Ông Chồng Ma Ca Rồng

Chương 20: Chương 20




Mẫn mẫn ngửi thấy mùi máu ở đâu đó, cơ thể bắt đầu bứt rứt, đôi chân cô bắt đầu chuyển động, đi đến chỗ mùi máu tanh đó, ánh mắt của Mẫn mẫn đã thay đổi, đỏ rực lên, tóc của cô cũng xõa ra, chiếc ranh nanh nhô lên. Vì mới là ma cà rồng nên cô vẫn chưa quen. Tư Vũ vội chạy theo cô, khốn kiếp thật, Mẫn mẫn kia chạy thật nhanh quá.

Tư Vũ khác với Mẫn mẫn, hắn chỉ hút máu 9 tháng 1 lần, 6 tháng trước hắn đã hút máu Mẫn mẫn ngay lần đầu tiên gặp cô nên mùi máu này không thể làm hắn thay đổi…

Trung bình 1 con ma cà rồng chỉ 7 tháng mới “dùng bữa” 1 lần, đa số là đều hơn thời gian đó mới đi hút máu, mà chỉ cần hút 1 lượng máu nhỏ cũng có thể khỏe mạnh lâu dài, nhưng những người máu trộn ma cà rồng, tức là từ con người biến đổi thành ma cà rồng, 7 tháng đầu chỉ cần ngửi máu là đã thấy kích thích, trong 7 tháng ban đầu mà hút máu của ai đó cùng giới, sẽ tự động đứt mạch ma cà rồng mà trở lại thành con người, chính vì vậy ban đầu cảnh cáo cô không được hút máu người đàn ông khác, cũng 1 phần không muốn chuyện này xảy ra. Theo giác quan của mình, Tư Vũ nhận thấy mùi máu này là của phụ nữ. Hắn phải mau tìm Mẫn mẫn, nếu không cô sẽ chết mất!

Mẫn mẫn đi vào trong 1 con hẻm, mùi máu càng ngày càng nặng hơn, cô bứt rứt, cô đang thèm 1 thứ gì đó mà cô rất muốn. Mẫn mẫn đi sâu hơn, cuối cùng cô cũng thấy “con mồi” đang ngồi trong góc hẻm. Đó là 1 cô gái vừa rạch tay mình, ngồi khóc.

Ông chồng Ma Cà Rồng [Hoàn]

Thấy mùi máu, Mẫn mẫn đã rất muốn vồ đến cô ta, nhưng những giọt nước mắt nóng hổi của cô ta vừa rơi xuống, ánh mắt đau khổ hướng ra nhìn Mẫn mẫn:

“Ai thế!!”

Cô gái đó nghẹn ngào lên tiếng 1 cách yếu ớt, Mẫn mẫn trong lòng bớt khó chịu hơn 1 chút, cô tiến đến gần cô gái đó:

“Tôi ngửi thấy mùi máu!”

Bất giác Mẫn mẫn nói ra lí do xuất hiện của mình, nhưng cô gái đó không ngạc nhiên lắm, cô ta mỉm cười:

“Cô là ma cà rồng ư???”

Câu nói đó của cô ta làm Mẫn mẫn ngạc nhiên, cô ta đã phát hiện ra Mẫn mẫn, bất giác cảm giác bứt rứt lúc nãy quay lại giằng xé cô, Mẫn mẫn nhe răng nanh lên ngồi xuống gần cô gái đó, bản thân cô đang đấu tranh, Mẫn mẫn lúc này có tỉnh táo, nhưng không thể ngừng được cảm giác hút máu kia được…

“Cô biết tôi là ma cà rồng??” Mẫn mẫn cầm thấy bàn tay đầy máu của cô ta, hít vào, Mẫn mẫn vẫn đang khống chế được bản thân, chưa cắn cô ta.

“Tôi biết, vì tôi cũng đã yêu 1 ma cà rồng!”

Câu nói cuả cô gái đó làm Mẫn mẫn ngạc nhiên, cô thả tay cô ta ra, nhìn cô ta với ánh mắt thắc mắc:

“Chắc cô mới biến đổi thành ma cà rồng đúng không? Vì là 1 con ma cà rồng lâu, thì sẽ cưỡng lại được mùi máu!”

“Cô cũng là ma cà rồng ư??” Mẫn mẫn hỏi.

“Không, tôi không phải ma cà rồng!”

“Tại sao cô lại hành hạ bản thân như vậy???”

Cơn khát của Mẫn mẫn đã dịu xuống vì những giọt nước mắt của cô gái ấy, cô ta bất giác cười lớn, cười 1 cách vô vọng…

“Tôi chờ anh ta đến!”

