Người Đến Trễ

Chương 9: Chương 9




Edit + Beta: Vịt

Chương trình giải trí lúc trước đã quay 1 phần, quay thêm mấy kỳ nữa là có thể kết thúc. Giữa lúc đó, Lâm Chu Độ tới tổ phim thử vai, không bao lâu kịch bản đã đưa tới đây. Nhân vật là nam ba phim truyền hình, phần diễn xếp ở phía sau nam chính nam hai nữ chính nữ hai. Lâm Chu Độ không có ý kiến gì, Trần Cảnh Tồn lại đặc biệt tới một lần, đầu tiên là tự mình phê bình một chút năng lực nghiệp vụ, nói vốn muốn để cậu nhận nhân vật hình tượng tốt đất diễn nhiều của nam hai, kết quả bị một cá nhân chưa từng diễn phim chặn ngang một cước...... Y nói chuyện, bản thân cũng cảm thấy chỗ nào đó không đúng, giống như tới đánh mặt Lâm Chu Độ, lập tức ngừng lại, lại nói tuy có chút không thuận, nhưng hi vọng Lâm Chu Độ vẫn phải coi trọng, đài Giang Bắc đã dự định, mặc dù cũng không tính là topic hot gì, nghiêm túc diễn hẳn hoi, luôn không tệ.

“À đúng rồi,“ Còn có một câu cuối cùng, “Tiểu Lý bảo tôi nói với cậu một tiếng, cô ấy chuyển cương vị rồi, sau này sẽ không làm trợ lý của cậu nữa, tôi sẽ sắp xếp thêm cho cậu một người.”

Trần Cảnh Tồn nói xong định đi, y bận lắm, một hồi nói nhảm này nếu không phải Tạ Thành Văn dặn dò nhất định phải là y tới, cũng sẽ không đặc biệt vòng qua. Lâm Chu Độ gọi y lại: “Thầy Trần, phim mới của Khưu Văn Lễ, ngài biết có động tĩnh chứ?”

Trần Cảnh Tồn suy nghĩ một chút: “Hình như đang chuẩn bị. Nhưng đạo diễn lớn thích làm thần bí, có lẽ chỉ có thể chờ thời điểm chọn người mới biết được tin tức.”

Y hỏi Lâm Chu Độ: “Cậu muốn đi?”

Ai không muốn diễn phim của Khưu Văn Lễ chứ.

Nhưng Lâm Chu Độ hiện tại còn rất xa không đủ tư cách, Khâu đạo khả năng căn bản không biết tên cậu. Cho dù Lâm Chu Độ đi tìm Tạ Thành Văn hẹn pháo 100 lần, ép buộc nhét vào, cũng sẽ biến thành loại người có quan hệ gượng gạo trong miệng Trần Cảnh Tồn.

Muộn thêm chút đi, chờ thêm chút đi.

Lâm Chu Độ hơn 27 tuổi, cảm thấy thời gian quá ít.

Ngoại trừ học thuộc kịch bản, nghiên cứu nhân vật, quay chương trình giải trí, Lâm Chu Độ còn có rất nhiều chuyện phải làm.

Cậu thậm chí đi học thêm, bồi dưỡng kinh nghiệm qua lại của Tạ Thành Văn.

Tạ Thành Văn hóa ra còn từng lên chương trình phỏng vấn độc quyền của đài truyền hình, suy nghĩ chút cũng phải, trong số rất nhiều nhân sĩ giới kinh doanh hoặc là đầu hói hoặc là bụng bự, Tạ Thành Văn tự nhiên sẽ nhận được nhiều ưu ái của giới truyền thông hơn chút. Trong video là Tạ Thành Văn ngoài 30, thảo luận anh từ xí nghiệp gia tộc từ chức, đơn độc ra ngoài gây dựng sự nghiệp, lựa chọn hết lần này tới lần khác vẫn là nghề giải trí hồi đó tiêu điều.

