Nhân Dục Đạo

Chương 1: Chương 1




Nhân Dục Đạo.

Tg: Cuồng Dâm Ma Tôn.

- *- Tên tác giả thể hiện phần nào tác phẩm: Cuồng - Dâm. Những tên tiểu tử chưa trải sự đời kia! Ở đây, ta sẽ cho các ngươi thấy thế nào là dục - vọng - hắc ám điên cuồng nhất mà nội tâm con người có thể tưởng tượng được, thậm chí không thể tưởng tượng nổi.

Tiểu tử! Nếu ngươi là người quang minh lỗi lạc, thích chính nhân quân tử, thích hành hiệp trượng nghĩa, VẬY LIỀN CÚT ĐI. Bản tôn chính là Ma Tôn. Ở đây không có đúng sai, không có chuẩn mực mà các ngươi biết tới hay hướng tới, chỉ có chấp nhận HOÁ MA, mới có thể cùng ta đi hết nhân sinh này!

Còn bây giờ, mời nhập ma! -*-

............,...................................

Luyện khí

Trúc cơ

Kết đan

Nguyên anh

Phong Thần

Phá giới

Thiên Nhân - Thiên Ma

Song Tử - Song Quỷ

Bán tiên - Ngụy ma

Chân tiên - Chân ma

Tiên Vương - Ma Vương

Tiên Quân - Ma Quân

Tiên Thánh - Ma thần

Tiên Đế - Ma tôn

Đạo cảnh tiểu/trung/đại cực vị

Nguyên cảnh

................................................

Hàn Phong là một cô nhi. Hắn được sư phụ nhặt được trong một chuyến lịch lãm của người. Mười mấy năm nay, hắn chỉ quanh quẩn trên đỉnh Ngọc Phong sơn, làm bạn với sư phụ và dã thú, sống một cuộc sống vô ưu vô lo, hoàn toàn không biết một chút gì về thế giới con người.

Sư phụ của Hàn Phong - Thanh Thủy, nhìn bề ngoài dường như mới chỉ tròn mười tám tuổi. Nếu trên đời có thiên tiên, vậy thì nàng chính là ví dụ chính xác nhất. Thân hình của nàng tựa như hội tụ tất cả tinh hoa đất trời. Mái tóc dài đen bóng hững hờ buộc sau lưng, xoã xuống kiều đồn đầy đặn, vòng eo tinh tế uốn lượn mờ ảo sau lớp xiêm y mỏng manh. Phía trên nữa, đôi nhũ hoa cao vút ẩn hiện chực chờ bung ra khỏi ngực áo, nếu để nam nhân trong thiên hạ nhìn thấy, có thể làm cho chúng điên cuồng từ bỏ tất cả mà truy cầu. Đôi mắt nàng tựa ánh sao trên trời, ánh lên nét quyến rũ khôn cùng, khiến tâm thần như lạc vào trong đó...

Tất cả điều này, chỉ Hàn Phong là được thưởng thức...

“Hàn Phong, tên tiểu tử nhà ngươi trốn đâu rồi!”

Hôm nay chính là ngày Hàn Phong tròn 16 tuổi, Theo như sư phụ nói, sẽ là một lần quán đỉnh cuối cùng, sau đó sẽ cho hắn xuất sơn lịch lãm.

Quán đỉnh chính là điều Hàn Phong sợ hãi nhất, lần này lại là lần cuối, chắc chắn là càng thêm kinh khủng. Vậy nên ngay từ sáng sớm, hắn đã trốn ra sau núi hòng tránh nạn.

Thanh Thủy cũng rất bất đắc. Nàng khẽ thở dài, vươn ngọc thủ thon mịn lên vuốt nhẹ mi tâm, miệng nhẩm khẽ khẩu quyết.

Hình ảnh Hàn Phong đang nghịch bùn đất phía sau núi lập tức hiện lên trong tâm thần nàng. Có chút dở khóc dở cười, Thanh Thủy khẽ nhún chân, chớp mắt sau nàng đã đứng phía sau núi cạnh tên tiểu tử kia.

Hàn phong đang cật lực đào một cái động phủ, hắn ý đồ trốn vào trong đó, đợi ngày mai tới mới trở về, thậm chí cả lương khô cũng đã chuẩn bị rồi.

Theo một tiếng xé gió sau lưng truyền tới, Hàn Phong giật mình quay đầu, bất chợt thấy Thanh Thủy đã đứng sau lưng mình. Hắn có chút không thể khống chế mà ngã xuống.

Khoảng cách hai người có chút gần. Thanh Thủy lại đứng ngược sáng, nắng sớm xuyên qua kẽ lá chiếu trên người nàng, làm lớp y phục mỏng manh tựa như trong suốt. Nhất thời làm lộ ra những đường cong mê người.

Hàn Phong đưa mắt lướt trên khuôn mặt tuyệt mỹ của sư phụ, không tự chủ được mà quét xuống dưới. Ở cự li này, hắn có thể thấy rõ mồn một đôi nhũ hoa khổng lồ kia khẽ lay động theo từng nhịp thở của sư phụ, điểm trên đó là hai hạt đậu nho nhỏ. Bên dưới, vòng eo nhỏ nhắn của sư phụ khẽ đung đưa như thôi miên, dẫn dắt Hàn Phong nhìn xuống phía dưới nữa.

Một vùng tam giác đen nhánh ẩn hiện sau lớp y phục mỏng manh, gió núi nhẹ thổi qua, làm y phục có chút bó sát vào thân hình, lộ ra hai múi.... ( Các ngươi nghĩ là cái gì:j) Hàn Phong thậm chí có chút ảo giác, hạ thân sư phụ mình dường như... Hơi ướt?

Hắn khẽ nuốt nước bọt, trong đầu quay mòng mong không suy nghĩ được điều gì nữa. Một cảm giác căng tức trong người bỗng dưng xuất hiện nhất là hạ thân của hắn, cảm khác như sắp bùng nổ tới nơi. Cảm giác này, chỉ hai năm gần đây khi tiếp xúc với sư phụ mới xuất hiện. Nó làm Hàn Phong cực kì khó chịu.

Thanh Thủy nhếch mép nhìn đồ đệ, thu tất cả biểu hiện của hắn vào trong đáy mắt. Nàng bước tới một bước, cúi đầu xuống sát bên Hàn Phong.

Trước mặt Hàn Phong lúc này là đôi nhũ hoa lồ lộ trong khe áo, căng tròn mọng nước. Hắn có thể thấy rõ ràng trên hai ngọn núi là núm thịt săn chắc của sư phụ, một mùi hương quen thuộc xộc vào mũi hắn, càng làm hạ thân hắn thêm điên cuồng.

Thanh Thủy thổi một hơi lan xạ vào mặt Hàn Phong, rồi ghé vào tai hắn, cắn nhẹ, thỏ thẻ:

“ Hức, trốn đi! “

Động tác này trực tiếp làm máu huyết Hàn Phong sôi trào lên. Hạ thân tích tụ thứ gì đó, chuẩn bị phóng ra.

Đúng lúc hắn không thể khống chế nữa, Thanh Thủy nhanh tay điểm một điểm vào sườn trái hắn, nhất thời Hàn Phong như quả bóng xì hơi, tâm trạng hơi bình ổn lại, côn thịt bên dưới cũng hạ hoả đi, dần xìu xuống.

Hàn Phong thở ra một ngụm mệt nhọc, toàn thâm đẫm mồ hôi tựa như bị rút hết sức lực. Hắn có chút suy yếu ngã vào lòng sư phụ.