“Anh ta?? Là ai? Chẳng lẽ cô cắt tay mình để dụ ma cà rồng ư?”

“Đúng, anh ta là người yêu tôi, tôi rất yêu anh ta, đối với tôi, anh ta là cuộc sống của tôi, còn đối với anh ta, tôi chỉ là món ăn!”

“Vậy tại sao cô phải làm vậy cơ chứ! Ngược đãi bản thân để đợi 1 tên cũng không coi trọng bản thân cô, cô điên ư???”

Mẫn mẫn gắt lên, lúc này cô đã hoàn toàn trở lại bình thường vì máu trên tay cô gái đó cũng dần dần khô, đỡ mùi hơn. Nghe câu chuyện của cô gái lạ đó, không hiểu tại sao cô lại nghĩ đến Tư Vũ, và tức giận với cô gái đó cơ chứ!

“Có lẽ cô cũng đang yêu 1 con ma cà rồng, vì hắn ta cô đã trở thành ma cà rồng?”

Cô gái đó cười khổ, quay sang nhìn Mẫn mẫn.

“Có lẽ vậy!!” Mẫn mẫn cúi đầu, cô nhẹ nhàng trả lời, quả thật, đúng là cô đã yêu Tư Vũ rồi!

“Tôi khuyên cô, khi chưa chắn chắn, đừng nhẹ dạ trao cả trái tim cho người ta, những con ma cà rồng thường bá đạo, hắn ta sẽ chẳng nghe lời cô đâu, dù hắn có yêu cô, nhưng hắn sẽ không bao giờ chịu thừa nhận đâu, rồi khi hắn chán rồi, hắn sẽ vứt bỏ cô, đi tìm thứ máu khác hấp dẫn hơn máu của cô!”

“Tôi giờ đã là ma cà rồng rồi, có lẽ cũng chẳng thay đổi được gì đâu, cô hãy nói chuyện của cô đi!”

“Tôi và hắn ta yêu nhau chỉ mới được 2 tháng thôi, nhưng khi biết hắn là ma cà rồng, tôi không hề bỏ rơi hắn, còn tự nguyện ở bên hắn, dâng cho thứ máu mà hắn cho là ngon nhất hắn từng biết, có lẽ thời gian ngắn ngủi để tôi tin hắn, tôi vui mừng ra mắt gia đình hắn, chúng tôi trên danh nghĩa con người đã kết hôn, nhưng cô xem….” Cô gái đó yếu ớt giơ đôi bàn tay trơ của mình lên, Mẫn mẫn hiểu ý của cô ta, vì cô cũng vừa làm vậy với Phục Luân và Phiên Băng.

“Đến cả 1 cái nhẫn hắn cũng không đeo cho tôi, vậy mà hắn nói hắn yêu tôi, dĩ nhiên chuyện đó tôi sẽ không bận tâm vì tôi yêu hắn, nhưng tôi được biết, ma cà rồng khi kết hôn rồi sẽ không hút máu ai nữa, vậy mà tôi vừa nãy, tôi đã bắt gặp hắn từ trong căn hộ của 1 cô gái đi ra, tay trong tay, trên cổ cô ta còn hằn lên vết cắn của hắn nữa. Cô thấy không? Thật bội bạc phải không?....À mà, chắc gì cô đã hiểu được cảm giác của tôi”

Mẫn mẫn cười khổ, cô gái này còn ngây thơ và bộp chộp hơn cô, cô đưa tay lên lau những giọt nước mắt trên mặt cô gái đó, nhẹ nhàng khuyên giải cô ta:

“Tôi hiểu, hiểu rất rõ, cô xem, tôi là con người, đã kết hôn với ma cà rồng, đã nhập tộc ma cà rồng, nhưng chúng ta giống nhau cả mà thôi, bàn tay tôi cũng chưa 1 lần được chạm vào 1 chiếc nhẫn cưới, đã vậy chồng của tôi cũng rất bá đạo, anh ấy lạnh lùng với tôi, còn cười cười nói nói, hẹn hò với người khác ngay trước mặt tôi, cô nghĩ xem, tôi với cô, chúng ta có giống nhau không?”

“Cô gái xinh đẹp” …. Cô gái đó cười gượng, vuốt những sợi tóc vướng trên mặt Mẫn mẫn, cô ta cười, nụ cười rất thanh thoát khiến Mẫn mẫn thương cảm vô cùng….

“Cô có thể rời xa chồng của mình, quay trở lại thành con người, chỉ cần trong 7 tháng đầu tiên, cô uống máu của người cùng giới!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.