Tạ Thành Văn giúp vợ trước của mình làm sáng tỏ, cô ấy cũng không phải ngại nghèo yêu giàu rời đi: “Tôi luôn thích xem điện ảnh, mở công ty cũng làm mảng này, hồi đó vẫn là có vài lý tưởng chủ nghĩa. Cô ấy không phản đối, cô ấy chỉ là không hiểu, cũng không có hứng thú, suy nghĩ khác quá xa, đương nhiên tách ra. Hơn nữa tôi lúc ấy cũng không có tư cách gì để chứng minh là tôi chính xác. Nói muốn trợ giúp nền điện ảnh Trung Quốc quay ra được phim hay, kết quả từng bộ điện ảnh đều lỗ vốn. Chẳng lẽ tôi phải nói đây đều là phim điện ảnh hay, người ta không biết phân biệt sao?”

Thời điểm ở Phù Đồ cơ hồ không phát được tiền lương cho nhân viên, là phim điện ảnh《Bến đò》của Khưu Văn Lễ cứu lại tất cả.

“Đúng.” Tạ Thành Văn đang cười, hắn đương nhiên biết cười, đó không chỉ là tác phẩm tâm đắc của một mình Khưu Văn Lễ, “《Bến đò》là quán quân phòng vé năm đó, hơn nữa còn là bộ điện ảnh hơn 5 tỷ phòng vé đầu triên trong lịch sử điện ảnh Trung Quốc. Tôi không nghĩ tới, hắn cũng vậy, tôi sẽ đồng ý là bởi vì hắn là bạn tôi, hắn không tìm được công ty nguyện ý tới đầu tư phim điện ảnh của hắn, tôi muốn giúp bạn bè một chút. Huống chi tiền hắn cần cũng không tính là nhiều.”

Lúc《Bến đò》công chiếu, Lâm Chu Độ mới 12 tuổi. Trấn nhỏ cậu ở ngay cả rạp chiếu phim cũng không có, chỉ có thể từ báo chí và TV nhìn thấy đôi câu vài lời. Sau《Bến đò》, thị trường điện ảnh của Trung Quốc tựa hồ mới chân chính có thể gọi là thị trường, rất nhiều người ý thực được, đây là một mỏ vàng vẫn chưa được khai thác, hàng loạt vốn bắt đầu tràn vào, ngay cả ông chủ than đá cũng không nhịn được đi đầu tư.

Phù Đồ sau rất nhiều lần sai, cuối cùng nắm được thời cơ, giương buồm đi xa.

Hỏi tới hiện trạng của Phù Đồ, Tạ Thành Văn lâm vào suy tư, một lúc lâu mới nói: “Hiện tại cũng sẽ có khó khăn, sẽ có tình huống mà tôi rất coi trọng, nhưng kết quả không như ý người. Nhưng đây không nhất định là vấn đề của bên nào, chỉ là thời cơ vẫn chưa tới, mọi người vẫn chưa phát hiện mà thôi. Giống như những ngày qua đúng lúc là kỷ niệm 10 năm《Thiên cơ》chiếu phim, công ty chúng tôi cũng làm một liên hoan chiếu lại, có người sẽ nói với đạo diễn, tôi hiện tại mới cảm thấy bộ phim điện ảnh này đẹp.《Thiên cơ》là bộ phim đầu tiên tôi làm người đầu tư, phòng vé chỉ có 300 vạn, hai năm trước bị giáo sư đại học lấy ra để viết bình luận phim, đưa ra các loại ý nghĩa văn học, cũng khơi ra một vài tranh cãi. Giữa thương mại và nghệ thuật, Phù Đồ sẽ tận lực làm cân đối, không phải là công ty chỉ vì kiếm tiền tồn tại, cũng không phải thanh cao tới chết đói.”

Nói tới đây Tạ Thành Văn nhớ ra cái gì đó, cười khổ một cái: “Mặc dù có lúc tôi tán thưởng không nhất định sẽ nhận được yêu thích của đại chúng.”

