Phật Hệ Mau Xuyên

Chương 1: Chương 1: Tình nhân thế thân của tổng giám đốc (1)




Editor: Suzu Adelia

*****

“Cố Tây Thâm, tôi khó chịu quá…”

“Khó chịu sao? Có thể chịu nổi không? Cầu xin tôi đi!”

“...Xin anh, xin anh giúp tôi…”

“A, Quý Tô Dao, cô thực sự nên nhìn xem bộ dạng hiện tại của cô rẻ tiền bao nhiêu! Cầu xin tôi làm cô!”

…..

Thuốc mang đến dục vọng làm người ta trầm luân. Cuối cùng, ký ức đã bị phá thành những mảnh nhỏ, suốt cả đêm chỉ còn nhu cầu điền cuồng người đàn ông và sự đau lòng trào phúng đến tận xương.

Tô Dao từ từ mở mắt ra, thẩn thể giống như bị nghiền nát, đau đến mức hít ngụm khí lạnh. Cô cố nén đau đớn mà chậm rãi ngồi dậy, động tác này khiến cô tiêu hao hết sức lực toàn thân. Cô thở hổn hển dựa vào đầu giường, đánh giá căn phòng này.

Đây là một phòng ngủ lớn với tông màu trắng xám, thiết kế theo phong cách châu Âu, mọi chỗ đều lộ ra sự sang trọng cùng thanh lịch. Bên trái phòng ngủ là phòng tắm, bên phải là một phòng chứa quần áo. Cửa phòng chứa quần áo mở to ra, tủ quần áo treo từng hàng quần áo nam, mở ngăn kéo ra là các kiểu đồng hồ và cà vạt. Không khó đoán ra đây là phòng của đàn ông.

Trên mặt đất trải thảm mềm, bên trên rải rác một ít quần áo hỗn độn mà cô lại nằm trên giường, phía dưới lớp chăn là cơ thể trần như nhộng đầy những dấu vết xanh xanh tím tím.

Xem ra, tối qua nam chủ thật gắng sức nha.

Đúng vậy, nam chủ. Thế giới này là một quyển tiểu thuyết ngược luyến, tên là—— 《 Bảy ngày tù yêu: Tình nhân thế thân của tổng giám đốc 》.

Nam chủ Cố Tây Thâm là một bá đạo tổng giám đốc lắm tiền đẹp trai, vẫn luôn yêu sâu sắc mối tình đầu của hắn. Nhưng mối tình đầu kia vì giấc mơ muốn ra nước ngoài nên đã từ chối sự theo đuổi của hắn. Tổng giám đốc muốn mà không được này tình cờ gặp được một cô gái có ngoại hình mười phần tương tự mối tình đầu của hắn, cũng chính là nữ chủ Quý Tô Dao.

Cố Tây Thâm đưa ra yêu cầu muốn bao dưỡng cô bởi vì vẻ ngoài có mười phần giống với mối tình đầu kia mà lúc đó mẹ Quý Tư Dao cũng bị bệnh nặng, cần gấp rất nhiều tiền thuốc men. Cùng đường, Quý Tư Dao liền đáp ứng Cố Tây Thâm.

Mặc dù là quan hệ bao dưỡng nhưng Quý Tư Dao cũng không phải là không cảm kích Cố Tây Thâm. Cô cho rằng hắn là sự cứu rỗi của cô nhưng lại không nghĩ tới rằng Cố Tây Thâm chỉ coi cô là thế thân. Mặc quần áo hay trang điểm, mỗi tiếng nói, hành động đều phải dựa theo mối tình đầu kia. Mỗi lần hắn làm cô, Cố Tây Thâm đều nhấn mạnh rằng cô chỉ là một thế thân, hơn nữa không chút thương tiếc đôi với cơ thể cô. Có thể nói là ngược tâm ngược phế lại ngược thân. Quý Tô Dao vừa thống khổ vừa yêu hắn đến hết thuốc chữa. Cố Tây Thâm cũng càng làm càng thích thân thể cô, từ từ yêu cô mà không hay biết.

