Phát Sóng Trực Tiếp: Kim Chủ, Cầu Đánh Thưởng!

Chương 10: Chương 10: Chuối ngươi cái ba kéo




Edit: Linhlady

“Được, tôi đồng ý.” Mạc Vân Quả tạm dừng một chút, “Nhưng tôi có một điều kiện.”

Lý Nguyên giống không nghĩ tới Mạc Vân Quả sẽ dễ dàng đồng ý như vậy, hắn ta còn chuẩn bị rất nhiều điều kiện hấp dẫn đấy.

“Yêu cầu cái gì? Cô cứ việc nói.” Trong mắt Lý Nguyên xẹt qua một tia vội vàng, thân thể hắn thả lỏng, một chút cũng không có phong phạm đế vương.

Mạc Vân Quả hơi cong khóe môi, giống như nghĩ đến chuyện gì đó tốt đẹp, “Đến lúc đó ông sẽ biết.”

Lý Nguyên nghe thấy lời này lập tức nhíu mày, hắn sợ hãi Mạc Vân Quả sẽ đưa ra một yêu cầu quá phận, nhưng một giây tiếp theo, hắn liền nghe được Mạc Vân Quả nói: “Khi nào đi?”

“Càng nhanh càng tốt!” Lý Nguyên giống như gấp không chờ nổi đáp lại, lại nói tiếp, tuy rằng ông là người đứng đầu một đất nước, nhưng ở cái xã hội hiện đại hoá này, ngôi vị hoàng đế cũng sớm không còn như trước ông làm vua một nước nhỏ so ra còn kém hơn một tỷ phú ở nước khác.

“Ngay hôm nay?” Mạc Vân Quả rũ xuống mi mắt nói, tay phải của cô vô ý thức vuốt ve ngón tay cái tay trái.

“Được được được! Bây giờ có thể đi rồi! Máy bay đã chuẩn bị tốt, tùy thời đều có thể xuất phát!” Trong mắt Lý Nguyên loé lên một tia kinh hỉ, dù sao chỉ cần đem người đưa lên máy bay, chuyện về sau không liên quan gì đến hắn.

“Được.” Mạc Vân Quả sảng khoái đồng ý.

“Ai ai! Tiểu Quả Quả vì sao lại dễ dàng đồng ý như vậy? Ít nhất phải vớt vát một ít thứ tốt chứ! Nơi này toàn là vàng nha!” Phong Hoa nhịn không được rít gào nói, ai ai ai...... Những cái đó thế nhưng đều là vàng nha!

“Bởi vì tôi chỉ là một cái khách qua đường.” Mạc Vân Quả nhàn nhạt trả lời người trong phòng phát sóng trực tiếp, sau đó đi theo sau Lý Nguyên.

Đi đến phía dưới máy bay, Mạc Vân Quả nhìn vẻ mặt đầy vui sướng của Lý Nguyên, cặp mắt tràn đầy khát vọng kia lăng lăng nhìn Mạc Vân Quả, hận không thể lập tức đưa cô lên máy bay chạy lấy người.

“Ông còn nhớ rõ yêu cầu của tôi không?” Mạc Vân Quả đứng ở bên cạnh bảo tiêu đột ngột lên tiếng.

Lý Nguyên sửng sốt, sau đó cuống quít gật đầu, “Tất nhiên là nhớ rõ.”

Mạc Vân Quả gật gật đầu, nói với Lý Nguyên: “Phiền toái ông đi vài bước.”

“Cái gì?” Lý Nguyên có chút hoài nghi không biết có phải mình nghe lầm, cái này xem như cái gì yêu cầu?

Giọng nói lạnh lẽo của Mạc Vân Quả vang lên lặp lại một lần, sau đó không biết từ nơi nào lấy ra tới một quả chuối, làm như không có gì ăn luôn.

Tuy rằng Lý Nguyên tuy rằng trong lòng có chút khó hiểu, nhưng là vẫn làm theo yêu cầu của Mạc Vân Quả.

Mạc Vân Quả xem chuẩn thời cơ, đem vỏ chuối trong tay ném xuống, “Bẹp” Lý nguyên té ngã trên đất.

Mạc Vân Quả nhanh chóng quyết định bước lên máy bay, sau đó đóng cửa máy bay lại, chỉ để lại vẻ mặt kinh ngạc của Lý Nguyên, cùng một đám bảo tiêu nghẹn cười nổ lực kìm nén......

“Chúc mừng ký chủ lần thứ hai hoàn thành nhiệm vụ vỏ chuối, xin ký chủ không ngừng cố gắng!” Một lần nữa Mạc Vân Quả lại nghe thấy giọng nói máy móc của hệ thống, nhưng cô lại cảm thấy vô cùng đáng yêu.

“Tiểu Quả Quả 66666!” Phong hoa dẫn đầu nói, ngay sau đó liên tục đánh thưởng.

“A! Chủ kênh cô thật là soái! Sao lại có thể soái tới như vậy!”

“Chủ kênh chủ kênh! Nhìn tôi nhìn tôi! Tôi phải sonh khỉ con cho cô!”

“Lầu trên cút xéo, thuận tiện nói cho ngươi biết tiểu Quả Quả là của nhà ta!”

Ánh mắt Diệp Hành phức tạp nhìn phòng phát sóng trực tiếp, lúc này thời gian ngắn ngủi không đến một ngày, cô đã hoàn thành hai phần ba nhiệm vụ, là vận khí, hay là thực lực?

Trong phòng phát sóng trực tiếp đánh vô số phần quà, các loại tán dương vang lên bên tai Mạc Vân Quả, Mạc Vân Quả híp mắt, dựa vào bên cửa sổ, không biết suy nghĩ cái gì.

Mà một nơi cách Mạc Vân Quả mấy ngàn dặm, trong một ngô biệt thự mộc mạc, một người con trai an an tĩnh tĩnh nằm ở nơi đó, sắc mặt tái nhợt, chau mày......

- ------

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.