Thanh Thủy cười nhếch mép, xốc vai hắn lên, ôm vào lòng. Hàn Phong cũng dứt khoát ôm chặt lấy sư phụ. Hắn tuy mới mười sáu nhưng đã rất cao lớn, so với sư phụ mảnh khảnh, nhìn thật tương phản. Khuôn mặt hắn cũng thừa cơ rúc vào đôi nhũ hoa kia mà hung hăng hít một ngụm, hạ thân vừa hạ nhiệt lại ngỏng lên, thế nhưng không bùng nổ nữa.

“Ư... Ư...”

Cảm nhận côn thịt của đệ tử cạ vào nơi nhạy cảm, Thanh Thủy cũng loạng choạng xuýt ngã, mắng thầm một câu rồi mới nhún nhẹ, chớp mắt sau đã xuất hiện trên tế đàn cao nhất Ngọc Phong sơn.

Đừng trước mắt hai ngươi lúc này là bồn thủy chứa đầy dịch thể, ánh lên ánh sáng bảy màu. Từng làn khói nhẹ khẽ phiêu phù lên, làm cả khoảng sân tựa như tiên cảnh.

Hàn Phong rụt mắt nhìn bồn thủy. Mười sáu năm nay, không ngày nào là hắn không ngừng sợ hãi. Cái gọi là Quán Đỉnh, chính là sư phụ dùng linh lực thúc đẩy, quán luyện dược vật cải tạo thân thể hắn, quá trình này, quả thực đau nhức đến phát điên.

Thanh Thủy cũng có chút đau xót xa xôi nhìn Hàn Phong. Nhẹ giọng nói.

“Tiểu tử, đây là lần quán đỉnh cuối cùng, sau này ngươi muốn, cũng không thể mỗi ngày đều thực hiện nữa.”

Hàn Phong trầm mặc, hắn trốn tránh đã không là vì đau đớn. Đau đớn này hắn đã quen thuộc mười mấy năm nay. Hắn trốn tránh chính là lo sợ lời kia của sư phụ. Sau khi quán đỉnh lần cuối, sẽ phái hắn xuất sơn ra ngoài lịch lãm mười năm. Điều đó đồng nghĩa với việc, hắn phải xa sư phụ mười năm.

Bởi vì, sư phụ hắn sẽ không bao giờ xuất sơn.

Thanh Thủy dường như cũng hiểu tâm trạng đồ đệ, nhưng nét quyết tâm trong mắt không giảm. Hùng ưng không bay lượn trên bầu trời, thì mãi chỉ là con chim non mà thôi.

“Hàn Phong, bắt đầu đi”

Hàn Phong cũng không do dự nữa. Kế hoạch của sư môn hắn, không thể vì hai thầy trò mà hủy hoại được.

Hắn nhẹ nhàng cởi bỏ xiêm y. Dưới ánh mặt trời, thân thể hắn cao lớn hiện ra. Mười sáu tuổi, hắn đã cao tới hơn trượng ( tầm 1m8, tác giả người Việt, dùng đơn vị đo lường Việt cổ) cơ bắp toàn thân cứng rắn, nhất là khúc côn thịt kia càng là uy mãnh võ dũng, bấy giờ đã ngẩng cao đầu hung tợn nhìn trời:))~

Thanh Thủy cũng có chút đỏ mặt nhìn đệ tử. Hài tử này theo hắn quan sát lớn lên, tưởng như quen thuộc. Thế nhưng hôm nay bất chợt lạ lẫm vô cùng.

Nàng tránh mắt nhìn côn thịt kia, ngón tay lóng lánh ánh sáng bảy màu điểm liên tiếp lên thân thể Hàn Phong. Sau đó nhấc bổng hắn lên, thả vào bồn thủy.

Hàn Phong nhắm nghiền hai mắt, hai tay bấm quyết, điên cuồng hấp thu dược lực. Quá trình này thi thoảng Thanh Thủy sẽ điểm lên thân thể hắn, giúp hắn hấp thu dược lực tối đa.

Lần quán đỉnh này là tập hợp tất cả dược liệu trong sơn môn. Mức độ nồng đậm hơn xa quá khứ. Mắt thường có thể thấy da thịt toàn thân Hàn Phong đỏ bừng lên, lỗ chân lông tiết ra khói trắng. Mí mắt hắn lại càng run rẩy kịch liệt, hiển nhiên là đau đớn cực độ. Thế nhưng hắn cũng không hề hé môi rên rỉ một câu.

Thanh Thủy cũng hơi đau lòng nhìn đồ đệ, lại đỏ mặt khi nghĩ tới chuyện sắp tới.

Cho tới hai canh giờ sau, ánh sáng bảy màu trong bồn đã nhạt đi rất nhiều. Khói trắng trên thân thể Hàn Phong cũng bớt lại.

Thanh Thủy cắn môi, ánh mắt mê li nhìn đồ đệ. Nàng đưa tay lên ngực bấm cúc, nhất thời xiêm y mỏng manh không còn khống chế trượt dài trên da nàng rơi xuống đất.

Thân hình nàng đã hoàn toàn bạo lộ. Dưới ảnh mặt trời, từng tia nắng chiếu lên cơ thể tựa như ngọc ngà. Nếu có nam nhân nào nhìn thấy, chắc chắn sẽ vì vẻ đẹp này mà hồn bay phách lạc.

Hàn Phong lúc này đột nhiên mở mắt, hai đồng tử ngơ ngác nhìn sư phụ. Khói trắng vừa tan hết lại từ đỉnh đầu hắn bốc lên, lần này không phải do luyện công, mà là do quá kích thích. Côn thịt dưới hạ thân điên cuồng biến lớn, đạt đến một mức độ trước nay chưa từng có. Hai mắt hắn đã đỏ ngầu, thở hồng hộc nhìn sư phụ. Đây cơ bản là ánh mắt của dã thú nhìn con mồi. Hắn đã mất đi thần trí. Chỉ còn dục vọng trong đầu.

Thanh Thủy cắn môi nhìn đồ đệ, cái lưỡi liếm mép đầy nhục dục, lại bày ra một tư thế kiều mị mà quyến rũ. Phối hợp với thân hình nóng bỏng của nàng, quả thật là liều thuốc kích dục mạnh nhất thế gian.

Thế nhưng trong đầu nàng cũng ầm ầm gào thét

“Hàn Phong, mau tỉnh lại. Đây là bước cuối cùng. Ngươi mau tỉnh lại!”

Thế nhưng, nàng không thể không ngừng bày ra tư thái ấy.

Hàng Phong điên cuồng, đây là lần điên cuồng nhất trong mười sáu năm qua của hắn. Từ trước tới nay, hắn chưa bao giờ thật sự được nhìn thân hình sư phụ, tất cả chỉ là nửa kín nửa hở, loáng thoáng lướt qua. Điều đó đã làm hắn không thể chịu nổi rồi. Vậy mà hôm nay, trước mặt hắn là sư phụ đang bày ra tư thế khiêu khích chưa từng thấy. Làm máu huyết hắn sôi trào.

Hàn Phong rồ lên, đưa tay định tóm lấy vưu vật trước mặt mà hành hạ chà đạp thoả thích.

Hai tay hắn chộp về hướng nhũ hoa kia.

“Xẹt!”

Đúng lúc ngón tay hắn chuẩn bị chạm tới núm thịt khiêu khích kia, trong đầu hắn chợt đánh ầm một cái. Một luồng hàn khí chạy dọc sống lưng Hàn Phong, làm hắn hơi thanh tỉnh.

“Không đúng! Sư phụ chưa bao giờ có hành động này, cũng chưa bao giờ ta điên cuồng đến vậy!?”

Hàn Phong đã hơi thanh tỉnh, hắn nhíu mày suy xét:

“Không đúng, đây là khảo nghiệm quán đỉnh cuối cùng!”

Đỏ ngầu trong hai mắt Hàn Phong chợt biến mất hoàn toàn, thay vào đó là tinh khiết cực độ. Hắn thu tay lại, đứng thằng nhìn sư phụ.