Sau đó, mối tình đầu đã trở lại, Cố Tây Thâm lãnh khốc vô tình nói với Quý Tô Dao: “Cô chỉ là thế thân của cô ấy. Giờ đây, cô ấy đã trở lại, đồ giả như cô cũng nên biến mất.”

Vì thế, Quý Tô Dao thương tâm gần chết mà rời đi, sau đó gặp nam phụ, được nam phụ chăm sóc một thời gian.

Sau khi Quý Tô Dao rời đi, Cố Tây Thâm vừa ở bên mối tình đầu, vừa cảm thấy trong lòng không thoải mái, nhớ đến việc thân thể hắn vô cùng thích hợp với Quý Tư Dao. Sau lại nhìn thấy hình ảnh cô cùng nam phụ ở cạnh nhau, hắn nổi điên mà mang Quý Tư Dao trở về cầm tù, một bên ngược thân một bên ngược tâm.

Hôm qua là ngày thứ sáu tù yêu, tối nay lại hài hòa một hồi, ngày mai việc của Quý Tô Dao sẽ bị mối tình đầu kia phát hiện, sau đó trời xui đất khiến được nam phụ cứu.

Lại sau nữa, Quý Tô Dao phát hiện mình mang thai, Cố Tây Thâm hiểu lầm đứa bé là của nam phụ, sau đó lại tiếp tục cầm tù cô. Cầm tù...

Ngược tâm đến gan phổi đều đau! Nếu không thì loại nhiệm vụ xuyên vào nữ chủ như thế này sao có thể đến lượt Tô Dao làm? Nữ chủ ngọt văn sảng văn có thể không tới phiên cô đâu. Phần lớn hệ thống phân cho cô là ít bia đỡ đạn, nữ phụ, nhân vật phản diện độc ác, loại mà không ai nguyện ý xuyên vào. Ai bắt lúc trước hệ thống hỏi cô muốn chọn hình thức nào thì cô nói cái nào cũng được? Cho nên giờ cái nào cũng làm qua, nơi nào có yêu cầu thì tới nơi đó dọn sạch.

Nhưng cô không thèm để ý là được.

“007, cho ta đổi lọ nước chữa trị.” Cô dựa vào đầu giường, nhắm mắt lại. Thân thể không khỏe làm cô nhăn mày lại.

【Dao Dao, cô lại lãng phí tích phân rồi! Vết thương nhỏ như này lại không nguy hiểm đến tính mạng, nghỉ ngơi vài ngày là được, căn bản không cần dùng đến nước chữa trị. Trước đó không phải cô đã đáp ứng với tôi là lần này sẽ tích góp đủ tích phân để thăng cấp sao? Đã có 950 tích phân rồi, chỉ thiếu đúng 50 tích phân nữa thôi! Cách cửa nhà một bước, cô cũng lại làm hỏng việc!】007 nói.

Ký chủ nhà hắn là một người kỳ lạ., Ký chủ nhà khác đều cẩn trọng nỗ lực thăng cấp, chỉ có ký chủ nhà hắn thích hưởng thụ, một chút khổ cũng không chịu được, luôn đem tích phân dùng vào những việc không cần thiết. Bằng không thì bây giờ sao hắn có thể vẫn là hệ thống cấp 0!

Vẻ mặt Tô Dao hờ hững, “Ngoan nào, ta đã đáp ứng thì sẽ không nuốt lời, không kém 10 tích phân này.”

【 Tôi đây đã tạo nghiệt gì mới gặp phải một ký chủ phá sản như cô? Mềm mại lại yếu ớt, khổ một chút cũng không chịu được...】007 vừa lải nhải vừa đau lòng đổi lấy một lọ nước chữa trị.

Cả lọ nước cỡ ngón cái màu xanh biếc bị Tô Dao uống hết trong một hơi, đau đớn trên người cô nháy mắt đã giảm bớt. Lúc này vẻ mặt cô mới hòa hoãn lại, có tâm tình đi xem nhiệm vụ lần này.

