh cơ bắp của bản thân, khác xa với người tu luyện linh khí như thông thường, người luyện thể sở hữu sức công phá đáng sợ, trong giai đoạn cùng cấp người luyện khí hoàn toàn không phải đối thủ của người luyện thể, chỉ là luyện thể có điều kiện tu luyện vô cùng khắc khe, ngoài ra phải chịu đựng những cơn đau đáng sợ trong lúc tu luyện, và tài nguyên dùng để tu luyện cũng là một rào cản khiến không ít người phải chùn bước, cộng thêm tốc độ tu luyện chậm hơn nhiều so với người luyện khí, nên người luyện thể rất ít rất ít, thông thường thì khoảng mười ngàn người luyện khí mới có một người luyện thể mà thôi.

Sở dĩ Huyền Thiết Chùy là phàm khí cao cấp mà giá chỉ có 1500 linh thạch, là vì ít ai ngó ngàng tới, cây chùy này đã để ở luyện khí các nhiều năm mà vẫn chưa ai đ-ng vào, nên mới có giá rẻ như thế này.

Cây chùy đầy khí thế tượng trưng cho sức mạnh này nhanh chóng thu hút được Dương Kiệt, càng nhìn càng thích, càng nhìn càng cảm thấy thích hợp với mình, nên cắn răng bỏ ra 1500 viên linh thạch còn lại của mình ra mua lấy cây chùy đó, sau đó cùng Xích Tiểu Lâm ào tới khu rừng ma thú để thử nghiệm sức hủy diệt đáng sợ của Huyền Thiết Chùy.

Một chiêu đập vỡ cái đầu của một con ma thú tương đương với luyện thể tầng thứ 10, Dương Kiệt hài lòng thích thú vô cùng, quả không tiếc nuối khi dốc hết tài sản trên người để mua nó về, đúng đồng tiền bát gạo.

Sau đó mày mò hết hai ngày trời, cuối cùng cũng sáng chế ra chiêu thức tấn công giành cho chùy pháp của mình, và nhận được sự công nhận của hệ thống.

Phì lũ bổ dưa đại pháp ( Hoàng giới trung cấp ( Có thể thăng cấp): Tuyệt học do chủ nhân tự sáng chế ra, dựa vào cân nặng và sức sát thương đáng sợ của binh khí từ trên bổ mạnh xuống, đập chết đối phương, có 20 % tỷ lệ khiến kẻ địch rơi vào trạng thái choáng váng.( Chú thích: Phải kết hợp với vũ khí hạng nặng và giới vương quyền mới có thể thi triễn) ( Độ tu luyện: 16 /500)

“ Tổng cộng có thể trao đổi được bao nhiêu điểm tích lũy rồi.” Dương Kiệt chuyển đổi đề tài quay sang hỏi.

“ Cộng thêm các bộ phận quý giá của con Thanh Phong Lang này, cộng với những con ma thú mà chúng ta săn được, linh thảo thu gom được hai ngày nay, có thể đổi lấy 1000 điểm tích lũy rồi ạ.” Xích Tiểu Lâm toàn thân run lên vì phấn khích, 1000 điểm tích lũy, phải biết rằng mình gia nhập vào Thánh Hỏa Tông hơn bốn năm trời, làm đủ mọi thứ nhiệm vụ để tích góp, thậm chí không bằng một nửa so với thu hoạch của hai ngày nay.

Săn giết ma thú, thu gom linh thảo quả thật là con đường làm giàu nhanh nhất, hèn chi trong tông môn đại đa số người đều thích đi thí luyện, không chỉ có thể tích lũy kinh nghiệm chiến đấu, còn có thể làm giàu một cách dễ dàng như thế này.

Tất nhiên, nói là nói thế, quan trọng nhất là phải đủ thực lực, không đủ thực lực mà dám chạy tới khu rừng ma thú thí luyện, chỉ sợ chưa kịp làm giàu đã biến thành đống phân của lũ ma thú trong này rồi.

“ Chậm quá, hai ngày chỉ kiếm được 1000 điểm, chỉ đủ đổi năm viên tích khí đan trung cấp, biết khi nào mới đủ số tích khí đan để cậu đột phá thành tiên thiên đây.” Dương Kiệt khẽ díu mày, không mấy hài lòng với tiến độ của mình.

