Nữ Nhân Hữu Độc

Chương 13: Chương 13




Chờ đợi lâu như vậy, đổi lại cái gì đều không có kết quả, nghĩ đến cũng không làm cho Lộ Thiểu Hành cảm thấy vui vẻ, nhưng cũng không thể nào tức giận. Lên xe khởi động động cơ, xe nhanh chóng vụt đi, nhập vào dòng xe cộ. Trong bóng đêm, hai phía bóng râm mơ hồ không ngừng lùi lại. Đời này anh sống đến hiện tại, không có chuyện gì vui, cũng không có chuyện gì đau lòng, mỗi ngày lại lập lại giống nhau. Chính mình cũng không phải thánh nhân, cái gì cũng không quan tâm, cái gì cũng không để ý, chẳng qua không biết mình thật sự để ý cái gì, có cái gì vậy đáng giá để mình để ý.

Nhưng khi nghe Lương Hạo nói ra sự thật kia, trong nháy mắt đầu óc lại trống rỗng. Cũng không biết nên làm cái gì, chỉ là muốn tìm cô xác nhận sự thật kia.

Gọi một cuộc điện thoại, anh sẽ biết rõ ràng tất cả.

Lúc dặn dò xong, vứt máy qua một bên.

Rất nhiều người đều biết anh cùng La Mai từng hẹn hò, cũng đều nghĩ La Mai là mối tình đầu của anh. Thực ra anh bây giờ nhớ đến bộ dạng của La Mai có vẻ mơ hồ. Nếu căn cứ vào định nghĩa mối tình đầu là người đầu tiên thích, La Mai cũng không phải mối tình đầu của anh. Mối tình đầu của anh là một cô gái tướng mạo xuất chúng, lúc ấy không ít con trai đều không cố ý gọi cô bé kia là "Thiên tiên", đều nói trên người cô có một luồng tiên khí nói không nên lời.

Anh dừng xe bên vệ đường, hôm nay hứng thú nhớ lại. Châm một điếu thuốc, chậm rãi hút.

Cô gái có tiên khí kia là Hậu Gia Tương, quá khứ nhiều năm như vậy, anh cũng không có thấy cô gái nào giống Hậu Gia Tương như vậy khiến người ta cảm nhận được nụ cười long lanh như ánh nắng. Anh nghĩ lúc trước mình sẽ thích, cùng số đông con trai giống nhau, cô xinh đẹp, có khí chất, đứng ở giữa những cô gái, đương nhiên là hấp dẫn người khác nhất.

Lý do bình thường như vậy.

Tiếp đó thì sao?

Anh thích Hậu Gia Tương, Hậu Gia Tương thích một người khác, trên thế giới rất nhiều chuyện đơn giản như vậy. Anh không có uống rượu đi ầm ĩ, cũng không có không vui, thậm chí chúc phúc Hậu Gia Tương cùng người con trai kia, đó là anh em tốt của anh. Nhưng mà Kỷ Y Đình nói không muốn vì một người phụ nữ mà phá hoại tình cảm anh em của bọn họ, vậy mà anh lại làm một chuyện mười phần ấu trĩ, cùng La Mai qua lại, với biểu hiện này chính mình cũng không có để ý nhiều.

Nếu như không có Hậu Gia Tương, anh không cùng La Mai qua lại, không có La Mai, anh tự nhiên sẽ không gặp được Lê Họa. Thế giới này, chỉ có ở cuối cùng, mới phát hiện nó thực ra nhỏ như vậy, nhỏ đến bất khả tư nghị ( khó tin; không thể tưởng tượng).

Trong lúc Lộ Thiểu Hành cùng La Mai qua lại, không kinh thiên động địa ( long trời lở đất), nhưng cũng có thể coi là bình thản chung sống. Nếu làm bạn trai của người ta, anh đương nhiên cũng phải gánh vác trách nhiệm, cùng nhau ăn cơm chẳng hạn không thể thiếu, thỉnh thoảng cũng sẽ hẹn hò.

Cuộc sống, coi như là yên bình.

Hậu Gia Tương cùng Kỷ Y Đình cũng có cuộc sống khiến người bên ngoài phải ao ước, học sinh giỏi cùng một chỗ với hoa hậu giảng đường đương nhiên có thể khiến cho người khác chúc phúc.

Hậu Gia Tương được bầu làm hoa hậu giảng đường đẹp nhất trong lịch sử, quả thực giống như đóa hoa đẹp nhất của nhân gian hiện tại.