【Nhiệm vụ chính: Giúp Quý Tô Dao phản công, thoát khỏi kiếp bị cầm tù. Khen thưởng nhiệm vụ: 300 tích phân.】

【Nhiệm vụ chi nhánh 1: Giữ lại được con của Quý Tô Dao, không để Cố Tây Thâm đào tử cung lấy đứa trẻ ra. Khen thưởng nhiệm vụ: 100 tích phân.】

【Nhiệm vụ chi nhánh 2: Cho mẹ an hưởng khi về già, không bị tức chết. Khen thưởng nhiệm vụ: 100 tích phân.】

Tô Dao nhăn mày lại. Thoát khỏi kiếp cầm tù, cho mẹ an hưởng khi về già… Hai nhiệm vụ này thì cô có thể hiểu được vì sao nhưng…

“Đứa trẻ bị.Cưỡng.Gian mà có thì tại sao nguyên chủ lại muốn sinh ra?”

Phải biết rằng quan hệ bao dưỡng của nguyên chủ và Cố Tây Thâm đã kết thúc. Lần này bị tù yêu, Tô Dao hoàn toàn bị cưỡng bách. Cố Tây Thâm không chỉ giam cầm cô mà còn dùng sức mạnh, thậm chí đêm qua còn dùng thuốc. Nhìn cô bị thuốc chi phối phải hạ mình cầu xin, hắn lại châm chọc mỉa mai, dùng những lời nói cay nghiệt nhất mà mắng cô rẻ tiền để che đậy những cảm xúc khó tả mà hắn không chịu thừa nhận.

Chắc chắn đây là tra nam cặn bã.

【Ách, có thể là bản năng của người mẹ?】

“Thân thể này hiện giờ mang thai không?”

【Dao Dao, cô yên tâm, có thai rồi, cô không cần hy sinh thân mình lăn giường cùng tra nam.】007 khẳng định rằng cô chướng mặt tra nam kia, vì vậy nên thân thiết nói.

“Có thai ư…” Kiểu này thì phiền phức rồi. Sinh con vừa đau đớn lại nguy hiểm, kể cả nguồn gốc của đứa bé trong sạch thì cô cũng không thể vui vẻ sinh ra, huống chi là đứa trẻ bị.Cưỡng.Gian mà có. Sinh đứa nhỏ bị. Cưỡng. Gian mà có này ra thì không phải cô sẽ chịu đủ sao? Nếu không phải đã có thai rồi, cô sẽ dứt khoát không làm nhiệm vụ này. Dù sao không làm nhiệm vụ chi nhánh cũng không trừng phạt quá lớn gì. Nhưng đã có rồi lại phá đi, người ủy thác mà biết thì hẳn sẽ tức giận, đánh giá kém ha?

007 bỗng có dự cảm không tốt, 【Dao Dao, cô muốn làm gì? Cô không thể phá thai, nếu không người ủy thác sẽ đánh giá kém, nhiệm vụ lần này liền làm không công!】

Tô Dao chớp chớp mắt, “Yên tâm, ta nhớ kỹ việc đồng ý ngươi rồi, sẽ không làm bậy!”

Cô mở giao diện thương thành ra, nhanh chóng xem qua. Trước lúc 007 phản ứng được liền xoát tích phân mua một trò chơi.

“Này, cho người này. Lần trước thấy ngươi thấy mà thèm thật lâu, chỉ 10 tích phân cũng không đắt gì, muốn thì nói với ta. Ta cũng không phải quỷ keo kiệt, cầm đi chơi đi. Thời gian ở thế giới này phỏng chừng rất dài, người ở chỗ này với ta cũng nhàm chán, tự mình quay về không gian hệ thống chơi trò chơi đi.”

007 cảm động, nước mắt lưng tròng, 【Mất 10 tích phân để mua cái này làm gì? Rất lãng phí đó… Hu hu, Dao Dao, cô đối với tôi thật tốt!】Giống như bắt được con gái hiếu kính với cha mẹ già, vừa nói họ tiêu tiền linh tinh, vừa vui đến khó mà kiềm chế. Giờ phút này 007 chính là có tâm tình này.