Chương trình kết thúc, Lâm Chu Độ tắt video, cậu cảm thấy không nhận được tin tức hữu dụng gì.

Ngoại trừ Tạ Thành Văn năm xưa là thần xui, nhìn trúng cái gì lỗ cái đó, cho rằng sẽ lỗ lại có lời. Cái vận khí này vậy mà có thể phát triển Phù Đồ tới như hiện tại, xem ra đầu tư của hắn trong những năm này không ít bộ phim tưởng chừng sẽ lỗ vốn.

Vừa nghĩ như vậy, mình mấy hôm trước ở trong xe vỗ mông ngựa Tạ Thành Văn cũng không sai mà, cái tình huống không chút lai lịch nào của Khưu Văn Lễ hồi đó, cũng có thể đưa hắn tiền, Tạ Thành Văn đây là nghề chính làm từ thiện, nghề phụ làm ông chủ.

Lâm Chu Độ nghĩ thầm, chẳng lẽ Tạ Thành Văn đang coi cậu làm công trình hi vọng hiến ái tâm.

Cậu hoả tốc gửi cái kết luận này cho Tiễn Nhạc Thiên.

Tiền Nhạc Thiên là người bạn mà Lâm Chu Độ quay bộ phim đầu tiên quen biết, tới giờ vẫn là bạn bè. Bởi vì, chỉ là cái người Tiền Nhạc Thiên này, thật sự rất lạc quan (nhạc thiên). Bất kể là bị công ty phong sát, hay là hiện tại lại hot, Tiền Nhạc Thiên vĩnh viễn đều là bộ dáng thiếu đòn kia.

Tiền Nhạc Thiên quả nhiên rep cực nhanh: “Mẹ nó, sao không quyên ít cho tôi hả, ông đây không phải hi vọng sao? Tôi thấy đầy mặt tôi đều viết hai chữ, HI VỌNG. Ngày mai tôi đi xăm ngay, còn phải tiếng Anh, WISH!”

Lâm Chu Độ sửa đúng: “Là HOPE.”

“Cậu sao nghĩ nhiều vậy chứ.” An ủi của Tiền Nhạc Thiên không thể giống như an ủi, “Ai con mẹ nó hiến ái tâm hiến đến trên giường, cậu coi người ta là quyên tinh trùng à? Hắn chính là muốn ngủ với cậu không phải sao, cậu cứ tiếp nhận sự thật có người thích cậu đi.”

Lâm Chu Độ cảm giác mình bị Tiền Nhạc Thiên nói tới hết sức biến thái: “Nhưng hắn thoạt nhìn thật sự không giống.”

“Hoặc chính là Tạ Thành Văn muộn tao.” Giọng nói wechat đầu kia rột rột, vừa nghe là biết Tiền Nhạc Thiên hàng này lại đang nửa đêm ăn khoai tây chiên, “Hoặc chính là cậu bày ra một bộ mặt người chết cho người ta nhìn. Cậu không thể nhiệt tình chút sao!”

“Đệt.” Lâm Chu Độ chửi, “Vậy tôi còn phải nói với hắn hoan nghênh lần sau quang lâm sao? Ông đây làm vịt cũng phải làm vịt thanh cao được chứ!”

(vịt: chỉ MB)

“Người ta là ông chủ.” Tiền Nhạc Thiên thờ ơ, không chút năng lực nào lĩnh hội nỗi thống khổ của Lâm Chu Độ, “Cậu nói với hắn mấy câu hay ho. Không phải tôi nói, fans của tôi thật là ngoài sáng trong tối mắng cậu hút máu nhiều lần, tôi cảm thấy bọn họ nói hết sức có đạo lý! Người anh em, cậu xoắn xuýt cái gì, trước hết để Tạ tổng vì cậu phóng hỏa hí chư hầu (*)!”

(Ý chỗ này là tạo nhiều phim hot cho LCĐ)

“Tôi hí mẹ cậu đấy.” Gặp quỷ rồi, mình không nên nửa đêm đến tìm Tiền Nhạc Thiên.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.