Thanh Thủy bấy giờ mới thở phào một hơi, kích động nhìn đệ tử, lại pha lẫn chút u oán.

“Tiểu tử không tệ, không uổng công sức của chúng ta mấy mươi năm qua. Có định lực được như vậy, ngươi cũng đã có thể làm cho ta an tâm phần nào!”

Nàng không vui mừng sao được. Công pháp của sư môn chính là “Thánh Dục Quyết”, chính là ngự trên toàn bộ dục niệm thế gian. Nếu như người tu “Thánh Dục Quyết” không thể không chế dục niệm bản thân, vậy làm sao ngự trên vạn dục? Coi như tu luyện thất bại, sẽ có một ngày dục hoả đốt thân mà hình thần câu diệt.

Đệ tử này của nàng, thật không làm nàng thất vọng.

Thế nhưng ngay sau đó, Thanh Thủy lại lườm khẽ Hàn Phong mà sẵng giọng quát:

“ Tiểu tử, chẳng lẽ bổn toạ không có đủ sức hút sao?”

Đồng thời, nàng đưa tay quệt nhẹ lên ngực mình, để lại một vệt đỏ khiêu khích.

Động tác này trực tiếp làm dục hoả trong mắt Hàn Phong vừa mới tắt lại bùng lên, thế nhưng dục hoả này đã ổn định rất nhiều.

Hắn cười tà một cái, hai tay vươn ra nhấc bổng sư phụ vào bồn thủy.

“ A... Ư...”

Thanh Thủy không kịp đề phòng, nhất thời bị hắn kéo vào bồn thủy.

Những giọt nước lóng lánh bắn lên da thịt Thanh Thủy, ánh sáng khúc xạ vào lại càng làm cho vẻ kiều mỵ thêm phầm hư ảo.

Hai người nhìn nhau, Thanh Thủy chợt đỏ mặt cúi xuống. Nàng là lần đầu tiên tiếp xúc thân mật như thế với đồ đệ, ngửi mùi hương nam tử của hắn, nhất là ác long dưới háng kia đã cọ vào hạ thể của nàng, làm nàng vô lực mềm nhũn toàn thân, ngã vào lòng Hàn Phong. Cái lưỡi đưa ra, liếm nhẹ lên đầu ti hắn mà rên rỉ không rõ.

Hàn Phong lúc này cũng bị kích thích cực độ. Hắn không ngờ sư tôn còn có một mặt như vậy, trước giờ hoàn toàn là hắn bị động. Không ngờ trải qua quán đỉnh hôm nay, sư phụ lại lộ ra nét yếu đuối này.

Hắn cười vang một tiếng, theo bản năng đẩy ngã sư phụ ra thành bồn, muốn xâm nhập vào động khẩu dưới hạ thân kia mà chà đạp.

Thanh Thủy khẽ a lên một tiếng thanh tỉnh, nhẹ đẩy Hàn Phong ra:

“Chưa phải lúc này, đợi khi mặt trời chính ngọ, chúng ta sẽ... sẽ song tu...”

Nói những lời này, Thanh Thủy đã đỏ bừng mặt, thật phải song tu với... đồ đệ sao. Công pháp quái quỷ!!

Dường như cũng cảm nhận được sự mất kiên nhất của Hàn Phong (ta cũng mất kiên nhẫn đây, mau mau để cho thằng nhỏ thịt đi!) Phải nửa tiếng nữa mới là chính ngọ. Thanh Thủy cắn môi nhìn Hàn Phong.

“Để ta... để ta phần nào giải toả cho ngươi”

Nói rồi nàng kẹp hai đùi thanh mảnh vào eo Hàn Phong, rướn người lên phía trước, bầu ngực đầy đặn cọ vào trước ngực của hắn. Thanh Thủy hai tay ôm cổ hắn, thân hình uốn éo như rắn nước trơn trượt. Bờ môi đỏ mọng gợi cảm chợt hôn lấy Hàn Phong.

Hai mắt Hàn Phong chợt đứng hình, sư tôn quá quyết rũ, cơ thể sư tôn trơn láng đầy đặn, chạm tới đâu làm cơ thịt hắn co giật tới đó. Nhất là hai hạt đậu nhỏ trên nhũ hoa sư tôn, dường như mang theo tia điện, có tới cọ lui trên ngực hắn làm toàn thân hắn kích thích tột cùng.

Hàn Phong không chút do dự ôm lấy sư tôn. Hai cánh tay rắn chắc siết chặt lấy thân hình nàng, hai bàn tay to lớn vuốt dọc theo sống lưng, lướt qua những đường cong tinh tế ma quỷ, rồi dừng lại ngay trên kiều đồn đầy đặn mà bóp nhẹ mấy cái.

“Thật lớn, thật mềm mại!”

Hàn Phong sướng điên người, cơ thể sư tôn lồ lộ trước mắt, được nhìn được chạm được toả thích bỡn cợt. Nguyên lực trong cơ thể hắn giờ phút này tự hành vận chuyển theo Thánh Dục Quyết, hơn nữa lại nhanh hơn gấp mấy lần trước đây. Nguyên lực thiên địa xung quanh giờ phút này cũng chợt điên cuồng sôi trào, từ bốn phía xung quanh tụ lại trên đỉnh núi. Nồng đậm đến mức có dấu hiệu ngưng luyện thành sương. Hàn Phong và Thanh Thủy lúc này, cũng vô thức mà điên cuồng hấp thu lấy.

Hàn Phong tay bóp kiều đồn sư tôn, côn thịt của hắn đã căng cứng, trực tiếp theo khe đùi sư tôn mà cọ sát liên tục bên ngoài nhục hoa. Hắn len ngón tay vào giữa hai đùi sư tôn, từ phía sau lại gãi nhẹ vào nhục hoa, nhất thời một dòng dâm thủy từ nhục hoa sư tôn tiết ra ấp áp bao lấy ngón tay hắn.

“ Ư ư... A... Ư....”

Thanh Thủy bị kích thích, yêu kiều rên rỉ. Nàng vô lực ôm lấy cổ Hàn Phong, lại hôn hắn cuồng nhiệt hơn, cái lưỡi đinh hương quấn lấy hắn mà đùa bỡn. Hàn Phong cũng nhiệt tình đáp trả, bờ môi sư phụ mềm mại thơm mát lại đầy xúc cảm, làm cho hắn có suy nghĩ muốn nuốt chửng.

Một tay Hàn Phong vẫn khiêu khích nhục hoa sư tôn, tay kia trượt dài từ kiều đồn lên nhũ hoa trên ngực. Hắn đưa ngón tay gảy nhẹ hạt đậu nhỏ, rồi dứt khoát chộp lấy cả ngọn núi mà nhạo nặn.

Bầu ngực sư tôn mềm mại săn chắc, hắn chưa từng chạm qua thứ gì tuyệt vời như vậy, nhất thời hứng chí mà điên cuồng nhào nặn.

“ Aaaa... Ư ư... Đừng... Dừng lại....”

Thanh Thủy giờ phút này dục tiên dục tử đến mơ hồ không rõ, tên đệ tử này trước đây thật sự có chút nhát gan. Hôm nay công pháp tiểu thành, không ngờ tính tình biến hoá, lại có đảm lược khi nhục nàng. Nàng phải xoay người.

Thanh Thủy bất chợt tách môi khỏi Hànn Phong, u oán nhìn hắn một cái. Hàn Phong ngơ ngác nhìn, thế nhưng hành động kế tiếp của sư tôn làm hắn trực tiếp điên cuồng.

Chỉ thấy Thanh Thủy sư tôn uốn éo cơ thể, tránh thoát khỏi ma trảo của hắn. Nàng trượt xuống hạ thân Hàn Phong, cả cơ thể chìm vào trong nước. Hai tay nàng vươn ra bắt lấy côn thịt của Hàn Phong, trực tiếp cho vào trong miệng.

