Nữ Siêu Quậy Băng Giá

Chương 27: Chương 27






"em tỉnh rồi" nước mắt Long dàn dụa, xung quanh nó ai cũng khóc với đôi môi nhợt nhạt nó khẽ cười

"không sao mà"

"sao mày lại giấu tao" Linh giận dỗi

"tao xin lỗi" nó nhìn Linh

"xin lỗi là xong sao? Tụi tao cấm mày bỏ tao á, nếu mày đi tao thề tao sẽ không tha thứ cho mày đâu" Aly tức tối, khóc quá trời

"do ông trời mà thôi, nếu đi thì tao đành sory mày thôi, m.n đừng cho Khánh biết nha" nó ủ rũ nhìn ra ngoài

"tiểu thư" vị bác sĩ bước vô "1 năm nữa là thời hạn dài nhất rồi, nếu không tìm tim thích hợp thì..."

"ừm" nó lạnh lùng gật đầu. Thời gian đã giới hạn rồi, nó cũng không biết làm sao!

"anh sẽ đi tìm" Long đứng lên

"không được giết người" Linh lườm Long

"còn lâu, tôi sẽ tìm cách" Shin khẳng định. Ai cũng não nề!

Nó đòi xuất viện về nhà ngay, nó không cho phép mình ở trong đó thêm ngày nào nữa!

Nhã Lâm đang đi ngoài đường nghĩ vu vơ. Hắn k thuộc về cô sao phải dành? Chủ nhân của trái tim hắn không là cô mà! Rầm Bộp!

"TING TING"

"đây là em cùng cha khác mẹ với mày, đến đổi mạng"

"anh hai, Nhã Lâm con riêng của ba, bị bắt" nó hối hả "em đi đây"

"Linh gọi mấy đứa kia đi anh theo Trang. Rất nguy hiểm!" Long vơ lấy cái áo đi rất nhanh!

Cái quái đản gì đang xảy ra vậy nè? Rõ ràng nó không hề gây thù oán với ai mà tại sao lại như vầy được? Phóng em Audi lao vun vút đôi mắt kia hằn tia lửa đỏ... Nó phải giết những ai dám đe dọa nó, không bao giờ tha. Dừng xe tại ngôi nhà hoang cũ kĩ, nó cởi mũ xuống xe

Thật mệt mỏi! Nó đi vô trong và sẵn sàng giết ai dám cản đường nó. Trong 3 tháng nó được đào tạo như sát thủ không thiếu sót môn võ hay loại vũ khí nào. Nó là Tely - thủ lĩnh của Tứ Đại Angle mà!

"người đâu" nó nhàn hạ hỏi

"em thản nhiên vậy sao? Không xót xa hay đau lòng à" Khoa chua xót hỏi

"tại sao" vẫn kiểu dưng dửng từ nó

"tôi hỏi em 1 câu nha" Khoa hỏi nó gật đầu "đã bao giờ em yêu tôi dù là 1 chút chưa"

"chưa" thẳng thắn trả lời nó nhếch môi. Khoa đang khóc. Thằng con trai chưa lần nào thất bại đã khóc! Dơ súng nhắm nó mà bắn

"CẠCH ĐOÀNG" viên đạn hứng về phía đó mà tới, nó đứng bất động dương mắt nhìn. 1 bóng người ngã xuống, máu bắn ra... Là hắn không phải nó

"KHÁNH" nó hét lên đỡ lấy hắn "tại sao anh làm vậy"

"anh yê...u..u e..m" hắn đáp rồi bất tỉnh. Súng nhắm Nhã Lâm đang bị trói, không chần chừ nó lao vào đỡ đạn. Tay Khoa run run, anh đã bắn người anh yêu nhất rồi, giờ anh sẽ bỏ cuộc đời đi theo nó!

"dừng lại" Ely hét lên "QUYÊN QUYÊN KHÔNG CHO ANH ĐI" Ely khóc dàn dụa, Khoa quay sang

"Ngọc Quyên, em về rồi" Khoa quỳ sụp xuống đất ôm lấy Ely

"chị Linh Trang, cảm ơn chị đã cứu em" Nhã Lâm khóc nhìn nó. Nó khẽ cười rồi gục xuống đất "chị..."

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.