Dương Kiệt có ý định dùng hết tài nguyên thu được dùng để đổi lấy tích khí đan cho Xích Tiểu Lâm, để hắn có thể đột phá thành tiên thiên, cả hai cùng đi vào ngoại môn.

Chỉ là với tốc độ như thế này, muốn đổi lấy đủ số tích khí đan cần thiết, ít nhất phải hai tháng, anh ta không có quá nhiều thời gian để chờ đợi, ai mà biết được trong vòng hai tháng mấy tên đệ tử đã được phá cách vào ngoại môn đã tiến bộ tới đâu chứ? Đặc biệt là ba tên thiên tài có võ hồn lục phẩm kia, Dương Kiệt tuyệt đối không thể chấp nhận bị họ đè đầu mình quá lâu, mục tiêu của anh ta lúc này là phải nhanh chóng vượt qua bọn họ.

Đặc biệt là tên Tư Mã Thiên, bản thân hắn không đáng ngại, thậm chí hắn muốn dùng người ở phía sau âm thầm chơi Dương Kiệt cũng không phải là chuyện dễ, xảy ra chuyện “ vận thanh thiên”, chắc chắn chúng sẽ ngoan ngoãn một thời gian, nhưng nghe nói hắn có anh trai là một trong thập đại cao thủ ngoại môn, đang bế quan đột phá tiên thiên tầng thứ 9, nếu như để hắn đột phá thành công, mình vừa trở thành đệ tử ngoại môn, chắc chắn sẽ trực tiếp ra tay với mình.

Phải biết rằng đệ tử ngoại môn có thể khiêu chiến với đệ tử ngoại môn, chỉ cần không làm mất mạng, thậm chí bị đánh thành tàn phế cũng không thành vấn đề, mục đích của Thánh Hỏa Tông là thúc đẩy sự cạnh tranh giữa các đệ tử, tuy hơi tàn khốc một chút, nhưng đã bước vào con đường tu luyện, thì phải luôn sẵn sàng đối diện với khó khăn nguy hiểm, ở trong tông môn chỉ bị tàn phế, còn ra tới bên ngoài, thậm chí có thể mất luôn cái mạng.

Tu luyện không dành cho người nhu nhược yếu đuối, cũng không có công bằng để nói, muốn công bằng ư? Dùng cú đấm của mình mà đi đòi lấy công bằng, còn không thì chấp nhận viên đá lót đường cho người ta mà thôi.

“ Vậy… vậy mà còn chậ …” Xích Tiểu Lâm không biết dùng lời nào để hình dung tâm trạng của mình nữa. Nếu như để cho các đệ tử tạp vụ khác đang vò đầu bức tóc tìm đủ mọi cách kiếm điểm tích lũy biết được câu nói của Dương Kiệt, chắc chắn sẽ lao tới liều mạng với anh ta cho mà xem.

Chậm, tôi cũng muốn được chậm như thế này nè!!

“ Còn khoảng vài chục ngàn điểm kinh nghiệm nữa mới có thể thăng cấp, đánh quái ở khu vực này chỉ toàn ma thú cấp 1, điểm tích lũy quá ít, phải tiếp tục đi sâu vào trong để tìm ma thú cấp 2 trở lên thôi, xác của chúng cũng có giá trị hơn xác của ma thú cấp 1 gấp nhiều lần.” Hít sâu một hơi vào người, cầm lấy cây chùy vác lên vai, vẫy tay một cái, hào khí xung thiên nói: “ Đi, tiến tục tiến sâu vào khu rừng.”

“ Cái gì? Tiến sâu vào trong khu rừng? Lỡ gặp phải ma thú cấp 2 thì sao?” Xích Tiểu Lâm lộ ra vẻ hoảng sợ run giọng nói.

Ma thú cấp 2, tương đương với cảnh giới tiên thiên, tuyệt đối không phải là hai tên luyện thể cấp 10, cấp 9 quèn này có thể đối phó được.