Đứng hình mất hai giây, một luồng tà hoả từ đan điền Hàn Phong bỗng xông lên thiên linh cái. Hai mắt hắn đỏ bừng đầy điên cuồng. Dưới động tác này của sư tôn, côn thịt của hắn trực tiếp lớn thêm một vòng.

Tốc độ hấp thu linh lực, cũng tăng thêm ba thành.

Dưới mặt nước, mái tóc dài của Thanh Thủy bồng bềnh trôi nổi. Nhận nhấy khúc thịt kia lớn lên cũng làm cho nàng hơi sợ hãi. Nó quá lớn, lại nóng bỏng cứng rắn như thanh thép nung đỏ. Cái miệng của nàng há lớn, đôi môi bao lấy thân côn thịt quá khổ kia. Thanh Thủy vươn đầu lưỡi mà cuốn lấy đầu khấc, mút nhè nhẹ.

“Aaa... Ư... Sư tôn ngài thật tuyệt!”

Hàn Phong không ngờ sư tôn có chiêu này, hắn quá kích thích, từng luồng khoái cảm cao trào tràn từ dưới hạ thể lên làm hắn điên cuồng. Hai tay hắn chộp lấy tóc sư tôn mà vày vò, cũng thêm một bước đẩy sư tôn sát vào thành bồn thủy. Hông hắn điên cuồng dập côn thịt liên tục vào miệng sư tôn. Muốn đâm nàng tơi tả.

Thanh Thủy muốn chết. Nàng định bụng dùng chiêu này chiếm lại thế chủ động, ai ngờ dưới hoàn cảnh chật hẹp này nàng lại bị động như vậy. Côn thịt to lớn làm nàng choáng váng, lại thêm cơ thể đang ngập trong nước, không thể thở được làm nàng chỉ có thể bế khí mà ngoan ngoãn phục vụ đệ tử. Cái lưỡi cũng quét dọc thân côn thịt, trợ hứng cho hắn. Hai tay nàng cũng mân mê hai hạt ngọc châu dưới háng hắn, nhẹ nhàng vuốt ve.

Hàn Phong dập như máy khâu vào miệng sư tôn. Trong miệng rên rỉ sung sướng. Với một kẻ lần đầu hưởng thụ trái cấm, quả là làm người ta ghen tị khi được thiên tiên phục vụ, lại còn là tiên tử trong lòng, là sư phụ caio rẻ www lo cao tại thượng trước đây. Cảm giác vừa sung sướng vừa thoả mãn này làm hắn càng kích thích, tốc độ dập côn thịt lại nhanh hơn nữa.

Chẳng biết qua bao lâu, cái miệng nhỏ nhắn của sư phụ làm hắn mê man trong cõi nhục dục, một luồng chân khí tích tụ trong nhục côn, trực chờ bắn ra. Hắn muốn bắn sâu vào miệng sư phụ, làm cho cơ thể nàng tràn ngập tinh dịch của hắn.

Thanh Thuỷ mơ hồ thấy nhục côn đồ đệ co giật, cũng vội vàng từ trong dục cảnh tỉnh táo lại. Hai tay nàng đẩy hông Hàn Phong ra, nhục côn cũng từ miệng nàng trượt ra ngoài, đầu khấc to lớn trượt ra khỏi bờ môi đánh “pặc” một cái đầy dâm mị.

Thanh Thủy từ từ theo thân thể đồ đệ vươn ra khỏi mặt nước, nàng có chút choáng váng vì bế khí lâu dài nên hơi ngã ra phía sau, lưng thon tựa vào bồn thủy làm đôi nhũ hoa vươn cao về phía trước.

Hàn Phong cao hơn sư phụ cả cái đầu, hắn hai tay vẫn ôm lấy bờ mông nàng, từ trên cao nhìn xuống sư phụ mềm nhũn trước mặt: da thịt đỏ ửng đọng nước, đôi môi đỏ mọng thở gấp, bầu ngực vươn cao, run rẩy dưới ánh mặt trời, mái tóc đẫm nước chảy dài trên hai má xuống tận ngực, dính sát vào da thịt đầy yêu mị. Nhất là đôi mắt kia ngập tràn sương mù, dục hoả bốc cháy mãnh liệt.

Trong đầu Hàn Phong chợt có suy nghĩ biến thái, “Thiên tiên trên trời rồi cũng bị chà đạp như người phàm mà thôi!”

Hắn nổi lên thú tính điên cuồng, nhìn sư phụ đáng thương, hắn chẳng chút do dự mà cúi đầu xuống, một ngụm cắn trên cổ nàng.

Chính là hai hàm răng ngập sâu vào da thịt.

Máu đỏ tuôn trào, tràn qua khoé miệng hắn chảy xuống ngực. Hàn Phong hung hăng hút lấy một ngụm!

Đôi mắt Thanh Thủy lại càng thêm mơ hồ đầy sương mù, dục hoả trong đó lại càng bốc cháy mãnh liệt thêm.

“Ư ư ư... Ăn thịt ta đi...”

Tiếng rên rỉ yêu kiều như trách móc, lại như khiêu khích dụ dỗ trực tiếp là Hàn Phong phát điên.

Hắn ôm lấy sư phụ, hai chân nhún khẽ, cả hai người chợt phóng vọt ra khỏi bồn thủy. Hàn Phong một chưởng đánh tới phía trước, luồng kình phong nhu hoà quét qua chiếc giường bạch ngọc chính giữa tế đàn, thổi tan lá cây lẫn bụi bặm.

Hắn đặt sư phụ nằm ngửa xuống giường, Thanh Thủy vẫn đang trong trạng thái mơ hồ chưa tỉnh táo lại. Bấy giờ hắn mới có thể nhìn kỹ lại tấm thân băng cơ ngọc cốt của sư phụ.

Làn da trắng nõn ửng hồng, mềm mịn như sữa dê, trước ngực vun cao điểm xuyết hai hạt đậu nho nhỏ hồng hào, quỷ dị lấp lánh. Vòng eo thon nhỏ khẽ uốn éo mê người. Hai đùi nửa khép nửa buông, mơ hồ lộ ra vùng tam giác tiêu hồn. Ngọc thủ nàng một tay víu cổ Hàn Phong, tay kia mân mê bờ môi, rên rỉ mê người. Cả cơ thể nàng khẽ di chuyển dưới hạ thân Hàn Phong, tựa như né tránh, lại tựa như khiêu khích mời mọc.

Vết thương trên cổ đã quỷ dị ngừng chảy máu, thế nhưng những vết máu đỏ vương trên thân thể nàng càng làm tăng vẻ ma mị, lại có vẻ kích thích tột cùng.

Hàn Phong hai tay chộp lấy bầu ngực non mởn của sư phụ mà ngấu nghiến xoa nắn, biến nó thành đủ thứ hình dạng. Hắn quả thật có xúc động muốn nuốt thứ mê hồn này.

Chiếc lưới thô ráp của hắn liên tục gảy nhẹ trên hạt đậu nhỏ, lại dùng hàm răng cà cắn, gặm day. Nhất thời khiến Thanh Thủy bị kiech thích đến điên đảo, hạ thân liên tục hẩy lên cọ sát với côn thịt Hàn Phong, trong miệng phát ra tiếng rên rỉ mê người.

Hàn Phong rê chiếc lưỡi từ trên nhũ hoa xuống dưới, dọc đường đi, hắn liên tục cắn gặm làm Thanh Thủy run rẩy. Hắn trức tiếp dừng ở vùng tam giác thần bí mà mấy mươi năm nay đều mơ tưởng.