Người không tầm thường thế nào cũng có được cuộc sống không tầm thường. Tựa như không có ai biết, Hậu Gia Tương lại mất ở năm hai mươi tuổi, mà từ đó về sau Kỷ Y Đình cũng mất tích.

Lúc đó, Lộ Thiểu Hành cũng rất khó chịu.

Lúc tham gia lễ tang của Hậu Gia Tương, Kỷ Y Đình cũng không có xuất hiện.

La Mai đứng ở bên cạnh anh.

Từ đó về sau cuộc sống của anh không còn Kỷ Y Đình xưng anh gọi em thân thiết, cũng không còn Hậu Gia Tương cười giống đám mây tinh khiết nhất chân trời nữa.

Cuộc sống vẫn tiếp tục không ngừng, cũng không vì ai mà dừng lại, anh vẫn như cũ làm từng bước học qua đại học, La Mai cũng làm bạn ở bên cạnh anh.

Đại học, sinh viên sẽ cạnh tranh vô cùng sôi nổi, mà anh làm chủ tịch hội học sinh, bày ra các hoạt động, nhất là hoạt động sau khi kết thúc bữa tiệc, không thể không ra mặt. Rõ ràng ở đại học, nhưng lại cùng ra xã hội không có gì khác biệt.

La Mai làm hội trưởng hội học sinh, chút kinh nghiệm đó đối với việc tìm việc làm có ích không ít.

Lê Họa xuất hiện vào những lần liên hoan, có rất nhiều người, cô là cô gái rất dễ làm người khác chú ý, dù sao con gái xinh đẹp đều được ánh mắt của người khác phái chú ý. Có điều người như Lộ Thiểu Hành, đối với việc này không có biểu hiện gì, vả lại bạn gái của anh cũng đang ở đây. La Mai cùng Lê Họa nói chuyện, mọi người mới biết được, thì ra Lê Họa chính là phó hội trưởng trong truyền thuyết, đúng lúc La Mai về quản lí.

Lộ Thiểu Hành chú ý tới Lê Họa, cô đơn giản là không được tự nhiên.

Vài cô gái muốn làm cho anh chú ý, đều cố ý tiếp cận anh mời rượu.

Lê Họa cũng không ngoại lệ, chỉ là cô cầm lấy cái ly, lại lưỡng lự. Muốn đưa cho anh uống rượu, lại không dám, cứ giằng co như vậy nhiều lần.

Anh chỉ cảm thấy, cô bé này, thật thẹn thùng.

Ngược lại cái cô bé kia bên cạnh Lê Họa trực tiếp phủ đầu anh, làm cho anh bồi cô uống rượu. Còn trẻ, không đem phụ nữ để vào mắt, anh chưa từng nghĩ chính mình sẽ bị một cô gái hạ gục.

Nếu chỉ là uống rượu, tất cả tuyệt đối sẽ không đơn giản như vậy.

Anh bị người khác bỏ thuốc, lúc tỉnh ngộ, tay anh đã hướng về phía thân thể người đắp mềm bên cạnh. Anh rõ ràng nhớ trong cơ thể mình có bao nhiêu độ ấm, cũng nhớ rõ mình thô bạo lột xuống quần áo của đối phương, da thịt gắt gao dán lại vời nhau, giống như có thể giảm bớt thân thể đang cực nóng của anh. Giống như khi đánh xong bóng rổ, mãnh liệt uống nước, niềm vui tràn trề.

Anh có thể cảm nhận được khi chính mình tiến vào thân thể đối phương, đối phương run rẩy.

Cũng có thể cảm nhận được cái kia rất nhỏ ngăn trở.

Nhu cầu của thân thể bức thiết hiển nhiên không cho phép lý trí tham dự.

Nóng bỏng hết sức căng thẳng.

Mặc dù anh cơ hồ mất đi lý trí, cũng biết người dưới thân là ai.

Lộ Thiểu Hành cũng không phải chưa từng nghe qua tên của Lê Họa, ở trong miệng của La Mai, "Phó hội trưởng Lê Họa của chúng ta, anh nghe nói qua chưa?"

"Chưa" Thanh âm của anh trước sau như một

"Cô ấy thích anh sao?"

"Em nhìn thấy cô ấy lén lút đặt ảnh chụp của anh, còn tưởng rằng không ai biết được."

