Ông Xã Đừng Đến Đây!

Chương 2: Chương 2: Quá Khứ.




Nhà Gia Ái

- Nào bảo bối ngồi xuống đây. Cô nhẹ nhàng đặt tiểu bảo xuống

- Mami người lúc nãy là ai? Hào Hào ngây thơ hỏi

Cô khựng lại, không thể nào cho tiểu bảo bối biết hắn là ai được

- Hào Hào ngoan, hắn là kẻ xấu lần sau gặp hắn con nhất định phải tránh xa, biết không? Lý do này sao mà lại hợp lí đến vậy Chu Gia Ái cô thật quá thông minh mà..

Tuy còn nhỏ nhưng Hào Hào rất hiểu chuyện mẹ nói như thế nào thì chính là như thế nấy!

- Dạ mami .

Cô khẽ cười nhìn con trai. Hào Hào có con thật tốt.Cô dỗ bảo bối ngủ xong lại quay ra phòng khách. Rót tách trà ấm, ngồi xuống sofa bắt đầu trầm tư. Khuôn mặt thon gọn, đôi môi trái đào, đôi mắt to tròn,sống mũi cao, làn da trắng hồng quả thật cho dù có nói cô đẹp nghiêng thành thì không chút gì gọi là quá đáng.Mi tâm nhíu lại cô nhìn về phía những tòa nhà xa xa xuyên qua tấm kính trong suốt,rốt cuộc chuyến trở về này là đúng hay sai?

------ Năm năm về trước -----

- Tiểu yêu nghiệt có phải em chịu không nổi rồi không ?

- Ư.. Trần tổng anh thật lợi hại

Hai cơ thể dính lấy nhau .. Trong thật dơ bẩn dưới mắt cô.Người đàn ông trước mặt chính là chồng cô còn cô ả đang nằm trên giường cùng hắn chính là người mẫu đang nổi tiếng hiện nay.

- Các người cứ tiếp tục, tôi ra ngoài . Nếu có ai hỏi tại sao cô không giận dữ cô không ghen .. Hừm thật nực cười cô lấy tư cách gì đây?

- Tôi cho cô đi? Hắn hừ lạnh

Cô dừng bước dựa vào vách tường

-Được thôi vậy các người cứ tiếp tục

- A~ Khải .. Sao lại dừng .. Đáng chết khó khăn lắm cô mới bò lên được giường vị tổng tài bậc nhất châu Á này không thể bỏ lỡ cơ hội được - Trần tổng anh xem phu nhân không muốn ở lại cớ gì phải ép chứ~

- Tên tôi để cô gọi ? Hắn chán ghét quấn khăn bước xuống giường, quăng một tờ ngân phiếu - Cút!

Cô ả không biết mình phục vụ sai chỗ nào, nhưng nếu hắn đã không muốn còn tiếp tục dây dưa họa chắc chắn sẽ về phần cô ta gánh. Lượm đồ mặc qua loa ả bước qua cửa không nhịn được khinh bỉ cô

- Phu nhân bảo trọng.

Cô không lạ lùng gì mấy thể loại này nên cũng chẳng quan tâm.

- Bây giờ tôi có thể đi ?

- Cô nghĩ xem.. Hắn bước đến gần

cô tà mị hỏi lại

Cảm giác được sự nguy hiểm hắn bước một cô lùi một.Cho đến khi dồn đến chân tường

- Sao? Phá hỏng chuyện tốt của tôi xong bỏ chạy

- Tôi không có

- Không có? Vậy thì cô thay cô ta làm phần còn lại?

- Tôi không phải ý đó ..ý tôi là ..

Ưm.. Cô bị hắn quăng lên giường đến choáng,vừa trấn tỉnh lại thì khuôn mặt ma mị của hắn lại áp gần tai cô

- Thế nào trăm phương ngàn kế dành chức vụ Trần phu nhân, bây giờ có phải nên hoàn thành nốt nhiệm vụ mà một Trần phu nhân nên làm? Lời nói của hắn hiện rõ mỉa mai

- Buông .. Buông ra!Không sai cô yêu hắn nhưng không có nghĩa hắn có thể sỉ vả cô.Đem tình nhân về nhà cô đã nhịn, bắt cô làm việc của người làm được cô làm nhưng hôm nay lại bắt cô ngồi chứng kiến cảnh tượng kinh tởm của hắn thì quả thật cô chịu không nổi.

- Đêm còn dài, tôi sẽ cho cô thấy hối hận khi bước vào Trần gia tôi .Hắn một tay xé rách đồ cô không thương tiếc quăng sang một bên.

Lời tác giả: Để ta luyện cảnh H rồi viết chap 3 tạ lỗi tạ lỗi nha~

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.