“Nhiều lắm sao? Đi theo ta liền có thịt ăn, phụ ai thì cũng không thể phụ người một nhà phải không? Đừng cảm động, đi xem thử trò chơi trước đi.”

007 càng thêm cảm động. Hắn thu hồi lại lời nói hắn lúc trước, nhất định hắn phải tích đức mười đời mới có thể gặp được ký chủ tốt như vậy.

Cuối cùng cũng đuổi được hệ thống ngốc nhà mình đi, tâm tình Tô Dao vô cùng thoải mái. Hệ thống ngốc nhà cô chính là bà quản gia, keo kiệt lại hay lải nhải. Có hằn thì tuyệt đối chơi không thoải mái.

Cô quấn chăn quanh mình rồi xuống giường, chân trần giẫm lên thảm mềm, đi đến trước gương. Nếu bỏ qua dấu vết dữ tợn sót lại trên mặt, kỳ thật, thân thể này rất xinh đẹp. Làn da trắng nõn, vòng eo tinh tế, hai chân thon dài. Ngực và mông cũng không phải đặc biệt đẫy đà nhưng tinh xảo đĩnh kiều, đường cong tuyệt đẹp. Làm nữ chủ thì khuôn mặt tất nhiên không phải nói rồi. Trong thanh thuần lộ ra kiều mị, giống như một tiểu bạch hoa điềm đạm đáng yêu, nhu nhược, mềm mại, khiến cho người ta không nhịn được mà muốn… bắt nạt.

Chẳng hạn như nam chủ thích bộ dáng khóc thút thít xin tha của cô vậy.

Tô Dao liếc mắt nhìn thời gian. Giờ là 12 giờ trưa, nhớ lại cốt truyện gốc một chút thì Cố Tây Thâm lúc này hẳn là đang cùng mối tình đầu kia ăn cơm trưa, buổi chiều đi dạo phố rồi xem phim, buổi tối làm bữa tối dưới anh nến, xấp xỉ 9 giờ tối mới về.

Còn đầy thời gian, cô xoay người vào phòng tắm, xả nước vào bồn rồi ngâm cả người vào trong bồn tắm ấm áp, nhắm mắt suy nghĩ về nhiệm vụ.

*

Sau khi đưa Giản Nhu trở về, Cố Tây Thâm lập tức lại xe về biệt thự của mình. Xe bắt đầu chạy nhanh hơn trước, hắn rất muốn nhìn thấy người phụ nữ kia.

Hắn cũng không biết vì sao mà cả ngày đều nhớ đến người phụ nữ kia, thậm chí còn liên tục thất thần, Giản Nhu cũng không thể kéo lực chú ý của hắn về. Cho nên sau khi ăn tối, hắn từ chối đề nghị mời hắn vào nhà ngồi của Giản Nhu, đưa cô ấy về xong liền lập tức phóng xe như bay về biệt thự.

Đêm qua, Tô Dao khóc lóc cầu xin hắn làm cô, hắn vừa tức giận nên động tác thô bạo. Sáng nay lại bị Giản Nhu gọi đi, không quay lại nhìn cô, cũng không biết giờ cô thế nào rồi. Cố Tây Thâm vừa nghĩ vừa mở một đống mật mã khóa.

Đi vào biệt thự, Cố Tây Thâm nhìn quanh đại sảnh một lần. Không nhìn thấy người muốn gặp, ngay sau đó hắn đi lên lầu hai. Hắn không nghi ngờ cô sẽ đào tẩu một chút nào. Biệt thự này được hắn thiết kế giống như ngục giam, không có hắn cho phép, cô sẽ không thể đi ra ngoài biệt thự nửa bước.

Trong phòng ngủ, Tô Dao cuộn tròn nằm cuối giường, vùi đầu vào hai tay nhỏ bé, trên người mặc một cái váy ngủ có dây nhỏ để lộ cổ thon dài tinh tế, cùng xương bướm xinh đẹp. Dây váy tinh xảo rơi xuống bả vai thon gầy, muốn rơi cũng không được mà vướng ở cánh tay, trong đáng thương bất lực lại lộ ra một tia quyến rũ người gợi cảm.

