Phản Diện Siêu Cấp

Chương 57: Chương 57: Ân uy tịnh thi




Mà thực lực yêu cầu để làm chuyện này, chính là cảnh giới Phản Hư Hợp Đạo.

Mặc dù đồng dạng đều thuộc về tứ cảnh Tiên Thiên, nhưng cảnh giới Phản Hư Hợp Đạo có thể nói là có chênh lệch trên bản chất đối với ba cảnh giới Luyện Tinh Hóa Khí, Luyện Khí Hóa Thần, Luyện Thần Phản Hư. Một khi Hợp Đạo, liền có thể ngưng tụ ra 1 khoả Hợp Đạo Kim Đan ở trong đan điền của bản thân, giơ tay nhấc chân đều có thể kéo theo lực lượng thiên địa.

Ở trên giang hồ, xưng võ giả cảnh giới Tông Sư là Võ Đạo Tông Sư, mà võ giả cảnh giới Hợp Đạo, thì được gọi là Hợp Đạo Tôn Giả.

Cũng chỉ có Hợp Đạo Tôn Giả, mới có thực lực tọa trấn một phương, khiến cho rất nhiều đại tộc Trấn Cương tâm phục khẩu phục!

Nhưng hết lần này tới lần khác...

“Vị đại nhân này, giống như là có cùng một cảnh giới như ta a...” Thần sắc mà Trương Hiền Trung biểu hiện ra trên mặt không thay đổi, nhưng trong lòng thì âm thầm oán thầm, nếu chỉ là cảnh giới Luyện Thần Phản Hư mà nói, bản thân của những tướng lĩnh triều đình ở đây tự nhiên là không thể nào phản đối, nhưng chỉ sợ là không có cách nào khiến cho những đại tộc Trấn Cương kia tâm phục khẩu phục.

Ba canh giờ trôi qua rất nhanh.

Tin tức Trấn Cương Sứ Thành Thanh Đế tân nhiệm đến nhận chức giống như là mọc cánh bay đi, cấp tốc truyền ra khắp lãnh địa của Thành Thanh Đế, ngay cả những thành trì khác chung quanh cũng đều nhận được tin tức, mà trong đại sảnh Phủ Thành Chủ, Trần Khuynh Địch thì đang ngồi ngay ngắn ở chủ toạ, chuẩn bị gặp mặt một lần cùng với rất nhiều đại tộc Trấn Cương Thành Thanh Đế, còn có các võ tướng.

Nhưng mà...1 canh giờ trôi qua, 2 canh giờ trôi qua, ngay cả giờ cơm tối cũng đều đã trôi qua...

Ngoại trừ rất nhiều tướng lĩnh của đại quân Trấn Cương, còn có một phần nhỏ đại tộc Trấn Cương, Phủ Thành Chủ to lớn, vậy mà lại không có ai đến!

Trong đại sảnh Phủ Thành Chủ, tất cả mọi người không tự chủ được ngậm miệng lại, cảm thấy một cỗ áp lực cực kỳ kinh khủng từ chỗ ngồi bên trên đại sảnh tản ra, mà Lạc Tương Tư cũng là một thành viên trong chư tướng đại quân Trấn Cương, chẳng qua chỉ là Thiên Tướng có chức vị thấp nhất, không quyền nói chuyện gì.

“Quả nhiên là dạng này a.” Ở trong lòng của Lạc Tương Tư nhàn nhạt suy nghĩ, cái cục diện này vào kiếp trước nàng đã từng thấy qua, nếu như nàng nhớ không lầm, tiếp theo vị Trấn Cương Sứ đại nhân mới nhậm chức này sẽ trực tiếp hạ lệnh, diệt toàn tộc tất cả các đại tộc Trấn Cương không tới tham kiến, bất kính đối với hắn.

Mà trên thực tế, đại tộc Trấn Cương không có đến đây, có lẽ đúng là có một, hai đại tộc xem thường Trấn Cương Sứ tân nhiệm, nhưng đại bộ phận chính là bởi vì ở trong lãnh địa xuất hiện Man tộc xâm lấn, vì vậy mới không có biện pháp đến đây tham kiến, chỉ là vị Trấn Cương Sứ đại nhân này có tính cách bá đạo cường thế, làm sao sẽ thông cảm cho những chuyện này...

“Người còn chưa tới đủ hay sao?” Trần Khuynh Địch lạnh lùng nói, mà ở bên cạnh hắn, trên trán của Trương Hiền Trung đã tràn đầy mồ hôi, lộ ra bộ dáng không biết làm sao.

“Muốn giết người rồi sao?” Lạc Tương Tư âm thầm lắc đầu, tiếp đó, vị Trấn Cương Sứ đại nhân này liền sẽ giận chó đánh mèo Tam thống lĩnh, sau đó đánh trọng thương Tam thống lĩnh a, ở trong cuộc chiến Man tộc xâm lấn tiếp theo, Tam thống lĩnh cũng sẽ bởi vì phần thương thế này, cuối cùng chiến tử ở tường thành Thành Thanh Đế, đáng tiếc là hiện tại bản thân nàng quá yếu, căn bản là không có biện pháp cải biến...