Một vùng lông mao đen nhánh được cắt tia gọn gàng phía trên. Hai mép thịt căng mọng hồng hào ướt át, nhuyễn nhuyễn chuyển động, có thể mơ hồ thấy cái khe đen tối tiêu hồn kia ẩn hiện. Dâm thủy trong suốt rỉ ra qua khe hở, nhễu xuống cúc hoa hồng hồng đỏ đỏ. Hàn Phong hai mắt đỏ rực cúi đầu hít một hơi. Hương vị xử nữ trực tiếp tràn ngập tâm thần hắn làm nhục côn lại lớn thêm một vòng. Hắn muốn đâm vào!

Hàn Phong một ngụm ngoạm lấy nhục hoa của sư phụ. Hai môi hắn ngậm lấy hai cánh hoa mà mút nhẹ nhàng, cái lưỡi thô ráp lại là tách hai cánh hoa ra, luồn sâu vào bên trong mà khuấy đảo, mà móc máy.

Một luồng điện truyền thẳng từ hạ thân lên đỉnh đầu Thanh Thủy, cảm giác lần đầu có vật lạ xâm nhập làm nàng kích thích tột cùng, toàn thân nàng co giật, bên trong động thiên thai, các mép thịt điên cuồng nhuyễn động, bó sát chặt lấy đầu lưỡi Hàn Phong, muốn đem vật lạ đẩy ra ngoài, đồng thời âm thủy cũng trào ra không dứt, ngập cả khoang miệng Hàn Phong nhễu xuống giường.

Hai tay Thanh Thủy bấu chặt lấy đầu đồ đệ mà ấn xuống, nàng muốn đem nam nhân này vĩnh viễn ngập trong nhục hoa của mình.

“Ư ư ư... A.. a.. chết ta... Mạnh nữa, sâu nữa....”

Nghe được tiếng nỉ non của sư phụ, Hàn Phong cũng bị kích thích dữ dội. Hắn banh hai đùi sư phụ ra hết cỡ, điên cuồng thọc sâu lưỡi vào nhục hoa mà mút lấy âm dịch xử nữ.

Trong quá trình này, Thiên Dục Quyết của cả hai cũng bằng một tốc độ tối đa mà vận chuyển.

Chính ngọ gần tới, theo thân nhiệt từ hai người truyền xuống giường bạch ngọc. Thiên địa nguyên khí từ trăm dặm xung quanh tràn về đây, trực tiếp ngưng thực thành sương mù vây lấy tế đàn, tế đàn cũng răng rắc chuyển động, lộ ra đồ án âm dương. Thiên địa nguyên lực cũng theo hai mắt âm dương mà hút vào. Một luồng dục hoả bùng lên khắp tế đàn, ánh mặt trời kia cũng như ảm đạm đi.

Trên giường bạch ngọc, Thanh Thủy dù bị giày vò trong khoái cảm cũng vẫn có thể quan sát hết động tĩnh xung quanh. Nàng khẽ kẹp hai đùi lại, nâng đầu Hàn Phong lên.

“Tiểu tử. Tới giờ... Quán đỉnh rồi...”

Thanh âm nàng nhỏ như muỗi kêu, hai má ửng hồng cực kì kiều diễm, đây có khác nào mình chủ động chứ, tên tiểu tử kia thật ngu ngốc, ngu ngốc!

Hàn Phong hú lên quái dị. Hắn chờ giờ phút này đã lâu lắm rồi. Nhanh nhẹn bò dậy, quỳ trước háng sư phụ. Côn thịt kê sát miệng nhục hoa, đầu khấc bõng nhẫy khổng lồ rên lên rê xuống, thấm đẫm âm thủy.

Thanh Thủy đầu óc mơ hồ. Hai người nhìn nhau tràn đầy yêu thương quyến luyến.

“Phừng”

Theo ngọn dục hoả đã bốc cao ngút, tế đàn ầm ầm chuyển động. Mặt trời đỏ rực kia vừa chuyển sang chính ngọ, lại lập tức quỷ dị bị hút lấy một tia cực dương. Từ thiên không bắn thẳng xuống thiên linh cái Hàn Phong.

Thân thể hắn đỏ rực, run rẩy, hai mắt đầy tơ máu. Nhục côn khổng lồ không chút do dự, từ từ tiến vào động thiên thai.

Hàn Phong cảm thấy đau nhức nơi đầu khấc, nhục hoa sư phụ thật chật hẹp, những thớ thịt điên cuồng ép lấy đầu côn thịt của hắn, hắn nhẹ dụng lực, đã đem đầu khấc chui lọt vào trong.

“Ư ư ư....”

Một màng mỏng ngăn cản nơi đó, Thanh Thủy chính là xử nử. Chỉ có nàng mới biết, nguyên âm xử nữ của nàng đã tròn một trăm năm.

Hàn Phong chỉ cảm giác thấy một trận thư sướng nơi hạ thân truyền đến, cũng có một cảm giác nóng cháy tại đan điền do tia cực dương kia mang lại. Hắn không chậm trễ, dụng lực đẩy côn thịt ngập sâu trong động thịt, phá tan màng mỏng.

“Aaaa.. đau quá...”

Thanh Thủy đau đớn rên rỉ. Côn thịt của Hàn Phong quá lớn, nó dường như chẻ đôi nàng ra, nguyên âm bị phá cũng làm nàng đau đớn khó tả. Hai hàng nước mắt lăn dài trên má nàng. Chân nàng quặp chặt lấy eo Hàn Phong, hai tay cào cấu lưng hắn.

Theo nguyên âm của Thanh Thủy bị phá. Tia cực dương trong đan điền Hàn Phong như tìm được lối thoát. Nó theo hạ thân hắn truyền vào cơ thể Thanh Thủy. Ngay lúc ra khỏi côn thịt, tia cực dương tiếp nguyên âm huyết trăm năm của nàng.

Theo Thiên Dục Quyết của cả hai ầm ầm vận chuyển, cộng thêm dục hoả bên ngoài điên cuồng co rút vây lấy hai người. Âm dương giờ khắc này lại không hề bài xích mà nhanh chóng dung hoà. Cực dương cuốn lấy nguyên âm, cấp tốc xoay tròn, càng lúc càng nhanh, tạo thành một xoáy âm dương phía trước nhục côn Hàn Phong. Từ đó, nó toả ra một luồn nguyên lực cực kỳ đặc biệt...

Hàn Phong và Thanh Thủy vẫn giữ nguyên tư thế, Thiên Dục Quyết dưới cỗ nguyên lực đặc biệt được kích thích, tràn ra lực hút đối với xoáy âm dương kia. Cảnh giới của Hàn Phong điên cuồng tăng lên, từ hạ thân hắn truyền ra hấp lực hút lấy âm dương nguyên lực, kéo nó vào đan điên rồi lại trải khắp kinh mạch cơ thể. Hắn đột phá liên tiếp ba cảnh giới nhỏ từ luyện khí tầng bốn lên luyện khí tầng bảy. Cũng chưa có dấu hiệu dừng lại mà tiếp tục xung phá luyện khí tầng 8.

Thanh Thủy cũng đạt được lợi ích to lớn. Cảnh giới của nàng tuy không tăng lên, nhưng đạo cơ của nàng dưới luồng nguyên lực này lại càng thêm hoàn mỹ, thân thể dường như cũng càng thêm tràn đầy sức sống, những tì vết nhỏ nhất cũng được âm dương nguyên lực xoá bỏ.

Âm dương xoáy dường như vô tận, sau một hồi xoay tròn cũng không hề nhỏ lại. Nó càng xoay càng nhanh, rồi chợt một phân thành hai, bảy phần âm dương khí theo côn thịt tiến vào đan điền Hàn Phong, ba phần còn lại tán ra bao lấy côn thịt, làm cho nó lại càng cứng chắc, to lớn.