Bụng dưới của Cố Tây Thâm căng thẳng. Hắn nhớ tới sự điên cuồng đêm qua, trong mắt thoáng hiện chút nóng bỏng. Hắn đi qua, nhẹ nhàng đỡ lấy bả vai Tô Dao, “Làm sao? Em còn buồn bực à?”

Bị bàn tay ấm áp của hắn chạm vào, thân mình Tô Dao run rẩy, không nói gì, vùi đầu càng sâu.

Đáy lòng Cố Tây Thâm dâng lên một cỗ thương tiếc. Hắn nửa ngồi xổm xuống, dỗ cô, “Ngoan, đừng náo loạn. Chỉ cần em ngoan ngoãn ở lại bên cạnh tôi, không chọc tôi tức giận nữa thì chúng ta còn có thể giống như trước kia.”

Hắn nói trước kia là thời điểm hắn bao dưỡng Quý Tô Dao. Khi ấy, cô rất ngoan, rất nghe lời, chưa bao giờ phản kháng hắn, dù hắn làm gì cũng sẽ mềm mại đáp lại, còn mang cho hắn niềm vui. Hắn cảm thấy vẫn nói nuôi cô cũng không tồi.

Trời mới biết, ngày đó hắn nhìn thấy cô cũng với người đàn ông khác bên nhau thì tức giận biết bao nhiêu. Đặc biệt là ánh mắt tên kia nhìn cô không che dấu chút tình yêu nào, làm hắn hận không thể đào mắt tên kia ra! Hắn tức giận vì vật sở hữu của mình bị người đàn ông khác mơ ước. Kể cả Quý Tô Dao và hắn có giải trừ quan hệ thì cô vẫn là người phụ nữ của hắn như cũ. Hắn tuyệt đối không cho phép bất kì kẻ nào mở tưởng tới.

Cho nên, dù thế nào hắn cũng sẽ không để cho cô rời đi, cô chỉ có thể là của hắn.

Hạ quyết tâm, tâm tình Cô Tây Thâm liền tốt hơn nhiều, tối tăm bực bội mấy ngày qua trở thành không khí, “Như vậy đi. Em an tâm ở bên cạnh tôi, trừ danh phận ra thì cái gì tôi cũng có thể cho em. Nhưng mà tuyệt đối không thể để Giản Nhu phát hiện ra sự tồn tại của em.”

Hắn biết Quý Tô Dao thích hắn. Trước kia, khi cô rời đi, cô tuyệt vọng lại hèn mọn cầu xin hắn cái gì cũng không cần, chỉ cần có thể ở lại bên cạnh hắn. Cho nên hắn cảm thấy mình an bài như vậy, trong lòng Quý Tô Dao hẳn là tràn đầy vui mừng.

Tô Dao chậm rãi ngẩng đầu lên, đôi mắt đẫm lệ—— không khống chế được mà cười.

Cố Tây Thâm cảm thấy vẻ mặt của cô có hơi kỳ quái, chưa kịp nghĩ nhiều đã bị xịt ít hơi nước.

“Cô——”

Vừa mở miệng nói một chữ liền “rầm” một tiếng ngã xuống sàn nhà.

Tô Dao vừa giơ tay cầm chai phun sương, vừa che lại miệng và mũi. Phần lớn nước thuốc đều phun lên mặt Cố Tây Thâm, trong không khí chỉ có một ít nhưng để chắc ăn, Tô Dao vẫn chờ thuốc mê trong không khí tan hết mới bỏ tay ra.

Cô ném bình phun sương xuống, từ trên giường nhảy xuống, mang theo tia cười nhạt. Cô ôm hai tay, không chút để ý mà đá đá người đang hôn mê trên mặt đất, khóe miệng phát ra một tiếng chế giếu, “A.”

Tác giả có lời muốn nói: Viết truyện mới, cầu cái cất chứa đi~(=^▽^=)

*****

Suzu: Lần đầu mình edit nên hẳn có nhiều sai sót, mong được bỏ qua. Có một số chỗ mình edit theo cảm tính nữa, haha.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.