Nguyên Huyết Thần Tọa

Chương 150: Chương 150: Chấp Nhận




Toàn bộ thí sinh đồng thời hóa thành hình ảnh ánh sáng rời khỏi trường thi, tái xuất hiện đã ở trên quảng trường đài cao.

Ngẩng đầu nhìn, trên quầng sáng thật lớn là từng hàng điểm thí sinh đạt được cùng thứ tự tương ứng.

Chiến đấu ba ngày, toàn bộ cố gắng rốt cuộc công bố ở lúc này, các thí sinh kiên trì đến cuối cùng đều kiễng chân chờ mong, tìm kiếm thứ hạng của mình.

Vì thế thường thường có thể nghe được:

“Ta tiến vào sáu hạng đầu rồi, ta lấy được danh ngạch!”

“Đáng chết, chỉ thiếu ba điểm, chỉ thiếu ba điểm ta đã có thể thắng được kẻ kia!”

Thanh âm kiểu như vậy hoặc may mắn hoặc ảo não hoặc hưng phấn hoặc phẫn nộ.

Đương nhiên, bởi vì tỉ lệ đào thải tàn khốc chọn một trong một trăm của Tiềm Long chi tranh, tuyệt đại đa số mọi người thanh âm là bi quan, thất vọng, chỉ có tiếng vui mừng của bộ phận ít ỏi số người, ở trong thủy triều người này, tỏ ra không bắt mắt, không hài hòa.

Trong mắt đại bộ phận mọi người chỉ có danh ngạch, bộ phận nhỏ số người ánh mắt đặt ở chỗ cao hơn.

Kim Linh Nhi khẩn trương tìm kiếm vị trí của mình.

Nhìn từ trên xuống dưới.

Khi nhìn tới hạng mười, rốt cuộc thấy được tên mình.

Kim Linh Nhi, bảy trăm hai mươi hai điểm.

“Hô! Rốt cuộc đi vào rồi.” Kim Linh Nhi nhẹ nhàng thở ra.

Bởi vì bị Tô Trầm cướp bóc một phen, điểm Kim Linh Nhi giảm hẳn. Tuy ở sau đó phấn khởi tiến lên, cũng chỉ vừa vặn đuổi trở lại hạng mười.

Tuy như thế, Kim Linh Nhi cũng hài lòng.

Thật ra ba hạng đầu cùng mười hạng đầu vẫn có khác biệt nhất định, nhưng chênh lệch không lớn, đối với Kim Linh Nhi mà nói, chỉ cần có thể vào mười hạng đầu, tổn thất khác đều có thể thừa nhận.

Ngẩng đầu nhìn tiếp, ở phía trên cách đó không xa, trên vị trí hạng năm, thế mà là tên của Tô Trầm.

Tô Trầm, tám trăm mười bốn điểm.

“Này, chúc mừng nha.” Kim Linh Nhi nói với Tô Trầm: “Vào năm hạng đầu rồi.”

“Cũng không có gì khác với hạng mười.” Tô Trầm trả lời.

Cái này thật ra cũng đúng, hạng năm cùng hạng mười thật ra không có gì khác biệt.

“Ài, các ngươi tốt xấu vẫn là vào mười hạng đầu, nào như ta, chỉ kiếm được hạng mười sáu, thê thảm.” Vương mập mạp than thở. Hắn chủ yếu là ngay từ đầu tụt lại quá nhiều, tới về sau muốn đuổi theo cũng khó.

“Không tồi rồi, hẳn là cũng có thể được hạt giống tiềm lực, chỉ là cấp bậc thấp chút.” Kim Linh Nhi an ủi hắn.

Ba người cùng nhau nhìn về phía đứng đầu bảng, ở chỗ cao nhất vẫn như cũ là Cơ Hàn Yến, chiến một trận với ba người bị thua tựa như cũng không có gì ảnh hưởng đối với nàng, vẫn như cũ một đường điên cuồng cuốn điểm.

Điểm cao tới một ngàn ba trăm bốn mươi lăm điểm khủng bố, cao hơn Tô Trầm cả thảy hơn năm trăm điểm, so với Huyết Yêu Chung Đỉnh hạng hai cũng cao hơn hơn bốn trăm điểm.

Trên thực tế toàn bộ bảng điểm, Cơ Hàn Yến hầu như là siêu quần xuất chúng, lấy điểm số cao khiến người ta tuyệt vọng ngồi cao đầu bảng, chín người còn lại chênh lệch cũng không phải quá lớn.

Nhưng ở trong một đám người này, tên Tô Trầm tỏ ra đặc biệt bắt mắt.

Bởi vì hắn là một người duy nhất sau tên họ không có hậu tố huyết mạch.

Cái này khiến hắn tuy xếp hạng chỉ ở thứ năm, hấp dẫn sự chú ý lại không ở dưới Cơ Hàn Yến chút nào.

“Tô Trầm, người này là ai? Sao không có huyết mạch thế mà có thể vào được năm hạng đầu?”