Tại đan điền, vòng xoáy hống hách chiếm lấy vị trí trung tâm, nó trực tiếp thu hút nguyên lực của Hàn Phong dung nhập vào, sau đó đồng hoá trở thành âm dương nguyên lực, rồi tràn trở lại tứ chi bách hải của hắn. Trong thời gian ngắn ngủi, Hàn Phong đã có những biến đổi nghiêng trời lệch đất về chất lẫn lượng.

Không còn âm dương nguyên lực chống đỡ. Các mép thịt xung quanh âm đạo chợt điên cuồng bao bọc lấy côn thịt của Hàn Phong, chúng như những con rắn nhỏ quấn chặt lấy côn thịt, co kéo mút nhả liên hồi, đem đến từng trận khoái cảm bất tận.

Cuộc vui bây giờ mới bắt đầu.

Thanh Thủy cảm thấy vừa thốn vừa đau. Côn thịt của Hàn Phong qua đủ loại nguyên nhân trở nên vừa lớn, vừa cứng, lại nóng bỏng. Nàng cảm thấy hạ thân mình bị nong ra hết mức, lại nóng bỏng như lửa đốt. Kích thước quá lớn của nó làm cơ nhục của nàng co rút như muốn tống vật lạ ra ngoài. Tình cảnh cực kỳ khổ sở.

“Ư ư ư... Aaa.. ta khó chịu quá...”

Thanh Thủy khóc lớn, nàng ôm chặt lấy Hàn Phong, hai tay cào trên lưng hắn, thật sợ bị hắn chẻ đôi người ra.

Tâm trí Hàn Phong lúc này, dưới ảnh hưởng của âm dương nguyên lực cùng Thánh Dục Quyết đã trở nên vô cùng hưng phấn. Hắn mặc kệ Thanh Thủy rên rỉ, hạ thân dùng lực lại tiếp tục cắm sâu vào, từng chút một. Cảm giác được hàng trăm mép thịt mút lấy côn thịt làm hắn sướng điên người. Lại càng tàn bạo hơn. Hai tay hắn tóm lấy đôi nhũ hoa phía trước, điên cuồng nhào nắn thành đủ thứ hình dạng. Hắn vận lực đẩy mạnh một cái, lập tức côn thịt nong hết cỡ âm đạo sư tôn ra, chui vào tận cùng, cham vào một tầng ngăn cản mới chịu dừng lại. Mặc dù như vậy, vẫn có tới năm tấc dư ở phía ngoài.

Trên bụng Thanh Thủy, hình dạng côn thịt không ngờ lại xuất hiện. Nó quá to lớn!

“Aaa... Huhu... Hức... Ư ư ư...”

Cảm giác bị xé rách tràn đầy tâm thần Thanh Thủy, nàng há miệng ngoạm lấy bả vai Hàn Phong mà cắn, chân tay víu chặt lấy cơ thể hắn. Nhưng dù sao cảnh giới nàng cũng cao thâm, cơ thể lại được không biết bao nhiêu thiên tài địa bảo bồi dưỡng, có thể nói là cực phẩm nhân gian. Không tấc da thịt nào không đàn hồi kinh người, nhất là nơi ấy lại càng là siêu cấp co giãn. Chẳng mấy chốc đã thích nghi được với kích thước côn thịt kia.

Hàn Phong cũng hơi ngừng lại. Để cho các mép cơ nhục hoàn toàn bao quanh côn thịt của mình. Một cảm giác thoả mãn tràn ngập tâm thần hắn. Hắn đã chính thức nắm giữ sư tôn trong tay.

“ Ư ư.... Tiểu nam nhân... Chơi ta đi...?!”

Thanh Thủy sau cơn đau là cơn khoái cảm bùng nổ trong tâm thần, từ hạ thể truyền đến từng luồng điện mang chạy khắp toàn thân làm cơ thể nàng tê dại, co giật liên hồi. Hai chân nàng víu lấy hông Hàn Phong, như muốn giữ chặt thứ đó trong người mình mãi mãi.

“Ư ư... Chơi chết ta đi..”

Nghe được những lời này, vẻ điên cuồng trong mắt Hàn Phong càng đậm. Hắn khẽ rút côn thịt ra phía ngoài, nhưng không ngờ một luồn lực hút lại xuất hiện, các mép thịt xung quanh cũng rút kéo hòng mút chặt lấy con thịt không cho nó chạy ra phía ngoài.

Một cảm giác thư sướng tốt cùng chặt xuất hiện trên côn thịt của Hàn Phong, rồi lan toả khắp người hắn. Cơ thể sư tôn không ngờ lại kỳ diệu đến vậy, hắn lại càng hưng phấn, dùng lực kéo côn thịt ra phía ngoài. Không ngờ lực hút lại nhưng tùy tâm sở động, hắn rút ra càng mạnh, lực hút lại càng lớn. Dưới tình huống này, Hàn Phong có thể để tiết kiệm một phần sức lực mà thỏa thích chà đạp sư tôn.

“Aaaaa... Mạnh nữa lên, ư ư....”

Hư ảnh côn thịt cứ ẩn hiện liên tục trên bụng Thanh Thủy. Côn thịt ma sát làm nàng sướng phát điên. Không ngờ song tu lại đem đến cảm giác thư sướng như vậy. Trong lúc vô thức, khí chất của nàng dần có thêm một tia dâm dục, phối hợp với khí chất tiên thiên sẵn có, càng làm tăng vẻ kiều mỵ phong tình. Nàng đưa lưỡi liếm láp khắp trên ngực Hàn Phong, phần hông cũng khẽ hẩy lên phía trên, phối hợp cùng hắn.

Hàn Phong cũng rên rỉ, cơ thể sư tôn thật tuyệt vời. Hắn không thụ động vào lực hút nữa, bắt đầu chủ động ra chiêu. Hắn vác lấy đôi chân sư phụ lên vai, làm khe thịt càng lộ rõ, bắt đầu đóng thật lực côn thịt vào âm đạo nàng, hai tay hắn cũng chộp lấy đôi cự nhũ điên cuồng vày vò.

“Phạch phạch phạch.... Ư ư.... Ư, dừng lại... Huhuhu... Phạch phạch....”

Cơ thể Thanh Thủy co giật dưới đòn tấn công như vũ bão của đệ tử, các mép thịt điên cuồng bó lấy côn thịt của Hàn Phong, kinh mạch nơi hạ thân cũng bị kích thích cực độ, đã mất đi khống chế từ lâu.

“Aaaaa.... Tiểu nam nhân, ta chết mất...”

Theo tiết tấu ngày càng nhanh của Hàn Phong, Thanh Thủy đi từ đợt khoái cảm này tới khoái cảm khác. Sau khoảng hơn ngàn cú thúc tới của Hàn Phong, nàng đã trực tiếp sụp đổ. Âm đạo co rút liên hồi, từ sâu bên trong, một luồng tiên thiên âm khí theo dâm thủy tuôn trào mãnh liệt bao vây lấy côn thịt. Côn thịt được thể càng thêm trơn trượt, càng thêm dũng mãnh mà ra vào liên tục.

Không bỏ lỡ cơ hội. Côn thịt Hàn Phong truyền ra lực hút, hấp thụ lấy luồng tiên thiên âm khí trăm năm kia. Hàn Phong trong khi giao hợp, đã đột phá bức tường luyện khí tầng tám, tiến vào luyện khí tầng chín.

Dâm thủy quá nhiều, dù cho côn thịt đã hấp thu nhưng cũng không thể ngăn cản, nó theo những cũ rút ra đẩy vào mà trào ra ngoài, dâm thủy thấm ướt đẫm hai khoả ngọc dương của Hàn Phong, nhễu cả xuống giuờng. Nó như chất kích thích cực mạnh, đốt lên dục hoả xung quanh càng thêm bốc cháy ngùn ngụt, toả ra mùi dâm mỵ vô cùng.

“Hừ hừ.... Huhuhu... Tiểu nam nhân tha cho ta...”

