Nữ Hoàng Thế Giới Hút Máu Thần Bí

Chương 31: Chương 31




- Nải nải cháu không thích tên kia nữa có cách nào giải khế ước đế vương của hắn không?

Nó nhìn hắn rồi nhìn bà nó bằng ánh mắt mong đợi....

*Coong*

Một tiếng đập vô cùng giòn tan của sự va chạm giữa hai vật cứng đó là cái chảo và cái đầu nó khiến nó u một cục:

- Ui da gia gia sao đánh con đau lắm đó u 1 cục rồi nè :<

Nó ôm đầu, ánh mắt ngập nước mếu máo nhìn gia gia nó như cáo trạng. Gia gia nó ác thiệt mà, tay vẫn còn cầm tang chứng đánh nó_cái chảo kìa huhu.

*Keng*

Nó: ...

Gia gia nó quăng cái chảo ngay sau khi load xong, làm bộ dạng bình thản, mặt điềm tĩnh nhìn nó phán 1 câu xanh rờn :

- Ta không có. Ông không hề đánh mày. Đừng vu oan cho ta. Ta không nhận cái nồi này đâu.

Rốt cuộc gia gia nghĩ gì thế? Nó không theo kịp tầng sóng của gia gia nó rồi. Huhu nếu tiếp tục có khi nó thành người tâm thần luôn không? Gia gia nó nghĩ mắt nó để trưng thôi sao hả trời?? Mới không gặp vài năm gia gia già đến mức lú rồi sao??? Nó nhìn ông bằng ánh mắt không thể tin được.

- Nhìn cái gì?? Ta mới không cõng nồi ấy đâu. Đừng nhìn ta...

Nó thật sự bất lực khi nghe gia gia nó nói điều ấy. Nó chắc chắn sẽ không sai, chính mắt nó thấy gia gia cầm cái chảo ấy cơ mà ông vứt rồi còn bằng chứng đâu.... Nó nhìn nải nải nó bằng ánh mắt cún con như muốn nói nải nải làm ơn quản phu quân người đi a~ con bất lực rồi huhu. Bà cười rồi đánh yêu ông:

- Cái lão già kia bớt khùng đi, ông mà làm cháu ngoại tôn tôi chạy là hôm nay ngủ ngoài cống.

Ông rất nghe lời mà ngậm miệng. Đùa chứ ai nói có thể cãi nhưng lời lão bà nói cãi là ra cống thiệt đó, ông mới không ra cống đâu nơi đó dành cho chuột thôi, cướp nhà là không tốt. Đúng rồi chính là vậy.

Ông nó kiếm được cái cớ liền vui vẻ ngậm miệng nhìn 2 bà cháu đang nói chuyện.

- Nhà đầu con không bỏ được đâu. Cậu ta là định mệnh đời con đó.

Nải nải nó âm yếm cười nhìn nó. Nó giận dỗi chu môi:

- Nải nải con không thích cậu ta hic chính cậu ta là người dẫn lũ ác quỷ kia tới phá hoại hạnh phúc bé nhỏ của con khiến 2 người mất đi con gái đó...

Ông bà nó nghe thế liền im lặng... Thực ra họ cũng ghét hắn nhưng hắn thực sự vô can... Dù là người dẫn chúng đến nhưng cậu ta bị ép. Ai cũng đều có lỗi khổ chỉ là đôi khi thiên mệnh khó mà thay đôi. Bà nó mỉm cười nhân hậu:

- Nha đầu con đâu phải không biết? Thiên mệnh khó cãi... Nha đầu đó là số mệnh rồi.

Rất hiếm khi gia gia nó đồng ý quan điểm với nải nải nhưng lần này ông cũng gật đầu đồng ý. Nó biết, nó cũng hiểu nhưng nó không tha thứ nổi. Nhìn hắn nó lại nhớ cái quá khứ ngu ngốc cùng tăm tối của mình... Nó nhìn hắn đạp đạp mấy cước coi như hả dạ khịt khịt mũi hừ lạnh:

- Gia gia, nải nải con biết thiên mệnh khó chống nhưng con thực sự không tha thứ nổi. Như vì tương lai con sẽ cố gắng tiếp nhận hắn chỉ là trước tiên con muốn dày vò hắn đã...

Nó nhìn hắn mỉm cười man rợ. Ông bà nó thì lại lắc đầu cười dung túng:

- Được cứ nghe con. Nha đầu chết tiệt, con cứ chơi đi miễn con vui là được, chúng ta sẽ bao che cho con được chưa tiểu nha đầu.