“Ta biết người này, cũng không biết dùng thủ đoạn gì, thế mà hợp tác với Kim Linh Nhi, chiếm tiện nghi Kim Linh Nhi, mới được nhiều điểm vậy.”

“Đó là hắn đánh bại Kim Linh Nhi hợp tác với cô ta.” Có thí sinh đi ra trước thấy được chân tướng.

“Nói bậy, Kim Linh Nhi sao có thể bị hắn đánh bại. Ta thấy là bộ dạng đẹp, khiến Kim Linh Nhi tự nguyện theo đuổi ngược nhỉ.”

Trong lúc nhất thời nghị luận ầm ầm, lời gì cũng có. Có người bị Tô Trầm “kinh diễm”, cũng lại có kẻ mang lòng đố kỵ ác ý hại, càng không thể thiếu biết một chút tình huống, tự cho là nắm giữ chân tướng, sau khi nói ra tránh không được lại trải qua một ít thêm mắm thêm muối.

Tóm lại, về Tô Trầm ý kiến thế nào cũng có, không cái nào đầy đủ.

Nhưng mặc kệ là nguyên nhân gì, cái tên Tô Trầm này đã lập tức truyền bá ra.

Rất nhiều người đều biết, trên lần thi quận này, lại xuất hiện một nhân vật thiên tài tuyệt tiện, lấy thân vô huyết, xưng hùng thi quận.

Tô Trầm trái lại không để ý đối với điều này, chỉ là ở trên danh sách chuyên chú tìm kiếm tên Lý Thanh Vân cùng Bạch Cách.

Rất nhanh đã tìm được.

Lý Thanh Vân lấy hai trăm ba mươi sáu điểm ở vị trí thứ tám mươ tám, Bạch Cách lấy hai trăm ba mươi tư điểm dưới đó, giữa hai người thế mà chỉ chênh nhau hai điểm, chỉ thua một bậc, cắn cũng đủ chặt. Bọn họ đồng thời cũng là hạng hai hạng ba trong thí sinh Lâm Bắc, cũng khó được đều tiến vào trăm hạng đầu, điều này ở trước kia là rất ít gặp.

Tô Trầm về sau mới biết được, thì ra hai người này đều đánh tới khu thứ năm.

Nhưng đây cũng là cực hạn của bọn hắn, sau khi đến nơi đó không lâu, liền bởi vì gặp kẻ mạnh mà bị ép lui lại, lại từ khu thứ năm quay về.

Lúc đó Tô Trầm còn ở Táng Linh Đài chưa đi ra, cho nên từ đầu tới cuối chưa gặp bọn họ.

Mà hai người này cũng biết Tô Trầm chính là gã mặt quỷ kia, nhất thời đều không nói nên lời, ở sau khi biết Tô Trầm ngay cả Cơ Hàn Yến cũng đánh cho chạy, thì càng thêm nghẹn lời. Bọn họ không biết Tô Trầm mượn sức bọn họ lấy mục đích xông qua cửa ải, ngược lại may mắn lúc trước chưa đánh nhau, nếu không bị thua quá nửa là mình, nhỡ đâu bị đuổi khỏi trường thi thì hoàn toàn xong rồi.

Cho nên ngược lại có vài phần cảm kích đối với Tô Trầm.

Về phần hạng bốn là Lâm Tịnh Hiên, lấy một trăm mười lăm điểm đứng hạng một trăm bảy mươi tám, Lâm Thư Nguyệt thua ba điểm tụt lại sau Lâm Tịnh Hiên, vô duyên Tiềm Long.

Cái này không kỳ quái, phải biết trên người Lâm Tịnh Hiên cũng mang theo một đống thuốc nổ —— người thật không dễ gì thu phục, tự nhiên muốn dẫn vào trong Tiềm Long viện tiếp tục phát huy tác dụng mới đúng.

Đối với Lâm Bắc mà nói, thành tích này đã là tương đối không tệ rồi.

Nhất là Tô Trầm trong mười hạng đầu, tranh được cho Lâm Bắc thành thể diện thật lớn, càng mang đến cho Lâm Bắc thành lợi ích thật lớn.

Nhờ phúc Tô Trầm, Tiềm Long chi tranh lần sau ít nhất có thể tới sớm năm năm, danh ngạch có thể tăng lên tới năm hoặc là sáu cái.

Chính bởi vậy Lâm Bắc thành chủ Nhạc Vi Hùng cười đến mức miệng không khép lại được, không ngừng nhận các bên chúc mừng.

Với hắn mà nói, đây chính là chiến tích khi tại nhiệm, tuy trên thực tế hắn cái gì cũng chưa làm.

Nhưng quan trường chính là như thế, dưới sự cai trị của ngươi có thành tích, đó là công của ngươi, dưới sự cai trị của ngươi xảy ra vấn đề, vậy là lỗi của ngươi.

Công tích lớn như thế, đủ để ghi vào quan sách, làm tiền vốn bình xét quan viên tương lai, Nhạc Vi Hùng tự dưng có được một công lớn, kéo theo nhìn Tô Trầm như thế nào thích như thế đó.

Lập tức muốn đích thân đi Tô gia chúc mừng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.