“ Yên tâm, có Huyền Thiết chùy trong tay, con ma thú nào dám ló đầu ra, bố mày sẽ tặng cho nó một cú, tiễn nó lên đường.” Dương Kiệt vẫy múa cây chùy trong tay, lộ ra nụ cười bí hiểm hí hí cười nói.

“ Nhưng….nhưng mà…” Xích Tiểu Lâm vẫn lộ ra vẻ nhút nhát do dự.

“ Không nhưng nhị gì cả, nếu như cậu sợ, thì hãy tự quay về một mình trước đi, để ta tự vào trong săn giết ma thú để đổi tích khí đan cho cậu được rồi.” Không cho hắn có cơ hội nói thêm gì nữa, trực tiếp quay người đi sâu vào trong khu rừng.

Xích Tiểu Lâm giằng vật do dự một hồi, hít sâu hơi vào người để lấy can đảm, cắn răng nói: ‘ Liều thôi, Dương đại ca vì mình mới phải vào sâu bên trong khu rừng để săn giết ma thú để đổi điểm tích lũy, Xích Tiểu Lâm, mày tuyệt đối không được bỏ mặc Dương đại ca đi vào chốn nguy hiểm một mình được, có chết thì cùng chết chung vậy.” Vội vã đuổi theo phía sau lưng Dương Kiệt.

Xích Tiểu Lâm không nhìn thấy được Dương Kiệt đi ở phía trước trên môi lộ ra 1 nụ cười hài lòng.

Nếu như Xích Tiểu Lâm quay đầu bỏ về, Dương Kiệt cũng sẽ làm đúng lời hứa sẽ dùng ma thú săn được đổi tích khí đan cho hắn, để hắn có thể đột phá thành tiên thiên, xem như trả ơn cho hắn đã đứng ra làm chứng cho mình, nhưng quan hệ giữa cả hai cũng chỉ ngừng lại ở đó, thậm chí có thể không gặp mặt với nhau nữa.

Nhưng cuối cùng Xích Tiểu Lâm đã dũng cảm theo chân Dương Kiệt đi sâu vào trong, bất chấp có thể nguy hiểm tới tính mạng, có được một bạn bè anh em như thế, còn gì bằng nữa. Khoảng cách anh em đồng sinh ra tử giữa cả hai sẽ không còn xa nữa rồi.

Gào

~!!

Rầm

~~!!

Cả hai tiến sâu vào khu rừng ma thú được nửa ngày trời, trên đường đi ra tay trảm sát vài con ma thú cấp 1, thu gom số ít linh thảo trên đường, đột nhiên ở phía trước không xa vang lên một tiếng gào thét đầy căm phẫn của một con ma thú nào đó và tiếng va đập vang động trời đất.

Ma thú cấp 2!!!

Cảm nhận khí thế đáng sợ từ phía xa truyền tới, lập tức nhận ra đó là con ma thú cấp 2, thậm chí đã đạt tới ma thú cấp 2 trung cấp, tương đương với tiên thiên cấp 5, cấp 6 đang chiến đấu ác liệt với ai đó.

Là người hay ma thú khác?

Dương Kiệt và Xích Tiểu Lâm đưa mắt nhìn nhau, cả hai đều lộ ra vẻ do dự, ma thú cấp 2 trung cấp, tuyệt đối không phải là cả 2 có thể đ-ng vào được, thậm chí con ma thú đó chỉ cần ắt xì một cái, cũng đủ để lấy mạng cả hai rồi, chưa kể còn một đối thủ thực lực không thua kém là bao của con ma thú kia, tiếng va đập và áp lực đáng sợ ở khoảng cách xa như thế này mà còn cảm thấy run rẩy, huống chi là tới gần chứ?

Nhưng nghĩ lại át chủ bài trong tay, Dương Kiệt thầm yên tâm lại đôi chút, đưa mắt ra hiệu với Xích Tiểu Lâm, sau đó nhanh chóng chạy về phía vừa vang lên tiếng gào thét đáng sợ đó.

Xích Tiểu Lâm hai chân run rẩy, nhưng nhìn Dương Kiệt chạy đi, cắn chặt răng đuổi theo phía sau, chỉ là lúc này hắn đang ở trong phòng xông hơi, hồ môi ướt đẫm cả quần áo.

