Người Và Tôi!

Chương 10: Chương 10




-Dậy đi mày, ăn đ*o gì ngủ hoài - Bo gọi tôi

-aiiiiidaaa, cút ra chỗ khác, cho tao ngủ thêm 2p nữa thôi, 2p nữa thôi! Tôi cựa quậy quay sang ôm gối ngủ tiếp.

-Mày không dậy tao ăn hết bánh su kem đấy! - Vừa nói nó vừa đưa bánh hơ qua mũi tôi

Thơm thế, chẳng cưỡng nổi tôi bất giác bật dậy. Mắt sáng bưng nhìn bánh thì nó nằm trọn trong miệng Bo rồi. Liếc nhìn Bo, tôi lại gục xuống giả ngủ tiếp.

-Ơ, con ất ơ này! Dậy đi! 8h rồi, 8 rưỡi xe đi đấy! Thôi kệ m* mày vậy!. Noi sõng nó đi ra ngoài

-Hơ hơ hơ....mệt ghê dạy đó! 8h rồi, mới chợp có tý mà đã 8h! Ơ mà Bảo đâu nhỉ?. Tôi thầm nói 1 mình. Chắc anh đi ăn sáng với mọi người rồi. Thôi đi sửa soạn thôi! Đang đánh răng thì tôi thấy điện thoại rung, báo tin nhắn tới

Dậy rồi hả? Xếp quần áo đi nhé, anh đợi dưới hồ bơi!! -Bảo Bảo

Tên xấu xa này, bỏ mình đi rồi còn hối mình ư! đáng ghét nhỉ! tôi trách yêu vậy đó.

Cuối cùng cũng vệ sinh cá nhân xong, tính sinh ra vốn sẵn lười, tôi kéo vali của mình lại, mở ra xếp lại đống đồ mà tôi nhéc vừa vào trong đấy. Vừa mở vali thì thấy tờ giấy ghi Anh yêu em , xúc động có chút ít, tôi cười lên cứ như điên cuồng vậy , đống đồ phía dưới xếp gọn gàn đâu ra đấy, hạnh phúc thiệc chứ!.Vừa lúc đó cũng là lúc Thy đi vào, Thy thấy tôi cười vẻ khoái trí liền hỏi:

-Sao chị vui thế?

-À không có chi. Em chuẩn bị đồ hết chưa? Sắp đến giờ đi rồi đó.

-Uhm. Xong trước chị từ lâu rồi! Xin lỗi vì chuyện hôm bữa!

-À không có gì!

Có vẻ 2 đứa chẳng còn thân như trước, tôi cảm nhận được điều đó, bây giờ chỉ bằng mặt chứ không bằng lòng, ánh mắt Thy nhìn tôi như có chứa gai nhọn, sắc bén đến lạ.Chẳng muốn ở trong không khí mà im lặng đầu ngộp ngạt này tôi liền nhớ đến tin nhắn anh chờ tôi ở dưới. Liền khóa vali lại rồi chạy xuống chỗ anh chờ.Chỉ vừa mở khóa cửa, Thy lại hỏi tôi:

-Chị đi dâu vậy?

Chẳng hiểu từ khi nào em ấy lại thích thăm dò tôi đến như vậy. Tôi:

-Chị đi nghịch nước

-Em cũng muốn đi. Thy chạy đến ôm tay tôi rồi kéo tôi đi cùng.

Một lát sau...

-A!! Anh cũng ở đây à! - Thy thấy Bảo liền nói

Bảo quay lại nhìn, khuông mặt như vuột tắt đi nụ cười. Hỏi Thy:

-Sao em không đi ăn với mọi người?

-Em ăn xong rồi mới ra đây với chị Di này. Thy nói

Tôi cũng như Bảo có chút hơi khó chịu nhưng thôi kệ không sao.

Bảo cũng mặc kệ, tay ngoắc tôi...à không chúng tôi lại ngồi gần thành bể:

-Lại đây ngồi, cho mát chân này.

Tôi lại gần chỗ Bảo thì không may trượt chân vì vũng nước nhỏ cùng lúc đó thì Thy đi phía sau tôi.

-Á..Bùm. Tôi té sấp xuống cả hồ bơi, nước bắn tứ tung, Bảo bất ngờ đưa tay kéo tôi lên thì quơ tay trúng phải chân Thy làm Thy không phản xạ kịp liền té lây xuống hồ. Anh kéo tôi lên, hơi tức giận thì phải, liền quay sang trách Thy:

-Lần sau đừng đùa giỡn ở thành hồ, nguy hiểm lắm em biết không?. Anh lấy áo mình khoác lên người tôi rồi kéo tôi đi.

Tôi là người hiểu rõ chuyện nên muốn nói cho anh hiểu:

-Anh à! Thy không cố ý đâu, là em tự...

Chưa dứt câu thì anh đã nói:

-Em không cần biện minh thay Thy! Kệ em ấy đi!

Tôi chỉ biết lắp bắp rồi im lặng, ánh mắt sắc bén của Thy lại nhìn tôi. Thật sự tôi không muốn điều này xãy ra!

-Được thôi! Chị muốn khiêu khích tôi ư? Trò chơi này thú vị đó! -Thy đập nước trong cơn tức giận rồi cười một cách khinh bỉ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.