Sau khi thất thân triệt để, Thanh Thủy đã buông tha cho việc tìm lấy chủ động. Đệ tử của nàng quá dũng mãnh, làm cho nàng vô lực phản kháng chỉ có thể cầu xin tha thứ. Mặc kệ cho tu vi cao thâm, giờ phút này cũng phải khuất phục, không thể phát huy nửa thành bản lãnh.

“Phạch.... Phạch.... Phạch...”

Hàn Phong để ngoài tai lời cầu xin, giờ phút này kể cả trời sập cũng không thể khiến cho hắn dừng lại. Hắn vẫn nắc như vũ bão vào hạ thân sư phụ, nơi ấy vừa mềm vừa ấm, lại bó sát mê người, sao có thể từ bỏ. Đây là sự trừng phạt cho mấy mươi năm khiêu khích!

“Huhu.... Ta sai rồi, không nên... Tha cho ta....”

Đầu óc Thanh Thủy đã mơ hồ không rõ, chỉ có từng đợt khoái cảm lan toả toàn thân làm nàng vô lực mềm nhũn. Không thể không cầu xin

“Haha. Nàng nói sao? Không nên tha cho nàng sao?! Được!”

Hàn Phong nghe vậy cười tà, hắn lập tức rút côn thịt ra. Dâm thủy bị đè ép lập tức được giải khai, như cơn sóng tràn ra ngoài, thấm đẫm hai đùi Thanh Thủy.

Thanh Thủy như được đại xá, gắng gượng xoay người bò dậy, định bỏ chạy. Thế nhưng Hàn Phong sao có thể dễ dàng bỏ qua cho nàng, hắn chính là muốn nàng chủ động hiến thân đấy! Thanh Thủy vừa bò dậy, hai chân quỳ trên mặt đất định bò đi thì đã bị bàn tay to lớn của Hàn Phong tóm lấy hông, hung hăng kéo trở lại. Hắn quỳ phía sau Thanh Thủy, côn thịt hùng dũng xâm nhập, chỉ nghe “ót” một cái, đã trực tiếp tiến vào sâu bên trong.

Thanh Thủy trợn tròn hai mắt, miệng há hốc kinh ngạc. Ở tư thế này côn thịt dường như vào sâu hơn, cũng ma sát ác liệt hơn. Nàng không ngờ đệ tử lại lừa gạt mình.

Hàn Phong chỉ thấy càng thêm thư sướng hơn vừa rồi gấp mấy lần, côn thịt nắc như vũ bão từ phía sau, liên tục đẩy Thanh Thủy trượt dài. Ở vị trí này hắn có thể thấy rõ tấm lưng thon của sư phụ, lại thấy kiều đồn to lớn nảy nở ngay trước háng. Quả thật là tuyệt tác. Hắn vừa đẩy tới, vừa đem hai tay bóp lấy bóp để kiều đồn. Lại dùng tay banh hai môi thịt ra cho côn thịt tiến vào sâu hơn. Cực kỳ thích chí.

Thanh Thủy chỉ còn biết rên hừ hừ như mèo kêu. Nàng đã đổ gục xuống sàn, chỉ có phần hông được đệ tử nâng lên, nhưng cũng không khá hơn được bao nhiêu, nàng đã tan chảy như nước.

“Ư ư.... Ta ra....”

Không thể ngăn cản đồ đệ, Thanh Thủy thất thân lần nữa. Dâm Thủy theo cực âm huyệt bên trong tuôn trào, bao bọc lấy côn thịt của Hàn Phong. Cơ thể nàng co giật liên hồi rồi gục xuống, trực tiếp đạt cực khoái mà ngất đi.

Hàn Phong thấy thế hơi ngẩn người. Nhưng rồi hắn lại cười lên đầy điên cuồng, cũng mặc kệ sư phụ, côn thịt không ngừng nghỉ mà ra vào âm đạo đầy hấp dẫn kia. Âm đạo cũng không vì Thanh Thủy ngất đi mà ngừng co bóp. Vẫn cuốn lấy côn thịt kia như muốn phân cao thấp.

...

Chẳng biết qua bao lâu, trong mơ màng Thanh Thủy thấy mình đã thất thân tới bảy tám lần. Nàng bị cơn khoái cảm kích thích tỉnh lại.

Mở hai mắt, chính là khuôn mặt hơi non nớt nhưng đầy tà khí của đệ tử. Bấy giờ ánh trăng đã treo trên đỉnh đầu, dục hoả trên tế đàn cũng đã sắp tắt, nàng đã bị hành hạ sáu canh giờ rồi. Hàn Phong đừng thẳng người trên tế đàn. Hai tay bợ lấy kiều đồn sư phụ, liên tục nâng lên hạ xuống để côn thịt đâm vào bên trong.

Mỗi lần hạ xuống, Thanh Thủy lại nấc lên nức nở.

“Huhu, tiểu nam nhân tha cho ta.... Huhu”

Thanh Thủy đã sợ hãi rồi, đệ tử của nàng... thật khủng khiếp.

Nhìn thấy sư tôn đã tỉnh, Hàn Phong cười thoả mãn. Hắn càng nắc mạnh bạo hơn. Côn thịt trương lơn một vòng, giật giật như muốn xuất.

Thanh Thủy cũng thở phào nhẹ nhõm, nàng ôm lấy cổ hắn, hôn lên đôi môi hắn, cái lưỡi đinh hương cuốn lấy đệ tử, cũng nhún theo nhịp nắc của đệ tử mà trợ hứng cho hắn.

Hàn Phong chỉ cảm thấy tê sướng toàn thân. Một dòng điện mang từ hạ thân chạy dọc theo sống lưng hắn lên đỉnh đầu làm hắn tê rần. Côn thịt căng cứng giựt giựt. Tia Cực dương trong đan điền tách ra, hoà với dương thủy bắn thẳng sâu bên trong âm đạo.

Thanh Thủy chỉ cảm thấy hạ thân mình bị nong ra hết cỡ, một luồn tinh dịch nóng bỏng tràn ngập cơ thể nàng, len lõi vào toàn bộ âm đạo. Cảm giác như cơ thể đã căng phồng tràn đầy tinh dịch của Hàn Phong.

Đúng lúc này, ánh trăng treo trên đầu bỗng đạt tới đỉnh điểm. Một tia cực âm lập tức bị hút ra, chui vào thiên linh cái của Thanh Thủy, rồi chạy thẳng tới huyệt cực âm của nàng, theo dâm thủy xuất ra ngoài.

Âm dương hoà hợp. Hai tia cực âm và cực dương, dưới xúc tác của nguyên âm trăm năm và nguyên dương mười sáu năm đã hoàn hảo giao thoa. Âm dương kết hợp, hỗn độn thành hình. Nó lập tức bị âm dương đồ trong đan điền Hàn Phong hấp dẫn lôi kéo, rồi nhanh chóng bị hút vào.

Âm dương đồ viên mãn!

Thanh Thủy thấy toàn thân uể oải như bị rút hết sức lực. Ngay cả sức để bám vào đệ tử cũng không có nữa. Nàng lập tức trượt dọc theo đùi Hàn Phong, ngã ngồi xuống đất. Khuôn mặt dại ra đầy đê mê dâm mỵ.

Hàn Phong từ trên nhìn xuống. Sư tôn bây giờ đầu tóc rối bời, cả cơ thể đỏ hồng tràn đầy một cỗ phong tình dâm mỵ. Hắn bỗng có cảm giác sư tôn như ả nô tì, cảm giác này thật quái lạ nhưng lại nhanh chóng xâm chiếm toàn bộ suy nghĩ. Hắn cười tà một cái, vươn tay bóp biệng sư tôn. Côn thịt vẫn còn dính đầy dâm thủy lập tức nhét vào trong.

“Mút nó đi!”