Gào

!

“ Sát

!!”

Phải tốn gần năm phút đồng hồ, cả hai mới tiến gần nơi xảy ra giao chiến. Lén lén núp trong rừng cây cách hiện trường khá xa, nhưng vẫn đủ sức quan sát những gì đang diễn ra ở đó.

Chỉ thấy một con ma thú đầu báo, thân trâu, đuôi rắn, thân hình thô to như một chiếc tải nhỏ được phủ đầy những đóm to nhỏ khác nhau giống như chiếc đồng tiền vàng, miệng không ngừng phun ra những cơn gió lốc tựa như lưỡi liềm tấn công kẻ thù ở trước mặt.

Ma thú cấp 2 kim tiền truy phong báo!!

kim tiền truy phong báo có thuộc tính gió, sở hữu tốc độ nhanh như tia chớp, thân hình linh hoạt, khả năng săn mồi thuộc dạng thượng thừa ở nhóm ma thú cấp 2, tuy chỉ là thuộc ma thú cấp 2 trung cấp, nhưng thông thường những ma thú cấp 2 cao cấp cũng nhất ngán khi chạm trán với nó. Vì nó quá nhanh, đánh không lại quay đầu bỏ chạy chỉ có nước ngơ ngác đứng nhìn, thậm chí nó thường xuyên sử dụng chiến thuật đánh lén vô cùng khó chịu, ngay cả tiên thiên tầng thứ 10 gặp phải nó cũng phải nhức đầu.

Còn kẻ đang giao chiến với nó là một thanh niên chạc tuổi 25 ~ 26, khuôn mặt khá điển trai, mái tóc đen tuyền xõa ngang lưng không ngừng tung bay phấp phới khi di chuyển, trên người mặt một bộ trang phục võ sĩ trắng như tuyết, trước ngực có thêu một ký hiệu giống hai thanh kiếm bắt chéo lại với nhau, tay cầm thanh kiếm dài ba thước, đang không ngừng múa kiếm quét ra vô số luồng kiếm khí đáng sợ để hóa giải những cơn gió lốc do kim tiền truy phong báo bắn ra.

người của Thiên Kiếm tông!!

Nhìn thấy bộ trang phục của thanh niên đó, lập tức nhận ra đó là môn đồ của một trong ngũ đại tông môn khu vực U châu, Thiên Kiếm tông.

“ Chuyện gì đã khiến cho tên thanh niên kia và con kim tiền báo lao vào giao chiến một cách quyết liệt như thế này nhỉ?” Nhìn cả Hai chiêu nào chiêu nấy đều nhắm vào chỗ hiểm muốn lấy mạng đối phương, Dương Kiệt có chút không thể hiểu nổi.

Vì như đã nói kim tiền truy phòng báo chỉ thích đánh mai phục, rất hiếm khi đánh trực diện như thế này, càng không bao giờ liều mạng tới mức độ đó. Còn chàng thanh niên của Thiên Kiếm Tông kia, từ khí thế trên người phát ra, chỉ mới đạt tới cảnh giới tiên thiên tầng thứ 7, ở cảnh giới này khi gặp kim tiền truy phong báo đa số đều quay đầu bỏ đi, tuy chưa chắc sợ nó, nhưng không ai muốn liều mạng với tên sát thủ có tốc độ đáng sợ này.

“ Dương… Dương đại ca nhìn kìa

!!” Trong lúc Dương Kiệt đang suy đoán động cơ của đối phương, giọng nói đầy kích động của Xích Tiểu Lâm vang lên, nương theo ngón tay của hắn chỉ về phía xa, đôi mắt của Dương Kiệt lập tức rực sáng như bóng đèn pha.

Chỉ thấy ở cách vị trí cả hai giao chiến không xa, có một cành cây chỉ cao bằng nửa thân người, trên cây có treo lơ lửng một quả trái giống như trái lê màu vàng kim đã gần chín muồi, mùi hương thơm phức lan tỏa ra ngay cả ở vị trí xa như Dương Kiệt đang đứng vẫn có thể ngửi thấy.

Đó chính là thuần dương quả!!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.