“Bẩm, bẩm báo đại nhân, có lẽ là có nỗi khổ gì đó...theo lý thuyết, bọn họ không nên không đến...”

“Hít hà...” Trần Khuynh Địch hít vào một hơi thật sâu, sau đó lắc đầu bất đắc dĩ.

“Cũng được, coi như là bọn hắn có nỗi khổ tâm a, vậy thì ngươi hãy đi điều tra một phen đi, nếu như là có tình huống đặc biệt, về sau đến bồi tội ta sẽ bỏ qua chuyện cũ, nếu như không phải...vậy thì liền giao cho ngươi xử lý.”

Mặc dù cảm giác bị cho leo cây khiến cho Trần Khuynh Địch rất khó chịu, nhưng hắn dù sao cũng là người đi ra từ xã hội văn minh, ngược lại cũng sẽ không bởi vì một chút chuyện nhỏ này mà làm ra chuyện gì quá đáng, nói không chừng người ta thật sự có nỗi khổ tâm thì sao? Đương nhiên là nếu như không có mà nói, vậy thì chính là đang giỡn mặt hắn, chính là không tôn trọng Phủ Thành Chủ, không tôn trọng triều đình, Trương Hiền Trung tự nhiên là sẽ phụ trách tới cùng.

Ở trong suy nghĩ của Trần Khuynh Địch, lần quyết định này của hắn là không có vấn đề.

Chỉ là Lạc Tương Tư ở dưới đài, lại trợn mắt hốc mồm, lộ ra biểu lộ không dám tin.

“Ấy?” Chuyện gì đã xảy ra? Tên cẩu tặc Trần Khuynh Địch kia làm sao có thể dễ dàng bỏ qua cho Tam thống lĩnh như vậy?

Chuyện này không đúng! Cùng với tình cảnh mà nàng nhìn thấy ở kiếp trước không giống nhau a?!

Lạc Tương Tư vận chuyển tư duy, cảm thấy cái khả năng này là bởi vì duyên cớ nàng ngoài ý muốn sống lại, khiến cho một số chuyện diễn ra chệch hướng, bất quá cũng không sao.

“Hừ, đơn giản chính là một loại thủ đoạn ân uy tịnh thi (*) mà thôi.”

(*) Ân uy tịnh thi: ân phía trước, uy ở phía sau.

Không giống cùng với những người khác, bản thân nàng thế nhưng lại biết rõ vị Trấn Cương Sứ đại nhân này, biết rõ chân diện mục của Trần Khuynh Địch.

Người này là cặn bã, cầm thú, cẩu tặc vô sỉ, nhất định chỉ là đang làm bộ làm tịch! Trên thực tế là nhất định sẽ bí mật động thủ đối với Tam thống lĩnh để xả giận!

“Hắt xì!” Trần Khuynh Địch bỗng nhiên hắt hơi một cái, hơi nghi hoặc một chút: “Kì quái, chẳng lẽ mình thực sự có mị lực như vậy, fan cuồng ở Thuần Dương Cung vẫn còn đang nhớ đến mình hay sao?”

Sau khi biết đại khái một chút tình huống ở Thành Thanh Đế, Trần Khuynh Địch liền giao toàn bộ sự tình cho Tam thống lĩnh Trương Hiền Trung, sau đó liền trực tiếp chui vào trong mật thất của Phủ Thành Chủ.

Về phần sự tình những đại tộc Trấn Cương kia làm hao tổn mặt mũi của hắn...cứ chờ đó, loại chuyện nhỏ này cũng không quan trọng gì, để cho Trương Hiền Trung đi giải quyết là được rồi, bản thân hắn càng có chuyện trọng yếu hơn.

Đó chính là tu luyện thật tốt!

Phải biết rằng, bây giờ Trần Khuynh Địch mặc dù đã tu luyện thành công Trượng Lục Kim Thân cùng với Long Tượng Bàn Nhược Công, cũng nương tựa theo Phật Cốt Xá Lợi tu luyện hai môn công pháp này đến cấp độ tiểu thành, nhưng Phật Cốt Xá Lợi chỉ còn lại một chút, muốn dựa trên cơ sở bây giờ tiến thêm một bước, nhất định phải có nhiều tư nguyên cùng với nhiều thời gian hơn.

Võ công Phật Môn không thể vội vã, đây là sự tình mà mọi người trong toàn thiên hạ đều biết.

Mà khoảng cách kỳ hạn 5 năm của hắn cùng với Trần Tiêm Tiêm, đã càng ngày càng gần, cho nên cho dù là một khắc cũng không thể chậm trễ! Hắn nhất định phải tu luyện thật tốt! Tranh thủ thời gian không ngừng tăng cường thực lực!

Ngay vào thời điểm Trần Khuynh Địch đang cố gắng phấn đấu, Phủ Thành Chủ đang điều động một lượng lớn tài nguyên tu luyện, chuẩn bị bế quan thoải mái đầm đìa một lần nữa, Dương Xuân cùng với một bộ phận đệ tử Thuần Dương Cung mà Trần Khuynh Địch mang tới cũng khuếch tán ra ở trong Thành Thanh Đế.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.