Nhóc Lùn

Chương 6: Chương 6




Reng..Reng..-Cuối cùng thì tiếng chuông báo hiệu giờ học đã kết thúc.

Nó và Hắn thì phải ở lại thực thi hình phạt hành tay của ông thầy ác ma.

- Cần tao kêu mấy đệ giúp ko? - Nhỏ Ngọc quay xuống bàn Nó hỏi

- Ờ ha! zậy đi! Tao còn phải về sớm, hôm nay có việc ở “võ quán” nữa… chán chết đi đc- Nó

( xin lỗ t/g ko biết giùng từ nào khác ngoài “ võ quán” cả, mông mọi người thông cảm nha!)

- ok, zậy để tao đi kêu tụi đệ cho- Nói xong nhỏ Ngọc lăng xăng chạy một lèo ra khỏi lớp.

Nó dọn dẹp mọi thứ vào cặp rồi đứng lên đi về thì, một bàn tay lạnh ngắt níu Nó lại, xé nữa là mất đà.

- Tính chuồn? - Hắn nói mặt vẫn ko có một biểu hiện gì nhiều.

- Ờ... thì... ừm.- Nó hơi bối rối rồi gật nhẹ đầu

- ko dc, cô cũng bị phạt mà- hắn

- Thì tí có đứa lên viết giùm tôi rùi- Nó

- Nếu cô dám chuồn , tui sẽ nói với ác ma- Hắn nói rồi hất mạnh tay NÓ

- Nếu anh cũng muốn về thì kêu mấy cái ăn ten( mấy đứa con gái thik hắn) của anh giúp cho, tôi sẽ ko nói gì đâu- Nó

- Zậy cô chép cho tôi đi- Hắn

- KO ĐC- Nó hét to làm Hắn giật bắt cả mình

- Tôi có việc…

Chưa nói hết câu thì có khoảng 2 thằng đệ của Nó xuất hiện

- Chào chị- tụi đệ đồng thanh

- Hay lém, giúp chị nhé- Nó nói rồi nhìn sao Hắn

-À quên, còn của Hắn nữa, làm nốt luôn đi- Nó tiếp

Liếc nhìn sang Hắn Nó hỏi:

- zậy tôi về đc chưa?

-Tùy cô- Hắn đứng lên tiến thẳng ra cửa lớp chẳng để ý tới Nó

Khi Hắn đi khuất Nó mới dám lấy tay đưa lên ngực để kiểm tra lại tim mình xem coi có bình thường ko nó nghĩ thầm vừa nghĩ Nó vừa lấy tay tát mấy cái thật mạnh vào mặt mình để cố làm cho Nó tỉnh zậy.

Thấy hành động bất thường của chị hai, 2 thằng để chỉ biết ngớ người đứng nhìn

có cảm giác như có ai đó nhìn mình,Nó chuyển hướng quay qua 2 thằng đệ cho mỗi thằng một vố ngay giữa đầu.

- Ui da!- tụi đệ đồng thanh

-Lo mà chép nhanh đi- Nó

Sau khi bàn giao mọi chuyện , Nó thẳng tiến đi về nhà.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.