Nhóc Lùn

Chương 7: Chương 7




Ở Võ Quán..

- Mọi người tập hợp- Baba Nó nói dõng dạc

Nó vừa bước vào thì lo co giò chạy tới chỗ baba, chưa kịp thay cả đồ. Nó đứng một cách cực kỳ nghiêm túc.

- Hôm nay chúng ta sẽ chào đón một thành viên vừa về nước. Một số người có lẽ đã biết nhưng một số thì có lẽ sẽ cần thời gian để làm quen.- Baba Nó

Ko khác gì mọi người, Nó ngạc nhiên ko kém, mắt mở to trừng trừng nhìn về phí cách cửa đang từ từ mở ra.

- Chào mọi người, lâu quá ko gặp-

Một giọng trầm đến mức khó tả. Dáng người cao khỏe khoắn, cùng với một khuôn mặt tuy rất đẹp trai nhưng lại quá lạnh khiến cho mọi người xung quay phải rùng mình.

- AAA, Bảo, ông zề rồi hả?- Nó

Nó chạy nhanh đến chỗ cậu bạn lanh tanh của Nó, rồi dang hai cánh tay nhỏ nhắn của Nó ôm chầm lấy Bảo. Hành động của Nó vừa rồi được coi là hơi quá khích, khiến mọi người ai cũng phải bất ngờ. T.Bảo cũng ko ngoại lệ.

-Ừm, giờ thả tui ra đi, mọi người đang nhìn kìa.- Bảo

- Ớ?? sorry sorry.. hè hè- Nó

Nó có vẻ đã cảm thấy cái ko khi trong võ quán bây giờ, nên đành buôn tay rùi cắm đầu chạy một mạnh về lại vị trí ban đầu.

- Ta muốn thông báo thêm một tin quan trọng nữa. Trong vòng một tháng nữa chúng ta sẽ có một trận tỷ võ để gành lấy chức vô địch như mọi năm. Nên mọi người ko ddcj lười biến. Ta sẽ cố gắng chọn ra những thực sự giỏi để đi thi. Sẽ có 2 nam và 2 nữ đc chọn để làm đại diện. Hết, mọi người giải táng.- Baba nó

Mọi người bắt đầu tuân lệnh rồi tảng ra tập luyện. Nhưng Nó thì vẫn cứ bám lấy Bảo hỏi lấy hỏi để chẳng chịu đi tập.

- Cái con nhóc này, sao càng lớn càng lùn thế- Bảo nói với vẻ cười cợt

- Thôi nhá! tuy ta nhỏ nhưng ta có võ đấy nhá! muốn thử ko?- Vừa nói Nó vừa giơ nắm đấp tỏ vẻ hăm dọa

- ôi, em sợ quá.. hahahah- Bảo vừa cười vừa đưa tay lên thủ thế

- Dẹp ông đi! à mà ...sao quay về dậy?- Nó

- Thì thik thôi

- giề? ko phải chứ?

- Ừ.. thì.. về để lấy vợ ấy mà.. hihi- Bảo

Lời nói vừa rồi của Bảo khiến Nó sắp ngã ngửa Nó nghĩ

- Nhưng.. ô..ng m..ới lớp 11 thôi mà.- Nó

- Từ từ rùi nhóc cũng biết thôi! lo gì- Bảo

Thế là cả đêm nó cứ lăn qua rùi lăn lại trên giường, trằn trọc cả đêm ko ngủ dc. Nào là những suy nghĩ về hắn, rồi lại về câu nói của Bảo. Tất cả đã hầu như chiếm hết tâm trí của Nó.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.