Bà nó cất tiếng đầy sự sủng nịnh trong đó hòa ái mỉm cười dí chán nó. Nó cười nhìn gia gia và nải nải:

- Con biết gia gia nải nải thương con nhất mà, con yêu hai người haha

Họ chẳng nói gì. Ai kêu nó là tâm can bảo bối của họ cơ chứ, đánh mắng họ không nỡ nên đành phải dung túng thôi chứ sao haha.

Trời sắp sáng, sương mù cũng vơi đi ít nhiều, âm khí cũng dần dần tan, mọi con quỷ hay xác sống đều đang trở lại nơi vốn có của mình. Trước khi đi họ cũng không quên chào tạm biệt tới nó:

- Băng tiểu tử, cháu ở lại nhá chúng ta trở về đây. Được thấy cháu mạnh khỏe, vui vẻ là chúng ta thấy ấm lòng rồi có khó khăn nhớ đến tìm chúng ta nhé...

Một giọng uy nghiêm của tướng quân quân đội xác sống thây ma lên tiếng. Nghe thấy vậy nó cười ngọt ngào nhìn ông:

- Tô tướng quân cháu chưa kịp nói gì mà sao ông đã đi rồi? Ông ngủ ngon nha khi nào rảnh cháu tới tìm ông đánh cờ hì hì.

Tô tướng quân chẳng nói gì chỉ mỉm cười gật đầu như muốn nói được được ta ở nhà chuẩn bị đợi cháu. Rồi nó nhìn mọi người đang trở về cười chào tạm biệt:

- Chào tạm biệt mọi người thật xin lỗi khiến mọi người thức giấc khi nào rảnh cháu xuống ta tổ chức tiệc nha.

Mọi người đang trở về nghe vậy cười vang, xung quanh vẫn còn vang vọng tiếng đồng thanh đáp:

- Được a tiểu nha đầu chúng ta đợi cháu...

Sau khi tạm biết mọi người nó nhìn gia gia nải nải. Ôm hôn mỗi người 1 cái :

- Gia gia nải nải hai người về nhớ đừng phá nhà nha, tội mấy cô chú người hầu lắm Ahihi.

Nó nhắc nhở ông bà nó vô cùng nhẹ nhàng. Nghe thấy 2 ông bà nổi khùng luôn:

- Nha đầu chết tiệt kia chào tạm biệt chúng ta như vậy hả? Cảm động đâu? Lời nói yêu thương đâu? Nước mắt luyến tiếc đâu hả??? Con với cả chắt nuôi cho mập vô để nó chào ông bà nó vậy đó...

Bà nó làm bộ bực mình nói. Nó lè lười:

- Nải nải người ít xem mấy bộ phim truyền hình đi ảo tưởng quá a~ haha

Nói rồi nó liền biến mất... Trong không khí vẫn còn nghe được thanh âm của nó:

- Gia gia, nải nải chúc 2 người có giấc ngủ ngon. Khi nào ổn con về với 2 người và dẫn theo thằng Vin về ra mắt nhé. Con về trước đây...

Thanh âm đã mất 2 ông bà ôm nhau mỉm cười nói bé:

- Nhóc con con vẫn chẳng thay đổi vẫn làm chúng ta nhớ thương haha.

Thân ảnh 2 người già ôm nhau ngọt ngào dần dần biến mất hòa vào trong màn sương đêm tối. Mọi thứ đều trở lại trạng thái bình thường như ban đầu, vẫn âm u nhưng không còn quá ngột ngạt chỉ là không có sự sống. Xung quanh cũng chẳng thấy bóng dáng của những con thú hay vampire chết. Mọi thứ trở lại như không có gì xảy ra, không có cuộc chiến nào ở đây trước đó vậy.

_ end chương 28_____

Thây ma: AAAAAA chúng ta lên làm nền thôi phải không? Chắc chắn chỉ làm nền lên cho oai lắm vô kết quả chẳng ai nhớ aaa. Bất công quá mà

Qủy: Các anh em ít ra tướng quân các người còn được lên sóng nhé chứ quỷ chúng ta có được nói tiếng nào đâu??? Có bất công cũng là chúng ta này, bay cho đã kết quả làm nền...

Mọi người: Tất cả tại con Na nó không cho chúng ta lên sóng. Đập bả.

Tác giả: A ta không có ý mà huhu người đọc quăng cái đề cử hay nhận xét đây không ta sắp chết rồi aaaaa họ đáng sợ quá. ta... Ta sợ ma a~~ chu min a :<

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.