Trong lúc đó ghen tị của con gái, có lẽ không nằm trong phạm vi lí giải của con trai. Ít nhất Lộ Thiểu Hành cũng không, bởi vậy La Mai thường nhằm vào Lê Họa. Càng bởi vì nhằm vào Lê Họa, làm Lê Họa tuyên bố với bạn bè tốt nhất Tô Nhứ nhất định đem Lộ Thiểu Hành đoạt lấy.

Tô Nhứ cãi vã cùng La Mai càng thường xuyên hơn, ngược lại đương sự là Lê Họa lại không có nói gì.

Mà lần liên hoan đó, là Tô Nhứ buộc Lộ Thiểu Hành đấu rượu, nếu chính là uống rượu, nhiều nhất ngủ mê mệt, sẽ không cuồng nhiệt như thế.

Sau khi Lộ Thiểu Hành tỉnh lại, khi nhớ lại, người bưng tới trà tỉnh rượu là Lê Họa.

Phụ nữ đều có tâm cơ như vậy, anh chau mày, trên giường đã không có ai.

Nhưng trên ga trải giường có vết máu, không có khả năng để cho anh coi là cái gì đều không có phát sinh.

Nhưng mà anh cũng không có oán trách Lê Họa, loại sự tình này, chịu thiệt chính là phụ nữ, anh cũng không có mất đi cái gì.

Chính là thật không ngờ, cô lại chạy trốn nhanh như vậy, quả thực làm cho người ta không thể nào vui sướng.

Anh vốn cho rằng, Lê Họa sẽ tìm đến anh, nhưng cô vẫn không có xuất hiện qua.

Chuyện như vậy, La Mai cũng không chịu cùng anh chia tay, tính tình ngang bướng như vậy cũng làm cho người ta chống đỡ không được.

Thật không ngờ, Lê Họa cùng Tô Nhứ lại xuất hiện, những điều này là do lời đồn, tin đồn La Mai bị các cô khi dễ.

May mắn nghe được loại tranh luận bình thường, Tô Nhứ trực tiếp dùng Lê Họa mang thai buộc La Mai cùng anh chia tay.

Làm cho Lộ Thiểu Hành kinh ngạc chính là Lê Họa mang thai.

Lộ Thiểu Hành chạy tới nhà ăn, nghe nói Lê Họa cùng Tô Nhứ ăn cơm ở đây.

"Ha ha, người đàn bà kia, tôi nhìn cô ta không vừa mắt đã lâu, xứng đáng nhìn thấy bộ dạng kinh ngạc của cô ta." Tô Nhứ có vẻ rất vui sướng.

"Tất cả mọi người đều biết tớ là 'Tiểu Tam'." Lê Họa có vẻ không biết làm sao.

"Vậy thì thế nào? Cậu không phải rất thích tên Lộ Thiểu Hành kia sao?"

"Cũng không hẳn là như vậy?"

Tô Nhứ lấy chiếc đũa gõ đầu của Lê Họa, "Không hẳn là thế nào? Cậu không có nhìn thấy La Mai như vậy sao? Thật sự là quá tốt. Nếu biết sớm thì sớm một chút nói cậu mang thai, người phụ nữ ác độc cái kia sớm tức chết. Lộ Thiểu Hành ngu ngốc kia, khẳng định không biết bộ mặt thực của La Mai."

"Như thế nào, cậu cũng không nên làm cho tớ giả bộ mang thai đi?"

"Có cái gì không tốt. Nếu không, cậu giả bộ mang thai sau đó đến trước mặt Lộ Thiểu Hành buộc anh ta phụ trách, thật tốt..."

Lê Họa lắc đầu, đi lấy một chút nước nóng, xoay người nhìn thấy Lộ Thiểu Hành đứng cách đó không xa.

Cô mở miệng muốn nói, nhưng cái gì đều không có nói.

Lộ Thiểu Hành nhìn các cô liếc mắt một cái, xoay người rời đi.

Trong trí nhớ, đó là lần đầu tiên anh cùng Lê Họa mặt đối mặt, cô cúi đầu, không biết suy nghĩ cái gì.

Nhưng mà nếu cô tính kế anh, anh cũng không cảm thấy được mình có cái gì tổn thất, như vậy đi, hai người không ai thiếu nợ ai, hơn nữa anh thật đúng là không yêu thích cô gái có tâm cơ như thế.

Lúc sau, đi tìm anh, cô cũng thừa nhận quả thật không có mang thai.

Là ngoài ý muốn, cô cũng không có nghĩ tới làm cho anh phụ trách.

Sau đó, sẽ không có sau đó.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.