Hắn cười điên cuồng ra lệnh, cũng không thèm đợi sư tôn trả lời, hai tay nắm lấy đầu nàng mà ra vô liên tục, côn thịt hơi xìu xuống do xuất tinh lại có dấu hiệu cương cứng trở lại.

Thanh Thủy hoảng sợ thật sự, nếu không làm tên này thoả mãn, nàng có khả năng gục luôn tại đây mất. Giương đôi mắt đầy sương mù lên nhìn Hàn Phong, hi vọng hắn buông tha cho mình. Nhưng hành động này của nàng càng làm cho hắn nổi lên thú tính. Côn thịt càng điên cuồng tăng tốc hơn.

Thanh Thủy chảy ra hai hàng nước mắt, nàng thề lần sau sẽ khiến tên này phải biết điều. Nàng đành phải góp lấy chút sức còn lại mà cố gắng phục vụ hắn. Cái lưỡi của nàng liên tục lướt trên thân côn thịt, đôi môi cũng bao bọc lấy toàn thân côn thịt mà thoả mãn hắn.

Chẳng biết qua bao lâu, Thanh Thủy đã sắp ngất xỉu vì ngạt thở, côn thịt trong miệng nàng bỗng giật giật vài cái. Hàn Phong tăng tốc ra vào miệng sư tôn, rồi hắn thọc sâu côn thịt vào tận cuống họng nàng, ồ ạt phóng tinh vào tận sâu trong đó.

Thanh Thủy choáng váng đầu óc, nàng vô lực ngã xuống tế đàn. Lần xuất thứ hai của đệ tử đã không nhiều như lần đầu, nhưng mặc kệ nàng cố nuốt vào trong, tinh dịch vẫn tràn ra khoé miệng chảy xuống đất.

Hàn Phong hai mắt nhắm chặt, dục hoả từ xung quanh tế đàn bị cuốn hút về phía hắn, hắn há miệng hút tất cả vào. Dục hoả theo cái hút này điên cuồng bị hắn hấp thu, rồi theo kinh mạch bị dẫn dắt về huyệt đan điền, vờn quanh âm dương đồ ở nơi đó.

Thoả mãn cả về thể xác lẫn tinh thần, lúc này điên cuồng trong mắt Hàn Phong mới biến mất. Hắn cúi đầu nhìn sư tôn đang vô lực nằm dưới đất. Thân thể ửng hồng tràn đầy tinh dịch và dấu tay, đôi mắt trà đầu sương mù mê man. Nhất là hạ thân nàng kia nhìn thật đau lòng, hai mép thịt ửng đỏ, sưng phồng ướt đẫm tinh dịch. Đám lông đen nhánh cũng bết lại như lúa sau mưa.

Hàn Phong có chút đau lòng và hối hận, tự trách bản thân sao không biết tiết chế. Hắn cúi xuống hôn nhẹ lên trán nàng, rồi ôm lấy thân thể kiều diễm, nhún một cái biến mất trên tế đàn.

Hàn Phong ôm sư tôn phi lên đỉnh núi, sau đó có tiên tuyền róc rách chảy quanh năm. Hắn và sư tôn cùng tiến vào trong nước. Thanh Thủy đã vô lực làm gì cả, để mặc cho hắn tắm rửa cho bản thân, thi thoảng lại nhíu nhíu đôi mi khi hắn chạm tới nhục hoa, nơi đó thật sự có chút đau đớn.

Hàn Phong một lượt tắm cho sư tôn, khi những ngón tay hắn lướt trên thân thể yêu kiều, hạ thân vừa xẹp xuống lại có dấu hiệu ngỏng lên cao. Thân thể sư tôn quá tuyệt vời, lại có một mùi hương hết sức hấp dẫn người ta. Quả thật là liều thuốc kích dục mạnh nhất.

Thanh Thủy hoảng sợ, trừng mắt nhìn tên đồ đệ.

“Tiểu nam nhân, hành hạ ta chưa đủ hay sao, mau mau còn có chính sự chờ đợi.”

Hàn Phong có chút xấu hổ né tránh ánh mắt sư tôn, hắn quả thật muốn nói là chưa đủ, muốn nói rằng hắn muốn tiếp tục chà đạp nàng dưới háng. Thế nhưng nếu quả thật nói vậy, hắn e rằng sẽ bị một chưởng của sư tôn đánh tới mất.

Hàn Phong cố gắng kìm nén, một mạch vệ sinh cho cả hai, mới lại ôm lấy thân thể mềm nhũn của sư tôn, phi thân trở lại tế đàn.

Chính sự trong miệng Thanh Thủy, chính là tranh thủ thời gian mau chóng luyện hoá bản nguyên tinh khí. Ổn định tu vi. Việc này không thể qua loa được.

Hàn Phong đặt Thanh Thủy vào mắt âm trong thái cực đồ, chính mình xếp bằng trong mắt dương.

Cả hai vẫn trần truồng, mỗi người đều bắt ấn giống nhau, miệng niệm khẩu quyết.

“Thiên địa vô cực, Thánh Dục song hành, luyện!

Tức thì, từ thiên linh cái của cả hai đều lao ra hai luồng tiên thiên chân khí. Của Hàn Phong chính là âm dương chân khí hai màu trắng đen, còn trên đỉnh đầu Thanh Thủy lại tồn tại thất thải chân khí, lấp lánh bảy màu.

Hai luồng chân khí không hề bài xích mà tự nhiên giao thoa vào nhau, tạo thành một lốc xoáy chân khí cao khoảng ba trượng.

Theo Thánh Dục Quyết vận chuyển, tinh khí bốn phía bị lốc xoáy điên cuồng hấp thu. Lại dưới thất thải chân khí và âm dương chân khí gia trì luyện hoá, nhanh chóng bị bức ra tạp chất, rồi bị cả hai hấp thu triệt để.

Hàn Phong thực tế hết sức may mắn. Sư tôn cảnh giới cao hơn hắn nhiều, do vậy lực hút từ vòng xoáy rất lớn, hắn tha hồ mà hấp thu. Thanh Thủy cũng không phải không có lợi ích. Đứa nhỏ này là Cửu Dương thể, theo chân khí giao thoa, nàng cũng hấp thu được khí tức cực dương của hắn, lại thêm vừa rồi hắn phóng tinh dịch vào miệng nàng mà không thu hồi lại, làm cho tia cực dương trong cơ thể nàng càng thêm cứng cáp.

Phải biết rằng, thân thể phụ nữ không có cách nào tu luyện ra dương khí, mà dương khí lại là thuốc bổ quý báu để kích thích âm khí sinh ra thuận lợi, nâng cao tu vi, điều hoà chân khí, thâm chí là trú nhan... Nếu muốn sở hữu dương khí thì ngoài song tu ra, chỉ có lao vào mặt trời mới có thể hấp thu dương khí mà thôi.

Hai người đều đắm chìm vào trong tu luyện mà quên mất thời gian. Chỉ đến khi bóng tối bị ánh mặt trời xua tan, cả hai mới mỉm cười thu công. Chân khí trong đan điền Hàn Phong đã tràn đầy ngưng thực, nếu không phải có chuẩn bị phong ấn áp chế từ trước, hắn đã đột phá luyện khí rồi. Thanh Thủy cũng có thu hoạch cực lớn, tuy rằng cảnh giới không tăng lên, nhưng khí chất của nàng càng thêm ma mị, dung nhan càng thêm trẻ lại.

Nếu trước đây nàng là thiên tiên không nhiễm bụi trần, thì giờ đây đã là tiểu yêu tinh mị hoặc đầy quyến rũ rồi. Nếu tính cả tia cực dương kia, thì nàng còn có thu hoạch lớn hơn Hàn Phong nữa. Dù sao thì đối với nữ nhân, dung nhan vẫn là quan trọng nhất!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.